Em đi qua bao mùa hoa nở Nắng vàng gió nhẹ buồn vương mi Em đi qua bao hàng cây, phố nhỏ Buổi chiều tà, nỗi lòng nào da diết Em đi qua bao kí ức mộng đẹp Như xa, như gần, khờ dại! Em đi qua bao lần bỡ ngỡ Ngỡ lần nào cũng là lần đầu Em đi qua bao lần tan vỡ Những yêu thương vẫn còn đây đong đầy Em đi qua bao lời ước hẹn Giờ còn đâu tương lai hiện thực ngày mai Em đi qua bao nồng cháy khờ dại Trái tim này vẫn đập nhanh liên hồi Em đi qua bao nỗi nhớ phôi phai Ánh mắt ngày đó không còn nữa Em đi qua bao đau đớn chai sạn Tiếng cười nhạt dần, bóng người xa xăm Em đi qua bao lần chia ly nữa Lời chia tay ấy còn bao đớn đau Em đi qua bao lần gục ngã rồi Những lần thất vọng ấy có còn khắc sâu Em đi qua bao lần mong đợi rồi Nước mắt đã thấm ướt trang giấy Em đã cứ nghĩ: Chân thành sẽ được đáp lại Đến cuối cùng chỉ là tan vỡ Chỉ là chia ly! Lời từ biệt được nói ra nhẹ nhàng Em buông tay, Không còn mong chờ, cũng chẳng còn hi vọng Em chẳng còn gì, cũng chẳng cần gì nữa Cứ thế mà đi, ta chia ly Cứ thế mà dừng lại, ta quay lưng Cứ thế thôi, em đã chẳng thể là em nữa rồi!
Hát cho em nghe, hát cho ai nghe Cậu sẽ muốn nghe tôi hát chứ? Một lần Lần đầu cũng là lần cuối Tôi đã viết Cho chính tôi