Cùng là thức uống, người say người tỉnh Ngày anh sầu nhâm nhi chén rượu, đêm cô lãnh em ngắm giọt cà phê Kẻ cố quên, người mãi nhớ Cả kiếp im lặng, một chữ khờ.
Cùng một con đường, kẻ xuôi người ngược Đường em xuôi bước tới người thương, đường anh ngược về kỉ niệm cũ Kẻ cười tươi, người nín bặt Cả đời góp nhặt, một chữ tình.
Ừ, tình đã tan rồi hay thế nào Trái tim không đập nữa hay sao? Bởi em giả vờ đang kiêu ngạo Để lại cho mình chút thanh cao?
Giờ thì anh đã yêu người khác Sánh bước cùng ai miệng cười tay khoác Đâu biết lòng này ôm nỗi buồn man mát Tình phũ người phụ tim vỡ tan!
Tình đã tan rồi biết làm sao? Hợp hợp tan tan lại hợp tan.. Sông kia mấy khúc, tình mấy lúc Vương vấn làm chi giấc chẳng an!