Chữa người giúp việc viên đại đội trưởng.
1Sau khi Chúa Giêsu đã nói mọi lời ấy cho dân chúng nghe xong, Ngài vào Caphanaum. 2Một viên đại đội trưởng kia có một người giúp việc bị bệnh và đang hấp hối; ông lại rất thương anh này. 3Nghe nói về Chúa Giêsu, ông nhờ những niên trưởng Do Thái đến xin Ngài tới cứu chữa người giúp việc của mình. 4Gặp Chúa Giêsu, các niên trưởng khẩn thiết nài xin: "Ông ta đáng được Thầy giúp: 5ông yêu thương dân mình, chính ông đã xây dựng hội đường cho chúng ta". 6Chúa Giêsu đi với họ và khi Ngài không còn cách xa nhà, viên đại đội trưởng đã sai các bạn hữu tới thưa với Ngài: "Lạy Chúa, xin đừng làm phiền thêm nữa, vì tôi không đáng đón Ngài vào dưới mái nhà tôi, 7cũng như tôi thấy mình không xứng đáng đến tìm Ngài, nhưng xin Ngài nói một lời, chắc chắn người giúp việc của tôi sẽ được lành bệnh. 8Chính tôi đây, tuy chỉ dưới quyền người khác, nhưng tôi cũng có những người dưới quyền; với người này, tôi nói:" Đi ", và anh ta đi; với người khác, tôi bảo:" Đến ", và anh ta đến; với người giúp việc, tôi bảo:" Làm cái này ", và nó làm". 9Nghe thế, Chúa Giêsu rất ngạc nhiên và quay lại nói với đám đông đi theo mình: "Tôi nói cho anh em biết, ngay cả trong Israel, Tôi cũng không tìm thấy một Đức Tin như vậy!". 10Quay trở về nhà, những người được sai đi thấy rằng người giúp việc đã hoàn toàn lành mạnh.
Cho con trai bà góa sống lại.
11Thế rồi Chúa Giêsu đến một thành kia có tên là Naim. Các môn đệ và một đám đông cùng đi với Ngài. 12Ngài đến gần cổng thành đúng lúc người ta mang một người chết đi chôn; đó là đứa con trai duy nhất của một góa phụ. Một đám rất đông dân trong thành cùng đi đưa đám con bà. 13Nhìn thấy góa phụ, Chúa động lòng thương và Ngài nói: "Đừng khóc nữa!". 14Ngài đến gần và chạm vào quan tài; những người khiêng đứng lại; Chúa Giêsu nói: "Này bạn trẻ, Tôi truyền cho anh: Đứng lên!". 15Người chết trỗi dậy và bắt đầu nói. Chúa Giêsu trao anh lại cho bà mẹ. 16Mọi người đều sửng sốt, và họ tôn vinh Thiên Chúa rằng: "Một Ngôn Sứ cao cả đã đến giữa chúng ta", và: "Thiên Chúa đã viếng thăm Dân Ngài". 17Tin này về Ngài đã lan truyền ra khắp cả miền Giuđê và các vùng lân cận.
Câu hỏi của Gioan.
18Các môn đệ của Gioan thuật lại cho thầy mình tất cả những điều đó, ông gọi hai trong số họ. 19Và sai các ông đến thưa Chúa Giêsu: "Thầy có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi một Đấng khác?". 20Đến với Chúa Giêsu, họ thưa Ngài rằng: "Ông Gioan Tẩy Giả sai chúng tôi đến với Thầy để hỏi:" Thầy là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải chờ Đấng khác nữa?" ". 21Lúc bấy giờ, Chúa Giêsu chữa lành rất nhiều người khỏi các chứng bệnh, khuyết tật, thần dữ, và nhiều người mù đã được nhìn thấy. 22Ngài trả lời và bảo họ rằng:" Các ông hãy đi và kể lại cho Gioan những điều đã thấy và đã nghe: Người mù được thấy, người què được đi, người bệnh phong được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại và người nghèo được loan báo Tin Mừng; 23phúc thay người nào không vấp ngã vì Tôi ".
Chúa Giêsu nói về ông Gioan.
24Khi những người được Gioan sai đến đã đi rồi, Chúa Giêsu bắt đầu nói với đám đông về ông Gioan:" Các ông đi xem gì trong sa mạc? Một cây sậy phất phơ trước gió ư? 25Các ông đi xem gì? Một con người ăn mặc sang trọng sao? Những người ăn mặc sang trọng và sống xa hoa thì ở trong các lâu đài vua chúa. 26Vậy thì các ông đi xem gì? Một ngôn sứ ư? Đúng thế, Tôi nói cho các ông biết, còn hơn một ngôn sứ nữa. 27Bởi vì đã có lời viết về ông:
"Đây Ta sai sứ giả của Ta đi trước Con,
Để dọn đường cho Con.
28Tôi bảo các ông: Trong số con cái người nữ, không ai cao trọng hơn Gioan; tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa lại lớn hơn ông. 29Toàn dân đã nghe và những người thu thuế đều công nhận Thiên Chúa là Đấng Công Chính, nên họ chịu phép rửa của Gioan; 30còn những người Pharisêu và các luật sĩ thì đã chối từ kế hoạch mà Thiên Chúa dành cho họ, nên họ không chịu phép rửa của ông.
31Tôi phải sánh ví người của thế hệ này với ai, họ giống ai? 32Họ giống những đứa trẻ ngồi ở chợ, gọi nhau mà rằng:
" Chúng em thổi sáo,
Mà các anh chẳng chịu nhảy múa.
Chúng em ca khúc nhạc u buồn,
Mà các anh chẳng khóc lóc than van! ".
33Gioan Tẩy Giả đến; ông không ăn bánh, không uống rượu thì các ông nói:" Đấy là kẻ bị quỷ ám! "; 34Con Người đến cũng ăn cũng uống thì các ông nói:" Đây là tên mê ăn và nhậu nhẹt, bạn bè với quân thu thuế và kẻ tội lỗi! ". 35Thế nhưng, đức khôn ngoan được chứng minh bởi tất cả con cái của mình.
Tha thứ cho người đàn bà tội lỗi.
36Một người Pharisêu mời Chúa Giêsu dùng bữa với mình; Ngài tới nhà ông ta và ngồi vào bàn
. 37Bấy giờ, một thiếu phụ vốn là kẻ tội lỗi trong thành, biết Chúa Giêsu dùng bữa tại nhà người Pharisêu, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng dầu thơm; 38đứng đàng sau sát chân Ngài, chị khóc lóc nước mắt rơi ướt chân Ngài. Chị xõa tóc ra lau rồi hôn chân Ngài và xức dầu thơm. 39Người Pharisêu mời Ngài dùng bữa thấy thế liền thầm nghĩ:" Nếu ông này là một ngôn sứ thì hẳn phải biết người phụ nữ đang đụng đến mình là một kẻ tội lỗi ". 40Chúa Giêsu lên tiếng nói với ông:" Này ông Simon, tôi có điều muốn nói với ông ". Ông thưa:" Xin Thầy cứ nói ". 41Chúa Giêsu bảo:" Một ông chủ có hai con nợ; người thứ nhất nợ ông ta năm trăm đênari, còn người kia nợ năm mươi đênari
§ . 42Bởi hai người đều không có gì để trả, nên ông tha cho cả hai. Vậy ai trong hai người sẽ yêu mến chủ nợ của mình hơn? ". 43Simon trả lời:" Tôi nghĩ rằng đó là người đã được tha nợ nhiều hơn ". Ngài nói:" Ông xét đoán đúng ". 44Rồi quay qua người thiếu phụ, Ngài nói với Simon:" Ông thấy chị này chứ? Tôi vào nhà của ông, ông chẳng lấy nước cho Tôi rửa chân; còn chị ta đã rửa chân Tôi bằng nước mắt và lau khô bằng mái tóc mình. 45Ông đã không hôn chào Tôi; còn chị ta đã không ngừng hôn chân Tôi. 46Ông đã không xức dầu trên đầu tôi, còn chị này đã lấy dầu thơm xức chân tôi. 47Chính vì thế, Tôi nói với ông: Tội lỗi của chị ta, dù nhiều chăng nữa, cũng đã được tha hết rồi, vì chị đã yêu mến nhiều; còn kẻ được tha ít thì cũng yêu mến ít hơn ". 48Rồi Ngài nói với người thiếu phụ:" Tội lỗi của con đã được tha ". 49Những khách mời bắt đầu tự hỏi trong lòng rằng:" Ông này là ai mà dám tha tội? ". 50Còn Chúa Giêsu, Ngài nói với thiếu phụ:" Đức Tin của con đã cứu con. Con hãy đi bình an! ".
* * *
§ Lc 7, 41" Đênari " :(x. Mt 20, 2).
* * *
Phụ nữ Galilê đi theo Chúa Giêsu.
1Sau đó, rảo qua các thành và làng mạc, Chúa Giêsu giảng dạy và loan báo Tin Mừng về Nước Thiên Chúa; Nhóm Mười Hai cùng đi với Ngài, 2có cả các phụ nữ đã từng được chữa lành các thứ bệnh tật cũng như được trừ khỏi các thần ô uế: Bà Maria, cũng gọi là Mađalêna, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ, 3bà Gioanna, vợ ông Kougia, viên quản lý của vua Hêrôđê, bà Susanna, và nhiều bà khác nữa, các bà lấy tài sản của mình mà giúp đỡ các ngài.
Dụ ngôn người gieo giống.
4Khi đám đông dân chúng từ các thành tụ họp lại và đến với Ngài, thì Ngài đã giảng bằng các dụ ngôn: 5" Người gieo giống ra đi để gieo hạt, và khi ông gieo, có hạt rơi trên vệ đường. Người qua kẻ lại giẫm đạp lên, và chim trời ăn hết. 6Cũng có hạt rơi trên đá sỏi, nó mọc lên nhưng khô héo ngay vì thiếu độ ẩm. 7Hạt khác rơi vào giữa bụi gai, và gai cùng mọc lên làm cho nó chết ngạt. 8Lại có hạt rơi vào đất tốt, nó nẩy mầm, mọc lên tươi tốt và mang lại hoa trái gấp trăm ". Nói thế rồi, Ngài kêu lên rằng:" Ai có tai để nghe thì hãy nghe ".
Mục đích của các dụ ngôn.
9Các môn đệ hỏi Chúa Giêsu xem dụ ngôn ấy có ý nghĩa gì. 10Ngài nói với các ông:" Các con đã được ban cho hiểu biết về các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa, còn những người khác thì dùng dụ ngôn, để họ nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu.
Giải thích dụ ngôn người gieo giống.
11Đây là ý nghĩa của dụ ngôn: Hạt giống là Lời của Thiên Chúa. 12Hạt ở bên vệ đường là những người nghe, nhưng rồi Quỷ đến và lấy mất Lời trong tâm hồn họ, kẻo họ tin mà được cứu độ. 13Hạt ở trên đá sỏi là kẻ nghe và vui mừng đón nhận Lời; nhưng họ không đâm rễ sâu, họ tin đấy, nhưng khi thử thách đến thì họ bỏ cuộc. 14Hạt rơi vào gai góc um tùm, đấy là những kẻ có nghe, nhưng những lo lắng, bạc tiền và những khoái lạc của cuộc sống đã làm Lời chết ngạt không sinh quả được. 15Hạt rơi vào đất tốt, đấy là những người nghe với tâm hồn tốt lành và quảng đại, chấp nhận Lời ấy và nhờ kiên trì mà sinh được hoa trái.
Dụ ngôn ngọn đèn thắp sáng.
16Không ai thắp đèn lên rồi lấy hũ úp lại hay để dưới gầm giường; nhưng đặt nó lên giá đèn, để những ai ra vào đều nhìn thấy ánh sáng. 17Vì chẳng có gì giấu kín mà sẽ không có lúc bị phơi bày, chẳng có gì bí mật mà sẽ không được biết đến và bị phơi bày trước ánh sáng. 18Hãy để ý đến cách các con nghe: Bởi vì, người có sẽ được cho thêm; còn người không có thì ngay cả cái đang có cũng bị lấy đi ".
Chúa Giêsu và gia đình Ngài.
19Mẹ và anh em
§ Chúa Giêsu đến tìm gặp Ngài, nhưng không thể đến gần Ngài được vì quá đông. 20Người ta báo cho Ngài biết:" Mẹ và anh em Thầy ở ngoài kia muốn gặp Thầy ". 21Ngài trả lời và nói với họ:" Mẹ và anh em Tôi là những người nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành ".
Dẹp yên bão biển.
22Một ngày kia, Chúa Giêsu lên một chiếc thuyền với các môn đệ và nói với họ:" Chúng ta hãy qua bờ hồ bên kia ". Và các ngài ra khơi. 23Trong khi họ đang chèo thì Ngài thiếp ngủ. Và một trận cuồng phong thổi xuống hồ, họ bị ngập nước và lâm nguy. 24Tiến lại gần, họ đánh thức Ngài mà rằng:" Lạy Thầy, lạy Thầy, chúng con chết mất! ". Trỗi dậy, Ngài quát mắng gió và sóng nước, tất cả liền trở nên yên tĩnh. 25Bấy giờ Chúa Giêsu nói:" Đức Tin của các con đâu? ". Vô cùng kinh sợ và thán phục, họ hỏi nhau:" Ngài là ai mà cả gió và nước đều phải vâng phục? ".
Chữa một người Ghêrasa bị quỷ ám.
26Các ông cập bến vùng đất của người Ghêrasa đối diện với Galilê. 27Và khi Ngài lên bờ, thì một người kia từ trong thành chạy đến, anh ta bị quỷ ám và đã từ lâu không mặc quần áo, cũng không ở trong nhà nhưng ở nơi mồ mả. 28Thấy Chúa Giêsu, anh ta hét lên, sụp xuống chân Ngài và la lớn:" Này ông Giêsu, Con Đấng Tối Cao, chuyện của tôi liên can gì đến ông? Tôi nài van ông, xin đừng làm khổ tôi ". 29Đó là vì Ngài đã ra lệnh cho thần ô uế xuất khỏi người này, vì nó đã ám anh ta khá nhiều lần. Dù bị xiềng lại nhưng anh ta cứ bẻ phá xích xiềng và quỷ lại đưa anh ta vào sa mạc. 30Chúa Giêsu hỏi nó:" Tên ngươi là gì? ". Nó trả lời:" Đạo binh "
§, bởi vì rất nhiều quỷ đã nhập vào anh ta. 31Và chúng nài xin Ngài đừng truyền cho chúng phải lao xuống vực thẳm.
32Bấy giờ ở đó có một đàn heo khá đông đang thả ăn trên núi; chúng nài xin Ngài cho chúng nhập vào heo và Ngài đã cho phép. 33Lũ quỷ xuất khỏi người ấy, nhập vào heo và từ triền núi đàn heo lao thẳng xuống hồ và chết ngộp hết. 34Thấy việc như thế, những người chăn heo bỏ chạy; họ loan tin ấy trong thành cũng như thôn xóm. 35Sau đó, người ta chạy ra xem sự việc như thế nào, khi đến gần Chúa Giêsu, họ nhận ra kẻ đã được trừ khỏi lũ quỷ đang ngồi dưới chân Ngài, áo quần tử tế, và đã tỉnh táo. Họ hoảng sợ. 36Những người tận mắt chứng kiến đã kể lại cho họ việc người bị quỷ ám được giải thoát như thế nào. 37Vậy là toàn thể dân chúng vùng Ghêrasa đồng loạt xin Ngài rời khỏi miền đất của họ, bởi vì họ quá sợ. Ngài xuống thuyền và quay trở về. 38Còn người được giải thoát khỏi lũ quỷ thì xin Ngài cho anh ta được đi theo Ngài. Nhưng Ngài cho anh về và dặn rằng: 39" Con hãy về nhà và kể lại mọi điều Thiên Chúa đã làm cho con ". Người ấy ra đi và loan truyền cho hết cả thành mọi điều Chúa Giêsu đã làm cho anh.
Con gái ông Giairô và người đàn bà bị rong huyết.
40Khi Chúa Giêsu trở về thì được một đám đông dân chúng đón chào, vì tất cả vẫn mong đợi Ngài. 41Và này có một người tên là Giairô đến; ông ta là trưởng hội đường. Sấp mình dưới chân Chúa Giêsu, ông khẩn nài Ngài đến nhà ông, 42bởi vì đứa con gái duy nhất của ông, chừng mười hai tuổi, đang hấp hối. Ngài đi với ông, đám đông dân chúng chen lấn làm Ngài ngộp thở. 43Thế rồi có một người đàn bà bị rong huyết đã mười hai năm, và đã tiêu tốn hết mọi của cải với các thầy thuốc, nhưng không một ai có thể chữa được; 44bà cố chen đến đàng sau Ngài và chạm đến tua áo choàng của Ngài. Ngay lúc đó, máu ngừng chảy. 45Chúa Giêsu hỏi:" Ai đã đụng đến Tôi? ". Và bởi vì tất cả đều chối nên ông Phêrô mới nói:" Thưa Thầy, đám đông xô lấn nên đụng vào Thầy ". 46Nhưng Chúa Giêsu nhắc lại:" Ai đã chạm đến Tôi, vì Tôi biết có quyền năng tự nơi Tôi phát ra ". 47Người đàn bà biết rằng đã bị lộ, run rẩy quỳ dưới chân Ngài; bà trình bày trước mọi người tại sao bà lại muốn đụng đến Ngài, và đã được lành bệnh như thế nào. 48Ngài nói với bà:" Này bà, Đức Tin của bà đã cứu bà. Hãy về bình an ".
49Ngài còn đang nói thì có người từ nhà ông trưởng hội đường đến báo tin cho ông:" Con gái ông mất rồi. Đừng phiền Thầy nữa ". 50Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo ông:" Đừng sợ, hãy cứ tin
Và con gái ông sẽ được cứu ". 51Khi đến nhà, Ngài không cho ai đi theo mình, ngoại trừ Phêrô, Gioan và Giacôbê cùng với cha mẹ cháu bé. 52Tất cả đều khóc lóc thương tiếc cháu. Nhưng Ngài bảo:" Đừng khóc; em không chết đâu, em ngủ đấy ". 53Và họ cười nhạo Ngài vì biết rằng em đã chết. 54Khi ấy, Ngài cầm lấy tay em và lớn tiếng gọi:" Này con, hãy trỗi dậy! ". 55Đứa trẻ có hơi thở trở lại, và ngay tức khắc, em trỗi dậy. Chúa Giêsu bảo cho em ăn. 56Cha mẹ em kinh ngạc; còn Chúa Giêsu thì dặn họ không được nói với ai về việc đã xảy ra.
* * *
§ Lc 8, 19-21" Anh em " :(x. Mt 12, 50).
§ Lc 8, 30" Đạo binh " :(x. Mt 26, 13; Mc 5, 9).
* * *
Nhóm Mười Hai được sai đi.
1Gọi Nhóm Mười Hai lại, Chúa Giêsu ban cho họ sức mạnh và quyền năng trên tất cả các quỷ và bệnh tật, 2Ngài sai họ đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành các bệnh nhân; 3Ngài nói với họ:" Đừng mang theo gì khi đi đường, không gậy, không bị, không bánh, không tiền; cũng đừng có hai áo. 4Khi các con vào nhà nào thì hãy ở lại đó, và từ đó ra đi. 5Và nếu người ta không đón tiếp các con, thì khi rời khỏi thành đó, hãy phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ ". 6Các ông lên đường và rảo khắp các làng mạc, loan báo Tin Mừng và chữa lành bệnh tật ở khắp nơi.
Suy nghĩ của vua Hêrôđê về Chúa Giêsu.
7Quận vương Hêrôđê
§ nghe biết tất cả mọi điều xảy ra và ông rất bối rối, vì có kẻ nói:" Gioan đã trỗi dậy từ cõi chết "; 8số khác lại bảo:" Êlia đã hiện ra ". Số khác nữa cho rằng:" Đấy là một Ngôn Sứ thời xưa sống lại ". 9Còn Hêrôđê thì nói:" Gioan, ta đã cho chém đầu. Vậy người này là ai mà ta nghe những điều như vậy? ". Và ông tìm dịp để gặp Ngài.
Nhóm Mười Hai trở về và bữa ăn cho năm ngàn người.
10Khi trở về, các Tông Đồ thuật lại với Chúa Giêsu tất cả những gì các ông đã làm. Ngài đem các ông ra nơi riêng biệt ở thành Bétsaiđa. 11Đám đông dân chúng nhận ra điều đó và họ đi theo Ngài. Tiếp đón họ, Ngài nói cho họ về Nước Thiên Chúa, và Ngài chữa lành những ai cần được cứu chữa. 12Ngày đã xế chiều; Nhóm Mười Hai đến bên Ngài và thưa:" Xin Thầy giải tán đám đông, để họ vào trong các làng xóm và nông trại chung quanh mà tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn; vì đây là sa mạc ". 13Nhưng Ngài bảo các ông:" Chính các con hãy cho họ ăn ". Họ thưa:" Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá. Trừ khi chính chúng con đi mua thức ăn cho cả đám đông này ". 14Có khoảng năm ngàn đàn ông tại đấy. Chúa Giêsu nói với các môn đệ:" Hãy cho họ ngồi xuống thành từng nhóm chừng năm mươi người ". 15Các ông đã làm như vậy và bảo mọi người ngồi xuống. 16Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng Lời Chúc Tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, để các ông phân phát cho đám đông. 17Mọi người đều ăn và được no nê; người ta gom những mảnh vụn thừa được mười hai thúng.
Phêrô tuyên xưng Chúa Giêsu.
18Sự việc xảy ra là khi Chúa Giêsu cầu nguyện riêng một nơi, và có các môn đệ ở đấy, Ngài hỏi các ông:" Dân chúng bảo Thầy là ai? ". 19Các ông thưa:" Có kẻ bảo Thầy là Gioan Tẩy Giả; kẻ thì bảo là Êlia; kẻ khác nữa thì cho là một Ngôn Sứ thời xưa sống lại ". 20Chúa Giêsu hỏi:" Còn các con thì sao? Các con bảo Thầy là ai? ". Phêrô trả lời:" Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa ". 21Nhưng Chúa Giêsu nghiêm cấm các ông không được nói điều đó với ai,
Lần thứ nhất tiên báo về Khổ Nạn.
22và Ngài nói:" Con Người sẽ phải chịu rất nhiều đau khổ, Ngài sẽ bị hàng niên trưởng, các thượng tế và những kinh sư loại trừ, Ngài sẽ bị giết, và ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại ".
Điều kiện làm môn đệ Chúa.
23Chúa Giêsu nói với tất cả:" Ai muốn theo Tôi thì hãy từ bỏ chính mình, vác lấy thập giá hằng ngày mà theo Tôi. 24Bởi vì kẻ nào muốn cứu lấy mạng sống mình thì sẽ đánh mất nó; còn ai dám mất mạng sống mình vì Tôi thì sẽ cứu được nó. 25Nào có lợi ích gì cho người ta khi được cả thế gian này, nhưng lại đánh mất hay tự hủy hoại chính mình? 26Kẻ nào xấu hổ vì Tôi và những Lời của Tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì người đó, khi Ngài vào trong vinh quang của Ngài, của Cha cùng các Thánh Thiên Thần. 27Tôi bảo anh em: Trong số người có mặt ở đây, sẽ có những người không nếm trải sự chết, trước khi nhìn thấy Nước Thiên Chúa ".
Chúa Giêsu biến hình.
28Khoảng tám ngày sau khi nói những lời trên, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Gioan và Giacôbê đi với Ngài lên núi để cầu nguyện. 29Trong khi Ngài cầu nguyện, diện mạo của Ngài biến đổi, và y phục của Ngài bỗng trắng tinh sáng rực. 30Rồi có hai vị đàm đạo với Ngài, đấy là ông Môsê và ông Êlia, 31hiện ra trong vinh quang, các ngài nói với nhau về cuộc ra đi mà Ngài sắp hoàn tất ở Giêrusalem. 32Phêrô và hai bạn đồng hành của ông đều ngủ mê mệt; chợt tỉnh giấc, các ông chứng kiến vinh quang của Chúa Giêsu, và hai vị đứng bên cạnh Ngài. 33Lúc hai vị ấy chuẩn bị từ biệt Chúa Giêsu, Phêrô thưa Ngài rằng:" Lạy Thầy, chúng ta ở đây thì tốt lắm! Xin để chúng con dựng ba lều: Một cho Thầy, một cho ông Môsê và một cho ông Êlia ". Ông không biết mình đang nói gì. 34Phêrô còn chưa nói xong thì có một đám mây bay đến che phủ các ông khiến họ hoảng sợ. 35Và từ trong đám mây, có tiếng vọng ra:" Đây là Con Ta, Đấng Ta đã chọn: Các con hãy nghe lời Ngài ". 36Khi tiếng vang vọng ấy vừa dứt, thì chỉ còn lại một mình Chúa Giêsu. Các môn đệ thinh lặng trong những ngày ấy, họ không nói gì với ai về những điều đã chứng kiến.
Chữa một cậu bé bị quỷ ám.
37Ngày hôm sau, khi các ngài từ trên núi đi xuống, một đám rất đông đến với Chúa Giêsu. 38Và này có một người từ trong đám đông la lên:" Lạy Thầy, tôi van xin Thầy hãy đoái xem đứa con duy nhất của tôi; 39cháu bị quỷ ám, cứ bất chợt gào thét lên, vật vã và sùi bọt mép; phải khó khăn lắm quỷ mới chịu buông cháu ra, sau khi làm cháu kiệt sức; 40tôi đã xin các môn đệ Thầy trục xuất quỷ, nhưng họ không làm được ". 41Chúa Giêsu trả lời:" Ôi thế hệ thiếu Đức Tin và gian tà này, Tôi còn phải ở với các ông và chịu đựng bao lâu nữa đây? Hãy đưa con của ông tới đây ". 42Đang khi cậu bé tiến lại thì quỷ vật cậu ra đất và làm cậu bị co giật. Chúa Giêsu đe nạt thần ô uế, chữa lành cậu bé và trao lại cho người cha. 43Mọi người đều kinh ngạc trước quyền năng lớn lao của Thiên Chúa.
Lần thứ hai tiên báo về Khổ Nạn.
Và trong khi mọi người còn đang sững sờ về các việc Ngài làm, Chúa Giêsu nói với các môn đệ của Ngài rằng: 44" Các con hãy chú tâm mà nghe những lời này đây: Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời ". 45Nhưng họ không hiểu những lời ấy, ý nghĩa những lời ấy còn bị che khuất đối với họ, nhưng họ quá sợ nên không dám hỏi lại Ngài.
Người lớn nhất trong Nước Trời.
46Thế rồi giữa các ông có một suy nghĩ xem ai là người lớn nhất trong nhóm. 47Chúa Giêsu thấu biết điều các ông suy nghĩ trong lòng họ nên Ngài kéo một em nhỏ tới bên cạnh Ngài 48và nói với các ông:" Ai đón tiếp một em bé như thế này vì Danh Thầy tức là đón tiếp chính Thầy. Và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy; vì ai nhỏ nhất trong tất cả các con đây sẽ là người lớn nhất ".
Một người khác cũng trừ quỷ.
49Ông Gioan lên tiếng thưa với Chúa Giêsu:" Thưa Thầy, chúng con thấy có người kia nhân Danh Thầy mà trừ được các quỷ; chúng con đã ngăn cản, vì người ấy không theo Thầy cùng với chúng con ". 50Chúa Giêsu nói với ông:" Các con đừng ngăn cản, vì ai không chống đối các con là ủng hộ các con ".
V. Hành trình lên Giêrusalem
(9: 51–19: 27)
Khởi hành đi Giêrusalem; người Samari không hiếu khách.
51Khi những ngày về trời của Ngài đã gần đến, Chúa Giêsu quyết tâm đi lên Giêrusalem, 52và Ngài sai những sứ giả đi trước mình. Các ông lên đường và vào một ngôi làng của người Samari để chuẩn bị đón Ngài. 53Nhưng người ở đấy không muốn tiếp Ngài, bởi vì mục đích của Ngài là lên Giêrusalem. 54Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa:" Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu đốt họ không? ". 55Nhưng Chúa Giêsu quay lại quở mắng các ông. 56Rồi các ngài đến một làng khác.
Muốn làm môn đệ Chúa Giêsu.
57Đang đi đường, một người thưa Chúa Giêsu:" Dù Thầy đi đâu, con cũng sẽ theo Thầy ". 58Chúa Giêsu nói với anh:" Loài chồn có hang, chim trời có tổ; nhưng Con Người không có chỗ gối đầu ". 59Ngài lại nói với một người khác:" Hãy đi theo Thầy ". Người ấy thưa:" Thưa Thầy, xin cho con được về chôn cất cha con đã ". 60Nhưng Chúa Giêsu trả lời:" Cứ để kẻ chết chôn người chết của họ; phần con, hãy cứ đi rao giảng Nước Thiên Chúa ". 61Người khác nữa lại thưa:" Thưa Thầy, con sẽ theo Thầy; nhưng xin cho con được từ biệt người nhà của con đã ". 62Chúa Giêsu bảo:" Ai đã đặt tay lên cán cày mà còn ngoái nhìn phía sau thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa ".
* * *
§ Lc 9, 7 Quận vương Hêrôđê tức là" Hêrôđê con " :(x. Mt 14, 1; Lc 3, 1).
* * *
Nhóm Bảy Mươi Hai được sai đi.
1Sau đó, Chúa chọn thêm bảy mươi hai môn đệ, và sai các ông từng hai người một đi trước Ngài, đến tất cả các làng, các nơi mà chính Ngài sẽ tới. 2Ngài nói với các ông:" Lúa chín đầy đồng nhưng thợ gặt quá ít. Các con hãy xin Chủ Mùa sai thợ ra gặt đồng lúa của Ngài. 3Hãy lên đường; đây, Thầy sai các con đi như chiên con ở giữa sói rừng. 4Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5Nhưng vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: "Bình an cho nhà này". 6Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì bình an của các con sẽ ở lại trên người đó; nếu không, sự bình an sẽ quay trở về với các con. 7Hãy ở lại trong nhà đó, ăn uống những gì họ có: Vì thợ thì đáng được hưởng công. Đừng đi hết nhà này sang nhà khác. 8Thành nào mà người ta đón tiếp, các con hãy ăn những gì người ta dọn cho, 9hãy chữa lành các bệnh nhân ở đấy và nói với họ: "Nước Thiên Chúa đã đến gần các ông". 10Còn thành nào không đón tiếp, các con cứ ra giữa các đường phố của họ và nói: 11 "Ngay cả bụi đất của thành các ông bám vào giày dép chúng tôi, chúng tôi cũng phủi ra để trả lại. Nhưng hãy nhớ rằng: Nước Thiên Chúa đã gần đến". 12Thầy nói cho các con biết: Ngày ấy, thành Sôđôm sẽ được đối xử khoan dung hơn thành đó.
Quở trách các thành không chịu hoán cải.
13Khốn cho ngươi, hỡi Côradin! Khốn cho ngươi, hỡi Bétsaiđa! Bởi vì, nếu những phép lạ đã được thực hiện nơi các ngươi cũng được thực hiện ở Tyrô và Siđôn thì cư dân ở những nơi đó đã khoác bao gai và phủ tro trên đầu mà ăn năn sám hối từ lâu rồi. 14Vì thế, khi phán xét, Tyrô và Siđôn sẽ được đối xử khoan dung hơn các ngươi. 15Còn ngươi, hỡi Caphanaum, ngươi tự cất mình lên tận trời sao? Không đâu, rồi ngươi sẽ phải bị đày xuống âm phủ! 16Ai nghe các con là nghe Thầy; ai chối từ các con là chối từ Thầy; và ai chối từ Thầy là chối từ Đấng đã sai Thầy ".
Nhóm Bảy Mươi Hai trở về.
17Bảy Mươi Hai vị trở về vui mừng thưa với Chúa Giêsu rằng:" Thưa Thầy, nhân Danh Thầy, ngay cả lũ quỷ cũng phải phục lụy chúng con! ". 18Chúa Giêsu nói với các ông:" Thầy đã thấy Satan từ trời sa xuống như tia chớp. 19Này đây, Thầy đã ban cho các con quyền giẫm đạp lên rắn rết, bọ cạp, và trên mọi sức mạnh của kẻ thù; không gì có thể làm hại các con được. 20Tuy nhiên, các con đừng vui mừng vì các quỷ thần phục lụy; mà hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời ".
Chúc tụng Chúa Cha.
21Ngay lúc ấy, được Chúa Thánh Thần tác động, Chúa Giêsu tràn đầy hoan lạc, Ngài thưa:" Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin chúc tụng Cha, vì đã giấu không cho những người khôn ngoan và thông thái biết những điều này; nhưng đã mạc khải cho những kẻ bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đấy là điều đẹp lòng Cha. 22Mọi sự đã được Cha Tôi trao phó cho Tôi; không ai biết Con là ai, ngoại trừ Cha; và cũng không ai biết Cha là ai, ngoại trừ Con và những người Con muốn mạc khải cho ".
Ưu đãi dành cho môn đệ.
23Rồi Chúa Giêsu quay lại và nói riêng với các môn đệ:" Phúc cho mắt nào đã được nhìn thấy những điều các con thấy. 24Bởi vì, Thầy nói với các con: Nhiều ngôn sứ và vua chúa đã muốn nhìn thấy điều các con thấy mà không được thấy; muốn nghe điều các con nghe mà không được nghe ".
Điều răn trọng nhất.
25Và này, có một luật sĩ muốn thử thách Chúa Giêsu, nên ông đứng lên hỏi:" Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? ". 26Chúa Giêsu hỏi lại ông ta:" Trong Lề Luật viết gì? Và ông đọc thế nào? ". 27Người ấy thưa:" Con phải yêu mến Chúa là Thiên Chúa của con hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực và hết trí khôn con, và hãy yêu người lân cận như chính mình ". 28Chúa Giêsu nói với ông:" Ông đã trả lời rất đúng; hãy làm như vậy và ông sẽ được sống ".
Dụ ngôn người Samari tốt bụng.
29Nhưng người đó muốn biện minh cho bản thân, nên nói với Chúa Giêsu:" Nhưng ai là người lân cận của tôi? ". 30Chúa Giêsu nói:" Có một người từ Giêrusalem xuống Giêricô, và bị rơi vào tay bọn cướp; sau khi trấn lột và đánh đập anh ta nhừ tử, chúng quăng anh ta ở đó nửa sống, nửa chết. 31Tình cờ một tư tế cũng đi xuống qua con đường ấy, nhìn thấy anh ta, ông tránh qua bên kia đường mà đi; 32rồi một thầy Lêvi đến chỗ đó; cũng nhìn thấy anh ta và cũng tránh qua bên kia đường mà đi. 33Thế nhưng một người Samari đang trên đường đi, ông đến gần, thấy anh ta và chạnh lòng thương, 34ông lấy dầu và rượu băng bó vết thương cho anh; rồi vực anh lên ngựa của mình đưa về quán trọ mà săn sóc. 35Ngày hôm sau, ông lấy hai đênari
§ trao cho chủ quán và nói: "Xin ông lo cho anh ta, có tốn kém gì thêm, tôi sẽ trả lại cho ông khi tôi quay về". 36Theo ý ông, ai trong ba người đó là người lân cận của kẻ bị rơi vào tay bọn cướp? ". 37Ông luật sĩ trả lời:" Đấy là người đã bày tỏ lòng thương xót với anh ta ". Chúa Giêsu nói với ông:" Ông cũng hãy đi và làm như vậy ".
Mátta và Maria.
38Trong khi đi đường, Chúa Giêsu vào một làng kia, có một phụ nữ tên là Mátta đón Ngài vào nhà. 39Cô có một người em gái tên là Maria cứ ngồi dưới chân Chúa mà nghe Lời Ngài. 40Còn Mátta thì tất bật với việc phục vụ; cô đến gần và thưa:" Lạy Chúa, em con để con phục vụ một mình mà Ngài không quan tâm sao? Xin Ngài bảo nó giúp con với ". 41Chúa trả lời và nói với cô:" Mátta, Mátta, con lo lắng và bận bịu nhiều việc quá. 42Chỉ có một việc cần thôi; Maria đã chọn phần tốt nhất, và phần đó sẽ không bị ai lấy mất ".
* * *
§ Lc 10, 35" Đênari " :(x. Mt. 20, 2).
* * *
Lời cầu nguyện của Chúa.
1Lần kia, sau khi Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi, một trong số các môn đệ xin Ngài:" Lạy Chúa, xin dạy chúng con cầu nguyện, như Gioan cũng đã dạy các môn đệ của ông ". 2Ngài nói với các ông:" Khi cầu nguyện, các con hãy thưa rằng:
Lạy Cha, chúng con nguyện Danh Cha cả sáng,
Nước Cha trị đến;
3xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày,
4và tha tội chúng con,
Như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con,
Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ ".
Giảng dạy thêm về cầu nguyện.
5Và Ngài nói với họ:" Nếu ai trong các con có một người bạn và anh bạn ấy đến nhà vào giữa đêm khuya để nài xin rằng: "Bạn ơi, xin cho tôi mượn ba chiếc bánh, 6vì tôi có khách từ đường xa ghé thăm, mà tôi chẳng có gì để tiếp anh ta cả"; 7và từ trong nhà, người kia đáp: "Xin đừng quấy rầy tôi; cửa đã đóng rồi; con cái tôi đã cùng giường với tôi; tôi không thể dậy để đưa cho anh gì đâu". 8Này, Thầy nói cho các con hay: Dù anh ta không trỗi dậy để cho mượn bánh vì tình bạn, thì anh ta cũng phải dậy để đưa cho người bạn kia những gì cần thiết vì người đó cứ quấy rầy hoài.
Chúa đáp lại lời cầu xin.
9Và Thầy bảo các con: Hãy xin thì sẽ được; hãy tìm thì sẽ gặp; hãy gõ thì sẽ mở cho. 10Vì tất cả những ai xin thì sẽ được; ai tìm thì sẽ gặp; ai gõ thì sẽ mở cho. 11Trong các con có ai là cha, khi con xin cá mà lại cho nó con rắn không? 12Hay là nó xin quả trứng mà lại cho nó con bò cạp không? 13Vậy nếu các con, vốn là những kẻ xấu, mà cũng biết cho con cái mình những điều tốt, thì còn hơn thế nữa, Cha trên trời sẽ ban Chúa Thánh Thần cho những ai xin Ngài ".
Chúa Giêsu và tướng quỷ Bêelzêbul.
14Chúa Giêsu trừ quỷ câm ra khỏi một người; khi quỷ xuất ra thì người câm nói được, và đám đông rất đỗi thán phục; 15nhưng cũng có ít kẻ trong họ nói:" Ông ta nhờ tướng quỷ Bêelzêbul mà trừ lũ quỷ đó thôi ". 16Có những người khác, để thử Ngài, họ xin Ngài một dấu lạ từ trời. 17Biết được suy nghĩ của họ, Chúa Giêsu nói với họ:" Mọi vương quốc tự chia rẽ thì sẽ sụp đổ và nhà nọ đè bẹp trên nhà kia. 18Satan cũng vậy, nếu nó tự chia rẽ chống lại nhau thì làm sao nước nó đứng vững được? Vậy mà các ông bảo rằng Tôi trừ được lũ quỷ nhờ Bêelzêbul. 19Và nếu Tôi nhờ Bêelzêbul mà trừ lũ quỷ thì con cháu các ông nhờ ai mà trừ được chúng? Khi ấy, chính con cháu các ông sẽ kết tội các ông. 20Ngược lại, nếu Tôi nhờ ngón tay của Thiên Chúa mà trừ lũ quỷ thì đó là Nước Thiên Chúa đã đến trên các ông rồi. 21Khi một người khoẻ mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải ông ta sẽ được an toàn. 22Nhưng nếu một người mạnh hơn xuất hiện và thắng được ông ta, người ấy sẽ tước hết vũ khí mà ông vẫn tin cậy, và sẽ đem phân phát mọi thứ chiếm được. 23Ai không đi với Tôi tức là chống lại Tôi; ai không thu góp với Tôi là phân tán.
Thần ô uế quay trở lại.
24Khi thần ô uế xuất ra khỏi người bị ám, nó lang thang trong những vùng khô cằn tìm chốn nghỉ ngơi; không tìm được, nó tự nhủ: "Tôi phải quay trở lại căn nhà mà tôi đã bỏ đi". 25Đến nơi, nó thấy nhà đã được quét dọn sạch sẽ và ngăn nắp. 26Nó liền ra đi, rủ thêm bảy thần khác dữ dằn hơn nó; chúng cùng vào nhà và trú lại đó; vậy là tình trạng của người ấy cuối cùng lại tệ hơn trước ".
Cái phúc đích thật.
27Nghe Chúa Giêsu nói thế, thì giữa dân chúng có một người đàn bà cất tiếng nói với Ngài:" Phúc cho lòng dạ đã cưu mang Ngài, và bầu sữa đã cho Ngài bú! "28Chúa Giêsu đáp lại:" Đúng hơn phải nói rằng phúc cho những ai nghe và tuân giữ Lời Thiên Chúa! ".
Đòi dấu lạ.
29Nhìn thấy đám đông tụ tập, Chúa Giêsu bắt đầu giảng dạy:" Thế hệ này là một thế hệ xấu xa: Chúng đòi dấu lạ, nhưng sẽ chẳng cho chúng dấu lạ nào ngoài dấu lạ Giona. 30Như Giona đã nên dấu lạ cho dân thành Ninivê thế nào thì Con Người cũng như vậy đối với thế hệ này. 31Trong ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ cùng trỗi dậy với những người thuộc thế hệ này và kết án họ, vì bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe sự khôn ngoan của Salômon; nhưng này đây có Đấng còn hơn Salômon nữa. 32Trong ngày phán xét, dân thành Ninivê sẽ cùng trỗi dậy với những người thuộc thế hệ này và kết án họ, vì dân thành Ninivê đã sám hối theo lời Giona giảng, nhưng này đây có Đấng còn hơn Giona nữa.
Sánh ví với ánh sáng.
33Không ai thắp lên một ngọn đèn, rồi đặt nó vào chỗ khuất hay dưới đáy thùng; nhưng người ta sẽ để nó trên giá cao để những người đi vào thấy được ánh sáng. 34Mắt là ngọn đèn của thân thể. Khi mắt lành mạnh, toàn thân đầy ánh sáng; nhưng khi mắt hư, toàn thân sẽ tối tăm. 35Vậy hãy coi chừng kẻo ánh sáng nơi con trở nên tối tăm. 36Nếu toàn thân con đầy ánh sáng và không có phần nào tối tăm, khi ấy con sẽ nên như ngọn đèn tỏa sáng.
Phê phán người Pharisêu và luật sĩ.
37Khi Chúa Giêsu nói xong, một người Pharisêu mời Ngài dùng bữa ở nhà ông. Chúa Giêsu đến nhà và ngồi vào bàn tiệc. 38Người Pharisêu ngạc nhiên thấy Ngài không thanh tẩy trước bữa ăn. 39Nhưng Ngài nói với ông ta: "Những người Pharisêu các ông chỉ lo chuyện tẩy rửa bên ngoài ly chén, nhưng bên trong các ông lại đầy tham lam và gian ác. 40Hỡi những kẻ ngu ngốc! Đấng đã tạo nên cái bên ngoài lại không làm nên cái bên trong sao? 41Tuy nhiên, hãy làm phúc bố thí những gì các ông có, và khi đó tất cả sẽ nên thanh sạch cho các ông. 42Khốn cho các ông, hỡi những người Pharisêu, bởi vì các ông nộp thuế thập phân về tất cả các loại rau trong vườn, như bạc hà và vân hương
§, nhưng lại bỏ qua một bên sự công chính và tình yêu đối với Thiên Chúa. Phải tuân giữ điều này và không được bỏ qua điều kia. 43Khốn cho các ông, hỡi những người Pharisêu, bởi vì các ông ưa thích ghế nhất trong các hội đường, và thích được bái chào nơi công cộng. 44Khốn cho các ông, bởi vì các ông như những nấm mồ hoang người ta đã giẫm đạp lên mà không biết!".
45Khi ấy một luật sĩ lên tiếng nói với Ngài: "Thưa Thầy, nói như vậy là sỉ nhục cả chúng tôi nữa". 46Chúa Giêsu đáp lại: "Các ông cũng vậy, hỡi các luật sĩ, khốn cho các ông, vì các ông đặt lên vai người ta những gánh nặng không thể kham nổi, còn chính mình thì các ông không đụng chỉ một ngón tay vào gánh đó. 47Khốn cho các ông, bởi vì các ông lo xây cất mồ mả cho các ngôn sứ, trong khi cha ông của các ông lại là những kẻ giết các ngài. 48Như vậy có nghĩa là các ông đã chứng thực và đồng lõa với hành vi của cha ông các ông, bởi vì họ đã giết các ngôn sứ, còn các ông thì xây mồ mả. 49Chính vì thế Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa
Đã từng nói: Ta gửi đến cho chúng những Ngôn Sứ và các Tông Đồ; trong số các ngài, kẻ thì chúng giết chết, người thì chúng bách hại, 50cho nên thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các Ngôn Sứ đã đổ ra từ thời tạo thiên lập địa, 51từ máu của Abel cho đến máu của Dacaria
§, người đã bị giết chết giữa bàn thờ và thánh điện. Đúng vậy, Tôi nói cho các ông biết: Thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu. 52Khốn cho các ông biết bao, hỡi những luật sĩ, vì các ông đã giấu đi chìa khóa của sự hiểu biết; bản thân các ông không chịu vào, còn những ai muốn vào thì các ông lại ngăn cản". 53Khi Chúa Giêsu ra khỏi đó, các kinh sư và Pharisêu bắt đầu căm giận ra mặt và họ vặn hỏi Ngài nhiều điều 54cốt để gài bẫy Ngài trong lời nói.
§ Lc 11, 42 "Vân hương" : Còn có tên gọi khác là "Cửu lý hương".
§ Lc 11, 51 Vụ án Abel xem St 4, 8; vụ án Dacaria xem 2 Sb 24, 20-22.
* * *
Men Pharisêu.
1Trong lúc đám đông cả vạn người tụ họp lại, đến độ giẫm đạp lên nhau, Chúa Giêsu bắt đầu nói, trước hết là với các môn đệ của Ngài: "Các con hãy coi chừng thứ men Pharisêu, nghĩa là thói đạo đức giả.
Can đảm chịu bách hại.
2Bởi chẳng có gì dấu kín mà không bị tỏ lộ, chẳng có bí mật nào mà không được biết. 3Cũng thế, tất cả những gì các con nói trong bóng tối, sẽ được nghe giữa ánh sáng; những gì các con thầm thì trong phòng kín, sẽ được công bố trên mái nhà. 4Thầy bảo các con là những bạn hữu của Thầy rằng: Đừng sợ kẻ giết chết thân xác, nhưng sau đó không thể làm gì nữa. 5Thầy cho các con biết phải sợ ai: Phải sợ Đấng, sau khi giết chết, còn có quyền năng quăng vào hỏa ngục. Đúng vậy: Chính Ngài là Đấng các con phải sợ. 6Người ta không bán năm con chim sẻ lấy hai đồng xu
§ đó sao? Thế mà không một con nào bị lãng quên trước mặt Thiên Chúa. 7Ngay những sợi tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. Các con đừng sợ; các con giá trị hơn muôn vàn chim sẻ. 8Thầy bảo các con: Hễ ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa; 9nhưng ai chối từ Thầy trước mặt thiên hạ thì người ấy cũng sẽ bị chối từ trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa.
Dạy về Chúa Thánh Thần.
10Ai nói lời xúc phạm đến Con Người, người đó sẽ được tha; nhưng với kẻ xúc phạm đến Chúa Thánh Thần thì sẽ không được tha. 11Khi người ta đưa các con ra trước các hội đường, trước các nhà lãnh đạo và những người cầm quyền, các con đừng lo lắng phải bào chữa làm sao hay phải nói những gì. 12Vì vào giờ đó, Chúa Thánh Thần sẽ dạy cho các con biết phải nói gì.
Dạy đừng tham lam.
13Giữa đám đông có người lên tiếng thưa Chúa Giêsu:" Thưa Thầy, xin Thầy hãy nói với anh tôi chia phần gia tài cho tôi ". 14Chúa Giêsu trả lời anh ta:" Này anh, ai đã đặt Tôi làm quan án hay trọng tài cho các anh? ". 15Rồi Ngài nói với họ:" Hãy coi chừng mọi thứ tham lam, bởi vì không phải ai giàu có, thì mạng sống kẻ ấy được bảo đảm nhờ của cải đâu ".
Dụ ngôn người giàu có ngốc nghếch.
16Ngài nói với họ ví dụ này:" Có một người giàu có kia, ruộng nương mang lại nhiều lợi tức. 17Ông ta tự nhủ: "Tôi phải làm gì đây; bởi vì còn chỗ đâu mà chứa hết hoa lợi của tôi đây?". 18Rồi ông tự nhủ: "Đây là điều tôi phải làm: Cho phá hết kho lẫm cũ và xây lại những kho lẫm lớn hơn, rồi gom hết lúa thóc và của cải vào đó; 19đoạn nhủ với linh hồn tôi rằng: Linh hồn ơi, ngươi đã có của cải dư dả cho nhiều năm tháng; hãy nghỉ ngơi, ăn uống, hưởng thụ cuộc sống này". 20Nhưng Thiên Chúa nói với ông ta: "Đồ ngốc! Ngay đêm nay, linh hồn ông sẽ bị đòi lại, vậy thì những gì ông đã thu tích sẽ để lại cho ai?". 21Đấy là điều xảy đến cho kẻ nào chỉ lo thu tích kho báu cho mình, nhưng không biết làm giàu trong Thiên Chúa ".
Phó thác nơi Thiên Chúa.
22Rồi Chúa Giêsu nói với các môn đệ:" Vì thế, Thầy nói với các con: Đừng lo cho mạng sống sẽ ăn gì, cũng đừng lo cho thân xác sẽ mặc gì. 23Vì mạng sống giá trị hơn của ăn, và thân xác giá trị hơn áo mặc. 24Hãy nghiệm xem loài quạ, chúng chẳng lo gieo hay gặt, cũng không có dự trữ hay kho lẫm, nhưng Thiên Chúa nuôi chúng; mà các con giá trị hơn chim muông nhiều. 25Vả lại có ai trong các con, nhờ lo lắng mà kéo dài đời mình thêm được một gang tấc không? 26Nếu ngay cả những chuyện nhỏ nhặt nhất các con còn chưa làm được, thì sao lại lo những chuyện khác làm chi? 27Các con hãy nghiệm xem những bông huệ: Chúng chẳng đan cũng chẳng dệt; vậy mà Thầy cho các con biết: Ngay cả Salômon, trong tất cả vinh quang của ông, cũng không ăn mặc được như một trong những bông hoa ấy. 28Nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai bị quăng vào lửa, mà Thiên Chúa còn mặc cho như thế thì huống chi là các con, hỡi những người kém tin. 29Các con đừng tìm hỏi xem mình sẽ ăn gì và uống gì; các con đừng quá lo lắng. 30Tất cả những thứ đó, các dân ngoại đều tìm kiếm; nhưng Cha biết các con cần những thứ đó. 31Các con hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa, rồi những thứ đó sẽ được ban cho thêm. 32Đừng sợ hãi, hỡi đàn chiên bé nhỏ, vì Cha các con đã vui lòng ban Nước Trời cho các con. 33Hãy bán của cải các con có và làm từ thiện. Hãy sắm cho mình những túi tiền không hư nát, một kho tàng không hao hụt trên trời, nơi kẻ trộm không lai vãng và mối mọt vô phương gặm nhấm; 34bởi vì kho tàng các con ở đâu thì lòng các con cũng ở đó.
Gia nhân trung thành và tỉnh thức.
35Hãy luôn thắt lưng gọn gàng và đèn thắp sáng, 36hãy như gia nhân đợi chủ mình dự tiệc cưới về, sẵn sàng mở cửa khi ông vừa gõ. 37Hạnh phúc cho những gia nhân còn đang tỉnh thức khi ông chủ về. Amen, Thầy nói cho các con biết: Chính chủ sẽ thắt lưng rồi mời các gia nhân ấy vào bàn và đi lại mà phục vụ họ. 38Và nếu ông trở về vào lúc canh hai hoặc canh ba
§ mà thấy họ như thế thì thật là phúc cho họ. 39Các con hãy biết điều này: Nếu chủ nhà đã biết rõ giờ nào kẻ trộm đến thì ông ta sẽ không để cho hắn đục tường mà vào đâu. 40Các con cũng thế, hãy sẵn sàng luôn, vì vào giờ mà các con không ngờ thì Con Người sẽ đến.
41Bấy giờ Phêrô thưa: "Thưa Thầy, Thầy nói dụ ngôn này cho chúng con hay là cho mọi người?". 42Và Chúa nói: "Ai là người quản gia trung tín và khôn ngoan mà chủ đã đặt để coi sóc các gia nhân mình và để cấp phát lương thực cho họ đúng kỳ? 43Phúc cho gia nhân ấy, khi chủ về mà thấy anh ta đang làm như thế. 44Quả thật, Thầy cho các con biết: Chủ sẽ đặt người đó trông coi toàn bộ tài sản của ông. 45Nhưng nếu gia nhân ấy thầm nghĩ:" Ông chủ sẽ về muộn ", và hắn đánh đập tôi nam tớ nữ, ăn uống say sưa, 46và chủ sẽ trở về vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, ông sẽ loại bỏ và bắt hắn chung số phận với những kẻ bất trung. 47Gia nhân nào đã biết ý chủ, nhưng không chuẩn bị hay chẳng làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều; 48còn kẻ không biết mà làm những điều đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Ai được cho nhiều, sẽ bị đòi nhiều; ai được trao phó nhiều, sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn'
Chúa Giêsu: Nguyên nhân chia rẽ.
49Thầy đến đem lửa xuống đất, và Thầy ước mong sao lửa ấy bùng lên! 50Thầy phải chịu một phép rửa, và Thầy lo lắng biết bao cho đến khi mọi sự được hoàn tất! 51Các con nghĩ rằng Thầy đến đem bình an xuống đất ư? Không, Thầy bảo các con: Không phải là bình an nhưng là chia rẽ. 52Bởi vì từ đây năm người trong cùng một gia đình sẽ chia rẽ nhau: Ba chống lại hai và hai chống lại ba; 53cha chống lại con trai và con trai chống lại cha, mẹ chống lại con gái và con gái chống lại mẹ, mẹ chồng chống lại nàng dâu và nàng dâu chống lại mẹ chồng"
Dấu chỉ của thời đại.
54Chúa Giêsu cũng ngỏ lời với đám đông: "Khi các ông nhìn thấy một đám mây kéo lên ở hướng tây, các ông nói ngay rằng trời sẽ mưa, và quả đúng như vậy; 55còn khi các ông thấy gió nồm thổi, các ông nói trời sẽ nắng gắt, và sự thể xảy ra đúng như thế. 56Hỡi những người đạo đức giả, các ông biết giải thích cảnh sắc của đất trời; nhưng sao không biết giải thích dấu chỉ của thời đại?
Dàn xếp với đối phương.
57Và tại sao anh em lại không tự mình xét xem điều gì là đúng? 58Nếu anh đang cùng đi với kẻ thù đến tòa án, thì hãy cố dàn xếp với hắn để tránh việc hắn lôi anh đến trước quan tòa, quan tòa trao anh cho cai ngục, và cai ngục lại quăng anh vào ngục. 59Tôi bảo cho anh biết: Anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng xu [lépta]
§ cuối cùng".
* * *
§ Lc 12, 6 "Đồng xu" : Ở đây là đồng assarion có giá trị bằng một phần mười của một đênari. (x. Mt 10, 29; 20, 2).
§ Lc 12, 38 Canh hai từ 9 giờ tối đến 12 giờ đêm, canh ba từ nửa đêm đến 3 giờ sáng (canh gà gáy), (x. Mt 14, 25).
§ Lc 12, 29 "Lépta" :(x. Mc 12, 42).