Jennifer Nguyen
Tâm sự về My crush
Câu chuyện về crush của tui. Tôi và cậu quen nhau chắc cũng tầm 4 năm, nhưng chỉ 1 năm gần đây thì tôi mới để ý đến cậu nhiều hơn, có nhiều cảm xúc hay mood vs cậu

Cậu: Giới thiệu đại khái là cao, gầy và đương nhiên r thằng nào cao gầy mà chả đẹp trai :D à há (mà tôi là một người mê zai) Đầu tiên thì tôi cũng chưa biết là tôi thích cậu từ khi nào, chỉ khi không được gặp, không được nói chuyện, tôi bắt đầu thấy nhớ và nhận ra Tôi Thích Cậu, một sự thât không thể nào phủ nhận được nữa

Trong thời gian không được gặp cậu, tôi bắt đầu nhớ lại những moment đã xảy ra giữa tôi và cậu, đáng nhớ, vui có, buồn có và muốn điều đó quay trở lại giờ chắc cũng không được nữa rồi, nên tôi tự nhủ từ h hãy trân trọng những j ở hiện tại, vu lợi để sau này khi nhớ lại, nhớ ra rằng mình đã từng có những kỉ niệm đáng nhớ, thơ ngây, khờ dại như thế nào, đó là khoảng thời gian đẹp đẽ vô cùng. Bây giờ khi nhớ lại, có rất nhiều khoảnh khắc tôi vô tình quên lãng và nhận ra nó thật dễ thương làm sao, nên nếu có thể hãy nhớ lại thật nhiều về một câu chuyện đơn phương, tự viết nên câu chuyện đó, có thể chia sẻ hoặc giữ cho riêng mình. Thật ĐẸP, đẹp như những giấc mơ trong phút chốc khi chợt tỉnh lại không còn thấy đâu nữa nhưng nó vẫn mãi lưu lại love memory trong tâm trí ta.
Tôi nhớ những lần cười đùa, những trò nghịch ngợm giữa tôi và cậu, và cả những lần cãi nhau nảy lửa nữa. Lần đó, tôi ngồi trên cậu, cậu cứ chọc vào lưng tôi hoài mà tôi là người có rất nhiều máu buồn nên.. tôi vừa buồn cười vừa bực mình, quay xuống bảo "đấm nhau không?" (tôi là người chuyên gia nói câu này

Sau đó được chừng những 1 tiếng, tôi không chịu nổi nữa mà cãi nhau với cậu "Mày có thôi đi không, cái đồ đáng ghét, mày mà chọc vào lưng tao nữa là tao đấm thật đấy" và chúng tôi đã đấm thật

và 3 tiết cuối không ai nói với nhau câu nào, tôi cũng cố lờ đi và đó là lần cãi nhau sôi nổi nhất. Nghĩ lại tôi thấy thật trẻ con, trong sáng quá à, giờ thì không còn được như vậy nữa. Tôi luôn xem đó là 1 kỉ niệm đáng yêu mà tôi sẽ cất giữ mãi trong tim của mình. Còn kỉ niệm vui thì rất nhiều: Những lần chơi đùa, trò chuyện tôi đều xem chúng là kỉ niệm vui và trân trọng mãi mãi. À, còn có một lần, tôi nghĩ là cậu đã biết tôi thích cậu rồi nhưng chẳng qua là không nói ra, may vì nếu nói ra cả 2 sẽ đều khó xử. Cậu nhắn tin hỏi tôi "Ê H thằng C bảo là mày thích tao nhưng vì bạn thân của mày thích tao trước nên mày không thích tao nữa đúng không" thật là, bạn tôi có nhiều trí tưởng tượng phong phú quá rồi, tôi chỉ bảo không phải, cậu cũng chỉ bảo "ok" và sau đó thì chúng tôi không nhắc đến chuyện này nữa. Chắc là cậu cũng biết rồi nhỉ? Nhưng giờ đối với tôi, điều đó không còn quan trọng nữa, dù cậu có biết là tôi thích cậu thì cũng chẳng có gì thay đổi cả, trời sập không, chiến tranh không nên ok fine, tôi sẽ cất giữ câu chuyên đơn phương này cho riêng mình, để trong tim tôi luôn có những moment đáng nhớ, một mối tình đơn phương của tuổi dậy thì thật là trong sáng, vô tư và đương nhiên rồi đó là mối tình không cãi vã, đau khổ, dằn vặt hay khóc lóc, vì đó là mối tình tôi cho là của riêng tôi, cất giữ cho mình tôi thôi nên làm gì có khóc lóc nhỉ

Tôi nói như vậy không có nghĩa là tôi từ bỏ hay nói dễ hiểu là tôi không thích cậu nữa, tôi vẫn thích cậu thôi, như bình thường, chỉ là tôi không muốn nói ra để gây rắc rối hay xích mích hay xa cách, chỉ giản dị vậy thôi, mối tình đơn phương đầu tiên của tôi.