Xuyên Không [Hệ thống] [Xuyên nhanh]: Ta Đưa Nam Phụ Thượng Vị - Liễu Vân Nhi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Liễu Vân Nhi, 3 Tháng sáu 2020.

  1. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    [Hệ Thống] [Xuyên Nhanh]: Ta Đưa Nam Phụ Thượng Vị

    Tác giả: Liễu Vân Nhi.

    Edit bìa: Liễu Vân Nhi

    Lịch đăng:

    Nguồn truyện:

    Tình trạng:
    Đang tiếp tục.

    Link thảo luận - góp ý: Các Tác Phẩm Của Liễu Vân Nhi

    Thể loại: Hệ thống, xuyên nhanh, ngôn tình, hiện đại, cổ đại, đô thị, nữ phụ, nam phụ, ngôn tình, huyền huyễn, tiên hiệp, kiếm hiệp, thanh mai trúc mã, hào môn, showbiz, học đường, hắc đạo, võng du..

    Ảnh bìa:

    [​IMG]

    Văn án:

    Liễu Tuyết thực không biết làm sao bản thân lại vướng phải cái hệ thống quái đản, chết tiệt này.

    Cái gì mà cứu vớt nam phụ, cái gì mà hoàn thành nhiệm vụ phụ trợ nghịch tập chứ?

    Rõ ràng là cái hệ thống tìm ngược mà.

    Nhìn xem đi, một đại tỷ như ta lại phải ngày ngày, giờ giờ chịu đựng biết bao nhiêu khổ cực, khó khăn như vậy!

    Sáng mở mắt ra là nam phụ gặp chuyện.

    Vừa ra khỏi cửa liền gặp phải nam, nữ chính yêu đương ân ái! Thức ăn cho chó trải khắp không gian.

    Tối chưa kịp đặt lưng xuống giường thì tiểu đệ đệ lại..

    Ta chỉ muốn im lặng làm một thịnh thế mĩ nhân mà cũng khó đến vậy là sao?
     
    Last edited by a moderator: 22 Tháng mười 2020
  2. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "KHA TRIỆT"

    Tiếng thét của Kha Lam Nguyệt như muốn phá tan mọi không gian, thời gian, truyền ra ngoài hệ Mặt Trời.

    Vậy mà cái người ngồi trước mặt cô kia vẫn một bộ dạng nhàn nhã, bình tĩnh, trầm ổn, không màng sự đời. Kha Triệt nhẹ nhàng nhấc ly cà phê trên bàn, nhàn nhã thưởng thức một chút.

    "Không tồi! Kĩ thuật pha cà phê của em cũng không đến nỗi nào. Tốt hơn lần trước nhiều rồi đấy."

    Kha Lam Nguyệt thực sự không thể tiếp tục nhìn nổi bộ dáng thân sĩ của anh ta thêm một giây, một phút nào nữa. Cô nhanh chân đi đến bên bàn làm việc, cướp lấy ly cà phê trên tay anh ta.

    Kha Lam Nguyệt: "Bây giờ đã là lúc nào rồi mà anh vẫn còn tâm trạng ngồi đây uống cà phê?"

    Kha Triệt: "Cà phê em gái anh pha lẽ nào lại không uống? Anh đây là đang coi trọng công sức của em."

    Kha Lam Nguyệt: "Em có pha cũng không phải là cho anh uống." Huống chi cà phê này là chị thư kí xinh đẹp ngoài kia pha cho cô. Muốn đụng vào đồ của cô..

    Lửa giận bừng bừng khiến Kha Lam Nguyệt như muốn bốc khói trên đầu, không còn để ý được gì khác nữa, một giây sau liền quên hết gia giáo nghiêm trang, lễ nghi thục nữ trong nhà, túm lấy cà vạt trước cổ áo Kha Triệt, kéo mạnh về phía trước để anh mặt đối mặt với cô.

    Kha Lam Nguyệt: "Kha Triệt, để em nói cho anh biết, mỗi một giây một phút anh đang ngồi đây là thêm một giây một phút chị An Tình vun đắp, trau dồi tình cảm cùng tên họ Giang kia đấy. Anh cam lòng sao? Cam lòng sao? Chị ấy đáng nhẽ ra phải là vợ tương lai của anh mới phải."

    Kha Triệt làm ngơ coi như không nghe thấy cô nói gì cả, cướp lại ly cà phê trong tay cô, khẽ nhấp thêm một ngụm rồi tiếp tục cúi đầu xuống, xử lí sổ sách trên bàn, tiện thể buông thêm một câu: "Bỏ chân của em xuống khỏi bàn làm việc đi."

    Kha Lam Nguyệt nghe anh nói vậy mà lại thực sự vâng lời, bỏ chân xuống cũng buông tay ra khỏi cà vạt của anh. Cô lùi lại hai bước, nhìn thẳng vào mắt Kha Triệt, khẽ nhếch môi cười.

    Kha Lam Nguyệt: "Ha.. Được rồi.. Xem ra lựa chọn của anh là thế này sao? Kha Triệt, anh biết tại sao nam phụ lại chẳng bao giờ có thể thắng được nam chính hay không? Là vì anh ta không đủ can đảm, khi nhìn thấy nữ chính nhu thuận, ỷ lại, khóc trong lòng nam chính là chỉ còn biết bất lực, quay đầu mà đi chứ đâu hay biết rằng nữ chính khóc chính vì không có anh ta bên cạnh mà thôi. Người như anh, chỉ có thể làm nam phụ, THUA.. cũng đáng lắm."

    Kha Triệt im lặng, tất cả sự tập trung của anh ta đều đặt vào sổ sách và tài liệu trên bàn. Nhưng cô biết anh nghe được và hiểu rõ từng lời cô nói, chẳng qua là không đủ can đảm để đối diện mà thôi.

    Đàn ông.. có đôi khi vì tình bạn mà bất chấp buông tay tình yêu của mình, có đôi khi vì quá khứ mà không dám nghĩ đến tương lai.

    Kha Lam Nguyệt quay người, ra đến cửa phòng, cô chỉ dừng bước cũng không quay đầu lại, nói với tên đàn ông đang vùi đầu trong đám sổ sách kia:

    "Anh trai thân yêu à.. để em nhắc nhở anh lần cuối. Kha Lam Nguyệt này chỉ chấp nhận duy nhất chị An Tình làm chị dâu tôi mà thôi. Ngoài chị ấy ra dù bất kể là ai tôi cũng đều không chấp nhận. Anh đã phụ lòng chị ấy nhiều lần như vậy rồi, dù có thêm một lần nữa cũng chẳng vấn đề gì.. vì anh đâu hiểu được An Tình chị ấy có ngày hôm nay là do một tay" người anh trai yêu quý của tôi "gây ra chứ?

    Nỗi lòng của chị ấy, anh không hiểu; đau khổ của chị ấy, anh không thấu; bất lực của chị ấy, anh không hay.. Thật đúng là vô dụng.."

    Lời vừa dứt, cô cũng bước ra khỏi phòng, mạnh tay đóng sập cửa lại. Tất cả những gì cần nói cô cũng đều đã nói hết rồi, chỉ còn chờ sự lựa chọn của Kha Triệt nữa mà thôi.

    Cô rời đi, để một mình anh trong căn phòng cô đơn, lạnh lẽo.

    "Ha.. Vô dụng.. Kha Triệt.. mày đúng là một tên vô dụng mà.. Vô dụng.. Đồ vô dụng.. ha.. ha.."

    Nữ chính sẽ đau khổ nhưng cuối cùng chẳng phải cô ấy vẫn sẽ hạnh phúc bên nam chính hay sao? Chỉ có nam phụ như anh mới biết rằng bản thân cũng đã từng rơi nước mắt, cũng muốn ôm nữ chính vào lòng, cũng không muốn buông tay, cũng không muốn quay đầu mà bước đi. Không phải là không đủ can đảm mà chỉ vì sợ nữ chính khi nhìn thấy anh sẽ khóc nhiều hơn mà thôi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  3. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vừa bước ra khỏi cửa chính Kha thị, Liễu Tuyết liền tức giận, lôi mười tám đời tổ tông nhà Kha Triệt lên mà chửi. Không được.. Không được.. trong gia phả nhà anh ta bây giờ còn có cô nữa đó.

    Suýt nữa thì quên. Không chửi.. Không chửi nữa.

    Liễu Tuyết cố gắng hít thở sâu vài lần để ổn định lại tâm tình. Nhưng vừa nghĩ đến lại càng tức.

    Đại tỷ ta có làm nên cái tội tình gì đâu chứ? Tự dưng lại vướng phải cái hệ thống quái đản, chết tiệt này.

    Cái gì mà nhiệm vụ phụ trợ nghịch tập, cứu vớt nam phụ? Rõ ràng là cái nhiệm vụ tự tìm ngược thì có.

    Cô cũng chỉ vừa mới bước vào vị diện này được có ba ngày mà thôi nhưng mỗi lần nhìn thấy "anh trai yêu dấu" - nam phụ đại nhân cao quý, thành thục, ổn trọng kia là mỗi lần già thêm ba tuổi.

    Lại nói đây mới chỉ là vị diện đầu tiên của cô sao có thể còn chưa bắt đầu mà đã thất bại thảm hại như thế này?

    * * *

    Trong cốt truyện, vị An Tình tiểu thư kia cũng chính là nữ chính vốn đã có hôn ước với Kha Triệt từ nhỏ. Hai người họ đều là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, còn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Nói chung chính là một cặp "duyên trời định" trong mắt người đời.

    An Tình từ nhỏ vốn không qua lại với nhiều người, quan hệ xã hội cũng không rộng rãi, chủ yếu là qua lại với người Kha gia. Tiếp xúc nhiều nhất cũng chỉ có nguyên chủ và Kha Triệt. Cũng từ đó mà tình cảm An Tình dành cho Kha Triệt ngày một lớn dần, đã không còn là tình cảm bạn bè thanh mai trúc mã đơn thuần nữa.

    Nhưng vị nam phụ yêu dấu của chúng ta căn bản lại không hề hay biết điều đó. Anh ta chỉ nghĩ việc mình quan tâm, chăm sóc, bảo vệ cho An Tình chỉ giống như dành cho em gái mà thôi. Điều đó đã khiến An Tình cảm thấy vô cùng tủi thân. Quen biết nhiều năm như vậy mà anh lại chỉ coi cô như em gái ư? An Tình không tin Kha Triệt lại không có một chút tình cảm nào với mình, nên đã đi tìm anh ta để nói rõ tâm tư.

    "Xin lỗi Tiểu Tình, anh biết giữa chúng ta có hôn ước nhưng anh thực sự chỉ coi em như em gái của mình mà thôi. Em không quen biết nhiều người, người khác giới lại càng ít nên tự nhiên sẽ xem anh tốt hơn một chút. Sau này em nhất định sẽ gặp được người tốt hơn anh. Anh xin lỗi anh không thể đáp lại được tình cảm của em."

    Tình huống cẩu huyết bắt đầu từ đây.

    Nữ chính vì quá đau lòng nên quyết định ra nước ngoài du học. Sau 5 năm cô trở lại vốn đã có thể tự tay tiếp quản An thị nhưng cô vẫn muốn tự lực cánh sinh, không dựa dẫm vào người An gia càng mong muốn có thể tự mình học hỏi, tích lũy kinh nghiệm làm việc thực tiễn.

    Mà người nhà An gia ngược lại thì vô cùng đồng tình đẩy cô ấy vào.. hang sói của nam chính Giang Hạo Thần.

    An Tình dùng một bộ hồ sơ đơn giản, không dùng bằng cấp cao quý ở nước ngoài, lấy thân phận là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp vào làm việc tại Giang thị.

    Nữ chính vốn tài giỏi, xinh đẹp lại có cá tính riêng của mình nên rất nhanh đã thu hút ánh mắt của Giang Hạo Thần. Ban đầu hắn ta cũng không biết thân phận thật của nữ chính, nghi ngờ cô là nội gián nên gây ra không biết bao nhiêu tình tiết máu chó ngập trời rồi dần dần bị nữ chính thu phục, không ngừng quấn lấy An Tình.

    Tâm tình con gái vốn dĩ rất dễ rung động, cho dù chỉ là một hành động nhỏ nhặt mà thôi. Nữ chính thì lại càng không thể là ngoại lệ huống chi Giang Hạo Thần thực sự rất dốc lòng tán tỉnh cô ấy.

    Đáng tiếc có lẽ vì chuyện trong quá khứ, trong lòng An Tình vẫn không khỏi xót xa. Cô vẫn còn rất yêu Kha Triệt. Dù sao tình yêu không phải ai cũng có thể khống chế được.

    Mà Kha Triệt bên kia cũng có giao tình cùng Giang Hạo Thần từ nhỏ, quan hệ chẳng khác gì như anh em huynh đệ vào sinh ra tử cùng nhau.

    Trong một lần đến Giang thị bàn chuyện hợp tác với Giang Hạo Thần, Kha Triệt gặp lại An Tình tại phòng làm việc của Giang Hạo Thần. Lúc ấy, An Tình đã là trợ lí đặc biệt của hắn ta rồi.

    Khi nhìn thấy Kha Triệt, An Tình chỉ sửng sốt một chút nhưng rất nhanh liền coi như không quen biết anh ta. Kha Triệt không hiểu tại sao một tiểu thư như An Tình lại chạy đến Giang thị làm việc.

    Đương nhiên, Giang thị vô cùng lớn mạnh nhưng An thị cũng tuyệt đối không kém. An Tình lại là con một của An gia, hẳn là không nên ở chỗ này chỉ để làm một trợ lí.

    Kha Triệt không vạch trần cô, giả bộ coi như không quen biết An Tình. Cũng chính lúc này Kha Triệt lại cảm thấy vô cùng không thoải mái mỗi khi nhìn thấy Giang Hạo Thần đối xử ân cần dịu dàng với cô, thậm chí là thân mật một cách quá mức giống như coi anh trở thành không khí vậy.

    Sau nhiều lần gặp lại An Tình, lại nhiều lần thấy Giang Hạo Thần bên cạnh cô, Kha Triệt mới dần hiểu ra cảm xúc ngày hôm đó của mình rốt cuộc là xuất phát từ đâu. Anh ta không biết mình đã yêu An Tình từ lúc nào.

    Về việc vì sao đến tận bây giờ anh ta mới nhận ra được tình cảm của mình thì Liễu Tuyết cũng chỉ tìm ra được một cách lí giải duy nhất..

    Hẳn là dậy thì muộn đi!
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  4. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân phận thực sự của An Tình không bao lâu sau bị bại lộ. Cũng tự nhiên như vậy mà hôn ước giữa cô ấy và Kha Triệt bị Giang Hạo Thần điều tra ra. Không những vậy, những lần gặp mặt riêng của hai người cũng không thoát khỏi tai mắt của hắn.

    Trên thực tế thì hai người họ cũng chỉ gặp riêng có một lần duy nhất mà thôi. Những lần gặp khác đều có nguyên chủ theo cùng.

    Lúc đó Kha Triệt vẫn tự lừa mình dối người coi An Tình như em gái nên gặp riêng để hỏi thăm sức khỏe, lí do An Tình đến Giang thị làm việc đồng thời bày tỏ ý định muốn để vệ sĩ bên cạnh để bảo vệ An Tình.

    Mặc dù An Tình không đồng ý chuyện vệ sĩ nhưng bầu không khí cuộc trò chuyện giữa hai người không đến nỗi quá căng thẳng.

    Vậy mà ảnh chụp từ chỗ tai mắt kia của Giang Hạo Thần ngược lại lại thêm mấy phần mập mờ không rõ, thậm chí còn giống như một đôi tình nhân đang yêu nhau mãnh liệt lâu ngày mới gặp lại vậy.

    Tình nghĩa anh em giữa hai người đàn ông cũng từ đây mà tan rã. Giang Hạo Thần bắt đầu trở mặt, không ngừng nhắm vào Kha thị mà công kích. Mà nam phụ đại nhân cũng không phải đèn đã cạn dầu. Hai người tranh đấu đến mức ngươi sống ta chết.

    Giang Hạo Thần là vì hồng nhan còn Kha Triệt ngược lại chỉ đơn giản vì muốn bảo vệ Kha thị. Dù là khi phát hiện ra mình đã yêu An Tình thì vẫn chỉ là im lặng rồi lại tiếp tục lặng im, chúc phúc cho nữ chính.

    Giang Hạo Thần tỏ tình với An Tình nhưng bị nữ chính từ chối. Mặc dù khi ấy nữ chính đã dứt tình cùng nam phụ nhưng người của An gia lại không đồng ý.

    Bối cảnh của Giang gia cũng không trong sạch như bên ngoài. Nam chính đại nhân cơ mà, không dính dáng đến chút xã hội đen thì không được. Trong khi đó, An gia lại là danh môn thế gia có lịch sử mấy trăm năm gia tộc vô cùng trong sạch thì sao có thể chấp nhận nam chính?

    Không có được hồng nhan, Giang Hạo Thần liền đẩy hết tội lên người nam phụ đại nhân. Hắn cho rằng nếu không có Kha Triệt thì nhất định nữ chính sẽ là người của hắn. Vì vậy, Giang Hạo Thần bắt đầu lập kế hoạch đối phó với Kha Triệt mà đối tượng bị nhắm vào chính là đứa em gái đáng thương này đây.

    Giang Hạo Thần cho người bắt cóc nguyên chủ để uy hiếp Kha Triệt.

    Liễu Tuyết cũng là đến bội phục cái liêm sỉ này. Hắn ta rốt cuộc là có còn nhớ mình là nam chính không vậy?

    Kha Triệt vô cùng yêu thương nguyên chủ nên dù phải trả bất cứ giá nào cũng mong muốn nguyên chủ được bình an.

    Đáng tiếc, nam phụ dù có giỏi đến đâu thì cũng chỉ là nam phụ mà thôi, sao có thể sáng hơn cả hào quang của nam chính?

    Kha Triệt bị đẩy đến bước đường cùng. Kha thị không còn, Kha gia cũng bị phá hủy. Hai anh em nguyên chủ phải nương tựa vào nhau mà sống nhưng Giang Hạo Thần vẫn không an tâm, tuyệt đối không bỏ qua cho hai anh em họ.

    Tức giận vì hồng nhan thì chuyện gì cũng có thể làm ra được, kể cả là bất chấp luật pháp.. giết người. Nguyên chủ và nam phụ chết do tai nạn.. mà người gây ra chính là tay chân của Giang Hạo Thần. Nhưng khi kết án thì chỉ là do hệ thống phanh xe bị hỏng.

    Kha Triệt không còn, người An gia cũng bắt đầu tiếp nhận nam chính, dù sao An Tình cũng đã yêu hắn đến như vậy. Sau cùng hai người cũng hạnh phúc bên nhau..

    Lúc mới đầu khi tiếp nhận cái cốt truyện này, Liễu Tuyết thực sự không còn gì để nói. Quá máu chó rồi..

    Làm thành kịch bản đóng phim truyền hình nhất đinh sẽ rất hút khách nha.

    Phải biết rằng máu chó và cẩu lương vẫn đang là xu hướng.

    Tuyến thời gian bây giờ cũng coi như chưa phải là quá muộn. An Tình đã lấy lại thân phận là tiểu thư An gia. Nam chính và nam phụ không ngừng đấu đá đến thuốc súng đầy trời.

    Nhưng it nhất thì vẫn chưa xảy ra những bi kịch phía sau kia.

    Mà nhiệm vụ của cô chính là đưa vị anh trai tổng tài này thượng vị, dành lại hồng nhan từ tay nam chính.

    Xem đi, thật là một nhiệm vụ đơn giản, nhẹ nhàng, dễ dàng biết nhường nào? Một con nhóc yếu đuối bất lực như ta thì làm được gì chứ? Người kia là nam chính đại nhân đấy. Hào quang sáng ngời ngời như thế thì hỏi ta phải nghịch tập thế nào cho nam phụ?

    Đã vậy, cái vị "anh trai" này đúng là đã cho cô hiểu rõ cái gì mói chân chính là "có không giữ mất đừng tìm".

    Mẹ kiếp! Anh ta mà cứ còn "mất đừng tìm" như thế này nữa thì chắc cô điên đến lên trời luôn quá.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  5. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguyên chủ Kha Lam Nguyệt - em gái của nam phụ đại nhân, nhỏ hơn anh ta sáu tuổi, năm nay vẫn còn là sinh viên năm hai. Vậy nên ngoài nhiệm vụ phụ trợ nam phụ nghịch tập, Liễu Tuyết còn phải kèm thêm bổn phận của một học sinh ngoan, ngày ngày đến lớp, chăm chỉ, học tập rèn luyện thật tốt.

    Haizz! Thật đúng là quá mệt mỏi mà. Bao nhiêu năm không đụng lại sách vở, đại tỷ ta cũng không ngờ có ngày phải đi học lại thế này. Cảm giác cứ như bị lưu ban vậy ấy.

    Được rồi! "Học, học nữa, học mãi". Việc học vốn chẳng bao giờ có điểm dừng. Ta phải hoàn thành thật tốt nghĩa vụ của một học sinh.

    Nguyên chủ thành tích học tập cũng không tệ, là lớp phó học tập, quan hệ với mọi người trong lớp cũng rất tốt. À quên.. đâu chỉ có không tệ, nguyên chủ còn là đại diện môn Toán học của lớp nữa.

    Là Toán.. Là Toán đấy!

    Ta thực sự không hiểu được những người học giỏi Toán sẽ có cái trải nghiệm gì nữa. Chắc trong não bọn họ phải không biết đến bao nhiêu cái nếp nhăn ấy chứ.

    Cũng còn may bây giờ đang trong giai đoạn nghỉ hè, cô không cần phải đến trường.

    Hệ thống: [Ký chủ, ta nghĩ cô nên chuẩn bị tâm thế trước thì hơn. Thời gian cách ngày đến trường chỉ còn hơn hai tuần nữa mà thôi.]

    Hai tuần?

    Còn có hai tuần nữa là ta phải đi học lại.. hai tuần nữa ta phải đi học lại.. hai tuần nữa ta phải đi học lại.. Hai tuần..

    Sao đại tỷ ta lại khổ thế chứ?

    Kiếp trước ta đã làm nên nghiệp gì mà để bây giờ phải đi học lại thế này?

    Đau thương..

    * * *

    "Hệ thống, ngươi nói xem, ta cũng đã tận tâm giảng giải cho nam phụ đại nhân đến như vậy rồi, liệu hắn có nghe ra được gì không?" Đại tỷ Liễu Tuyết đang cảm thấy thật chán nản với cuộc đời, liền kêu hệ thống ra ngồi tán dóc.

    [Ký chủ, ta cũng chỉ là một hệ thống mà thôi, đâu phải nam phụ đại nhân? Làm sao có thể biết hắn có hiểu lời cô nói hay không? ] Một âm thanh máy móc lạnh băng vang lên trong đầu Liễu Tuyết.

    "Ah.. Xem ra ngươi cũng không phải là vạn năng."

    [Ta đương nhiên không phải là vạn năng. Ký chủ, ngài đề cao ta quá rồi.] Hệ thống ngược lại vô cùng khiêm tốn thừa nhận.

    "Vậy nên mới nói.. Sao ta có thể xui xẻo như vậy chứ? Tự dưng không đâu lại dính phải ngươi thì thôi đi. Vậy mà lại còn là một cái hệ thống vô dụng trên cả vô dụng nữa."

    Từng câu từng chữ mà Liễu Tuyết nói ra giống như từng mũi tên sắc nhọn bắn thẳng vào trái tim nhỏ bé yếu ớt vốn đã đầy tổn thương của hệ thống.

    Ha.. ha.. Cô đây là muốn ngắm nhìn bản hệ thống bị "vạn tiễn xuyên tâm" sao? Để cô làm ký chủ cũng đâu có phải việc ta có thể quyết định chứ?

    Liễu Tuyết không tiếp tục ta ngươi với hệ thống nữa. Cứ như vậy mặc kệ nó. Bây giờ dù cho cô có hỏi gì đi nữa thì nó cũng sẽ coi như không nghe thấy mà thôi.

    Bên phía Kha Triệt, Liễu Tuyết đúng là đã bó tay rồi. Nếu như mà có giải nam phụ nhân từ, độ lượng, nhẫn nhịn nhất thì cô chắc chắn sẽ không ngần ngại mà trao cho anh ta mười cái luôn cũng được.

    Mà theo cốt truyện, lúc này nữ chính vẫn chưa chấp nhận tình cảm của nam chính vì trong lòng còn khúc mắc của quá khứ, khiến cô ấy không rõ ràng tình cảm của mình đến cùng là dành cho ai.

    Nhưng cũng chẳng bao lâu nữa tên họ Giang kia sẽ làm cho nữ chính dứt tình mà thôi.

    Nếu đã như vậy rồi thì ra tay từ chỗ An Tình đi.

    * * *

    3 giờ chiều, quán cà phê Ngọc Lan.

    Quán cà phê này cũng thực xứng với tên của nó. Hai bên đường dẫn vào quán đều được trồng rất nhiều ngọc lan. Hương ngọc lan thoang thoảng, dịu nhẹ khiến tâm tình mỗi ai đi qua đây cũng đề trở nên thư thái, thoải mái hơn.

    Không những vậy mà bên trong quán cũng lấy hoa ngọc lan làm phong cách trang trí chủ đạo. Có thể thấy chủ nhân quán cà phê này hẳn là rất thích hoa ngọc lan hoặc là đối với loài hoa này có một ý niệm khó nói.

    Một không gian yên tĩnh, trong lành như vậy, thật khó có thể tìm thấy trong cái thành phố xa hoa, nhộn nhịp này.

    Không chỉ vì quán cà phê được đặt ở một khu vực rất ít người qua lại mà Liễu Tuyết xem trong ký ức của nguyên chủ thì chị chủ quán đã từng nói rằng lí do cô ấy mở quán cà phê "chỉ vì sở thích cá nhân của mình mà thôi. Không muốn buôn bán gì cả. Yên lặng, sống chậm lại một chút, cũng rất tốt mà."

    Liễu Tuyết cũng không ngẫm nghĩ gì nhiều mấy cái đạo lí nhân sinh như nguyên chủ lúc đó. Chỉ cảm thấy nơi này coi như không tồi, rất thích hợp để thư giãn.

    Đây là lần thứ hai Liễu Tuyết đến quán cà phê này. Còn nguyên chủ Kha Lam Nguyệt thì lui qua lui lại giống như cơm bữa vậy, đến mức mà chị chủ quán chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân chứ chẳng cần nhìn mặt đã có thể đoán được là cô ấy.

    Liễu Tuyết là dựa theo kí ức của nguyên chủ mà tìm đến đây. Thật lòng mà nói, nguyên chủ ngoại trừ là một học sinh giỏi Toán ra thì hầu hết mọi phương diện đều khá thích hợp với cô.

    Ừm.. là kiểu thích hợp làm em gái của cô ấy. Chứ làm em gái tên Kha Triệt kia thì đúng là quá lãng phí rồi mà.

    Liễu Tuyết ngồi đợi tầm sáu, bảy phút gì đó thì cửa chính quán cà phê lần nữa được mở ra.

    An Tình vừa bước vào liền như mang theo tất cả hào quang của nữ chính soi sáng cả quán cà phê vốn trầm lắng, tĩnh lặng này vậy.

    Nữ chính thật đúng là nữ chính a. Nhìn xem nhan sắc này.. khí chất này.. mẹ tác giả thật đúng là quá thiên vị rồi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  6. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chị An Tình, em ở đây." Diễn viên chuyên nghiệp Liễu Tuyết một giây sau liền nhập vai cô em gái thân thiện, dễ mến, đáng yêu, vẫy tay gọi An Tình.

    An Tình vừa nghe thấy liền nhìn về phía cô, tư thái thanh nhã, dịu dàng, tiến lại ngồi vào bàn.

    Trong kí ức của nguyên chủ đều nhớ rõ những lần gặp mặt An Tình trong quá khứ. Nhưng từ khi nữ chính về nước cho đến nay, nguyên chủ và nam phụ Kha Triệt cũng chỉ gặp được mấy lần, gọi là thay cha mẹ Kha hỏi thăm sức khỏe, tình hình của cô ấy một chút mà thôi.

    Hơn nữa, mỗi lần gặp mặt còn vô cùng khách sáo, không mấy tự nhiên, đã không còn cảm giác thân thiết như trước kia.

    Có khi chỉ ngồi chưa đầy được 5 phút thì điện thoại của An Tình liền reo lên, không cần nghĩ chắc chắn cũng biết là An tiểu thư lại bị nam chính đại nhân gọi về làm "trợ lí đặc biệt" rồi.

    Nam chính.. là tai to mặt lớn như thế đấy. Công việc của nữ chính thực sự đã rất bận rồi lại vì hắn ta mà ngày càng thêm bận a.

    "Chị An Tình, công việc của chị dạo này đã ổn định chưa vậy? Em thấy chị vất vả như thế, lại còn phải tăng ca nhiều nữa, thực sự không tốt cho sức khỏe đâu." Em gái xinh đẹp Liễu Tuyết vô cùng quan tâm thăm hỏi.

    "Để em phải lo lắng rồi. Công việc của chị đã ổn định hơn nhiều. Cũng không có vất vả gì đâu."

    Quả nhiên là nữ chính a.. đến cả giọng nói cũng cuốn hút, mê người như vậy.. thật chẳng khác nào dụ dỗ người ta phạm tội mà. Ngay cả cô là nữ nhân mà còn sinh phản ứng đây này.

    "Ừm.. Tiểu Nguyệt à, em gọi chị ra đây, là có chuyện gì sao?"

    "Vậy là phải có việc em mới có thể được gặp mặt chị?"

    "Không.. Không phải.. Ý chị không phải như vậy.. Chẳng qua chỉ là.." An Tình ấp úng không biết nên nói sao cho phải.

    Ha.. nữ chính đã thay đổi rồi. Dù không rõ ràng nhưng từ trong lời nói kia vẫn có thể nhìn ra được sự xa cách giữa bọn họ. Rốt cuộc thì tên nam chính kia đã bỏ bao nhiêu bùa mê thuốc lú mới có thể khiến nữ chính thành như vậy chứ?

    Đáng sợ.. Thật đúng là quá đáng sợ mà.

    Hào quang của nam chính khiến đại tỷ ta cũng sợ hãi đến run người rồi đây này. Cứ nghĩ đến là lại thật lạnh.. chỉ muốn ở nhà làm cá mắm đắp chăn đi ngủ cho rồi.

    "Không sao đâu ạ. Em có thể hiểu được mà. Hẳn là chị lại lo đến công việc rồi. Sao có thể chỉ vì có mấy năm không gặp đã coi em như người xa lạ được chứ? Chỉ có anh em mà thôi.. Haizz.. Cứ nghĩ đến anh ấy là em lại.. Thôi chị không biết có khi sẽ tốt hơn. Là em quá lo lắng rồi."

    "Anh trai em? Kha Triệt.. Anh ấy có vấn đề gì sao?" Có lẽ vì vẫn còn tình cảm nên không khó để nhận ra lời hỏi thăm này của An Tình là thật tâm không hề qua loa lấy lệ.

    "Không.. không có chuyện gì đâu ạ!.. Không sao.. Mọi việc vẫn.. ổn mà chị."

    "Lam Nguyệt, em không biết cách nói dối đâu. Đến cùng là chuyện gì? Chỉ cần chị có thể thì chị chắc chắn sẽ giúp." - Ánh mắt An Tình kiên định mà nhìn cô.

    Nghe vậy, Liễu Tuyết giống như bất ngờ lại giống như không cách nào tin được:

    "Thật sao ạ? Nếu vậy thì thật tốt quá.." rồi như bỗng dưng nghĩ ra điều gì đó khiến những cảm xúc vui mừng kia vụt tắt trong chớp mắt: "Hẳn là không được đi. Công việc chị bận rộn như vậy.. Hôm nay em có thể gặp được chị em đã vui lắm rồi.."

    "Công việc không quan trọng, điều quan trọng bây giờ là Kha Triệt không phải sao?"

    Đôi mắt cô ngấn lệ nhìn An Tình như nhìn một vị cứu tinh, một thiên thần cánh trắng.

    "Em.. em cũng không biết nữa. Chỉ là từ lần trước sau khi gặp chị.. à còn cả cái người đàn ông kia nữa, anh trai em liền như biến thành người khác vậy.

    Anh ấy cứ tự nhốt mình ở trong phòng, em có nói sao cũng không chịu ra ngoài. Lúc em mang cơm lên, anh ấy chỉ nhận lấy nhưng đến khi người giúp việc lên dọn thì vẫn còn nguyên, không hề động đũa.

    Em nghĩ anh ấy bận công việc nên chắc chỉ vài ngày mà thôi. Ai ngờ suốt mấy ngày liền anh ấy đều ăn uống rất qua loa, giống như chỉ là để em thấy anh ấy có chạm qua thức ăn thôi vậy. Anh ấy còn thức trắng mấy đêm liền rồi.

    Ba hôm trước, lúc anh trai em từ bên ngoài trở về, trên người nồng nặc mùi rượu mà khiến em phát hoảng. Đã bao giờ anh ấy uống nhiều rượu như vậy đâu chứ?

    Lúc đó anh trai em còn mê sảng nói rất nhiều.. cái gì mà Tiểu Tình rồi hỏi chị có còn yêu anh ấy không. Nói tại sao chị lại qua lại với Giang Hạo Thần hay Giang Hạo Thâm gì đó.

    Xong còn liên tục xin lỗi chị, nói đã phụ lòng chị rồi. Anh ấy còn nói anh ấy rất yêu chị, thực sự rất yêu chị nữa..

    Em nghe vậy thực sự không hiểu được gì hết, giữa anh em và chị đã xảy ra chuyện gì mà em không biết hay sao? Ba mẹ em mấy năm nay sức khỏe đều không tốt. Trong nhà bây giờ chỉ còn có em và anh trai mà thôi.

    Em thì lại quá vô dụng rồi. Không biết bây giờ phải làm sao nữa. Em.. Anh ấy nếu cứ tiếp tục như vậy thì dù bây giờ có lăn ra đột tử em cũng chẳng thấy lạ.

    Em nghĩ đi nghĩ lại, bây giờ cũng chỉ có chị mới giúp được em mà thôi. Nếu không.. nếu không.. anh em.. anh ấy sẽ.."

    Bạch liên hoa Liễu Tuyết nức nở chấm nước mắt đang không ngừng rơi xuống.

    Nhìn xem đi, đại tỷ ta phải yêu thương anh trai đến như thế nào mới có thể vì hắn mà không ngừng đau lòng, không ngừng rơi lệ như vậy hả?

    Người chuyên nghiệp như ta ngươi có tìm thêm mấy vạn năm nữa cũng không tìm thấy đâu.

    Hệ thống chứng kiến một màn "diễn xuất đỉnh cao" như vậy cũng không khỏi khâm phục ký chủ nhà nó một chút. Nếu nó mà có tay thì nhất định sẽ không tiếc rẻ mà tặng cô nguyên một tràng pháo tay luôn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  7. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng may Liễu Tuyết không hề hay biết được suy nghĩ của hệ thống nhà cô lúc này. Nếu cô mà biết diễn xuất có thể cầm tượng vàng Oscar kia của mình lại chỉ đáng có một tràng pháo tay thôi thì nhất định sẽ cho nó biết thế nào mới là bạch liên hoa thực sự.

    * * *

    Liễu Tuyết nghĩ lại những lời mình vừa nói, cảm thấy bản thân có hơi chút phóng đại. Người ta dù gì cũng là nam phụ đại nhân, có tiều tụy đi chăng nữa thì hình tượng tuyệt đối không thể mất hết như thế kia được.

    Nhưng vì để làm một ký chủ tốt của hệ thống, đại tỷ Liễu Tuyết cũng phải rất tốn công mất sức để tạo cho nam phụ cái đường lui này đấy.

    Đại tỷ ta đây là một người vô cùng tâm huyết, luôn có tinh thần cầu tiến vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để hoàn thành nhiệm vụ đó nha.

    Lại nói An Tình..

    Nữ chính dù yêu ai thì vẫn là nữ chính. Vừa nghe cô nói như vậy, nỗi lo lắng trong lòng An Tình đã không dấu đi đâu được nữa.

    "Sao.. Sao Kha Triệt lại có thể như vậy được?"

    "Chị An Tình, em không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì nhưng chị có thể nghe em nói được không? Em có thể nhìn ra anh trai em rất thích chị.. không.. đã không còn là thích nữa rồi, mà là anh ấy yêu chị, rất yêu chị. Chị An Tình, chị có thể nghĩ đến phần tình cảm này của anh trai em hay không?"

    "Không cần thiết. Công việc của Tình Nhi vô cùng bận rộn. Thật không biết Kha tiểu thư đây có thể cho tôi lấy lại người rồi chứ?"

    Ha.. ha.. nam chính đến rồi. Sao cô chỉ mới nghe thấy giọng thôi đã muốn đấm vào mặt hắn ta như vậy nhỉ?

    Liễu Tuyết thử nhìn đồng hồ, 4 phút 42 giây. Đúng là chưa đến 5 phút bao giờ mà.

    Tên Giang Hạo Thần này nếu không phải là theo dõi An Tình thì chính là có sức mạnh siêu nhiên thần thông quảng đại, dù nữ chính đại nhân có ở nơi đâu cũng có thể dùng tốc độ ánh sáng mà bay tới cướp người.

    Nghĩ là vậy nhưng Liễu Tuyết một biểu tình ngơ ngác nhìn vị khách không mời mà đến kia.

    "Chị An Tình, thì ra anh ta chính là ông chủ của chị sao? Em còn tưởng hai người.."

    Chưa đợi Liễu Tuyết giả bộ xong, Giang Hạo Thần đã tiến đến, kéo An Tình lên ôm vào lòng.

    "Kha tiểu thư, cô không hiểu nhầm gì đâu. Đúng như những gì cô đang thấy. Tình Nhi là bạn gái của tôi."

    "Giang Hạo Thần, anh.. anh đang nói linh tinh cái gì vậy." An Tình dường như muốn phản khích nhưng mà sức lực nam nữ vẫn là khác biệt quá lớn rồi đi. Cô ấy càng phản kháng lại càng tạo cơ hội cho Giang Hạo Thần ôm chặt hơn. Giống như vô tình lại càng như cố ý đánh dấu chủ quyền của mình trước mặt người khác.

    Mà người khác ở đây ngoài cô - "đứa em gái đáng thương của nam phụ đại nhân" thì còn có thể là ai được nữa?

    "Tình Nhi à Tình Nhi anh đã từng nói với em rồi. Em chính là người của anh. Sinh ra là người của Giang Hạo Thần này, chết rồi cũng là ma của Giang Hạo Thần này. Cuộc đời của em vốn dĩ chính là của anh. Anh sẽ không bao giờ buông tay để em chạy theo tên đàn ông khác đâu."

    Nha! Lại còn bá đạo như vậy? Trong lòng Liễu Tuyết không khỏi bật ngón tay cái cho Giang Hạo Thần, sau đó từ từ.. quay xuống.

    Ha.. Anh ta nghĩ gì vậy chứ? Pháp luật quy định sao? Quy định trong điều bao nhiêu, khoản nào vậy? Rõ ràng chính là chiếm đoạt vô căn cớ mà. Cô có thể kiện hắn luôn không nhỉ, tội cưỡng ép con gái nhà lành ấy.

    Thật không hiểu nổi tại sao nữ chính đại nhân lại có thể thích kiểu người như vậy nữa.

    [Ký chủ, ngài rất hiểu luật sao? ] Hệ thống bất thình lình nhảy ra, làm Liễu Tuyết giật mình đến suýt nữa thì hắt ly nước cam trên tay vào mặt nam chính.

    "Không biết" Cô thẳng thắn mà cho hệ thống một cái đáp án.

    [Không biết sao? Vậy mà ta còn tưởng ngài là sinh viên khoa luật đấy.]

    "Vì ta giỏi, chỉ cần đọc qua một lượt liền có thể nhớ hết nha. Ta chính là một thiên tài." Bản thân nhìn hai người trước mặt kia không khỏi quá nhàm chán, Liễu Tuyết bắt chước nam chính giở giọng tự luyến.

    Hệ thống ngược lại cảm thấy ký chủ nhà nó thật ra cũng rất bình thường mà thôi. Chỉ là đầu óc thì có hơi bất thường một chút.. ừ.. chắc cũng phải hai chút mới đủ.. thôi miễn phí cho cô thành ba chút luôn cũng được.

    Không biết làm sao lại được chọn làm ký chủ của nó nữa.

    Liễu Tuyết nhấp một ngụm nước cam cho nhuận giọng:

    "Anh.. anh không nghe chị ấy nói gì sao? Anh rõ ràng là đang bắt ép người khác. Chị An Tình sao có thể thích anh được chứ?" Liễu tiểu thư lại tiếp tục nước mắt lưng tròng, một lòng vì anh trai yêu dấu mà bùng lên chiến đấu cùng nam chính.

    Giang Hạo Thần làm như không nghe thấy, một mực nhìn sâu vào mắt An Tình, giống như là muốn thôi miên nữ chính vậy.

    "Tình Nhi, em có thể nói cho Kha tiểu thư đây biết người trong lòng em rốt cuộc là ai không?"

    Nếu như nghe qua thì chỉ giống đang thâm tình hỏi han sức khỏe mà thôi nhưng chỉ cần để ý kĩ một chút thì đều có thể nghe được cả sụ uy hiếp ở trong đó.

    Đây là bệnh của nam chính nha. Lại còn rất nặng nữa. Chắc cũng không chữa nổi đâu.

    "Tôi.. tôi" Bị hỏi thẳng như vậy khiến An Tình không khỏi bất ngờ. "Tôi thích ai, yêu ai à quyền của tôi. Không phiền Giang tổng đây quan tâm."

    An gia là một phần. Còn một phần là do trong lòng rối bời, không rõ bản thân yêu ai khiến An Tình phải chọn phương thức thô bạo mà đơn giản này.

    Trong hai người yêu nữ chính thì chỉ có nam chính nghe được. Tự nhiên người chịu đau chính là anh ta mà không phải là ai khác.

    Ngươi giả bộ làm ngầu tiếp đi. Đáng đời!
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  8. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Liễu Tuyết: "Anh đã nghe rõ chưa? Chị An Tình yêu ai chính là quyền của chị ấy. Anh nghĩ mình là ai mà có thể bắt ép chị An Tình?"

    Giang Hạo Thần: "Dựa vào tôi là Giang Hạo Thần."

    Liễu Tuyết: "Ah.. Đúng rồi. Dựa vào anh là tên biến thái thích cưỡng ép người khác. Anh như vậy liền nghĩ rằng là yêu chị An Tình sao? Rõ ràng là bản tính chiếm hữu của anh muốn chiếm lấy chị ấy, là bản tính háo thắng của anh muốn đánh bại anh trai tôi mà thôi."

    Liễu Tuyết nhìn thẳng vào mắt hắn ta, cười đến ngọt ngào.

    "Người như anh làm sao có thể so sánh với anh trai tôi được chứ? Anh trai tôi có thể vì chị An Tình mà từ bỏ những món đồ chơi anh ấy yêu thích, tự mình dành dụm tiền, mua quà sinh nhật cho chị An Tình.

    Anh trai tôi có thể vì chị ấy mà không chọn khoa Lý anh ấy am hiểu nhất để vào khoa Toán học cùng chị An Tình.

    Anh ấy có thể vì chị An Tình rất thích những động vật nhỏ kia, liền lập một viện chăm sóc vật nuôi thất lạc dưới danh nghĩa của chị ấy.. mà thôi có nói nữa thì anh làm sao mà biết được chứ? Anh trai tôi chỗ nào cũng tốt, anh có cắp dép chạy theo cũng không kịp đâu."

    Liễu Tuyết cảm thấy những gì mình nói ngày hôm nay có lẽ đủ để viết lên một câu chuyện yêu hận tình thù đầy máu chó dài hơn ba vạn chữ.

    Cô đúng là muốn khích bác Giang Hạo Thần nhưng một phần vẫn là ngầm nâng "anh trai quốc dân" nhà cô lên đó.

    Đây vốn cũng chính là điểm mạnh của các nam phụ. Luôn luôn âm thầm, dịu dàng, quan tâm, che chở cho nữ chính.

    Nhưng lại bởi vì lúc nào cũng âm thầm, im lặng "chỉ cần em hạnh phúc là được rồi", "không sao anh ta sẽ mang lại hạnh phúc cho em", "yên tâm rồi anh cũng sẽ tìm được người phù hợp với mình" nên nữ chính mới không thể biết được những việc mà nam phụ đã làm cho mình.

    Để rồi thua thê thảm đến mạng cũng không còn như Kha Triệt.

    Lần này Liễu Tuyết không hề phóng đại hay nói quá gì cả. Nữ chính cần được biết những chuyện này.

    An Tình vừa nghe xong những lời kia, trong ánh mắt dường như là ngỡ ngàng, dường như là khó tin, lại cũng không khỏi có phần vui mừng, hạnh phúc.

    Cô ấy dùng hết sức đẩy Giang Hạo Thần sang một bên, vội vàng cầm lấy tay Liễu Tuyết: "Tiểu Nguyệt.. những việc em nói là thật sao? Tại sao.. tại sao anh ấy lại chưa từng nói với chị những chuyện này?"

    "Chị An Tình, em có bao giờ nói dối chị không? Những chuyện kia, anh ấy có thể nói với chị sao? Anh ấy chịu chia sẻ với em đã là muốn hôm sau mặt trời mọc hướng Nam rồi."

    Không đợi để cô nói tiếp, Giang Hạo Thần đã giật An Tình lại, ôm chặt vào trong lòng. Cảm giác như hắn đang coi cô thành virus gây bệnh có thể làm chết người trong tích tắc vậy.

    Giang Hạo Thần: "Kha tiểu thư phiền cô sau này nên tự trọng một chút, cũng đừng mang ý đồ lôi kéo Tình Nhi. Cô ấy là người của tôi. Dù cô có nói gì đi nữa thì sự thật này cũng không thể thay đổi. Cô tốt nhất nên tự ý thức rõ điều này đi. Nếu không đừng trách tôi không nhắc nhở cô."

    Giang tổng cao lãnh, lời vàng ý ngọc, giờ lại có thể phá lệ nói với cô một tràng dài như vậy. Hệ thống ngươi phải thấy tự hào vì có một ký chủ rất biết phá giới hạn của nam chính đại nhân như ta đó.

    Sau đó.. Giang tổng cao ngạo một lời không hợp liền kéo nữ chính đi, không thèm quay lại tạm biệt cô một câu.

    Giới trẻ bây giờ sao lại thiếu lễ phép như vậy chứ?

    Lần sau gặp lại nhất định phải để hắn chào cô đến kêu cha gọi mẹ.

    Liễu Tuyết nhìn lại đồng hồ trên tay mình.

    3 giờ 16 phút, trừ đi 6 phút cô ngồi đợi là còn lại 10 phút.

    Xem đi ta lại tiếp tục phá kỉ lục nữa này. Bản thân sinh ra đã giỏi như vậy đúng là khiến người khác phải đố kị mà.

    Hệ thống nhìn ký chủ nhà nó thực sự không còn gì để nói.

    [Mấy cái này mà cũng đáng để ngài lấy ra so đo hay sao? Chỉ hơn nam phụ có 5 phút mà thôi.]

    'Hơn 5 phút thì cũng là hơn. Người ta một giây thôi cũng có thể làm nên nghiệp lớn, thay đổi cả thế giới. Huống chi đại tỷ ta là gấp đôi, gấp đôi đó, ngươi có hiểu không? "

    [Cô còn biết gấp đôi? Thế mà ta cứ tưởng cô chỉ biết làm toán cộng trừ thôi chứ? ] Hệ thống không hề ý thức được bản thân lỡ lời, vẫn tiếp tục hăng say khinh thường Ký chủ nhà nó.

    " Toán cộng trừ? Hệ thống, ngươi xem ta thành cái dạng gì rồi? Học sinh lớp 1? Hửm"Cô lần nữa giở giọng nam chính đe dọa hệ thống.

    Hệ thống không biết tại sao sau khi nghe Liễu Tuyết nói xong nó lại cảm thấy lạnh như vậy. Nó chỉ là một hệ thống mà thôi, sao lại có cảm giác của con người? Chắc chắn là bị hỏng chỗ nào đó rồi. Phải kiểm tra lại mới được.

    Liễu Tuyết cảm giác bị hệ thống coi thường, chỉ đe dọa nó một câu rồi lại mặc kệ nó thích làm gì thì làm, offline luôn cũng được.

    Thật ra cô cũng chỉ có thể nghe thấy âm thanh hệ thống, đến bản thể nó thế nào còn không nhìn thấy thì có thể làm được gì?

    Vậy nên đại tỷ Liễu Tuyết quyết định sẽ làm một người mẹ nhân hậu, hiền từ, luôn yêu thương con mình.

    Ta thật là cao cả, vĩ đại mà.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  9. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Liễu Tuyết ngồi lại trong quán cà phê khoảng thêm 10 phút nữa rồi mới trở về Kha gia. Mục đích của cô hôm nay cũng coi như hoàn thành được một nửa, ít nhất là để nữ chính nhìn rõ những việc mà nam phụ đã làm cho cô ấy nhiều đến mức nào.

    Như vậy là được rồi..

    * * *

    Mấy ngày hôm nay Liễu Tuyết vẫn luôn ở Kha gia không chịu bước chân ra ngoài, ngày ngày giờ giờ siêng năng chăm chỉ học tập. Ngay cả thời gian rảnh để quan tâm đến nam phụ đại nhân cũng không có.

    Ai bảo nguyên chủ học giỏi làm chi mới khiến cô bây giờ phải đau đớn, khổ sở thế này..

    Bài tập còn chưa xong.. nam chính, nam phụ cái gì đó, cô nào dư sức nữa?

    Đúng là bây giờ hai người họ còn đang tranh đấu, huynh đệ tương tàn vì hồng nhan nhưng Kha Triệt ngày nào còn mang ánh sáng nam phụ thì ngày đó còn sống, còn mang ánh sáng nam phụ thì tuyệt đối vẫn không dễ đụng.

    Liễu Tuyết cũng không lo anh ta thất thủ.

    Nhìn bên ngoài thì sóng yên biển lặng nhưng bên trong thế nào chỉ người bên trong mới rõ mà thôi.

    Cô còn phải học, không rảnh, không thể quản được.

    * * *

    Kha Triệt trong trí nhớ của nguyên chủ chính là một người anh trai cuồng em gái nên dù hôm trước cô có mắng hắn đến phát khóc thì hôm sau hắn vẫn tự hạ mình xin lỗi cô, dùng đủ mọi cách để cô bớt giận.

    Nếu là nguyên chủ, đương nhiên anh ta sẽ dễ dàng đạt được mục đích. Đáng tiếc, cô lại là Liễu Tuyết chứ không phải Kha Lam Nguyệt. Anh ta có xin lỗi thế xin lỗi nữa cũng không công vô ích mà thôi.

    Cuối cùng, Liễu Tuyết cũng chỉ quăng lại cho anh ta một câu: "Muốn xin lỗi thì anh cứ lấy chị An Tình về đây đi."

    Anh ta mà lấy được nữ chính thì chẳng phải là nhiệm vụ của cô hoàn thành được rồi sao. Cách thức đơn giản nhẹ nhàng như vậy lại vì tên họ Giang kia mà đi vào ngõ cụt.

    Tức chết đại tỷ ta mà. Thật là muốn đánh người.

    Mà tên hệ thống kia lại không cho.

    Cô còn phải giữ thiết lập nhân vật của nguyên chủ.

    Thiết lập của một bạch liên hoa.

    Nguyên chủ tuyệt đối là một bông hoa sen trắng có thể khóc thì tuyệt đối sẽ không dùng đến tay chân. Cô ấy cũng không quan tâm gì nhiều đến điều đó, miễn sao đạt được mục đích một cách nhanh nhất, chỉ cần rơi vài giọt nước mắt hoàn toàn không phải là vấn đề.

    Nếu là nữ phụ ác độc của bộ truyện này tuyệt đối là một nhân vật phong vân tứ phía..

    Rất không may, cái vai phụ này chỉ đáng ở tuyến mười tám, cả bộ truyện nói được hai câu mà thôi

    Đất diễn đâu mà bạch liên hoa với chả tiểu thiên sứ cơ chứ?

    Chỉ là Liễu Tuyết vẫn không hiểu. Bạch liên hoa cô diễn cũng được thôi. Nhưng ở đâu ra cái quy định bạch liên hoa thì không thể đánh người vậy?

    Dùng nắm đấm còn không tốt sao? Hắn lại không thể đánh thắng ta.

    Mệt mỏi..

    Thật sự..

    Thế là Liễu Tuyết tiếp tục làm tổ trong nhà thêm hai này nữa rồi mới chạy đến Giang thị "thám thính tình hình". Cô cũng muốn xem thử nam chính đại nhân mấy hôm nay sống có tốt hơn chút nào không. Đáng tiếc, loại cấp bậc đại thần kia đâu phải cô muốn gặp là có thể gặp.

    Mặc dù không thấy được mặt mũi nam chính đâu nhưng ngược lại, Liễu Tuyết gặp được một người: Thẩm Thanh Nhã - nữ phụ chính hiệu của bộ truyện cẩu huyết, tang thương này.

    Thẩm Thanh Nhã - nhị tiểu thư Thẩm gia - con gái lão đại Thiên Ưng Hội - một bang phái xã hội đen không ít máu mặt ở địa bàn này.

    Cô ta và nam chính cũng có hôn ước từ nhỏ nên Thẩm Thanh Nhã vẫn luôn coi nam chính là chồng tương lai của mình.

    Lại nói một tiểu thư xã hội đen như cô ta thật quá đáng thương đi.

    Một lòng chung thủy cả đời với nam chính mà hắn đến một cái liếc mắt còn chẳng thèm cho. Nói cách khác thì chính là chướng mắt không thèm nhìn.

    Bối cảnh nam chính không trong sạch gì, tự nhiên bản thân hắn cũng không thể không vấy bẩn.

    Hắn ta từng là công tử làng chơi, một thân đi qua cả rừng hoa muôn sắc, có loại phụ nữ nào mà chưa từng dùng? Vậy mà một cực phẩm giai nhân như Thẩm Thanh Nhã lại không lọt vào mắt xanh của hắn.

    Nghĩ lại thì "anh trai" cô vẫn tốt hơn tên họ Giang kia gấp trăm lần.

    26 năm một thân xử nam chưa từng vướng bụi trần, tình yêu dành cho nữ chính cũng là chân thành tuyệt đối.

    Nam chính lấy cái gì mà so sánh với "anh trai" cô? Ah.. không, trừ cái hào quang nam chính kia ra.

    Không có được lại càng muốn có. Hắn ta càng làm ngơ, Thẩm Thanh Nhã lại càng cố tình quấn lấy hắn nhiều hơn.

    Vì vậy, khi Thẩm Thanh Nhã thấy nam nữ chính ở bên nhau sao có thể để yên cho An Tình?

    Phải nói Thẩm Thanh Nhã đã làm rất tốt vai trò của một nữ phụ ác độc, không ngừng gây khó dễ cho An Tình hết lần này đến lần khác, cũng thất bại hết lần này đến lần khác.

    Thậm chí lại lựa chọn một phương thức vừa cũ rích lại chẳng bao giờ thành công.

    Nữ chính bị cô ta hạ xuân dược. Thẩm Thanh Nhã muốn tay chân của cô ta hủy hoại thanh danh nữ chính.

    Vậy mà cuối cùng lại tạo cơ hội cho nam nữ chính lên giường với nhau. Cũng chính sự kiện này làm cho An Tình hoàn toàn cắt đứt tình cảm dành cho Kha Triệt.

    Haizz.. nữ phụ tâm cơ.. thì vẫn làm sao thắng được mẹ tác giả ở đằng sau giở trò?

    Sau đó, Thẩm Thanh Nhã bị nam chính điều tra ra những việc mà cô ta đã làm. Thiên Ưng hội dù có mạnh đến đâu vẫn không thể đấu lại thế lực hắc ám sau lưng nam chính.

    Tất cả mọi thứ cô ta có đều bị hủy diệt chỉ trong một đêm. Không còn gia đình, không còn chốn để dung thân.

    Nam chính để lại cho cô ta một cái mạng là muốn hành hạ cô ta đến sống không bằng chết.

    Bị bán vào quán Bar để đám đàn ông mua vui, bị luân phiên qua tay hết kẻ này đến kẻ khác mà mỗi một kẻ đều là cầm thú, súc sinh đội lốt người.

    Thẩm Thanh Nhã bị đánh đập, sỉ nhục, cưỡng bức, hành hạ đến phát điên. Cuối cùng, động kinh mà chết.

    Liễu Tuyết xem lại phần truyện của nữ phụ lại không khỏi rùng mình mấy cái. Vậy mà lại có người còn thảm hơn cả nam phụ đại nhân nhà ta sao?

    Tại sao nhân vật phụ đều xấu số như vây chứ?

    Hào quang nam chính thật là kinh khủng! Thật khiến người ta sợ hãi mà!
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
  10. Liễu Vân Nhi

    Bài viết:
    35
    Vị diện 1: Hào môn thế gia (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vốn là Liễu Tuyết định đến Thiên Ưng hội một chuyến nhưng vừa hay Kha Triệt có một bữa tiệc rượu thương nhân tương đối quan trọng cần tham gia, mà Thẩm Thanh Nhã cũng sẽ đến bữa tiệc đó.

    Đừng hỏi tại sao người Thiên Ưng hội lại có mặt trong tiệc rượu này.

    Thiên Ưng hội là bang phái hắc đạo, chuyện này đương nhiên không cần bàn cãi. Nhưng Thẩm thị của Thẩm gia lại là bạch đạo. Thẩm gia hắc bạch lưỡng đạo, đen trắng đều ăn.

    * * *

    Bình thường có bữa tiệc quan trọng nào đó cần Kha Triệt góp mặt, anh ta đều sẽ dẫn nguyên chủ theo.

    Dù không có bạn gái nhưng có nguyên chủ là em gái theo cùng cũng sẽ bớt bị người ngoài đàm tiếu, nhòm ngó hơn.

    Nam nhân 26 tuổi dung mạo anh tuấn, khí chất bất phàm, biết đối nhân xử thế, ôn tồn, lễ độ, quan trọng hơn là còn chưa có bạn gái, gia cảnh lại tốt, thì thử hỏi sao không thành tâm điểm chú ý?

    Vậy nên mới nói.. trai ngoan quá cũng khổ a.

    Mà "anh trai" ta lại còn thuộc hàng cực phẩm của cực phẩm nữa đó. Không nhòm ngó mới là không bình thường.

    Kha Triệt đi dự tiệc thì ít mà váy dự tiệc của nguyên chủ thì phải chứa cả ở phòng riêng. Lúc Liễu Tuyết nhìn thấy căn phòng ấy, trong đầu không còn gì ngoài một chữ.. TIỀN.

    Mỗi một bộ váy đều là đặc chế riêng, được cắt may thủ công vô cùng tỉ mỉ, tinh tế đồng thời cũng rất phù hợp với thân hình, dáng người, khí chất của nguyên chủ.

    Càng nhìn căn phòng kia Liễu Tuyết càng thêm mơ màng.

    Đã vậy, Kha Triệt lại còn kêu cô đặt may thêm mấy bộ nữa. Hai cái anh em phá gia chi tử nhà này.. Haizz.. Thôi đi, dù sao cũng là tiền của người ta, có tiêu cũng là quyền của người ta.

    Liễu Tuyết nói Kha Tiệt không cần quan tâm, những việc này cô có thể tự lo liệu được, vậy mà tên anh trai cuồng em gái này cứ chẳng khác nào chỉ hận không thể tự tay trang điểm cho cô luôn vậy.

    Thảo nào anh ta yêu nữ chính lâu như thế mà mãi vẫn không nhận ra.

    Liễu Tuyết chọn lấy một bộ váy đuôi cá màu trắng, vừa có thể tôn lên dáng người lại còn rất hợp với khí chất của nguyên chủ, trẻ trung mà cũng không kém phần thành thục.

    Đương nhiên, quan trọng hơn là rất cần cho một bạch liên hoa.

    Thiết lập nhân vật của nguyên chủ, ta một giây một phút cũng không được phép quên. Nếu không tên hệ thống chết tiệt kia nhất định sẽ lại gào lên.

    Những đồ trang sức, phụ kiện đi kèm khác trong phòng nguyên chủ không món nào là không làm trong mắt Liễu Tuyết hiện lên hai chữ "có tiền".

    Không sao! Đại tỷ ta giàu quen rồi. Chỉ với mấy thứ này mà muốn sáng đến hỏng mắt ta? Đợi sang năm đi.

    Lướt qua một vòng, Liễu Tuyết chỉ lấy bộ lễ phục kia mà thôi. Đồ trang sức khác thì Liễu Tuyết đều tự lấy đồ của cô.

    Liễu Tuyết cứ tưởng rằng Kha Triệt sẽ không để ý. Vậy mà hắn vừa liếc qua một cái liền nhận ra không phải những trang sức mà nguyên chủ thường đeo kia.

    Trí nhớ anh ta có phải hơi quá tốt một chút rồi không?

    Ta bỗng nhiên cảm thấy nam phụ đại nhân cũng biến thái không kém tên họ Giang kia đâu.

    Cứ nghĩ đến là lại lạnh người.

    * * *

    8 giờ tối, tiệc rượu thương nhân.

    Không nằm ngoài dự đoán, cô và Kha Triệt vừa bước vào liền trở thành tâm điểm. Kha Triệt thì không cần phải nói. Đương nhiên giá trị nhan sắc của Kha Lam Nguyệt cũng không kém.

    Nếu không phải mọi người đều biết bọn họ là anh em thì nhất định sẽ có người lầm tưởng là một cặp tình nhân cũng không biết chừng.

    Liễu Tuyết đảo mắt xung quanh vài vòng, rất nhanh đã nhìn thấy Thẩm Thanh Nhã cùng đại thiếu gia Thẩm gia -Thẩm Thanh Phong.

    "Anh trai, anh cứ ở đây nói chuyện với mọi người đi, em qua đằng kia ngồi nghỉ một chút." Cô quay sang nói nhỏ với Kha Triệt.

    Kha Triệt cũng không quá lo lắng, để cô tự đi một mình.

    Nguyên chủ lớn lên cũng không phải bông hồng trong nhà kính, vẫn biết cách tự bảo vệ mình, đối phó với kẻ khác. Đương nhiên trong đó thì không thể nào bao gồm nam chính đại nhân.

    Cái loại thiết lập siêu Buff kia đến nam phụ còn chẳng phải là đối thủ thì một nhân vật như nguyên chủ vẫn là đừng nghĩ đến thì hơn.

    Liễu Tuyết nhận lấy một ly cocktail từ nhân viên phục vụ rồi chọn một chỗ tương đối gần Thẩm Thanh Nhã mà ngồi xuống.

    Cô nâng ly cocktail lên, nhìn ánh lam sóng sánh trong đó, lại vừa hay nhìn thấy nam chính tổng tài cao lãnh lạnh lùng. Mà bên cạnh anh ta chính là nữ chính đại nhân An Tình.

    Cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.

    Hai người họ mà không xuất hiện cùng nhau thì cái nhiệm vụ nhàm chán này của cô đã xong từ lâu rồi. Chẳng phải để đại tỷ ta ngày đêm trăn trở, suy nghĩ như thế này.

    Để xem nào.. Nam chính, nữ chính, nam phụ, nữ phụ.. đủ một bàn mạt chược rồi nha.

    Có khi hôm nay cô tham gia không phải cái gì tiệc rượu thương gia mà là hồng môn yến đi.

    Dường như hai vị Thẩm gia bên kia cũng đã nhìn thấy nam nữ chính, tự nhiên không khỏi khó chịu ra mặt.

    Nhưng người hào môn thế gia giỏi nhất chẳng phải là che dấu cảm xúc hay sao?

    Nếu không phải Liễu Tuyết vẫn luôn để ý họ nãy giờ thì chắc chắn không thể nào nhìn ra được chút cảm xúc kia.

    Liễu Tuyết vừa nhấp thêm một ngụm Cocktail, vừa nhìn theo anh em Thẩm gia tiến lại chỗ nam, nữ chính.

    Thẩm Thanh Phong: "Giang thiếu đã lâu không gặp. Tôi có nhìn qua rồi. Việc làm ăn của cậu dạo này cũng không tồi đâu."

    Giang Hạo Thần lịch sự đáp lại: "Tất nhiên cũng là nhờ có Thẩm đại thiếu gia giúp đỡ."

    Hai người đàn ôn qua loa khách sáo vài câu, Thẩm Thanh Phong rất nhanh liền chuyển ánh mắt nhìn sang phía An Tình.

    Thẩm Thanh Phong: "Giang thiếu, thật không biết tiểu thư đây là.."

    Giang Hạo Thần: "Bạn gái tôi. Đồng thời cũng là vợ chưa cưới của tôi." Nam chính vẫn là hận không thể để cả thế giới biết nữ chính là người của hắn như vậy đi!
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...