Tiễn biệt tình bạn đã từng rất đẹp

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Phaledenvo, 29 Tháng năm 2020.

  1. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Tiễn biệt "tình bạn" đã từng rất đẹp.

    Tôi và người đã từng là bạn, chí ít là tôi đã nghĩ thế.

    Tôi ngưỡng mộ người có tài năng.

    Tôi ngưỡng mộ người có tài lẻ.

    Tôi ngưỡng mộ người có thể thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.

    Tôi ngưỡng mộ người có thể làm cho tôi cười.

    Và cái mà tôi vừa nhận ra đó chính là:

    Tài năng của người không chỉ dừng lại ở tác phẩm đầy tâm huyết của người, chí ít tôi nghĩ đó là tác phẩm đầy tâm huyết của người, mà người còn mang nó ra ngoài đời. Người lừa người đọc quanh quẩn trong câu chuyện có rất rất rất nhiều mắt xích, cần sự động não, cần suy luận để có thể hiểu đúng hoặc tưởng chừng đã hiểu đúng với nội dung câu truyện. Người lừa luôn người đời vào trong ma trận mà người lập ra và hả hê với nó. Người khiến tất cả tin vào lời người nói vì người là một người tài năng.

    Tài lẻ của người không chỉ dừng lại ở giọng hát mà còn ở lời mị hoặc. Nó làm cho những kẻ nhẹ dạ, à không cả những kẻ "nặng dạ" cũng nghe êm tai, cũng thấy đúng đúng, cũng dần mềm yếu và tin theo.

    Sự thẳng thắn của người không biết từ bao giờ lại được thực hiện ở sau lưng. Điều đó làm tôi thất vọng, không biết thất vọng đến bao nhiêu. Tôi biết thế giới tôi biết người là ảo, đồng nghĩa tôi sẽ không biết hết về người, nhưng mà tôi chưa bao giờ nghĩ người cho tôi gặp một bản thể khác, một bản thể mà tôi muốn nói chuyện. Thật thẳng thắn làm sao!

    Tôi lại hỏi đâu là bản thể thật của người. Một kẻ luôn tự ti, nghĩ mình vô dụng và yếu đuối. Một kẻ háo thắng, tự nghĩ là mình thông minh hơn người khác. Một kẻ muốn làm chủ những kẻ khác, muốn thế giới quay theo ý mình. Hay một con quái vật xem tất cả như một trò đùa. Tôi không biết được. Tôi chỉ biết người làm tôi cười là một bản thể hoàn toàn khác, một "anh tóc vàng" mà tôi luôn yêu thích.

    Ngay từ đầu, tôi đã nghĩ những mối quan hệ ảo sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc, mối quan hệ ngoài đời thật còn kết thúc nói chi là ảo, chỉ là tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ kết thúc theo kiểu tồi tệ này.

    Trước khi mọi thứ đi đến nông nỗi này, tôi đã luôn buồn vì mối quan hệ đã kết thúc rồi nhưng tôi chưa thực hiện được hai lời hứa với người, dù lúc đó người đã làm tôi cực kì thất vọng, và tôi đã cảm thấy mình có lỗi. Nhưng giờ đây, tôi tự hỏi nếu tôi thực hiện lời hứa đó thì có ý nghĩa gì không. Khi mà người tôi hứa chỉ là một bản thể của người mà có lẽ người sẽ không bao giờ cho nó xuất hiện lại, hoặc không bao giờ xuất hiện lại trước mắt tôi.

    Tôi thấy tiếc khi "tình bạn" tưởng chừng là đẹp này lại rơi vào tối tăm, thất vọng và có chút đáng khinh. Tôi không muốn nặng lời với người nhưng những gì người nói, những gì người làm thật sự, thật sự, thật sự quá đáng rồi. Người đã "phản bội" (hoặc là chỉ mình tôi nghĩ đó là phản bội) lại những gì người đã nói. Có lẽ bởi vì những lời trước kia người nói với tôi là lời của một bản thể khác (như đã nói ở trên), và bản thể khác ấy đã bị bản thể hiện tại của người giết chết rồi. Còn người của hiện tại tôi không quen, chưa từng quen và sẽ không quen.

    Tôi chưa bao giờ sốc như thế, cũng chưa bao giờ điềm tĩnh như hiện tại. Tôi đang cố nhớ lại tất cả, cố suy nghĩ thật kĩ càng và cố ngừng nghĩ về tất cả.

    Cuối cùng, tôi chỉ luyến tiếc, luyến tiếc một "tình bạn" đã từng rất đẹp, hoặc là chỉ mình tôi tưởng rằng nó đã từng như thế. Dấu chấm cuối cùng của những dòng chữ này cũng là dấu chấm hết tất cả. Tiễn biệt tất cả.

    Đông Tàn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng sáu 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...