Bạn được Heidi Tran mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Sưu Tầm

The Very Important Personal
534 ❤︎ Bài viết: 761 Tìm chủ đề
789 1
Kiếm tiền
Sưu Tầm đã kiếm được 7890 đ

Những bức thư gửi cho con gái yêu của mẹ​


Con gái yêu dấu của mẹ,

Có những thói quen tưởng chừng vô hại nhưng lại âm thầm khoét rỗng sức sống của một con người, khiến tâm hồn ta vốn dĩ đã mong manh giữa đời sống bộn bề ngày một u tối và lạc hướng. Trong số đó, có một thói quen mẹ mong con sẽ nhận ra sớm, dừng lại kịp lúc và buông bỏ với tất cả sự tỉnh thức trong lòng. Đó là: Phàn nàn.

Phàn nàn, con à, là biểu hiện bên ngoài của một nội tâm đang rối loạn, của một người không chấp nhận hiện thực nhưng cũng không đủ nghị lực để thay đổi nó. Người hay phàn nàn sống trong cảm giác nạn nhân, thấy mình luôn bị ép buộc, luôn bị thiệt thòi, luôn bất công và vì thế, không còn niềm tin để đứng dậy từ khó khăn. Họ tưởng rằng khi trút ra sự bực dọc, họ nhẹ lòng. Nhưng sự thật là mỗi lần than trách, là một lần họ tự làm yếu chính mình và làm suy sụp cả tinh thần của những người xung quanh.

Download:

Ebook 80 lá thư mẹ gửi con gái. PDF

54977590658_e178e015f5_o.jpg


Con hãy ghi nhớ:

Bất kể điều kiện sống của con là gì: Giàu hay nghèo, thuận lợi hay gian nan, tạm ổn hay rối ren thì việc nhìn nhận hoàn cảnh ấy bằng thái độ phàn nàn là hoàn toàn vô ích và sai lầm. Sự phàn nàn không những chẳng cải thiện hoàn cảnh, mà còn mở đường cho sự chán nản xâm chiếm, dập tắt dần nguồn sáng tạo và niềm tin là những nguồn năng lượng sống căn bản giúp con vượt thoát khỏi nghịch cảnh. Một khi tinh thần ấy suy yếu, con sẽ đánh mất luôn nội lực và khi không còn nội lực, con không thể tạo ra bất kỳ điều kiện mới nào tốt đẹp hơn cho cuộc sống của mình.

Mẹ từng chứng kiến một cô gái rất xinh đẹp, học vấn cao, công việc ổn định, nhưng luôn có một đám mây xám bay theo trong lời nói. Gặp ai cô cũng than: "Sao mình không may mắn như người ta?", "Bạn trai mình vô tâm lắm", "Đồng nghiệp thì ganh ghét", "Gia đình không ai hiểu mình cả".. Dần dần, bạn bè xa lánh vì mệt mỏi, người yêu rời đi vì không còn cảm hứng, sự nghiệp dậm chân tại chỗ vì không ai muốn giao thêm trọng trách. Một người phụ nữ như thế dù đẹp đến mấy cũng trở nên kém hấp dẫn, bởi năng lượng tiêu cực từ miệng cô tuôn ra đã phá hủy sự duyên dáng và sức hút tự nhiên.

Không chỉ trong tình yêu hay cuộc sống cá nhân, sự phàn nàn còn đặc biệt nguy hiểm trong vai trò lãnh đạo.

Mẹ đã từng làm việc với một nữ giám đốc điều hành: Chị rất tài giỏi, quyết đoán và có tầm nhìn. Nhưng chỉ một điểm yếu khiến chị dần đánh mất sự tin tưởng của đội ngũ: Chị thường xuyên phàn nàn từ những điều nhỏ như thời tiết, nhân viên đi trễ, cho đến những chuyện lớn như đối tác thiếu tinh tế, khách hàng "khó chiều", gia đình không ủng hộ.. Những lời đó dù là vô tình vẫn lọt vào tai nhân viên, và dần dần làm suy giảm hình ảnh một người lãnh đạo bản lĩnh. Bởi người ta không thể tôn trọng một người đứng đầu mà thường xuyên để cảm xúc chi phối, hạ thấp người khác trong lúc bực bội, hoặc đổ lỗi cho hoàn cảnh thay vì nâng tầm tư duy. Một người lãnh đạo hay phàn nàn, không chỉ đánh mất uy tín cá nhân, mà còn làm tổn thương niềm tin của cả đội ngũ – là cái gốc nuôi dưỡng văn hóa doanh nghiệp.

Con gái à,

Làm sao để thoát khỏi thói quen phàn nàn, một thứ dễ lây lan nhưng rất khó chữa?

Không cần những phương pháp cao siêu. Chỉ cần con đủ tỉnh để quan sát chính mình. Mỗi khi muốn than phiền, hãy dừng lại 3 giây và hỏi: "Điều này có giúp gì không? Có làm ai nhẹ lòng hơn không? Có mang lại giải pháp không?" Nếu câu trả lời là không: Hãy hít sâu, mỉm cười và chọn im lặng. Đôi khi, một sự im lặng đầy ý thức có thể cứu vãn một ngày, một mối quan hệ, thậm chí một hình ảnh con người.

Con cũng có thể tập viết nhật ký "Không phàn nàn" mỗi ngày ghi lại một tình huống con muốn than trách, nhưng con đã vượt qua như thế nào. Hoặc thay vì mở đầu câu chuyện bằng câu "Mệt quá, chán quá, bực quá.." hãy thử bắt đầu bằng một điều tích cực nhỏ: "Hôm nay có nắng đẹp", "Mình đã làm xong một phần việc rồi", "Mình đang học cách kiên nhẫn hơn.."

Chuyển đổi ngôn ngữ là bước đầu để chuyển hóa năng lượng.

Cuối cùng, mẹ muốn con biết rằng: Người phụ nữ cuốn hút không phải là người có cuộc sống hoàn hảo mà là người biết cách giữ thái độ vững vàng ngay giữa những bất toàn.

Người ấy không than trách, không kêu ca, không rên rỉ mà bình tĩnh quan sát, chủ động điều chỉnh và lặng lẽ tiến lên. Chính họ là những người được nể trọng, được yêu thương và truyền cảm hứng cho cả gia đình, công việc và cộng đồng.

Và mẹ mong con cũng sẽ trở thành một người phụ nữ như thế.

Mẹ của con,

Người từng bị chính lời than trách của mình níu lại giữa đoạn đường – và cũng từng học cách bước đi trong thinh lặng để nghe tiếng mạnh mẽ từ bên trong trỗi dậy.
 
Last edited by a moderator:
0 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Gửi con gái của Mẹ!

Con gái à, Lúc này mẹ chỉ biết nói lời xin lỗi với con, đã khiến con còn nhỏ mà chịu nỗi tổn thương quá lớn như này. Mẹ đã nhìn con lớn từng chút thay đổi và lớn lên suất 4 năm quá, mẹ biết con đã chịu quá nhiều thiệt thòi kể từ khi mẹ có thêm em bé. Tình yêu của mẹ không thể dành được trọn vẹn cho 1 mình con, mẹ hay cáu gắt, hay nói to với con thậm chí mắng con, mẹ không kìm chế sự tức giận mà nổi cáu với con. Là mẹ sai, Mẹ nhu nhược mẹ không có bản lĩnh để bảo vệ con, để con bị chính ba mình ruồng bỏ là lỗi tại Mẹ,

Con gái à, Mẹ lúc nào cũng yêu các con, tìnhbyeeu của mẹ luôn chia đều cho cả 2 chị em không hề có chút thua thiệt. Là mẹ nhiều khi giận ba mà k làm chủ mình liền nổi cáu với con mỗi khi con nghịch ngợm. Ba của con đã không nhận con rồi mẹ biết phải làm sao đây, Mẹ chỉ biết chấp nhận và dẫn con theo mẹ, dù mẹ biết là sẽ phati cực khổ nhiều.

2 năm ròng rã kể từ khi có em Bé, mẹ chỉ muốn chúng ta sẽ là 1 gđ bình thường như bao gđ khác dù không giàu nhưng có tình yêu thương là cũng đủ rồi, nhưng mẹ đã cố gắng lắm rồi đến đây thôi con đã nhận thức được lời nói tổn thương mình mà tủi thân chốn vào góc tường khóc thầm, mẹ nhìn con như vậy lòng mẹ lại đau đớn vô cùng. Mẹ nhìn thấy tất cả, khi con đứng cạnh mẹ mà ba của con lại nói với mẹ rằng (Nó không phải con tao) thì con lại âm nhầm bấm tay mẹ mà rưng rưng nước mắt. Cớ vì sao 1 đứa trẻ 4 tuổi lại phải nghe câu nói đau lòng như vậy từ chianh miệng ba của mình, khoảnh khắc con bấm tay mẹ mà rưng nước mắt cũng không dám khóc to chỉ dám cầm tay mẹ bấm thật chặt chắc là lúc con đã hiểu chuyện rồi. Hôm nay mẹ quyết định đưa con đi nhưng nhìn em con mẹ đau lòng như dao cứa đứt ruột.

Nhúi ơi. Mẹ yêu con nhưng mẹ cũng thương chị con, mai sau con có lớn cũng đừng hận mẹ đừng ghét bỏ mẹ. Mẹ vù k thể cố gâng thêm cũng hèn hạ k có đủ bản lĩnh để bảo vệ ngôi nhà này để các con có đủ đầy cả ba và mẹ.

Mẹ xin lỗi con, xin con hãy đừng ghét bỏ mẹ!

Xin hãy tha thứ cho mẹ.. mẹ rất yêu các con

Giờ đây mẹ chỉ có thể dẫn chị con đi, để kp tổn thương thêm 1 lần nào nữa cả.

Mẹ xin lỗi con, mẹ thật lòng mong con đừng ghét bỏ mẹ.

Mẹ yêu các con ❤️
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back