TƯ LỰ THÁNG GIÊNG 2020 Cơn gió mùa từ phương Bắc Phả vào tháng giêng lạnh buốt âu lo Những nụ đào còn chưa nở hết Đã run lồng ngực cơn ho Chưa bao giờ mong mặt trời đến thế Nắng lên cho tan loãng sương mù Thương em sửa soạn khăn áo mới Hát câu "giã bạn" ngẩn ngơ Đồng làng mẹ vừa xuống cấy Nhà máy chị tiễn anh đi Khẩu trang làm quà trao vội Còn như quên nhớ điều gì Vẫn mong mùa Xuân đừng giận Ngoài kia hoa vẫn tươi hồng Tháng giêng vẫn còn đâu đó Cải vàng nở rợp bến sông Bà sang chùa thắp nén nhang thành tâm cầu trời đất Trả lại cho tháng giêng bầu không khí trong lành Cho nàng Xuân đừng vội vàng đi mất Trả lại cho đời thanh thản một màu xanh Phan Thu Hà
TOÀN DÂN CHỐNG DỊCH CÔ NA Chiến tranh lịm tắt đã lùi xa Bỗng đâu cô víd lại cô na Xuất hiện gây ra bao tác hại Gieo họa nhiễu nhương đến mọi nhà Cô víd cô na khác gì ma Quái dị ẩn thân chẳng nhìn ra Tác oai tác quái tàng hình biến Đẻ ra dịch bệnh giống yêu tà Khởi bùng Vũ Hán mầm tai họa Lan rộng Hồ Bắc nước Trung Hoa Thảm cảnh chết chóc người lây nhiễm Gặm nhấm dần lần lượt lan xa Đại dịch toàn cầu đã phát ra Á Âu Mỹ quốc nó không tha Vô số ca lây nhanh chóng mặt Người chết Italya thật xót xa Hoan hô đất nước Việt Nam ta Từ ngày nó ló mặt lòi ra Bị vạch chặn ngay khoanh vùng lại Khử trùng phun thuốc diệt không tha Can qua tuy đã lùi thật xa Bóng ma dịch bệnh chẳng lơ là Gồng mình dốc sức nhanh mạnh nữa Toàn dân chống dịch khử cô na Sân bay bến xe các nhà ga Là nơi tụ điểm chúng gây ra Cách ly tẩy trùng luôn sạch sẽ Khẩu trang cồn xịt với tay xoa Thành thị nông thôn đến vùng xa Đóng cửa trường nghỉ ngơi tại nhà Ăn ở vệ sinh thông thoáng sạch Sức khỏe bình yên ngát hương hoa. /. Hà Nội: Ngày 22/3/2020 Nguyễn Cao Cầm
NGƯỜI LÍNH CHIẾN QUÂN Y Trận tuyến đầu hôm nay Cảm go suốt đêm ngày Đối mặt với tử thần Cô rô na hiểm nguy Các anh chị Bác sỹ Người lính chiến quân y Khoác áo choàng màu trắng Nan y chẳng sá gì Đất nước mãi khắc ghi Những con người trân quý Quyên mình vì người bệnh Diệt cô víd cách ly Hỡi các anh các chị Màu áo trắng bình dị Khoanh vùng và khử trùng Nơi cô vid khả nghi Suốt ngày đêm không nghỉ Căng não luôn suy nghĩ Gõ từng nhà chạm ngõ Tìm người bệnh mang đi Dấu chân người quân y In dấu mòn cứ đi Khẩu trang lọ cồn xoa Đẩy lùi dịch hiểm nguy. /. Nguyễn Cao Cầm
TIN YÊU GỬI ANH MÙA COVID Ngày cuối Xuân trên con phố vắng người Thị trấn nhỏ không còn tươi trẻ nữa Do CoVid nên nỗi hờn chất chứa Hẹn Cau Trầu còn lần lựa chưa trao Mình yêu xa nên đành chịu nghẹn ngào Bởi khoảng cách chẳng thể nào đến được Vì Tổ Quốc xin toàn dân dừng bước Chung tay phòng cho Đất Nước bình an Corona dịch bệnh nó ngập tràn Cái hắt hơi cũng lây lan nguy hiểm Sốt, đau họng quyết không nên giấu diếm Phải đề phòng các trọng điểm bản thân Dẫu hai phương mối duyên nọ vẫn gần Câu chung thủy đã góp phần chiến thắng Vần thơ gửi cả tâm tư thầm lặng Nhớ anh nhiều trong sâu lắng.. Tình ơi! TT 31/03/2020 Trang Thanh Xuân
THÁNG TƯ VỀ Tháng tư về nỗi niềm chếnh choáng Đại dịch gieo nguồn bệnh tràn lan Tốc độ gia tăng gây chóng mặt Vì rút cô na cứ hành hoành Tháng tư về gánh nặng lo toan Xã hội cách ly chặn lây lan Thành thị nông thôn xã huyện tỉnh Khẩu trang cồn xịt phải đeo mang Tháng tư về gây sốc kinh hoàng Nhà nhà đóng cửa giữ an toàn Quán nhậu nhà hàng im ỉm khóa Đường đi lối lại vắng phong quang Tháng tư về nỗ lực toàn dân Đẩy lùi cô vid giữ bình an Khoanh vùng ổ dịch cách ly chặn Cổn xịt tay xoa miệng khẩu trang Tháng tư về vững chí tinh thần Ở nhà chăm lo cho tính mạng Vệ sinh sạch sẽ ăn uống chín Sức khỏe toàn dân sống vui an. /. Hà Nội: Ngày 1/4/2020 Nguyễn Cao Cầm
CHIẾN THẮNG COVID. Bên trong Bệnh viện là đây, Ngủ ngồi trên ghế, ăn ngay trên giường. Thầy thuốc là một tấm gương, Chăm sóc người bệnh tình thương dạt dào. Phòng chống Covid, đồng bào, Cách ly xã hội nêu cao mỗi ngày. Vệ sinh thân thể làm ngay, Kỹ năng sáu bước rửa tay xà phòng. Toàn dân chung sức đồng lòng, Phòng chống Covid ngay trong nhà mình. Sống thời trọng nghĩa nặng tình, Chiến thắng Covid Nước mình tỏa lan. /. Dương Quốc Nam
THẢM HỌA Cô rô na thử thách lòng người Đất nước mình yêu quá Việt Nam ơi! Không buông bỏ những người con xa xứ Hãy bình tĩnh giữ mình không giận dữ Anh em bạn bè đồng chí hỏi thăm nhau. Vi rút kia! Nhân loại hãy yên tâm Sẽ vượt qua chung lòng đoàn kết lại. Cách ly ư? Một điều không tránh khỏi Còn những người Những dân tộc Những quốc gia Sống ích kỷ chỉ biết có mình ta Đó chính là THẢM HỌA! Chiến Lê Đình
THƯƠNG LẮM BẠCH MAI ƠI Mới sinh ra con đã xa mẹ ruột Chưa đủ ngày con yếu ớt lắt lay Có cô đây ôm ấp trong vòng tay Truyền hơi ấm từ trái tim trinh nữ. Ngủ đi con cô còn nhiều việc nữa Chăm bệnh nhân từng bữa cơm giấc ngủ Theo dõi dịch truyền, thuốc men đầy đủ Lăn trở người phòng lở loét lưng da. Vệ sinh cá nhân, nói chuyện thay người nhà Tập đi đứng cho ông bà yếu liệt Giấc ngủ tạm sau những ngày quá mệt Ăn vội vàng trên những chiếc băng ca. Đã bao ngày cô không trở về nhà Cô thèm lắm một đêm tròn giấc Bạch Mai rùng mình trong cơn gió bấc Có các cô hứng chịu, để người bệnh yên lòng. Mưa gió sẽ qua, hừng đông đang rạng Mặt trời của cô bừng sắc nắng Bao loài hoa ngập tràn phố vắng Nóc nhà thờ văng vẳng tiếng chuông ngân. Hồ Viết Bình
VINH QUANG THUỘC VỀ NHỮNG NGƯỜI THẦY THUỐC Ghét con Covid bao nhiêu Càng thương, càng quý, càng yêu Người Thầy Người Thầy Thuốc, giữa vòng vây Bốn bề dịch bệnh vẫn đầy tự tin Blouse trắng, đẹp dáng hình Lương Y- thần tượng, quang vinh cứu người Như sao mai, sáng dưới trời Rạng ngời nhân cách giữa thời cona SN 14/4/2020 Sơn Nữ
VÕNG MÂY Chiếc võng mây mắc trên ngọn cây Đầu võng đung đưa theo gió Một thiên thần ngủ yên trên đó Mặc cho gió thổi mây bay Hãy ngủ thật say Hãy ngủ thật êm Sau nhiều đêm thức trắng Hỡi thiên thần áo trắng Bồng bềnh trên võng mây Một giấc mơ bay Giấc mơ rơi đầy tay Giấc mơ bủa vây covid Giấc mơ bình yên em nhé! Hồ Viết Bình