Tân chín chín tám mươi mốt - 020 Nam đoàn thần tượng [16P] Pinyin: Shí wàn bāqiān lǐ shúi gǎnxíng Jīn shā yìyì guāngzhào tiān yín Cè zhàng yǐn jū tā gūshēn yīyì Xīxìang tiān dēng Dān yá juébì shípòtiānjīng Shàng tàn bìluò hé húangquán qīng Zhuǎnyǎn wǔbǎi nían cōngcōng ér qù Qìarú yī mèng Gāo lóu chéngquè Rì rì jīn jiǔ zùi Yè yè fù shēnggē yǐng chuò chuò Zhuō yǐng chuò chuò wángquán yǒu jǐhé Jièlǜ duō sēn luó qíng mò mài Wáng tíng mòmò yuè xìa chángtíng lǐ Wǔ qǐ fánhuā luò zhuāng suō suō Dú zhuāng shuòshuò dǐdǎngle jīn fú Qíng guān què nánguò hùa bēigē Húang méi yīxīn yào chéng fó Léi yīn mìaoyǔ zhà shè Yīng chóu fēilóng tūn báimǎ Shì fú shì huò nánshuō Jiǎoxìa zhè yīlù de kǎnkě Qiěxíng qiě gē tàngguò kǔ yǔ sè Mò wèn héshí de yīnguǒ Hé chù duō jílè Shí sè běn yìng shì tiāndì jīng Shìshì zěn dǐ qīng xiāo mèngjìng Zìzài kùaihuó nǐ xiū tí dāngnían tiān péng wēi yǐng Líulí yī sùi bàchù tiāntíng Jiǔ zhū kūgǔ líushā nán qīng Tiāo dàn héwù Shì zì dù jǐ shēn Wèi yǒu yùan yīn Xié mèi diédié tiěshā téng bì yuè Lǎoyā jīng zhà qǐ fēng sèsè Húang fēng sèsè kúi xīng sī fánchén Cáng jiāo rù bō yuè huǒ zhuózhuó Guǐhuǒ zhuózhuó kū gǔ shēng lìuyù Huāng lǐng hùan yāomó shēng qièqiè Dìtīng qiè qiè bǐ yǒu lìu ěr shēng Zhēn jiǎ yǔ dùi cuò nán bìan dé Shèng yīng néng yù dé zhēn huǒyàn shānxìa féng níu mó Cùiyún tiě shàn xiān zhǎnghèn yìrán huī xìu chéng fēng Jiǎoxìa zhè yīlù de kǎnkě Qiěxíng qiě gē tàngguò kǔ yǔ sè Mò wèn héshí de yīnguǒ Hé chù duō jílè Tiānshēng dì yùnshí zhōng lái Nìan zài duō mò bu jù hùai Háoqíng fān shì yún zhōng mèng Běn xīn guīzhēn zuò língtái Bǐ shí qí tiān yī dà mèng xìao dàn wàn lǐ shānhé Qiān wàn lǐ cōngcōng érguò bu céng líulìan tài duō Húi wàng zhè yīlù de kǎnkě qiěxíng qiě gē Rújīn yǐ tàguò Wú huǐ qiān shān wàn hè jiān tiāndì yīxíng zhě Lời dịch: [Đường Tăng] Mười vạn tám ngàn dặm ai dám bước đi Áo cà sa vàng lấp lánh soi sáng ngày dài Cầm trượng, dắt ngựa, một mình bước đi Hướng tới Tây thiên mà tiến. [Tôn Ngộ Không] Dốc đá cheo leo, phá đá mà ra Từ trên Bích Lạc đến tận Hàng Hà Chớp mắt năm trăm năm đã trôi qua Như một giấc mộng. [Tây Lương quốc] Hoàng cung cao vời vợi Ngày ngày uống rượu say Đêm đêm lại mơ hồ, thương nhớ bóng hình ai Bóng hình ấy so với vương quyền, cái nào hơn Giới luật nhiều điều, ái tình ngăn cấm. [Ngọc thố tinh] Một mình cô đơn dưới ánh trăng trong vương đình Điệu múa trăm hoa rơi trên áo cà sa. [Bọ cạp tinh] Chất độc lấp lóe muốn ngăn cản kinh Phật Tình cảm khép lại hóa thành giai điệu buồn. [Hoàng Mi lão tổ] Hoàng Mi một lòng muốn thành Phật Bèn dựng một chùa giả Lôi Âm. [Tiểu Bạch Long] Ưng Sầu, Phi Long nuốt luôn bạch mã Là phúc hay họa, thật khó nói. [Đường Tam Tạng] Con đường gập ghềnh ngay dưới chân Vừa đi vừa ca, nếm trải đau khổ và đắng chát Chớ có hỏi khi nào mới có nhân quả Cực lạc nhất là nơi nào? [Trư Bát Giới] Thực sắc chính là trải qua thiên địa Thế sự sao có thể đẹp giống cảnh trong mơ Tự do vui vẻ, năm đó bóng hình ai uy phong thiên hạ. [Sa Tăng] Ngọc lưu ly vừa vỡ, trục xuất khỏi thiên đình Cửu Châu xương khô, Lưu sa khó hết Chọn gánh vác vạn vật Chính là tự độ chính mình Không một tiếng oán than. [Hoàng Phong quái, Khuê Mộc Lang] Tà mị điệp điệp, thiết sa dâng tế nguyệt Quạ đen đập cánh, giông bão nổi lên Hoàng Phong ào ào, sao Khuê nhớ cõi trần tục Giấu mỹ nhân vào trong ánh trăng rực rỡ. [Bạch cốt tinh, Lục Nhĩ Mỹ Hầu] Ma trơi thất sáng xương khô sinh lục dục Hoang lĩnh đầy rẫy âm thanh yêu ma Nghe kỹ sẽ thấy có âm thanh khe khẽ kì lạ Thật giả, đúng sai khó mà phân biệt được. [Hồng Hài Nhi, Ngưu Ma Vương, Thiết Phiến công chúa] Thánh Anh mang phong hỏa tới Hỏa Diệm sơn gặp Ngưu Ma Thúy Vân Thiết Phiến tiên trưởng biến hận thù thành cơn gió dữ. [Đường Tam Tạng] Con đường phía trước gập ghềnh khó nhọc Vừa đi vừa ca về những cay đắng đã qua Chớ có hỏi khi nào mới có nhân quả Cực lạc nhất là nơi nào? [Tôn Ngộ Không] Trời sinh, đất dưỡng, trong đá mà ra Mài dũa nhiều năm ý chí kiên cường Hào hùng chẳng qua chỉ là giấc mộng Bản tâm trở lại, tọa trong linh đài Tề Thiên năm đó ôm mộng cười khắp vạn lý sơn hà Dù sao thì cũng đã qua, cũng chẳng lưu luyến gì nữa Nhìn lại đoạn đường gập ghềnh này, vừa đi vừa ca Ngày hôm nay cũng đã qua Không hối hận trăm núi nghìn sông, một nhóm người bước đi trong thiên hạ.