Nhật ký bạn ling lung

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi sparkling, 12 Tháng ba 2020.

  1. sparkling Dare2dream

    Bài viết:
    11
    Tại sao bạn Ling lại đi mở post viết nhật ký vào lúc 3 giờ sáng?

    (Ngoài trừ cái lý do là hôm nay bạn L được nghỉ ca ở nhà và làm một giấc ngủ trưa khá dài)

    Ồ, một lý do nổi cộm là đêm nay trước khi đi ngủ, theo thói quen, bạn L lại lên ĐB để theo dõi lượt xem của truyện. Nhưng trong khi truyện viết ra thì lèo tèo lượt đọc, bạn L lại bị thu hút vô đọc mấy topic cần tư vấn với hai cái mục tiêu đề đập ngay vô mắt mình: Bàn về Lgbt và chuyện bạn thân cùng giới tỏ tình. Tại sao bạn L lại bị thu hút?

    Xin tự giới thiệu: Bạn L năm nay gần 30 tuổi và đã biết mình xác định là gay từ khi phát giác ra mình cảm nắng cậu bạn cùng bàn hồi lớp 9. Dù sao đi nữa, với tâm thế người trong cuộc có thâm niên 15 năm, bạn L tính vào bình luận này nọ chia sẻ tâm tư nguyện vọng bản thân.. Nhưng sau một hồi ngồi lướt comment của mọi người, vẫn như mọi khi, bạn L lẳng lặng đi ra sau khi ấn like cho một comment mà mình tâm đắc nhất. Thói quen của bạn L là như vậy, thấy tranh luận là đi ra. Tại sao bạn L lại thánh nữ thân thiện lành như vậy? Không có đâu. Bạn L đi ra im lặng bởi vì bạn L đã rất mệt với tranh luận.

    Nói xéo qua một chuyện không liên quan, mặc dù là gay, là thụ, là bot, là người sống khép kín.. Nhưng nếu bàn về truyện tranh thì bạn L không thích thể loại shoujo. Thể loại bạn L đọc là truyện comic siêu anh hùng phương Tây. Thời bạn L còn nhỏ, khi mà dân chúng còn chưa biết Tony Stark là thằng nào, bạn L đã chinh chiến với mấy bạn fan manga; sau một thời gian khi mà MCU nổi lên, bạn L (khi đó còn trẻ) lại tiếp tục dấn thân vào mấy post AvsX để bảo vệ nhóm siêu anh hùng yêu thích của mình. Có thắng không? Còn tùy. Nhưng luôn luôn là rất vui. Thời gian thấm thoát thoi đưa, bạn L già đi và bỏ quên thú vui đi vs online của mình. Cho đến ngày nọ, bạn L mò vào mấy group cộng đồng về comic siêu anh hùng trên facebook và nhìn thấy một bãi chiến trường giữa các fandom, giữa các member trong cùng fandom (nhưng khác group).. Bạn L cảm thán, năm xưa, cộng đồng comic của bạn L chỉ có lèo tèo mấy người, yêu nhau không hết, đâu ra mà cãi nhau gây war nhiều thế này.

    Sở thích đã là vậy, vấn đề tính dục cú bản thân mình dĩ nhiên là càng chú trọng hơn, ngày trước bạn L cũng hay tranh luận trên các forum hay đối thoại chat với mọi người về vấn đề này. Có thắng không? (Dĩ nhiên! Người ta là writer mà) Có vui không? Hả hê là đằng khác. Nhưng sau dăm ba cuộc tranh luận, bạn L lại thấy chán vì quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là quan điểm đó. Họ nói về quy luật tự nhiên, quy tắc xã hội, ảnh hưởng dân số, con nít và gia đình.. Nó giống như một cái vòng lặp, bạn giết một con boss để rồi nó quay trở lại cũng với y skill đó, hp đó. Chẳng còn gì là vui khi cứ đi làm một cái quest như vậy.

    Ngày nay, vấn đề thông tin đã rất rộng mở, nếu ai đó thực sự muốn, họ có thể tự mình tìm hiểu. Những cuộc tranh luận thì sẽ luôn tồn tại. Nói theo lời cô triết học thì mâu thuẫn là động lực cho phát triển. Có vài cuộc tranh luận thực sự đưa đến và dựa trên sự phát triển, hay ít nhất là sự thay đổi. Nhưng có những tranh luận thực chất chỉ là mang tính chất lặp lại lịch sử. Bạn L không thích việc dấn thân vào những cuộc tranh luận kiểu này. Nó gần giống khi bạn L đi làm và bị khách chửi. Lần một lần hai bạn L tức lắm và hay đôi co cãi lại. Nhưng khi đến lần thứ hai ba chục, vẫn những khiếu nại và câu chửi thân quen đó, bạn L chỉ thiện lành mỉm cười thưa: Dạ, anh chị thông cảm, đó là quy định công ty, có gì thì gọi lên trên nha. Tại sao?

    Thứ nhất, họ là người dưng. Có cơ duyên nào để đường đời chúng ta lại va chạm và ảnh hưởng đến nhau không? Nghi lắm. Sao phải cố đi tranh cãi với người mà ta chỉ gặp mặt một lần trong đời.

    Thứ hai, bạn đúng thì sao, người ta không chỉ ra được cái sai của bạn thì họ sẽ cho là bạn đúng à? Họ không cần biết sự thật. Họ chỉ cần được bộc phát cảm xúc và quan điểm của họ. Muôn đời bạn L không thể kiểm soát được những thứ đó. Vả lại, sao phải quan tâm. Khi họ đã có thành kiến thì mình nói gì cũng vậy.

    Họ vẫn cứ nói về những lý luận từ chục năm trước, những người cũ bỏ đi thì những người mới lại đến kế thừa. (Nhưng bạn L biết số người này đang giảm) Bạn L đã mệt không muốn tranh luận nữa, cũng không muốn suy nghĩ ai đúng ai sai. Nguồn gốc sự đồng tính của bạn L đến từ đâu? Nó có chữa được không? Nếu được chọn, bạn L sẽ chọn gì? Câu trả lời là thứ bạn L không còn (mà thực ra là chưa bao giờ) quan tâm. Điều quan trọng nhất, bạn L biết rằng mình đang nắm giữ hạnh phúc, có thể chỉ là một niềm hạnh phúc hữu hạn nhỏ bé, nhưng bạn L sẽ nắm chặt lấy nó và không bận tâm đến những chuyện khác.

    Kết luận, bạn L tin rằng loài người và cả hành tinh rồi sẽ đến hồi kết, nhưng chắc chắn chuyện đó sẽ không liên quan đến vấn đề đồng tính. Đi lo lắng chuyện gì đó thiết thực hơn đi. Mấy đứa làm bạn L có một đêm ngủ muộn, mấy đứa @#$%.
     
    Admin thích bài này.
  2. sparkling Dare2dream

    Bài viết:
    11
    Vì thế giới bên ngoài đang loạn lên vì dịch nên mấy tối cuối tuần qua chỉ có thể nằm trong phòng luyện phim cùng chồng. Bạn L vốn không ưng phim hài, đặc biệt là hài nhảm. Nhưng chả biết có trúng dịch gì không mà coi nhằm cái phim Tootsies and the Fake lại mê quá đi mò coi hai cái serie trước đó.

    Do chả coi phần trước nên xem vô phần này thấy cái tình huống nhân vật Gus đang phân vân trước hai anh trai đẹp, bạn L hoàn toàn không hề có tý định kiến hay hiểu biết lịch sử gì giữa mấy nhân vật này. Cái nhìn của bạn L về hai nhân vật này khách quan như sau:

    - Option 1: Top, ex, chia tay vì lý do mẹ cấm (giờ bà mẹ chết queo mất rồi), hiện tại là giám đốc, ngoại hình cao to trắng trẻo đẹp trai, thế mà còn là niên hạ công nữa. Tóm lại là miễn chê lại còn theo đuổi tấn công dồn dập.

    - Option 2: Win, ck, éo biết làm nghề gì nhưng ngoại hình có vẻ bần, tóc tai râu ria lởm chởm, đã vậy còn là daddy của một con nhỏ giời ơi đất hỡi.

    Nói thiệt là bạn L coi cứ tưởng là Gus nó quay lại với Top rồi, nên khá là bất ngờ khi cuối cùng Gus lại chọn ở lại làm gia đình với cha con Win. Ban đầu bạn L nghĩ kết cục hơi kịch và cố tình đề cao tính nhân văn sâu sắc các thứ. Nhưng bạn L chợt nhớ lại một chuyện nhỏ về ông chồng mình.

    Chuyện là hồi mấy năm trước khi bạn L hoàn thành cái truyện ngắn Normal thì có ép chồng coi và ấn like các thứ. Him coi xong thì nhận xét là rõ ràng mình có đem hình ảnh cá nhân mình vào truyện. Sau đó him nảy ra ý tưởng tập tành viết một cái gì đó về chuyện tình của hai đứa. Bạn L nghe thì cũng ậm ừ vì biết chắc him chả bao giờ viết xong. (Làm writer đâu có dễ thế) Mà đúng thế thật, sau này him bỏ cuộc với cái lý do là: Chuyện hai đứa chả có gì để viết.

    Từ lúc quen đến lúc yêu đến giờ thì thật ra chả có đeo đuổi, tỏ tình hay có mâu thuẫn cãi nhau, không rơi vào tình huống lâm ly bi đát phong ba bão táp gì hết, cứ một đường đến tận bây giờ.

    Chất liệu một câu chuyện tình như thế có chán không?

    Bạn L có nhớ rằng mình từng đọc một cái meme về How i met your mother có đại ý thế này.

    Với Ted, nhân vật trung tâm của serie với một loạt chuyện tình tréo ngoảy thì khiến chúng ta hồi hộp mong chờ kết quả chuyện tình cảm của anh ấy.

    Với Barney, playboy của nhóm, chúng ta thích thú ngưỡng mộ và có chăng là ao ước hay học hỏi cách chinh phục bạn tình của anh ta.

    Nhưng, ở sâu thẳm trong chúng ta, thật sự thì chúng ta đều muốn mình sẽ được như Marshall. Anh ấy cưới cô bạn đại học của mình và ổn định cuộc sống tình cảm của họ.

    Cũng như vậy, khi bạn L còn nhỏ, bạn L cũng tô vẽ về tương lai tình cảm đủ thứ, thiếu điều bê bản thân mình vào làm nữ chính phim truyền hình nữa thôi. Khi bắt đầu làm writer, bạn L cũng thích cho chuyện tình cảm nhân vật lằng nhằng ra drama ra để câu chuyện thú vị. Nhưng rồi khi him xuất hiện. Him bình thường không thể bình thường hơn. Tình huống gặp cũng bình thường nốt. Và chả có tinh tướng gì, bạn L cứ thế theo đến tận bây giờ. Nếu nghĩ lại mớ kịch bản lãng mạn cũ, bạn L có vỡ mộng không?

    Thật ra, quay lại chuyện phim, cùng có độ tuổi và có lẽ là tính cách, bạn L đã hiểu quyết định của nhân vật Gus rồi. Một số người trong chúng ta khi đến ngưỡng tuổi này rồi, thực sự cái cần không phải là những cuộc phiêu lưu hay mấy chuyện tình cẩu huyết. Mấy cái đó là để giải trí với phim và truyện mà thôi. Chứ cái chúng ta thực sự cần cho cuộc đời mình là sự chắc chắn và yên bình.

    Nhiều lúc chúng ta ra khách sạn và bị sự hào nhoáng và tiện nghi cuốn hút, nhưng cuối cùng chúng ta vẫn sẽ chọn về nhà. Vì nhà là của ta và nó luôn ở đó. Vì nhà là nơi chúng ta phải tốn sức vun vén vào. Vì nhà mới là tương lai trước mắt của chúng ta. Còn những nơi khác thì, ngắm một tý là đủ lắm rồi. Chưa bao giờ có ý nghĩ đu theo. (Mà cũng hết tuổi để đu rồi)
     
  3. sparkling Dare2dream

    Bài viết:
    11

    Tối nay hiếm hoi rảnh rỗi, bạn Ling định viết tiếp chương truyện nhưng bỗng nhiên có cô bạn nhắn tin còm tám với tâm sự đến giờ ngủ luôn.

    Về cô bạn này, mà gọi tắt là P, vốn bạn Ling quen hồi mấy năm trước trên một diễn đàn viết lách. Hồi đó hội bạn thân nhất mà bạn Ling quen trên đó có 4 người, hay nói chuyện review truyện cho nhau các thứ, có lúc còn viết nhóm với nhau. Sau này vì thời gian viết eo hẹp, cuộc sống hối hả cũng không cho phép nói chuyện nhiều với nhau nữa. Dù thỉnh thoảng bạn Ling vẫn tương tác trên face các bạn.

    Cho đến mấy ngày nay, bạn P thường hay đăng status buồn nên bạn Ling cũng vào rep cho bạn đỡ buồn. Có lẽ vì vậy nên tối nay bạn P cũng kể chuyên cho bạn Ling nghe lý do khiến bạn ấm ức.

    Chuyện liên quan đến hai người bạn kia, bạn D và bạn R. Năm xưa lúc gặp nhau trên diễn đàn kia, mọi người tự nhận nhau chị em rồi nói chuyện thân thiết. Bạn Ling là người xã giao nhất nên ít khi nói chuyện riêng hay đào sâu cá nhân người khác. Hôm nay bạn Ling mới nghe được nhiều chuyện bất ngờ. Bạn P và bạn R đã thân từ trước, bạn D là con trai (bạn Ling thiên tài đã ngờ từ trước), bạn D mến bạn R, bạn R chặn bạn D, bạn D và bạn P hay tâm sự với nhau các thứ... Và toàn bộ drama trên bạn Ling chả biết gì cả. Bạn Linh luôn nghĩ 4 người chỉ là một nhóm 4 tác giả hợp tính nói chuyện với nhau nhiều một chút mà thôi.

    Sau khi câu chuyện dài dòng được xâu chuỗi lại, bạn P mới nói thật lý do khiến mình khó chịu mấy bữa nay: Cô ấy nghĩ mình không thích chơi với bạn D nữa. Cô ấy nghĩ bạn D không còn thèm nói chuyện với mình nữa (hay nói nôm na là chảnh), bạn D đã nói dối cô ấy (về giới tính và vài chuyện khác) và tệ nhất là có thể đã nói chuyện thân thiết với cô ấy để dò hỏi về bạn R (mind blow)...

    Sau khi được bạn Ling nói chuyện một hồi, bạn P có lẽ đã suy nghĩ thoáng hơn và tạm không băn khoăn chuyện này nữa. Bạn Ling biết, bạn P là người tình cảm và dễ để bên ngoài ảnh hưởng đến cảm xúc của mình. Cô ấy thích những ngày tháng vui vẻ thân thiết khi xưa và buồn khi mọi người không còn như vậy nữa. "Bồ mở lòng mình quá nhiều rồi thất vọng khi nhận ra người ta lại không thật lòng với mình nhiều như thế."

    Nhiều năm về trước nữa, khi đó bạn L chỉ mới học cấp 3, bạn Ling có quen một cô bạn trên một diễn đàn truyện tranh, bạn C. Cô ấy là bạn tâm giao của bạn Ling suốt mấy năm sau đó, từ lúc cô ấy tốt nghiệp cấp 2 cho đến khi cô ấy sắp tốt nghiệp đại học. Bọn mình nói với nhau về mọi thứ. Bạn Ling có thể thức cả đêm, để kể cho bạn C nghe chuyện mình vẫn còn crush người ở cấp 2. Và bạn C có thể thức cả đêm để nghe bạn Ling kể hết tất cả. Cô ấy thực sự là người bạn quan trọng nhất của bạn Ling lúc đó, là sức mạnh tinh thần của bạn Ling dù cho bọn mình chỉ gặp mặt nhau ngoài đời có một lần duy nhất.

    Khi bọn mình lớn lên, bạn Ling biết bạn C là người có tính cách cầu tiến và tham vọng, bạn Ling biết bọn mình sẽ không thể thân nhau được nữa. Khi bạn phải dành thời gian cho việc học, việc làm và các mối quan hệ mới. Khi bọn mình gặp nhau ngoài đời lần thứ hai do vô tình, bạn Ling muốn thử coi bạn C có nhận ra mình không, bạn Ling có nhắn tin cho bạn C lúc đó để đùa thôi, bạn Ling có hơi buồn khi bạn C không bao giờ trả lời nó. Đã nhiều năm rồi, bọn mình không nói chuyện với nhau, kể cho nhau nghe về cuộc sống của mình. Không phải mình giận nhau, không phải mình chán nhau, không ai trong bọn mình chủ động phớt lờ nhau trước, mà chỉ là thời gian khiến tình cảm nhạt đi, cuộc sống hai bọn mình dần xa nhau. Và đến lúc bọn mình không thể thân thiết như xưa được nữa. Nếu giờ bắt bạn Ling chủ động bắt chuyện, bạn Ling cũng ngại và không biết bắt đầu thế nào.

    Nhưng thỉnh thoảng bạn Ling vẫn vào face bạn C và biết mọi chuyện quan trọng trong đời bạn, dù là biết muộn. Bạn đi tu nghiệp, cưới chồng và sinh con, bạn đã làm được. Bạn Ling rất vui và tự hào về bạn, dù rằng cũng buồn khi phải tự biết những chuyện này qua face. Nhưng không sao, bạn Ling không buồn lâu. Dù sự thật là cả đời này có lẽ bọn mình sẽ không bao giờ nói chuyện với nhau nữa, nhưng bạn Ling vẫn thi thoảng kiểm tra cuộc sống của bạn và luôn chúc phúc cho bạn. Vì những tình cảm bọn mình có với nhau ngày xưa là thật, dù giờ đây nó có nhạt đi thì cũng không thể phủ nhận được điều đó.

    Bạn Ling nghĩ chuyện của mình và an ủi bạn P như thế. Chuyện tình cảm nhiều khi là vậy, khi cuộc đời đã rẽ xa nhau thì đành chịu. Là lẽ tự nhiên thôi. Mình rất trân quý những tình cảm cũ, nhưng không thể vì việc đánh mất nó mà buồn được.

    Luôn yêu quý và chúc phúc cho tất cả các bạn, những người bạn cũ, bạn mới, bạn thân, bạn quen sơ sơ, bạn ngoài đời, bạn thế giới ảo, những người mà mình còn may mắn nắm được facebook... Và những người mà mình đã lạc mất vì mấy đợt sập diễn đàn và ym... Dù không bao giờ gặp nhau nữa, bạn Ling vẫn sẽ nhớ và biết ơn đến mọi người vì tất cả những gì chúng ta đã có trong quá khứ.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...