- Xu
- 755,854,372
2761
329
Dừa
Dừa thích ngắm trăng
Thích reo tàu lá
Đem nước lên quả
Lúc nào ai hay!
Trèo tít lên cây
Đung đưa trời rộng
Chặt buồng, buộc dây
Anh tôi giòng xuống
Phạt chúm để uống
Cái bát to sao!
Cổ tôi mát ngọt
Nước giữa trời cao..
Võng treo nhà sau
Bà đưa kẽo kẹt
Yêu đứa cho xơ
Cha đan võng đẹp
Lại nhìn lên mái
Lá dứa lợp nghiêng
Mặc mưa, mặc gió
Cả nhà ngủ yên..
Cha bảo: hai miền
Dừa đều đẹp cả
Trưa nay uống dừa
Nhớ Miền Nam quá!
Nguồn:
Phạm Hổ, Chú bò tìm bạn, NXB Kim Đồng, 1970
Cảm nhận bài thơ Dừa - Phạm Hổ
Bài thơ Dừa của Phạm Hổ mang giọng điệu hồn nhiên, trong trẻo và rất giàu hình ảnh, gợi lên vẻ đẹp thân thuộc của cây dừa trong đời sống người Việt. Từ những quan sát giản dị của một đứa trẻ, cây dừa hiện lên như một người bạn hiền lành, gắn bó và chan hòa với con người, với quê hương.
Khổ thơ đầu mở ra một thế giới rất thơ: dừa thích ngắm trăng, thích reo tàu lá. Các hình ảnh thiên nhiên được nhân hoá khiến cây dừa như có tâm hồn, có cảm xúc. Còn hành động đem nước lên quả lúc nào ai hay lại gợi cảm giác trân trọng những điều âm thầm mà cây dừa dành cho con người. Dừa lặng lẽ nuôi quả, trao tặng vị ngọt mát mà không hề đòi hỏi gì.
Khổ thơ tiếp theo miêu tả hình ảnh trèo dừa hết sức quen thuộc ở làng quê. Anh tôi trèo tít lên cây, đong đưa giữa trời rộng tạo cảm giác phiêu lưu và khỏe khoắn. Cảnh chặt buồng, buộc dây rồi giòng xuống tái hiện một nét sinh hoạt đời thường giản dị nhưng gần gũi, gợi lại cả tuổi thơ miền quê trong trẻo.
Những câu thơ sau lại chuyển sang cảm xúc rất thật của đứa trẻ: cái bát to sao, cổ tôi mát ngọt – chỉ vài từ mà gợi trọn vẹn hương vị nước dừa giữa trời cao, vừa mát, vừa thơm, vừa chứa đựng niềm vui nhỏ bé của trẻ con.
Khổ thơ về chiếc võng càng làm không khí bài thơ thêm ấm áp. Bà đưa kẽo kẹt, cha đan võng đẹp – những hình ảnh gia đình thân thương, chất chứa tình cảm yêu thương, sự đùm bọc qua bao thế hệ. Từ chiếc võng, tác giả nhìn lên mái lá dừa, hình ảnh gợi cảm giác yên bình: mặc mưa, mặc gió, cả nhà ngủ yên. Cây dừa không chỉ cho nước, cho bóng mát mà còn góp phần dựng nên mái nhà êm ấm cho mọi người.
Câu kết cha bảo: hai miền dừa đều đẹp cả – trưa nay uống dừa, nhớ miền Nam quá! mở ra chiều sâu tình cảm quê hương, đất nước. Cây dừa trở thành biểu tượng nối liền hai miền, gợi nhớ tình nghĩa, gợi nhớ quê hương xa xăm. Nỗi nhớ miền Nam trong câu thơ vừa nhẹ nhưng lại thấm, gợi tình yêu đất nước giản dị mà sâu lắng.
Bài thơ Dừa vì thế không chỉ là những câu miêu tả đẹp đẽ mà còn là lời ca ngợi một loài cây thân thuộc, gắn bó với đời sống và văn hóa Việt Nam. Qua giọng thơ hồn nhiên của Phạm Hổ, cây dừa hiện lên chan chứa yêu thương, nuôi dưỡng tuổi thơ và lưu giữ tình cảm quê hương, gia đình trong từng tàu lá reo trước gió.
Last edited by a moderator:

