Người đàn ông có một 2 nỗi buồn lớn trong đời, đó là nỗi buồn khi bạn tri kỉ phản bội và nỗi buồn khi người yêu đi lấy chồng. Hình ảnh người con gái đi lấy chồng từ xa xưa đã khắc lên một nỗi buồn khó nói, có thể là con gái buồn khi phải theo chồng xa nhà, hay cũng có thể là chàng trai đau khổ khi người mình yêu đi lấy chồng, tất cả điều đó tạo nên những nỗi buồn sầu thảm. Gửi đến các bạn chùm thơ tình buồn khi người con gái đi lấy chồng rất hay và tâm trạng, gồm vài bài tôi mới viết gần đây và những bài còn lại sưu tầm. Vì người yêu cũ của tôi cũng đi lấy chồng rồi nên cũng phần nào hiểu được cảm giác ấy. Chùm thơ này gồm có hai tâm trạng, một là nỗi buồn khi người con gái xa gia đình đi lấy chồng, và nỗi niềm còn lại là tâm trạng của kẻ đàn ông khi người yêu cũ đi lấy chồng. Mời các bạn cùng xem thơ!
Cô Đã Sang Ngang Bấm để xem Xa cách rồi đây cô biết không Mai sau áo cưới bước theo chồng Tôi đứng nhìn theo đâu dám nói Một chữ thương người với đợi mong Ôi những tư tình cô nhớ không? Đò hoa pháo cưới khuất sang sông Một khung trời mộng chiều mơ ước Và tháng năm dài đã hoài công Tôi biết nói gì phút chia tay? Tim yêu vướng luyến nợ tình này Duyên đã hao gầy đời đôi ngả Khói thuốc tôi buồn rớt rơi đây Cô có tiếc gì thời xa ấy? Kỷ niệm trong tôi hẳn vun đầy Bóng cô xa vắng chiều thương nhớ Mỏi mòn trông ngóng cảnh lắt lay Đó chuyến xe tình cô sang trang Tôi đây ngơ ngẩn lệ ngàn hàng Những lời thề hẹn trôi vào tối Thơ sầu gợi nhớ thuở quan san Cô về đường hoa, hoa thênh thang Đêm mơ gối lụa ủ mộng vàng Cùng người xứ lạ cùng mơ ước Héo hon tôi bước, khói mênh mang Thôi thế là thôi, thế là thôi! Tình nghĩa năm xưa hết thật rồi Không còn những tối nghe nhau kể Cái nắm tay đầu chắc xa xôi? Thôi biệt ly rồi cô biết đâu Vỡ tan giọt nắng buổi sơ đầu Đời tôi như thế là dang dở Một cõi tâm tình hóa biển dâu Tình tôi như thế là tan vỡ Bụi hồng vương áo một dòng sâu.. (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Tình Cũ Sang Trang Bấm để xem Em báo tin vui, cớ sao buồn? Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn Đò đã sang ngang, em – người ấy Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang Tôi đợi người xưa, xa xăm quá! Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời Người chắc hững hờ vui tình mới Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước Em ngồi tính chuyện của mai sau Như cánh hồng phai bên dòng nước Thấm thoắt thời gian đã vụt mau Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà Em ngồi lặng yên nghe tôi kể Những chuyện trong đời đã trôi qua Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao? Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan Giờ nghe tin ấy tim đau nhói Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn Tôi vẫn tìm em trong áng thơ Viết về cái thuở đã mộng mơ Dẫu em chung bước bên người ấy Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ Những tối trăng mờ nghe đêm rớt Tôi biết tình em vẫn hững hờ.. (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Nói Cùng Đông! Bấm để xem Chớ có lạnh lùng hỡi đông ơi! Đừng để phong sương phủ mịt trời Ta còn thơ thẩn ôm tình cũ Người về ga cuối cuộc rong chơi Đông hỡi, thôi đành kiếp lẻ loi Đã lỡ duyên thơ với nhạc sầu Bốn bề trống hoác toàn tro bụi Ai nỡ hồng nhan phải bạc đầu? Ta ôm kỷ niệm: Người lữ khách Khói nhuộm đêm tàn: Trăng biệt ly Bụi đời phân nửa sầu trăm ngả Đông nào xóa được những sầu bi? Đêm nay giọt buồn rớt phố xưa Đông nghiêng phía ấy ngó xa mờ Rơi mảnh nguyệt gầy lên mái tóc Có nỗi buồn loang ở cuối trời Thôi nào, nắng lụa, gió thơ đâu? Đông giấu nơi nào, nước non sâu? Để ta gom nhặt trao người cũ Gom cả bình yên giấc nhiệm màu Chớ có lạnh lùng nữa nhé đông! Người ấy sang sông một tấm chồng Chung nước ngược dòng riêng bến đợi Đông về, ai biết có buồn không? (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Lòng Mẹ Bấm để xem Gái lớn ai không phải lấy chồng Can gì mà khóc, nín đi không! Nín đi, mặc áo ra chào họ Rõ quí con tôi! Các chị trông! Ương ương dở dở quá đi thôi! Cô có còn thương đến chúng tôi Thì đứng lên nào! Lau nước mắt Mình cô làm khổ mấy mươi người Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía Này gương, này lược, này hoa tai Muốn gì tôi sắm cho cô đủ Nào đã thua ai đã kém ai? Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái Nuôi dạy em cô tôi đảm đương Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả Tôi còn mạnh chán! Khiến cô thương! Ðưa con ra đến cửa buồng thôi Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi! Con ạ! Đêm nay mình mẹ khóc Ðêm đêm mình mẹ lại đưa thoi (Nguyễn Bính) Còn nữa..
Lấy Chồng Xa Bấm để xem Đường tình lưu lạc biết về đâu Chân bước liêu xiêu dạ héo rầu Thân thuộc bạn bè xa hút mãi Đói nghèo anh chị khổ dài lâu Mẹ cha nghĩa đáp lo chưa trọn Chồng vợ duyên mua nghĩ thấy sầu Sống giữa đất người đời tẻ lạnh Thương nhìn quê Mẹ khuất ngàn dâu (Thanh Huy) Còn nữa..
Khi Thu Rụng Lá Bấm để xem Em có bao giờ nói với anh, Những câu tình tứ, thuở ngày xanh, Khi thu rụng lá, bên hè vắng, Tiếng sáo ngân nga, vẳng trước mành. Em có bao giờ nghĩ tới anh, Khi tay vịn rủ lá trên cành? Cười chim, cợt gió, nào đâu biết: Chua chát lòng anh biết mấy tình? Lòng anh như nước hồ thu lạnh, Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyệt tà.. Ngày tháng anh mong chầm chậm lại, Hững hờ em mặc tháng ngày qua.. Mùa đông đến đón ở bên sông, Vội vã cô em đi lấy chồng, Em có nhớ chăng ngày hạ thắm: Tình anh lưu luyến một bên lòng? (Lưu Trọng Lư) Còn nữa..
Muốn Lấy Chồng Bấm để xem Bực gì bằng gái chực phòng không? Tơ tưởng vì chưng một tấm chồng Trên gác rồng mây ngao ngán đợi Bên trời cá nước ngẩn ngơ trông Mua vui, lắm lúc cười cười gượng Giả dại, nhiều khi nói nói bông Mới biết có chồng như có cánh Giang sơn gánh vác nhẹ bằng lông (Nguyễn Khuyến) Còn nữa..
Em Lấy Chồng Bấm để xem Thương em mấy độ trăng hờn tủi. Yêu mến bao giờ đã tới lui. Đây ngõ hàng me xanh thưở ấy. Sao giờ vắng lặng chẳng còn vui. Nhớ lắm tuổi xuân nàng thưở ấy. Mắt biếc long lanh ứ mộng đầy. Cười lên vén nụ hồng e ấp. Để có hồn ai đứng ngất say. Ôi chao! Dáng đẹp nét tinh khôi. Tiếng hát ngao du cất giọng mồi. Sao nở ngày mai xuân sớm đó. Em kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Thôi hết rồi sao lở thật sao? Tim ta héo vữa nhốt tình đầu. Vui lễ ngày mai ta bước dạo. Hát khúc tình ca uống rượu sầu. Nàng đi ta bỏ làm thi sĩ. Hết trút vào thơ những bẻ bàng. Quay gót chân đi tìm chút vắng. Một mình buông thả cái hồn thi. (Thành Quý) Còn nữa..
Chừa Phương Lấy Chồng Bấm để xem Khổ cõi hồng trần nặng luyến vương Vương đau dục ái thẹn canh trường Trường đời khắc khoải sầu nhăn lớp Lớp đức hoài u tủi méo đường Đường đó ai đi buồn những chặng Chặng này kẻ lại sướng vài phương Phương nào cũng ghẹo chừa riêng hướng Hướng ấy về già, chết, tựa nương.. (Nguyên Hữu) Còn nữa..