

Khi cô đơn chẳng còn xót xa, khi đau thương chẳng còn nước mắt, khi dòng chảy thời gian cuốn trôi hồi ức, hoài niệm và những nhớ thương, ngọt đắng, ta còn lại gì? Giữa cái khoảng thinh không lồng lộng gió, ta biết rằng tình rồi đã đến lúc phôi phai… Hôm nay, ngày ta đã cạn đau thương, đã cạn yêu đương! Từng con ngõ chiều nay trầm mặc lạ thường, ta khe khẽ hát lên những giai điệu u sầu thả trôi vào gió, hẳn là một bản tự tình buồn, nhưng không phải buồn bởi thiếu đi một người nào đó, thiếu đi một điều gì đó. Chiều nay, nỗi buồn của ta có lẽ chỉ đơn thuần là nỗi buồn của sự trống trải.. - Gã trai cô đơn nơi thành phố mượn.
Mời các bạn cùng đọc qua những câu thơ đợi chờ người yêu buồn khi xa nhau sau đây, khi có một người ra đi thì dĩ nhiên rồi, sẽ có một người ở lại, họ cứ ngu ngơ thế, dại khờ thế, cứ đợi chờ hoài bóng dáng một người đã mãi rời xa, ôm niềm thương tiếc, sống trong quá khứ với những hi vọng hão huyền, mộng ảo, cho đến khi nhận ra thì có lẽ, đã quá muộn..
Mời các bạn cùng đọc qua những câu thơ đợi chờ người yêu buồn khi xa nhau sau đây, khi có một người ra đi thì dĩ nhiên rồi, sẽ có một người ở lại, họ cứ ngu ngơ thế, dại khờ thế, cứ đợi chờ hoài bóng dáng một người đã mãi rời xa, ôm niềm thương tiếc, sống trong quá khứ với những hi vọng hão huyền, mộng ảo, cho đến khi nhận ra thì có lẽ, đã quá muộn..
Last edited by a moderator: