Hello Hằng, Na bay qua góp ý theo yêu cầu nè^^ (Nhớ trả công nha, hay trả thân cũng được

)
Với mô típ vườn trường một bên kiểu hắc đạo và một bên dễ thương đã khá quen thuộc rồi. Nó sẽ là con dao hai lưỡi nếu nàng không tạo ra những điều mới trong tác phẩm của mình, vì nếu đi theo đường mòn thì đương nhiên đọc đoán cũng đủ hiểu diễn biến và kết thúc của câu chuyện.
Cái đó thì nàng viết thêm mới biết được. Trước mắt và chút góp ý đây:
1, Câu văn, từ ngữ
- Nên lược bớt một số từ không cần thiết hoặc dùng câu khác để nói về sự việc đó tránh lặp và thô.
Ví dụ: "Bảy giờ sáng, trên chiếc giường được lấy tông màu xanh trắng là màu chủ đạo."
- > "Bảy giờ sáng.
Trên chiếc giường với một màu xanh trắng chủ đạo."
- Đã dùng từ "Mặc, nhưng, trái lại.." thì hai vế phải trái ngược nhau.
Ví dụ: "Hà Tiểu Miêu đang hòa mình vào giấc mộng êm đềm, mặc cho những tia nắng ban mai ấm áp chiếu thẳng vào người." -> Câu này mang tính chất bổ trợ lẫn nhau, nếu dùng từ "mặc cho" thì nên bỏ từ "ấm áp". Đây là Tiểu Miêu dậy trễ (chín, mười giờ), nên nếu để "tia nắng ban mai" có vẻ chưa hợp lí lắm.
- Việc dùng từ Mẹ Hà khiến người đọc thấy khó hiểu hoặc nhầm lẫn đó là một nhân vật lạ khác. Mình nghĩ bạn nên sửa thành "Bà Hà" hoặc "Mẹ Tiểu Miêu"
- Thay vì liệt kê hành động hàng loạt làm mất mạch văn, bạn nên thêm vào việc miêu tả cảm nhận, suy nghĩ, nội tâm nhân vật để người đọc có nhiều tưởng tượng riêng.
Ví dụ: "Tiểu Miêu mắt nhắm mắt mở, mơ màng quay ra nhìn mẹ. Sau đó, cúi xuống kéo chăn, chùm kín đầu rồi xoay người nằm nghiêng mình vào bên trong, xong nói vọng ra ngoài bằng giọng ngái ngủ" -> "Tiểu Miêu mắt nhắm mắt mở, mơ màng quay ra nhìn mẹ. Cô thật sự rất buồn ngủ, không muốn dậy! Sau đó, cúi xuống kéo tấm chăn ấm áp chùm kín đầu, cuộn tròn người ở bên trong. Cô không quên để lại một lời bằng giọng ngái ngủ"
- Câu văn cần hợp ngữ cảnh và tránh dùng từ thừa.
Ví dụ: + "Quãng đường đi được dãn cách dài ra" -> "Quãng đường đi vì thế mà kéo dãn dài ra"
+ "Tuy nhiên, ông ngoại yêu quý của hai chị em cô đã mất vào mấy năm trước." -> "Nhưng, ông ngoại.."
+ "Thời gian trôi qua thật nhanh, vậy mà đã tám, chín năm đã qua rồi" -> "Thời gian trôi qua thật nhanh, vậy mà đã tám chín năm rồi" ( "tám chín" và "tám mươi chín" nên người đọc sẽ hiểu thôi)
+ "tiếng cười thánh thót" Miêu tả tiếng cười của người bố như này hơi sai nha^^
- Hạn chế dùng từ "không" (cái này khá khó, chỉ còn cách trau dồi từ để thay đổi linh hoạt được thôi)
- "Hà Tiểu Miêu cô cũng đã mười bảy tuổi" -> Bỏ từ "cô" đi đỡ lặp với câu liền sau nó luôn.
- Ở chương 1, bạn chưa giới thiệu về Kim Thư làm mình chẳng biết đó là ai nữa.
2, Trình bày (Đã sửa) :
- Không dùng icon trong bài
- Chính tả: "Hứa vỡi -> hứa với", "bênh viện" -> "bệnh viện", "giám lừa" -> "dám lừa", "Hazz" -> "Haizzz", "200k" -> "200 000 vnđ/ hai trăm nghìn", "giám ra" -> "dám ra", "bụngcười" -> "bụng cười", "chương2" -> "Chương 2", "chương 3" -> "Chương 3"
- Với câu hỏi tu từ thì dùng dấu hỏi chấm nhé: "Bao nhiêu lần cô hứa với tôi rồi có làm được không.", "Thế bây giờ còn có chịu dậy ngay hay muốn ở nhà một mình.", "chắc bà mày thất vọng lắm đấy nhỉ."
- Mấy từ biểu thị tiếng cười, thở dài.. thì dùng "haha/ Áaaa/ * * *.." thôi, không cần nhân đôi thành nhiều từ như "haahaa", "Áaa", "* * * *** ***"
- Sau dấu gạch ngang nhớ ghi hoa
Bù lại là truyện dễ thương, hài nữa. Và quan trọng nhất là không ảo tưởng quá ngôn tình mà rất chân thật, Na cũng bị mẹ nói câu kiểu với Tiểu Miêu :P Cạn lời khoản vì tiền mà dọa chó, cười lộn ruột.
Tình hình là Na mới đọc chương 1, chương 2 và 3 chỉ xem qua thôi. Cơ bản vẫn mấy góp ý trên. Nàng sửa lại rồi chúng ta lại đàm đạo tiếp, cũng có quen rồi nên Na góp ý không nương tay đâu, đừng trạnh lòng tội nghiệp
À câu chuyện khá hay, sửa lại cái văn án cho thu hút đi nàng. Chính thức đóng dấu theo dõi truyện này, bật chế độ hóng chương.