[Thảo luận - Góp ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Hoa Vô Sắc

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi Hoa Vô Sắc, 4 Tháng mười một 2018.

  1. Hoa Hoạt Hoa Hoạt

    Bài viết:
    28
    Chào bạn, mình là 1 thành viên đến từ bang From To Zero, mình xin phép được góp ý tác phẩm truyện ngắn "Mang em đến hạnh phúc được không?" của bạn:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xét về nội dung:

    Đây là một câu chuyện mang nội dung nhẹ nhàng, không quá bi lụy nhưng lại man mác buồn, có chút hụt hững và cũng rất đời thường.

    Cái hay trong cách mà bạn xây dựng hình ảnh nhân vật là cả hai đều có những tâm tư, tình cảm riêng biệt và hơn hết là trong bản tình ca không trọn vẹn này, cả hai người họ đều không có lỗi. Không chỉ riêng gì Nhật Hạ si tình, đau khổ mà cả Thiên Phong cũng là một chàng trai vô cùng chân thành trong tình yêu. Cả hai người họ đều có một trái tim nhạy cảm, một tâm hồn bị tổn thương. Chính sự đồng điệu ấy đã mang họ đến với nhau, dẫn đến hai tính chất song hành: Tiếc nuối và thực tế.

    + Thứ đáng tiếc là số phận không sắp đặt họ thuộc về nhau, cuối cùng người Phong yêu vẫn không phải là Hạ. Và Hạ thì vẫn mãi đợi chờ Phong trong nỗi niềm của riêng mình.

    + Thực tế trong hoàn cảnh và cách mà số phận đưa đẩy Phong đến với Hạ. Đó là điều mà chúng ta dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống. Ta thường nghĩ rằng người ấy chính là định mệnh của mình, là do ông Trời đã an bài nên vô tình chính chúng ta đang đẩy bản thân mình vào sự tự đa tình không vốn có, để rồi khi mọi thứ diễn ra không như mong ước, ta đau lòng, tự mình suy diễn rồi cũng tự mình đau thương. Cuộc sống vốn dĩ là trớ trêu như vậy!

    Đặc biệt, mình cảm thấy ấn tượng với câu kết của tác phẩm: "Từng giọt mưa xuân rơi xuống, chẳng thấy lạnh giá chỉ thấy ấm áp mùa hạ." Phải chăng cái "ấm áp mùa hạ" đó là đang ẩn ý cho một kết cục tốt đẹp phía trước rằng Phong và Hạ sẽ về với nhau, Phong sẽ tặng hạ món quà: Mang em đến hạnh phúc? Hay đó chỉ đơn thuần là sự cố chấp ngọt ngào của riêng Hạ, cô sẽ mãi chờ đợi Phong, chờ đợi trong tình nguyện, trong niềm vui mà bản thân tự tạo, dẫu cho những giọt mưa lạnh giá rơi xuống thay lời từ chối của Phong?

    Về hình thức:

    Lối diễn văn của bạn rất tốt và linh hoạt, khi đến đoạn vui thì lời văn sẽ trở nên tươi vui, lúc đến đoạn trầm lắng thì câu văn lại trở nên thật nhẹ nhàng.

    Có lẽ là vì truyện ngắn nên mạch cảm xúc của nhân vật chưa được trọn vẹn, nếu có thể thì bạn hãy chú ý miêu tả nội tâm nhân vật sâu sắc và rõ ràng hơn để những đoạn cần cảm xúc có thể ghi điểm cho tác phẩm nhé.

    Ngoài ra, còn một số chỗ lời văn chưa được mạch lạc lắm:

    "Chỉ có điều họ.. bởi lúc này nếu anh đau đớn mười phần thì cô đau đớn vạn phần nhưng cô lúc này, cô không thể khóc.." -> Nếu như tách riêng "Nhưng cô lúc này, cô không thể.." thì sẽ không có vấn đề gì nhưng vì trong câu văn có xuất hiện thêm cụm từ "bởi lúc này" trước đó nên khi kết hợp cùng một vế, nó lại mang đến cảm giác lủng củng, ngắt sai nhịp -> cân nhắc bạn nhé!

    "Chàng trai có đôi mắt, đầy ưu tư ấy đã cuốn hút cô." -> bỏ dấu phẩy sẽ ổn hơn.

    "Cô nhớ lại bàn ấy.." ->?

    Kết luận: Cảm ơn vì đã lắng nghe, hi vọng những ý góp ý này của mình sẽ giúp ích cho bạn. Thân!
     
    Mạnh ThăngHoa Vô Sắc thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng hai 2020
  2. Donna Queen

    Bài viết:
    184
    Chào bạn, mình đến từ Bang From to Zero, mình có nhận xét truyện 'Mang em đến hạnh phúc được không?'của bạn như sau:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Về nội dung. Đối với tín đồ ưa chuộng sự nhẹ nhàng mà nói, đây sẽ là câu truyện thích hợp và đáng để đọc. Cách bạn sắp xếp nhân vật Phong và Hạ rất đặc biệt, bởi hai người tuy suy nghĩ khác nhau nhưng điểm chung là đều mang tâm tư nặng lòng khó nói cùng một tâm hồn nhạy cảm. Trong câu 'Từng giọt mưa xuân rơi xuống, chẳng thấy lạnh giá chỉ thấy ấm áp mùa hạ. "Có phải là Phong trong lạnh giá, Hạ trong ấm áp. Chẳng thấy lạnh giá và chỉ thấy cái ấm áp mùa hạ, Phong trong Hạ. Phải chăng bạn đang ám chỉ đến một kết thúc tốt đẹp giữa Phong và Hạ trong một câu chuyện tình buồn?

    Về hình thức. Trong đoạn:

    Chỉ có điều họ không biết rằng có một cô gái đang nhìn thấy cảnh đầy đau thương ấy mà chỉ muốn khóc, bởi lúc này nếu anh đau đớn mười phần thì cô đau đớn vạn phần nhưng cô lúc này, cô không thể khóc mà chỉ có thể mỉm cười rạng rỡ như chính cái tên của cô - Nhật Hạ.

    Một năm trước..

    Chuyến xe buýt hôm đấy với cô là định mệnh bởi ngày đó là ngày cô lần đầu gặp anh. Chàng trai có đôi mắt, đầy ưu tư ấy đã cuốn hút cô.

    " Đúng là mê trai đầu thai mới hết mà! "Nhật Hạ lẩm bẩm trong miệng mình, cô đi hai điểm rồi xuống xe, trong đầu hình ảnh anh cứ xuất hiện trong đầu của cô.. Nhưng rồi tự phủ nhận:" Chỉ là gặp một lần trong đời thôi mà!"

    Mình thấy bạn lặp từ hơi nhiều và không biết cách sắp xếp câu từ hợp lý. Thay vì trong đoạn ' trong đầu hình ảnh anh cứ xuất hiện trong đầu của cô' bạn có thể sửa lại là 'Hình ảnh anh cứ xuất hiện trong đầu cô' thế có phải hay hơn không ^^

    Không phải bạn viết văn không hay, mà là bạn chưa sắp xếp câu từ hợp lý, dẫn đến việc lặp lại từ ngữ trong đoạn. Cố lên nhé ^^
     
    Mạnh ThăngHoa Vô Sắc thích bài này.
  3. Hoa Vô Sắc

    Bài viết:
    20
    Mình cảm ơn bạn đã đọc và cho mình những ý kiến đáng quý, khả năng viết của mình còn kém nên mình sẽ cố gắng khắc phục lỗi mà bạn đã chỉ ra giúp mình.

    Chúc bạn một ngày mới vui vẻ: >>>
     
    Hoa Hoạt thích bài này.
  4. Hoa Vô Sắc

    Bài viết:
    20
    Mình cảm ơn bạn đã đọc và cho mình những ý kiến đáng quý, khả năng viết của mình còn kém nên mình sẽ cố gắng khắc phục lỗi mà bạn đã chỉ ra giúp mình.

    Chúc bạn một ngày mới vui vẻ: >>>
     
    Phượng Chiếu NgọcDonna Queen thích bài này.
  5. Lưu ly trắng

    Bài viết:
    33
    Chào bạn, Mình là thành viên đến từ bang From To Zero, mình đã đọc truyện "Mang em đến hạnh phúc được không?" và "Chàng trai tôi đã yêu" của bạn. Hai truyện này viết vào thời gian khá xa nhau, cũng cho thấy tiến bộ vượt bậc trong cách viết của bạn. Xin chúc mừng

    - Với truyện "Chàng trai tôi đã yêu" rất ngắn gọn, tình tiết cũng nhẹ nhàng và chưa có nhiều xung đột, chủ yếu là hồi kết khi người con trai ấy đã tỏ tình nhưng lại đi mất để lại hồi ức thanh xuân đẹp đẽ trong lòng cô gái. Có phải chàng trai ấy quá tàn nhẫn không? Nếu được, bạn có thể viết kĩ hơn về những rung cảm của cô gái với chàng trai đó, khoảnh khắc gặp đầu tiên, những nhớ mong thầm kín khi yêu thầm, và cả những xót xa khi biết người con trai ấy sẽ xa mình.. Và nhớ chú ý chính tả, dấu câu bạn nhé.

    - Với truyện "Mang em đến hạnh phúc được không?". Mình thấy bạn Hoạt Hoạt đã có những lời nhận xét rất thấu đáo. Câu hỏi này cũng chính là nỗi lòng của biết bao cô gái muốn nói với người con trai mà mình yêu. Nhưng đó chỉ là câu nói với lòng mình, bởi chàng trai ấy không còn bên mình nữa. Số phận là thế.

    - Mình rất mong bạn có thể khắc sâu hơn nữa tình cảm của hai nhân vật, nhất là khi chàng trai xuất hiện trong đêm mưa ấy để làm rõ hơn tình cảm đôi bên, thậm chí cả những suy nghĩ mà khi hai nhân vật này đã yêu nhau, xa nhau..

    Trên đây là những lời góp ý của mình. Chúc bạn luôn vui vẻ, thành công.
     
    Phượng Chiếu NgọcMạnh Thăng thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...