Mưa luôn là chủ đề được mọi bạn đọc ưa thích, chúng luôn mang lại sự tươi mát lãng mạn cho một ngày dài vật vả, một cuộc tình cười ra nước mắt.. sau đây để nối tiếp những tâm sự vui buồn mời các bạn thưởng thức tập thơ con cóc tía với chủ đề: "Mưa"
Mưa ơi! Đừng rơi nữa
Mưa ơi đừng rơi nữa
Mẹ vẫn chưa về đâu
Chợ làng đường xa lắm
Qua sông chẳng có cầu
Mưa vẫn rơi vẫn rơi
Ào ào trên mái rạ
Con sông vào mùa hạ
Nước dâng đầy khó đi
Chiều mưa càng thương mẹ
Vai gầy nặng lo toan
Gió luồn qua khe liếp
Mưa ngập tràn mắt em
Mưa
Mưa ở trên trời
Mưa rơi xuống đất
Vừa ngồi trong đất
Đã nhào ra sân
Mưa không có chân
Ở đâu cũng đến.
Che mưa cho bạn
Gió thổi dồn mây đen
Ông trời nổi sấm chớp
Mưa trút xuống ào ào
Gà đi về nơi nào
Ôi gà con ướt lạnh!
Nhím liền đến bên cạnh
Lấy ô che cho gà
Ếch cũng đem ô ra
Ðể che mưa cho gà
Mưa tạnh, gió đi xa
Gà con cám ơn Nhím
Gà con cám ơn Ếch
Mưa Nhớ Tình Xưa
Đêm trở gió, mưa buồn giăng mắc.
Trời vẫn mưa giăng khắp nẻo đường,
Cho lòng ai mãi vấn vương.
Nhớ người xưa ấy, lòng vương vấn lòng.
Trời mưa ướt, trong lòng sướt mướt.
Nhớ ai nhiều, đẫm ướt bờ mi.
Tình mình nay đã chia ly
Mà sao em vẫn ôm ghì nhớ mong.
Trời mưa quá, nước long tong đổ.
Tái tê lòng, khắc khổ tim đau.
Vì đâu tim đã nát nhàu
Hay vì số phận mà đau nhói lòng.
Tản Mạn Buổi Sáng.. Trời Mưa..
Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn mien man mãi mưa ơi!
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! Buổi sáng.. sao mà buồn thế?
Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế.. sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng.. thêm một ngày.. "nghỉ phép"
Ta hờ hững nhìn mưa.. hàng mi khép..
Co lẽ cuộc đời đôi lúc cũng.. mong manh..
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng.. mỗi lần cơn mưa đến..
Nghe Mưa Sài Gòn
Mưa Sài Gòn rơi rơi tí tách
Ướt cả nỗi niềm vời vợi cách xa
Khung trời miền Trung nắng òa lửa đỏ
Nghe Sài gòn mát rượi giọt mưa rơi.
Gió phơn Tây Nam gọi phượng cháy rực trời
Cánh bằng lăng rơi nỗi lòng tím vợi
Nắng khô giòn cánh lá về nguồn cội
Nứt nẻ ruộng đồng khát nỗi chờ mong.
Sài Gòn mưa nhiều lắm hở em
Con đường về nhạt nhòa phố trắng
Cuộn chảy thành dòng tuôn ngàn bong bóng
Giăng mắc lòng ướt nỗi nhớ miền xa.
Mưa sài gòn chợt đến chợt qua
Cầu vồng nối đôi bờ ô Thước
Ước thu sang Mùa ngưu Lang Chức nữ
Đón mưa về nhè nhẹ gió xôn xao!
Giữa hạ về lòng vẫn ước ao
Một mùa thu đất trời dìu dịu
Dắt nhau đi mưa thẩm thì vương hạt
Dòng chảy ơi ta hát khúc giao mùa!
Mưa Lòng
Những khúc nhạc mưa cứ rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai
Mưa Đêm
Nữa đêm chợt thức giấc nồng
Cơn mưa rào rạt động lòng xôn xao
Ngước lên tìm mấy vì sao
Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm
Gió lồng gió rét căm căm
Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương
Thôi thì thương để mà thương
Chim bay thẳng tắp không đường nói năn
Co ro trong mỏng lần chăn
Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư
Hay là ghi mấy trang thư
Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày
Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!
Mưa Buồn
Trời buồn, trời mới đổ mưa
Người buồn, buồn mãi vẫn chưa hết sầu
Ước gì, có một nhịp cầu
Để mà nối lại hai đầu nhớ thương
Lòng buồn, tình vẫn còn vương
Bao nhiêu kỷ niệm, đêm trường ta trao
Những lời hẹn ước với nhau
Sao đành quên hết, để đau.. một đời.
Chẳng Phai Nhòa
Mưa rơi lất phất nhớ người xa
Bỏ phố để quên lối đến nhà.
Sao sáng hôm nay như vội vã
Bên khung bóng tối ở cùng ta.
Ngày xưa kỷ niệm giờ xa quá
Ai đó hợt hời chuyện đã qua.
Góc phố mưa nào giờ bỗng lạ
Chổ ngồi còn đó chẳng phai nhoà