Giam Cầm - Nguyễn Thị Cơm

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Nguyễn Thị Cơm, 5 Tháng mười 2019.

  1. Nguyễn Thị Cơm Cơm

    Bài viết:
    0
    Tên truyện: Giam Cầm

    Tác giả: Nguyễn Thị Cơm.

    Thể loại: Ngôn tình, Truyện ngược cực nặng, H+, máu chó.. nên cân nhắc khi đọc.

    Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Nguyễn Thị Cơm

    Văn án:

    Cả đời này cô đều bị hắn Giam Cầm, áp bức sống không bằng chết

    - Anh điên rồi.

    - Đúng, tôi điên rồi đấy, cô cứ phá đi, cứ phá đi. Cô cứ việc phá, còn tôi, tôi sẽ làm cô mang thai làm tới khi nào cô không phá được nữa

    [​IMG]
     
    Admin thích bài này.
    Last edited by a moderator: 5 Tháng mười 2019
  2. Nguyễn Thị Cơm Cơm

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Bắt được

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - "Ngoan chỉ một mũi thôi là xong"

    - "Ngôn Dực, đừng đừng.. tôi xin anh"

    - "Giờ em mới biết cầu xin tôi sao, tôi đã nói với em thế nào, không được có ý định bỏ trốn, tại sao em lại ngang bướng như vậy"

    Cô gái ngồi dưới nền nhà khóc lóc đến sưng cả mắt, khuôn mặt lúc khóc cũng câu dẫn người khác, càng khóc càng diễm lệ càng câu dẫn người nhìn phải thương tâm:

    - "Ngôn Dực, Ngôn Dực.. Tôi tôi xin anh.. xin anh tha cho anh ấy, tôi sai rồi tôi sai rồi, tôi sẽ không bỏ trốn nữa tôi xin anh"

    Người đàn ông đứng trước mặt cô, dáng người cao lớn, khí tức trên người anh ta phát ra khiến ai cũng hoảng sợ

    Môi bạc khẽ nhếch nhẹ, hắn tiến từng bước về phía cô, nhẹ nhàng nâng cầm cô lên, đối diện với cô, bắt buộc cô phải nhìn hắn

    Cô bây giờ chả khác gì con cá nằm trên thớt, mặc hắn định đoạt:

    - "Haha tha cho hắn? Hắn sao? Hắn là thuộc hạ của anh, là người anh tin tưởng, vậy mà lại dám phản bội anh, giờ em bảo anh tha cho hắn, tha là tha như thế nào"

    Hắn cười như không cười, nụ cười đó chỉ khiến cô thêm lạnh sống lưng, thân thể cô không ngừng run rẩy sợ hãi:

    - "Tôi.. là tôi sai, anh muốn đánh muốn giết gì cứ đổ lên người tôi"

    Hắn bóp chặt cằm cô, nghiến răng tức giận

    - "Tôi không cho phép bất cứ ai làm hại em, lần bỏ trốn này tôi sẽ cho em thấy tôi sẽ từ từ tra tấn hắn, xem em còn có ý định đó không"

    Cằm cô bị hắn bóp chặt đến đau, khuôn mặt nhợt nhạt, khắp thân thể toàn là vết tích hoan ái, khỏi nói cũng biết ai là người đã làm những việc này

    Nhưng vẫn chưa bằng người đàn ông phía sau, vết máu loang lổ ở nhiều chỗ, cánh tay bị chặt đứt đi phân nữa, ngón chân bị mất đi vài ngón, khắp thân thể đều là máu tươi nhuộm đỏ cả chiếc áo trắng

    Khắp thân thể toàn là vết thương nặng bị hở đến rách toét, đau đớn tột cùng:

    - "Mau lấy cồn tạt cho hắn tỉnh"

    - "Đừng.. đừng.. tôi xin anh, tôi xin anh, sẽ chết mất"

    Cô ôm chặt lấy cánh tay hắn, không ngừng cầu xin, là cô sai rồi, là cô muốn bỏ trốn khỏi anh nên mới hại người vô tội:

    - "Tiêm cho hắn một mũi ma túy với liều lượng mạnh, tôi muốn cho hắn biết, phản bội tôi phải trả cái giá đắt như thế nào"
     
  3. Nguyễn Thị Cơm Cơm

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Tra tấn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - "Tiêm cho hắn một mũi ma túy với liều lượng mạnh, tôi muốn cho hắn biết phản bội tôi phải trả cái giá đắt như thế nào:

    " Cô nghe tới đây thì sợ xanh mặt, khuôn mặt nhợt nhạt thấy rõ, đôi môi bị cắn chặt, khó khăn mở lời:

    ! "Đu.. đừng.. đừng mà, Ngôn Dực Ngôn Dực em sai rồi em sai rồi, đừng làm vậy, đừng.. đừng hại người vô tội"

    Hắn nhìn cô, ánh mắt hắn bỗng xẹt qua một tia sáng, nụ cười trên môi hắn càng lúc càng quái gở khiến cô cảm thấy sợ hãi, bất giác lùi về phía sau. Cô càng lùi hắn lại càng tiến tới:

    - "Thế nào, không phải em muốn cầu xin anh tha cho hắn ta sao?"

    Cô nghe tới đây thì hai mắt sáng lóe mừng rỡ, cô không còn tin vào những gì mình nghe nữa, hắn nói sẽ tha cho ông ấy sao:

    - "A.. anh nói thật chứ"

    Hắn khẽ đi lại chỗ cô, đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt cô, từ đôi mắt, cái mũi, đến gò má, đôi môi, mọi thứ hắn đều chạm vào rất nhẹ nhàng, hắn nâng niu cô trong tay, sợ cầm lên cũng có thể khiến cô tan ra:

    - "Đúng vậy, anh sẽ tha cho hắn.."

    - "Thậ.. Thật chứ, Ngôn Dực, anh nói thật sao, anh.. anh không lừa.."

    Sự vui mừng của cô chưa được bao lâu đã bị hắn bẻ gãy, Ngôn Dực hắn đời nào chịu tha cho người khác dễ dàng như vậy:

    - "Đổi lại, em sẽ là người tiếp nhận ống ma túy đó, thế nào em vui không"

    Cô nghe tới đây thì sợ xanh mặt, hắn bị điên rồi, hắn điên thật rồi. Ngôn Dực mặc kệ khuôn mặt sợ hãi của cô, vẫn dửng dưng cười đùa. Hắn thích lúc cô sợ hãi nếu cô sợ hãi có nghĩa là cô sợ hắn có nghĩa là cô yêu hắn (thanh niên ảo tưởng cho hay) :

    - "Kh.. Không.. không, anh điên rồi"

    - "Ngoan, không sao, chỉ một liều thôi em sẽ không chết đâu yên tâm"

    - "Anh điên rồi, Ngôn Dực anh bị điên rồi"

    Hắn cười khẩy, nụ cười ranh mãnh của một con sói xám đã bắt được con mồi

    - "Đúng vậy, Mẹ kiếp tôi điên rồi đấy tôi là bị em chọc cho tức điên rồi" Hắn gầm lớn, giọng nói tức giận đến tột cùng

    - "Nhưng không sao, có lẽ phải làm điều gì đó em mới có thể nghe lời tôi"

    Nói rồi hắn tiến lại chỗ tên thuộc hạ đang đứng nãy giờ, lấy ống tiêm còn đang đặt trên khay. Hắn đi lại phía cô từng bước từng bước, cô sợ hãi toan đứng dậy bỏ chạy liền bị thuộc hạ của hắn giữ lại, cô vùng vẫy, khóc lóc, van xin, điều cô không thể ngờ nhất là hắn lại muốn tiêm ma túy vào người cô

    Cô kịch liệt giãy dụa, giống như một con cá bị mắc cạn khổ sở chống chọi với sự khô hạn, vùng vẫy một cách kịch liệt:

    - "Không.. Không.. Ngôn Dực tôi xin anh là tôi sai là tôi sai, có chết tôi cũng không dám bỏ trốn nữa, tôi xin anh, tôi cầu xin anh tha cho tôi"

    Cô cố gắng cầu xin hắn, nhưng hắn là ai, có thể vì vài lời năn nỉ này mà động tâm - "Ngoan, sẽ xong nhanh thôi

    " Hắn ôn nhu nhìn cô, nụ cười hiền dịu, nhưng cô lại thật sự sợ hãi nụ cười hắn, hắn chính là ác quỷ đó là nụ cười của một con quỷ thật sự

    "Sau này em mong cũng không thể bỏ trốn được nữa" Chất lỏng trong ống tiêm từ từ được đưa vào cơ thể cô, những giọt nước mắt cuối cùng của cô cuối cùng cũng rơi xuống "Ngôn Dực Tôi Hận Anh"

    Cơ thể cô dường như không thể chống chọi được với cú sốc này, liền vì thế mà ngất đi. Ngôn Dực ôm chặt cô vào lòng, nhẹ nhàng liếm đi giọt nước mắt trên khuôn mặt cô, cô khóc đến sưng cả mắt khiến hắn không khỏi đau lòng:

    - "Đem xác của người đàn ông kia chặt ra rồi đem quăng cho đám chó ăn đi"

    Đám thuộc hạ sau khi chứng kiến một màn ảnh đáng sợ như vậy, không ai dám hó hé điều gì, vội răm rắp làm theo Ngôn Dực nhẹ nhàng ôm Kiều Nghiễm vào lòng đi đến phòng ngủ của cô bị giam cầm, đặt thân thể cô lên giường một cách nhẹ nhàng, sau đó dùng một cái xiềng xích thật dài còng vào tay cô ở đầu giường

    Thật ra, ống tiêm được tiêm vào người cô thực chất đã bị hắn tráo đổi bằng thuốc ngủ Ngôn Dực nhìn ngắm dáng vẻ kiều diễm của cô khi ngủ, thật câu dẫn người khác, đưa tay chạm nhẹ vào đôi môi nhợt nhạt của cô, hắn rốt cục nhịn không được đem môi bạc bao phủ lên cánh môi cô, vươn đầu lưỡi đụng chạm phấn lưỡi cô, linh hoạt khiêu khích đầu lưỡi.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...