Cái chân thì khuệnh khoạng Tay vắt vẻo lưng cong Đầu vấp va vấp vểnh Cháu bỗng hóa bà còng Mèo tròn mắt lạ lùng Chị cười lăn ra đất Mẹ ngồi lặng hồi lâu Bà đứng trào nước mắt.. 1972 Trần Đăng Khoa Nguồn: 1. Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999 2. Trần Đăng Khoa, Bên cửa sổ máy bay, NXB Tác phẩm mới, 1985