Thất Tịch trời chẳng mưa Lòng dâng đầy nỗi nhớ Nhớ mà không gặp gỡ Ôi thôi Thất Tịch buồn Nếu Thất Tịch mưa tuôn Thì khóc ròng vì chán Cái số mình nó hạn Nên chẳng thích mưa đâu Giả dụ có mưa Ngâu Thì ở nhà nằm ngủ Còn mà đang ủ rủ Nhìn nắng chắc lại vui Số mình nhọ quá rồi Người thương còn không có Người cũ thì buông bỏ Thích thầm cũng chả cần Mưa nắng chẳng phân vân Mặc chàng Ngưu cô Chức Lòng mình đang buồn bực Ôi ngày Thất Tịch buồn! Tác giả: Nguyễn Thanh Hằng