Sau lễ Thất Tịch, ngày diễn ra buổi concert của Lệ Thâm sắp tới gần.
Hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ rất gần với ngày tổ chức concert của Lệ Thâm, thời điểm này là lúc Dư Vãn rất bận nhưng đây là concert đầu tiên của Lệ Thâm, dù thế nào thì cô cũng phải dành thời gian đi xem.
Tấm vé Lệ Thâm cho Dư Vãn là đợt đầu tiên, bắt đầu lúc bảy giờ tối. Buổi chiều Dư Vãn bận rộn tới năm giờ rưỡi, cơm cũng chưa kịp ăn đã vội vàng chạy tới trung tâm âm nhạc.
Vé tham dự nội bộ có lối vào riêng, có nhân viên công tác riêng tiếp đãi, Dư Vãn đi theo nhân viên công tác đến chỗ ngồi thì phát hiện cách sân khấu rất gần.
Cách lúc mở màn còn nửa tiếng, bên trong hội trường đã đầy người ngồi, gậy huỳnh quang và bảng đèn led cũng dễ dàng thấy được, Dư Vãn tới tay không một mình thì cảm thấy mình tựa như dị loại.
Không biết Triệu Hân đã đến chưa? Dư Vãn theo bản năng nhìn sang khu khán đài ở phía xa, Triệu Hân cũng mua vé tham dự đợt đầu, chẳng qua vị trí khá xa. Cô nhìn một vòng thì không thấy Triệu Hân nhưng lại thấy được người đại diện của Lệ Thâm.
Cô đã gặp mặt Trì Lộ trong hôn lễ của Hồ Kiều, nghĩ tới quan hệ của mình với Lệ Thâm, cô vô thức có chút hồi hộp. Cô nở nụ cười nhìn Trì Lộ xem như chào hỏi, Trì Lộ tựa như hơi bất ngờ nhìn cô vài giây, sau đó cũng mỉm cười nhìn cô, không nói gì cả và quay trở lại hậu trường.
Dư Vãn lấy điện thoại định gửi tin nhắn cho Lệ Thâm, mới vừa mở WeChat, Lệ Thâm đã thần giao cách cảm gửi tin nhắn đến cho cô.
A Thâm: Em đến chưa?
Vãn Vãn: Đến rồi!
Dư Vãn chụp lại quang cảnh xung quanh gửi cho Lệ Thâm.
Vãn Vãn: Nhiều người quá, trông mọi người đều rất phấn khích! Bây giờ anh đang làm gì vậy?
A Thâm: Đang làm nóng người.
A Thâm: Anh ở sau hậu trường nghe được tiếng hò hét orz.
Vãn Vãn: Ha ha ha ha ha anh có hồi hộp hay không! Số lượng người nhiều hơn trong tưởng tượng của em! Cố lên!
Dư Vãn vừa mới gửi tin này qua, Trì Lộ đã tới phòng nghỉ tạm thời của Lệ Thâm. Lệ Thâm thấy cô ta bèn cất điện thoại và tiếp tục ép chân.
Trì Lộ đi tới hỏi anh: "Tôi vừa thấy Dư Vãn ngồi ở hàng ghế VIP, cậu đưa vé cho cô ấy?"
Lệ Thâm bình tĩnh nói: "Tôi đưa cho Hồ Kiều, trước đó cô ấy có hỏi xin vé nói là muốn tặng cho bạn, chắc là do Hồ Kiều đưa."
Trì Lộ yên lặng như đang suy nghĩ. Cô nghe nói sau hôn lễ, Hồ Kiều tặng cho Dư Vãn một cái túi hàng hiệu, bây giờ tặng một tấm vé tham dự concert của Lệ Thâm cho cô ấy cũng không phải không có khả năng.
"Ừ." Lệ Thâm đáp một câu rồi không nói thêm. Trì Lộ cũng không quấy rầy anh mà đi theo người phụ trách hiện trường để trao đổi.
Lệ Thâm thấy cô ta ra ngoài thì lập tức lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Đổng, bảo cô ấy dẫn Dư Vãn tới phòng nghỉ.
Tiểu Đổng: ...
Tiểu Đổng: Anh Thâm, sắp mở màn rồi, anh muốn làm gì!
Anh Thâm: Không làm gì cả, chỉ nói với cô ấy hai câu, nhanh thôi.
Anh Thâm: Em không đi thì tôi tự mình đi tìm cô ấy.
Tiểu Đổng: ...
Uy hiếp ai đấy!!!
Cô thở hồng hộc cất điện thoại vào trong túi và đi tìm Dư Vãn. Dư Vãn biết mặt Tiểu Đổng nên khi cô ấy tới tìm mình, cô cũng không nghi ngờ mà đi theo tới phòng nghỉ của Lệ Thâm.
"Em ở bên ngoài đợi hai người, sắp mở màn rồi, hai người đừng nói lâu quá." Quan trọng là đừng để chị Lộ Lộ phát hiện.
Lệ Thâm yên lặng nhìn cô và duỗi tay ôm lấy cô. Tim anh đập rất nhanh, không biết vì mới vừa vận động hay là vì buổi biểu diễn sắp mở màn.
"... Có một chút." Giọng nói có chút rầu rĩ của Lệ Thâm truyền vào trong tai Dư Vãn. Lúc bán vé vào vửa, mặc dù đã bị fans lên tiếng nói một lần rằng quy mô quá nhỏ nhưng vừa nãy Lệ Thâm lén ra ngoài nhìn thử thì vẫn có chút ngạc nhiên.
Concert hơn mười nghìn người, nhìn một cái chỉ thấy chi chít đầu người.
Trước kia anh đã tham gia đêm liên hoan giao thừa, hiện trường khi đó càng nhiều người hơn bây giờ. Nhưng hôm nay là buổi diễn cá nhân của anh, anh không thể không hồi hộp được.
Chỉ có khi ôm Dư Vãn mới cảm thấy trái tim không đập nhanh như vậy.
"Yên tâm đi, anh luyện tập lâu như vậy, chắc chắn không có vấn đề!" Dư Vãn nhẹ nhàng vỗ về vào lưng để an ủi anh.
"Ừm." Lệ Thâm nhỏ giọng lên tiếng, cuối cùng cũng buông Dư Vãn ra: "Em quay lại chỗ ngồi trước đi, anh ổn hơn vừa nãy nhiều rồi."
Sau đoạn thở gấp ngắn ngủi, nhạc lại vang lên lần nữa, Lệ Thâm cởi áo khoác và tiếp tục hát nhảy trên sân khấu. Điều này khiến cho cơ bắp trên cánh tay của anh càng thấy rõ hơn trên màn hình lớn.
Độ hot trên Weibo liên tục tăng lên, mà hiện trường cũng không còn nồng nhiệt như thế. Có lẽ là vì lo lắng trái tim của fans không gánh nổi nên sau màn mở đầu kích thích, Lệ Thâm thay thành bộ lễ phục kín mín và ngồi trước đàn piano hát bài <PARK> để cho khán giả có cơ hội thở dốc.
Hiệu ứng ánh sáng tại hiện trường được làm rất tốt, tựa như lập tức đặt mình vào trong công viên trời trong gió nhẹ chim hót hoa nở. Trong hiện trường còn có video và ảnh chụp của công viên Lệ Trạch do phía nhà nước cung cấp, cảm xúc của khán giả cũng dịu lại, mọi người chậm rãi vung vẫy gậy huỳnh quang và hát cùng với Lệ Thâm.
Đa số bài hát của Lệ Thâm là dịu dàng thong thả, cho đến khi khách mời đặc biệt lên sân khấu, bầu không khí mới bị đốt cháy lần nữa. Không ai ngờ rằng khách mời đặc biệt đầu tiên trong concert của Lệ Thâm lại là Cố Tín!
Vì vậy không ngoài dự đoán, Lệ Thâm và Cố Tín lại lên hot search.
Buổi concert chín mươi phút rất nhanh đã kết thúc, thời gian còn không bằng một bộ phim điện ảnh nhưng khán giả xem xong đều có phản hồi cực kỳ tốt và nói concert lần này của Lệ Thâm vô cùng có giá trị.
Điều này cũng khiến cho khán giả mua vé xem hai đợt sau càng chờ mong. Dư Vãn vì bận rộn cho hôn lễ của Đàm Bình nên không đi xem hai đợt sau, nhưng thấy phản hồi của mọi người trên Weibo thì đoán hẳn là rất thành công.
Sau khi hoàn thành ba đợt concert, Lệ Thâm cũng có một kỳ nghỉ nho nhỏ. Những ngày này Lệ Thâm không ra ngoài nên mỗi ngày đều ở nhà quấn lấy Dư Vãn.
Lúc trời chuyển tối, Dư Vãn còn đang ngồi trên sô pha chuẩn bị công tác cho hôn lễ, trên người cô đang mặc áo sơ mi của Lệ Thâm, trước đó đồ ngủ của cô đã bị Lệ Thâm xé nát, cô cũng không có thời gian đi mua nên dứt khoát lấy một cái áo sơ mi của Lệ Thâm mặc thành đồ ngủ.
Lệ Thâm tắm xong ra ngoài thì thấy cô ôm máy tính ngồi xếp bằng trên sô pha, áo sơ mi của anh vừa vặn che khuất mông cô, hai chân thon dài trắng nõn cứ vậy mà bại lộ trước mặt anh.
Anh bước tới ôm lấy cô, bàn tay trượt từ chân cô hướng lên: "Bảo bối, anh muốn..."
Dư Vãn đè tay anh lại và nghiêm mặt nói: "Không, anh không muốn."
"..." Lệ Thâm chợt dừng lại rồi ôm cô cười ra tiếng: "Bao giờ hôn lễ trong tay em mới xong thế?"
"Ừm, đang cố gắng hoàn tất hôn lễ của Đàm Bình, ngày kia phải bắt đầu sắp xếp hiện trường."
"Vậy ư." Ngụy Thiệu nghĩ ngợi rồi nói: "Vậy em lo làm đi, tôi định nói với em về đơn hôn lễ mới, hay là đợi ngày mai em đến công ty..."
Dư Vãn vô thức ưm một tiếng, Ngụy Thiệu dừng lại một lát mới nói: "Lệ Thâm đang ở bên cạnh em sao?"
"..." Dư Vãn xấu hổ muốn chết, cô không biết tại sao Ngụy Thiệu lại hỏi tới Lệ Thâm, nhưng bây giờ chuyện đó không quan trọng. Cô đẩy Lệ Thâm dính trên người cô ra và lườm anh một cái, sau đó nói với Ngụy Thiệu: "Không có, là một con chó ở bên cạnh tôi."
Lệ Thâm: "..."
Lili nằm cạnh sô pha đúng lúc sủa hai tiếng, không biết Ngụy Thiệu có tin hay không, hắn chỉ nói tới công ty bàn lại rồi cúp máy.
Dư Vãn hết biết nói gì đành ngồi thẳng người nói với Lệ Thâm: "A Thâm, em muốn rời khỏi Thiều Hoa."
Lệ Thâm ngạc nhiên, mặc dù trong lòng anh rất muốn Dư Vãn cách xa Ngụy Thiệu một chút nhưng công việc của cô ấy ở Thiều Hoa phát triển rất tốt, anh không muốn làm ảnh hướng đến sự nghiệp của cô.
Anh yên lặng một lát rồi hỏi cô: "Rời khỏi Thiều Hoa rồi sao nữa, vào công ty lớn hơn ư?"
Dư Vãn lắc đầu: "Đi làm ở công ty hôn lễ thì chức vụ cao nhất là giám đốc kế hoạch thôi, em muốn làm một mình và trở thành một kế hoạch sư độc lập."
"Hôm nay ở đây có bốn tiệc kết hôn, nhất định phải làm tốt công tác hướng dẫn khách khứa và tránh việc để khách đi nhằm sân."
Dư Vãn đang nói chuyện với nhân viên công tác tại hiện trường, trợ lý đã chạy chậm tới kêu cô: "Dư tổng, trời mưa."
Dư Vãn đi tới nhìn thoáng qua bên ngoài, đúng là có mưa nhỏ, cô nghĩ nhịn lâu như vậy rồi cuối cùng cũng có mưa.
"MC biết quá trình, anh ấy sẽ hướng dẫn khách khứa đã có mặt dùng ô che mà chúng ta đặt tại hiện trường." Dư Vãn nói và lại dặn dò thêm: "Cậu cũng đi xem thử MC có cần trợ giúp gì thì phụ một tay."
"Yes Sir~"
Dư Vãn đi tới phòng thay đồ của cô dâu thì thấy Đàm Bình đang bổ trang: "Đàm tiểu thư, bên ngoài có mưa nhỏ, khi chúng ta diễn tập cũng có mưa nên cô cứ làm giống như ngày hôm đó là được, khách đã có mặt tại hiện trường sẽ do MC dẫn đường."
"Đã biết." Đàm Bình mỉm cười nhìn cô: "Nói thật thì tôi rất hồi hộp, nhưng thấy cô ở đây thì trong lòng bình tĩnh hơn nhiều."
Dư Vãn cũng mỉm cười nhìn cô ấy: "Không cần hồi hộp, hôm nay cô rất xinh đẹp, vừa nãy chú rể còn muốn tới đây nhìn lén, dáng vẻ của anh ta còn hồi hộp hơn cô nhiều."
Đàm Bình bị cô chọc cười, bớt chút hồi hộp mà thêm chút ngọt ngào, Dư Vãn làm dịu lại cảm xúc cho cô dâu rồi đi ra ngoài xem xét.
Mười hai giờ, nghi lễ đúng giờ bắt đầu, mặc dù bầu trời có mưa nhỏ nhưng cũng không giội tắt nhiệt tình của khách khứa. Dưới sự hướng dẫn của MC, tất cả mọi ngươi giơ cao dù giấy và mong chờ nhón chân nhìn cô dâu chú rể.
Dù giấy được làm riêng theo yêu cầu cho hôn lễ lần này, hình vẽ trên mặt dù giấy giống với hình thêu trên khăn trải bàn là hoa hồng nền trắng, nhưng hoa văn của mỗi cây là khác nhau.
Lệ Thâm cười cười nói gì đó, Dư Vãn nghe giọng anh và chậm rãi ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, trong tay cô còn đang cầm điện thoại, hơn nữa cuộc gọi vẫn chưa cắt đứt.
Thời gian trò chuyện biểu thị hai mươi mốt phút, Dư Vãn ngây người thử gọi một tiếng: "A Thâm?"
"Hả? Tỉnh rồi?" Giọng nói của Lệ Thâm phát ra từ loa điện thoại.
"..." Dư Vãn im lặng một lát, cuối cùng cũng tiêu hóa xong tình huống trước mắt: "Vừa nãy em nghe anh nói, nghe một hồi đã ngủ quên."
"Ừm, nhưng chỉ ngủ mười mấy phút, anh còn đang suy nghĩ em có thể ngủ thẳng đến tối hay không."
"..." Dư Vãn hỏi: "Sao anh không cúp máy?"
"Không nỡ cúp máy."
Dư Vãn: "..."
Thả thính Thâm lại xuất hiện gây án.
"Vả lại em còn nói mớ." Lệ Thâm nói.
Dư Vãn ngẩn ra và hỏi anh: "Em nói gì?"
"Em nói A Thâm đẹp trai nhất, em rất thích anh ấy đó."
Dư Vãn: "..."
Em tin anh mới là lạ.
"Còn muốn hôn anh nữa."
"..." Dư Vãn ngồi dậy xoay người xuống giường: "Em dậy đây, anh cũng mau tỉnh lại đi."
Lệ Thâm ở bên kia đầu dây thấp giọng nở nụ cười.
Buổi trưa Dư Vãn ăn cơm cùng với Lệ Thâm, buổi chiều lại chạy tới công ty. Khi đang xử lý công tác kết thúc hôn lễ của Đàm Bình, Ngụy Thiệu gọi qua đường điện thoại nội bộ kêu cô tới văn phòng của hắn.
"Ngụy tổng, có chuyện gì vậy?"
"Ngồi đi." Ngụy Thiệu bảo cô ngồi xuống mới nói: "Buổi hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ ngày hôm qua đã gây ra một hồi chấn động trên WeChat, cô làm rất tốt."
Dư Vãn cười nói: "Cảm ơn Ngụy tổng."
"Tạp chí <Cô Dâu Xinh Đẹp> liên lạc với công ty chúng ta và nói rằng muốn phỏng vấn cô, họ còn nói muốn xin bản thảo của cô."