Nửa kiếp người mới thấm nghĩa "QuêHương" Tác giả: Mưa Thèm nhóm lửa rồi nướng ngô khoai sắn Nghe tuổi thơ gọi í ới sau vườn Trong bụi chuối có con gà lạc Mẹ Chiêm chiếp hoài ôi thương quá là thương. Đêm trăng sáng mấy đứa mình một hội Rủ nhau ngồi bày kế nghịch ngợm ghê Đi hái trộm nào dâu, chanh cả ổi Lũ ham chơi quên mất cả lối về Tụi mình lớn thành ra phường bội bạc Đứa mỗi phương chẳng nhắc nhớ quê nhà Hôm đất khách quán quen người ta hát ; Câu ơ ầu mà đau đáu quê Cha. Mai sau già tụi mình đừng đi nữa Về mà thương cả ụ mối ụ rơm Dẫm chân lên đất cằn và sỏi đá Uống nước sông nước suối để ấm hồn. Và khi chết sẽ vùi vào đất Mẹ Có non cao có sông núi cội nguồn Đời buồn lắm sống trót làm một kẻ Nửa kiếp người mới thấm nghĩa "quê hương"