- Xu
- 769,905,390
Bài viết: 4165 



Hoa Ban Trắng là ca khúc được sáng tác dựa trên truyền thuyết cổ xưa của đồng bào dân tộc Thái - Mường vùng Tây Bắc Việt Nam.
Điều thôi thúc ban nhạc Bức Tường và nhóm sản xuất phải vượt qua khó khăn nhất là cho ra đời nó hai ngày sau khi một trong những nhân vật chính của MV qua đời.
Chàng "Khum" xấu số đã ra đi quá sớm ở lứa tuổi đôi mươi nhưng cũng đã kịp để lại một dấu ấn mà chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ quên.
Lời Bài Hát:
Ngày xưa một vùng Tây Bắc có một sơn nữ mang tên là Ban.
Nhiều chàng trai Mường đắm say nhưng trái tim nàng đã trao chàng Khum
Chàng trai này giỏi săn bắn luôn chăm lo mùa màng trên nương.
Lời ca nàng bao đắm say dưới khung dệt thoi đưa sắc ngàn
Nhưng cha nàng không ưa chàng Khum chê chàng Khum thân phận quá nghèo
Bỗng tới một hôm ép nàng cưới, ép nàng sống với một gã lười.
Nàng đâu chịu nơi u ám liền bỏ trốn tìm về bên chàng
Đúng lúc đi săn quá xa, chàng đâu biết tai họa ập xuống
Khăn piêu nàng buộc lấy dấu chứng minh lòng bên chân cầu thang.
Vách đá tuyệt vọng nàng gọi, rồi gục xuống sườn núi lưng trời
Nàng đã chết trên bờ vách đá treo leo.
Từ đó nơi này hoa trắng lưu huyền
Chàng Khum cũng lần thao dấu đi tìm.
Rồi cũng chết hóa loài chim trời một mình.
Từ đây người Mường, người Thái lấy tên nàng ban cho loài hoa.
Nghe tiếng khèn gọi rộn ràng chiều biên cương rừng ban trắng ngàn.
Khăn Piêu đẹp tình sơn nữ trái tim mình dâng cho người thương.
Lại nghe tiếng gọi chim trời rừng ban trắng lặng lẽ đáp lời.
Nàng đã chết bên bờ vách đá treo leo.
Từ đó nơi này hoa trắng lưu huyền
Mùa xuân chim trời da diết gọi về
Rừng hát dạt dào hương ngát hoa ban.
Điều thôi thúc ban nhạc Bức Tường và nhóm sản xuất phải vượt qua khó khăn nhất là cho ra đời nó hai ngày sau khi một trong những nhân vật chính của MV qua đời.
Chàng "Khum" xấu số đã ra đi quá sớm ở lứa tuổi đôi mươi nhưng cũng đã kịp để lại một dấu ấn mà chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ quên.
Lời Bài Hát:
Ngày xưa một vùng Tây Bắc có một sơn nữ mang tên là Ban.
Nhiều chàng trai Mường đắm say nhưng trái tim nàng đã trao chàng Khum
Chàng trai này giỏi săn bắn luôn chăm lo mùa màng trên nương.
Lời ca nàng bao đắm say dưới khung dệt thoi đưa sắc ngàn
Nhưng cha nàng không ưa chàng Khum chê chàng Khum thân phận quá nghèo
Bỗng tới một hôm ép nàng cưới, ép nàng sống với một gã lười.
Nàng đâu chịu nơi u ám liền bỏ trốn tìm về bên chàng
Đúng lúc đi săn quá xa, chàng đâu biết tai họa ập xuống
Khăn piêu nàng buộc lấy dấu chứng minh lòng bên chân cầu thang.
Vách đá tuyệt vọng nàng gọi, rồi gục xuống sườn núi lưng trời
Nàng đã chết trên bờ vách đá treo leo.
Từ đó nơi này hoa trắng lưu huyền
Chàng Khum cũng lần thao dấu đi tìm.
Rồi cũng chết hóa loài chim trời một mình.
Từ đây người Mường, người Thái lấy tên nàng ban cho loài hoa.
Nghe tiếng khèn gọi rộn ràng chiều biên cương rừng ban trắng ngàn.
Khăn Piêu đẹp tình sơn nữ trái tim mình dâng cho người thương.
Lại nghe tiếng gọi chim trời rừng ban trắng lặng lẽ đáp lời.
Nàng đã chết bên bờ vách đá treo leo.
Từ đó nơi này hoa trắng lưu huyền
Mùa xuân chim trời da diết gọi về
Rừng hát dạt dào hương ngát hoa ban.
Last edited by a moderator: