

Trước đây ít lâu, nhà thiên văn người Nga - giáo sư Tseasky đã làm một thí nghiệm rất lý thú. Ông lấy một tấm kính lõm đường kính 1 mét chiếu lên Mặt Trời và thu được ảnh của Mặt Trời chỉ nhỏ bằng đồng xu ở tiêu điểm phía dưới tấm kính lõm đó. Sau đó, ông lấy một miếng kim loại đặt vào tiêu điểm của tấm kính lõm, mảnh kim loại bị cong lại rất nhanh rồi nóng chảy thành nước.
Ông phát hiện ra nhiệt độ ở tấm kính lõm vào khoảng 35000C. Tseasky kết luận rằng nhiệt độ trên Mặt Trời dứt khoát không thấp hơn 35000C.
Thí nghiệm của Tseasky bước đầu giúp cho chúng ta khám phá bí mật nhiệt độ của Mặt Trời, đồng thời cũng là một gợi ý hữu ích cho mọi người biết rằng có thể đo nhiệt độ của Mặt Trời bằng chính nhiệt độ bức xạ của nó.
Mặt Trời không ngừng phát ra không gian xung quanh nó ánh sáng và nhiệt lượng khổng lồ. Nhưng cho đến đầu thế kỷ XIX con người vẫn chưa biết rõ được nhiệt lượng Mặt Trời phát ra bao nhiêu. Trong những năm 30 của thế kỷ XIX, các nhà khoa học mới tiến hành đo đạc lần đầu tiên. Kết quả đo được cho thấy: Trung bình mỗi phút một mét vuông không khí ở mép ngoài khí quyển của Mặt Trời nhận được nhiệt lượng 1, 95 calo từ Mặt Trời tỏa ra. Đơn vị nhiệt lượng này được các nhà khoa học gọi là "số đo thông thường của Mặt Trời".
Nhiệt lượng mà Trái Đất nhận được của Mặt Trời chỉ là một phần rất nhỏ bé trong tổng lượng bức xạ của Mặt Trời. Trong một phút, Mặt Trời tỏa ra không gian xung quanh nó lượng nhiệt bức xạ khoảng 38 x 1024 Watt. Nếu ta chia con số đó cho tổng diện tích bề mặt Mặt Trời tỏa ra một nhiệt lượng bức xạ khoảng 6000 Watt.
Ông phát hiện ra nhiệt độ ở tấm kính lõm vào khoảng 35000C. Tseasky kết luận rằng nhiệt độ trên Mặt Trời dứt khoát không thấp hơn 35000C.

Thí nghiệm của Tseasky bước đầu giúp cho chúng ta khám phá bí mật nhiệt độ của Mặt Trời, đồng thời cũng là một gợi ý hữu ích cho mọi người biết rằng có thể đo nhiệt độ của Mặt Trời bằng chính nhiệt độ bức xạ của nó.
Mặt Trời không ngừng phát ra không gian xung quanh nó ánh sáng và nhiệt lượng khổng lồ. Nhưng cho đến đầu thế kỷ XIX con người vẫn chưa biết rõ được nhiệt lượng Mặt Trời phát ra bao nhiêu. Trong những năm 30 của thế kỷ XIX, các nhà khoa học mới tiến hành đo đạc lần đầu tiên. Kết quả đo được cho thấy: Trung bình mỗi phút một mét vuông không khí ở mép ngoài khí quyển của Mặt Trời nhận được nhiệt lượng 1, 95 calo từ Mặt Trời tỏa ra. Đơn vị nhiệt lượng này được các nhà khoa học gọi là "số đo thông thường của Mặt Trời".
Nhiệt lượng mà Trái Đất nhận được của Mặt Trời chỉ là một phần rất nhỏ bé trong tổng lượng bức xạ của Mặt Trời. Trong một phút, Mặt Trời tỏa ra không gian xung quanh nó lượng nhiệt bức xạ khoảng 38 x 1024 Watt. Nếu ta chia con số đó cho tổng diện tích bề mặt Mặt Trời tỏa ra một nhiệt lượng bức xạ khoảng 6000 Watt.