Bình Định Quê Tôi * Ai về Bình Định quê tôi Uống rượu Bàu Đá, mà coi Bài Chòi Quê tôi có biển mặn mòi Hàng dừa xanh biếc, bồi hồi xuyến xao * Bờ biển có rặng phi lao Chiều chiều gió thổi rì rào biển xa Ai về hãy ghé ngang qua Dừng chân Phù Cát, Phú Gia tìm về * Quê tôi có những làng nghề Nhơn Thành đan nón, gốm về Vân Sơn Ai về mua chiếu Hoài Nhơn Ghé qua Nhơn Lộc, An Nhơn say nồng * Bàu Đá đặc sản cha ông Bao đời giữ lửa đượm nồng rượu cay Làng nghề lưu mãi ngày nay Truyền thống còn giữ để bày cháu con * Dân quê lòng dạ sắc son Thật thà chất phác, chẳng mòn lòng nhơn Mặc dù dãi nắng dầm sương Bao nhiêu khổ cực vẫn thương lấy người * Núi non trùng điệp ngời ngời Biển xanh sóng vỗ, tình người mênh mông Đi xa vẫn giữ trong lòng Tiếng nẫu Bình Định, cõi lòng chưa phai * Quy Nhơn đón ánh ban mai Hải đăng đứng vững hình hài giữ nguyên Cù lao tuyệt đẹp trinh nguyên Mối lương duyên đó lưu truyền nghìn thu * Phù Cát có núi Vọng Phu Ẵm con đứng đó nghìn thu vẫn chờ Người chồng đi mãi chưa về Vợ đứng hóa đá, lời thề thủy chung * Quê tôi có những anh hùng Tây Sơn áo vải đùng đùng khởi binh Bước chân thần tốc về kinh Đánh tan giặc Bắc, quân tình lao đao * Bình Định đất võ anh hào Bao đời giữ nước tự hào chiến công Quê tôi có những dòng sông Êm đềm chảy mãi trong lòng dân quê * Ai đi xa hãy ghé về Ngang qua Bình Đê để về Tam Quan Dọc đường dừa mọc thẳng hàng Soi cho bóng mát, chang chang nắng hè * Tôi đi xa lúc trở về Để nghe mẹ hát ầu ơ ví dầu Cánh cò bay dạt về đâu Sương gió pha nắng bạc đầu mẹ tôi… * (Sáng tác: Bay Thật Xa)
Xuân Bình Dương * Sáng Tác: Bùi Giáng * Xin lời mở rộng con mương Xin chiều bến đổ Bình Dương bây giờ Những bàn chân bước đơn sơ Những bàn tay những mùa thu trong mình * Xin lời nói hãy nín thinh Xin hàng phượng đỏ bên đình ngơ cho Bến sông ghe đổ bây giờ Ngàn năm thôn nữ lên bờ ướt chân * Xin người em hãy lại gần Nhắm hai mắt mở muôn phần hai con Ngó sương mây lục trời tròn Nhớ sương muối nhuộm tóc còn xanh vai * Bàn chân đen ngón không dài Bàn tay đen ngón nắm hoài không nguôi Bây giờ xin hãy nhìn tôi Người em ấy nhận ra người anh chưa.
Về Với Bình Phước * Ngày về Bình Phước quê em Cao su rụng lá về miền ca dao Hồ tiêu xanh ngắt một màu Chim chẻo bẻo gọi thì thào ngoài hiên * Qua Bù Gia Mập ,làm quen Sóc Bom Bo đó viết nên sử vàng Thác Mơ róc rách, mơ màng... Ước mơ thắp sáng đời càng ấm êm * Lồ ô gánh nặng ưu phiền Anh về lại, Tây Cát Tiên,một lần Vườn quốc gia ,đẹp tuyệt trần Lao xao tiếng lá, bần thần trái tim * Núi Bà Rá ,cô gái hiền Anh xuôi Trảng cỏ bén duyên giao mùa Lễ mừng lúa mới ganh đua Đâm trâu lễ hội ai thua thắng hoài? * Rượu cần chếch choáng men say Cơm lam hương vị lòng ai vương lòng? Hạt điều nướng chín chờ mong Sầu riêng ,nhãn,mít ... bế bồng trên cây * Về thăm Bình Phước hôm nay Ngọt ngào hơi thở hương bay ngập ngừng * Ngày 1/1/2018 Ân Thiên ( Bình Dương)
Về Bình Thuận Đi Anh * Tác giả: Hoa Cỏ May * Hãy về Bình Thuận quê em Trong chiều biển nắng êm đềm hát ca Đồi Dương Cồn Cát mặn mà Về đi anh hỡi có ta với mình Tháp Chàm thành cổ lung linh Lầu ông Hoàng đó mối tình diễm xưa Hòn Rơm Mũi Né phủ dừa Đi ngang Đồi Sứ một trưa nắng hồng Kê Gà biển rộng mênh mông Bên trời Tà Cú cánh đồng lúa xanh Chùa Hang Cổ Thạch trong lành Cù Lao Câu đó như tranh lụa màu Nghĩa tình cha mẹ trước sau Ấm lòng của biển bên nhau tháng ngày Hãy về ở lại nơi đây Bánh canh gỏi cá rượu say bên đời Chèo thuyền lướt ván ra khơi Hòn Bà ở giữa biển trời luyến thương Phía xa ruộng muối con đường Người nông dân ấy tình vương vấn nhiều Anh về mình lại thêm yêu Mùa hoa muống biển tím chiều câu thơ Anh ơi.. Bình Thuận em chờ Về đi anh nhé nguyệt tơ sẽ thành.
Mũi Cà Mau * Xuân Diệu * Mũi Cà Mau: Mầm đất tươi non Mấy trăm đời lấn luôn ra biển ; Phù sa vạn dặm tới đây tuôn, Đứng lại; và chân người bước đến. * Tổ quốc tôi như một con tàu, Mũi thuyền ta đó – mũi Cà Mau. * Những dòng sông rộng hơn ngàn thước. Trùng điệp một màu xanh lá đước. Đước thân cao vút, rễ ngang mình Trổ xuống nghìn tay, ôm đất nước! Tổ quốc tôi như một con tàu, Mũi thuyền ta đó – mũi Cà Mau. * Lạ thay tình với đất quê hương, Chưa thấy, chưa thăm mà đã nhớ. Ai hay mỏm đất mấy năm trường Đêm ngủ hồn tôi bay tới đó. * Đầu sao cháy bỏng, ruột sao đau, Vết thương lòng – ở mũi Cà Mau. * Nơi xa nhất là nơi gần nhất: Mũi Cà Mau, mũi Cà Mau trước mắt! Đôi bên Bến Hải, nước non nhà Đâu cũng là Nam, đâu cũng Bắc! * Nắng mưa có thể đổi trăm màu, Lòng không rời hướng mũi Cà Mau. * Ở đầu sóng gió, mỏm non sông Như ngực anh hùng Lý Tử Trọng. Cao hơn sóng gió một Thành Đồng, Đây chốn đi về, nơi ước vọng. * Tổ quốc tôi như một con tàu, Đêm ngày tôi nhớ mũi Cà Mau.
Kìa Mùa Xuân Cao Bằng * Vũ Đan Thành * (Mùa xuân về tình em câu hát i í ơ ơ.) * Mùa xuân đang lấp ló Ô kìa bông mận trắng Đào khoe sắc lưng đồi Vẽ mùa xuân nắn nót. * Kìa chú chim đương hót Nhảy nhót trên cành cao Gọi mùa xuân xôn xao Trên má thắm môi đào. * Mùa xuân về mắt biếc Hay tình yêu tha thiết Mùa xuân về tiếng hát Véo vón trên đồi cao. * Điệu tình then ai gảy Nghe như hạt nảy mầm Tiếng chồi non thức giấc Cô gái Tày lên nương. * Mùa xuân về Trùng Khánh Suốt một rẻo Cao Bằng Đàn tính vang xóm núi Reo mừng lưng chừng non. * Mùa xuân chen hoa nở Câu hát then rộn ràng Đợi anh mùa hát hội * Tháng giêng bạn tình ơi.. hú hú hú..
Mời Em Về Đắk Lắk Chơi * Tác giả: Trần Sơn Hải * Quê anh xanh tốt bốn mùa Ấm áp muôn thủa, gió đùa quanh năm. Núi rồng sóng đôi cả trăm. Sông mây trẻ đẹp quanh năm thác cười. * Đất đỏ như gấm khắp nơi Cà phê bóng mượt ngời ngời sức xuân. Nhà lầu mọc khắp xa gần Quê đẹp như thể đương xuân, đương tình. * Trời đất phóng khoáng hữu tình Con người chân thật, nhiệt tình, vui tươi. Mời em lên Đăk Lăk chơi Ngắm núi, vẽ thác, yêu người Tây Nguyên. * Nghe hát Ây Rây bơi thuyền Cưỡi voi, chụp ảnh hưởng niềm tiên du. Rượu cần thơm ngon ngọt lừ Đàn T'Rưng đợi em từ ngàn xưa * Đam San cất tiếng sớm trưa Kể chuyện đánh giặc em đưa giấc nồng. Sáng em ngắm bình minh hồng Thấy mặt trời đỏ tô hồng non cao. * Chiều em vãn cảnh trăng sao Ngắm trời hôn núi đẹp bao ý tình Ngắm đàn ngựa gió cuồng tình Chạy nhẩy khắp nẻo rỡn tình cao nguyên. * Uống ly cà phê Tây Nguyên Mơ mơ tưởng mình là tiên trên trời. Quê anh có núi hôn trời Có thác lãng tử, cuộc đời nên thơ. * Mùa nắng chơi thác viết thơ Mùa mưa ăn quả mộng mơ cùng người. Quê anh ở ngang lưng trời Bồng bềnh phố núi, ngọt lời cà phê.
Đăk Nông Em Có Về Không * Tác giả: Dũng Lê Ngọc * Em có về thăm Đăk Nông quê anh Nơi con suối đại ngàn xanh hùng vĩ Mùa cà phê chan chứa nhiều thi vị Đàn Tơ Rưng đang thủ thỉ ơ Noòng! * Mây bùi ngùi khẽ lướt giữa dòng sông Động núi lửa chênh vêng cùng em đó Đàn chim trắng ườn mình dang cánh xõa Se dịu lòng chiều yên ả người ơi! * Qua bờ kênh góp nhặt với mây trời Em Tây Bắc vượt trùng khơi thưởng ngoạn Nơi anh sống người chân phương lãng mạn Nắng cháy mình trai tráng vẫn trơn tru * Em có yêu miền đất trống hận thù Bao nét đẹp giữa rừng Su xanh ngát Sê Rê Pốc dòng sông thương dào dạt Chở duyên tình trên khúc hát Cha Pi * Suối nước reo hoa cỏ vẫn thầm thì Mãi khoe sắc điệu đà khi đùa giỡn Bờ rêu xõa bướm vàng bay bay lượn Cho đất trời thêm đượm vẻ nên thơ * Thoảng khói sương bay trắng xóa ảo mờ Xem điệu múa bập bùng trưa tháng bảy Tiếng rộn rã mời em vào trong đấy! Ly rượu cần ngọt lắm! Dậy non sông * Say nhé em! Say đắm trước căn phòng Nơi ướt đẫm duyên tình trong thắm thiết Em yêu hỡi! Phương trời xa có biết? Khi ầm ầm khi tĩnh lặng mênh mông * Tim thiếu em nỗi nhớ cứ bềnh bồng Nơi anh ở rừng chè trông bát ngát Chờ em mãi! Dưới mùa xuân tươi mát Hay thu chiều đẫm ướt những cơn mưa * Mà quê anh nào đủ được bốn mùa Chỉ có nắng và mùa mưa lạnh giá Em có biết nơi anh còn rất lạ Trong tâm hồn hối hả kiếm tìm em.
Điện Biên Gọi Tôi Lên * Có phải tiếng hò kéo pháo gọi tôi lên Hay ban trắng triền xuân còn đang đợi Nậm Rốm tím sương chiều chờ tôi đến Mường Thanh xanh líu ríu câu mời? * Chưa biết hẹn cùng ai lòng đã núi Mới Pha Đin đã bối rối Điện Biên rồi Qua chót vót đỉnh rừng thăm thẳm suối Mây che mùa chiến dịch vẫn còn bay.. * Áo trấn thủ bập bùng đêm đuốc lửa Nhịp hò dô vượt dốc pháo vào – ra Mưa xối buốt những bàn tay máu tứa Đất đỡ người ngã xuống hôm qua! * Về mùa em lòng chảo lúa mượt mà Cầm tay núi nối vòng xòe dìu dặt Đồi A1 đặt vào tôi câu hát Tôi hát cùng áo cóm hoa ban * Có gì đâu măng đắng cơm lam Hóa thơm thảo sông mường ruộng bản.. Điện Biên ạ mai xa rồi nhớ lắm Tôi hẹn về bên đồng đội và em! * - Nguyễn Hữu Quý -
Về Đồng Nai * Tác giả: Ngô Quốc Việt * "Nhà Bè nước chảy chia hai Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về" * Đi xa mới thấy nhớ quê Hôm nay ta lại đi về quê ta Ta đi trong buổi chiều tà Chạy theo năm mốt phải qua Long Thành Ven đường cây trái tươi xanh Nhà cao cửa rộng.. mọc nhanh thật mà Đi nhanh cho đến Biên Hòa Tên cũ vốn được gọi là Trấn Biên Trăm năm văn hiến đất hiền Khi xưa thủ phủ toàn miền phía nam Biên Hòa, Thống Nhất, Trảng Bom Xuôi theo lộ một hòm hòm bốn mươi Long Khánh thị xã vẫy cười Tượng đài chiến thắng sáng ngời trong đêm Lật từng trang sử ra xem Mười hai ngày đánh vang rền chiến công Xuân Lộc đang lúc mưa giông Mưa giăng phủ lối cánh đồng xa xa Nữa đêm mới bước tới nhà Ta về với mẹ với cha ta rồi