60
0
- Kiếm tiền
- ThanhHằng170204 đã kiếm được 600 đ
Tạnh cơn mưa này
Trình bày: Đường Bá Hổ Annie
Lời bài hát: Hậu Huyền
Sáng tác: Hậu Huyền
Phối khí: Triệu Bằng và VintaGe Ích Đạt
Nhà sản xuất: Shaomai Music
Guitar&Bass: Shaomai Music
Hòa âm: Đường Bá Hổ Annie và Clean
Kỹ sư hòa âm: Ngô Thiên Vũ
Phòng thu âm: Leader Music Studio
Giám sát sản xuất: Shaomai Music
Trình bày: Đường Bá Hổ Annie
Lời bài hát: Hậu Huyền
Sáng tác: Hậu Huyền
Phối khí: Triệu Bằng và VintaGe Ích Đạt
Nhà sản xuất: Shaomai Music
Guitar&Bass: Shaomai Music
Hòa âm: Đường Bá Hổ Annie và Clean
Kỹ sư hòa âm: Ngô Thiên Vũ
Phòng thu âm: Leader Music Studio
Giám sát sản xuất: Shaomai Music
Bài hát "Tạnh cơn mưa này" do Đường Bá Hổ Annie thể hiện là một bản tình ca mang sắc thái cổ phong hiện đại, nơi cảm xúc chia ly được gói ghém trong hình ảnh của mưa, của chiếc dù, của pháo hoa chưa kịp tàn và những hồi ức không nỡ buông tay. Xuyên suốt ca khúc là tâm thế của một người ở lại. Nó vừa lặng lẽ, kiên nhẫn vừa day dứt vô cùng: Đứng giữa cơn mưa kéo dài của ký ức để chờ một đoạn tình cảm khép lại, dù bản thân chưa hề sẵn sàng.
Mở đầu bài hát, hình ảnh chiếc vali cũ chứa đầy hoài niệm gợi ra một mối tình đã đi đến đoạn cuối, nhưng cảm xúc thì vẫn còn nguyên vẹn. "Pháo hoa của yêu thương chưa đốt hết" chính là ẩn dụ cho những lời chưa nói, những hứa hẹn còn dang dở. Nhân vật trữ tình xách theo nỗi cô đơn, che ô bước qua đêm tối, để mặc nỗi buồn thấm ướt cổ áo, đây là một cách nói tinh tế về sự tổn thương không thể giấu kín. Người hát không muốn vạch trần nỗi đau ấy, chỉ mong xem nó như một cơn mưa mùa mai đã từng ghé qua, đến rồi đi, dù biết rằng dư âm còn rất lâu mới phai.
Ở đoạn giữa, mưa trở thành nhịp điệu của ký ức. Tiếng mưa rơi như trống gõ, thúc giục thời gian tiến về phía trước trong khi người dưới ô lại không thể lùi bước. Trên vạt áo vẫn còn lưu dấu câu chữ viết tay của lời trân trọng năm nào, cho thấy mối tình ấy từng rất chân thành. Hình ảnh bến dài và bóng lưng người ra đi sáng lên trong mưa là khoảnh khắc cao trào của chia ly, khi người ở lại chỉ có thể đốt lên một khúc vãn ca để tiễn đưa, vừa bi thương vừa bất lực.
Điệp khúc của bài hát là lời chờ đợi tha thiết: Chờ cơn mưa tạnh để cả thành phố được gột rửa, cũng như mong nỗi biệt ly trong lòng được thanh lọc. Nhưng càng chờ, người hát càng nhận ra bản thân đã nhập vai quá sâu vào ký ức. Bốn mùa xoay chuyển, giấc mộng tình yêu vẫn chỉ dừng lại ở hồi ức, còn pháo hoa trong tay thì không biết nên khóc vì ai.
Ở đoạn kết, ca khúc bộc lộ ước nguyện mong manh nhưng đầy xót xa: Giá như cơn mưa đừng tạnh vội. Bởi khi mưa còn rơi, thời gian dường như chậm lại, cho phép người ta nhặt nhạnh từng mảnh ký ức bên nhau. Nỗi sợ lớn nhất không phải là chia ly, mà là không kịp ngoảnh đầu để khắc sâu khoảnh khắc hiện tại như ngày xưa. Và trong màn mưa mờ ảo ngoài ô, hình bóng người thương dường như vẫn còn đó, gần mà xa, thực mà hư, khép lại bài hát trong một cảm giác lửng lơ, man mác buồn, đúng với tinh thần của một cuộc tình chưa thể dứt hẳn.
Lời bài hát
念旧的皮箱装着
爱没放完的烟火
我提着寂寞撑伞穿过夜色
悲伤湿透了领口
别说破且当作梅雨曾来过
雨滴下鼓槌落
伞下路退却不能
衣襟还残留那句手写的珍重
那年长亭你的背影亮了
雨中我燃一束挽歌
我在等你等下完这场雨
满城涓涤净此生的别离
心太入戏
梦流转四季只是回忆
手中焰火向谁泣
如果可以别下完这场雨
放慢朝夕拾与你的点滴
怕来不及
回眸再重温此刻如往昔
伞外朦胧可是你
Pinyin
Nìan jìu de pí xiāng zhuāng zhe
Ài méi fàng wán de yān huǒ
Wǒ tí zhe jì mò chēng sǎn chuān guò yè sè
Bēi shāng shī tòu le lǐng kǒu
Bié shuō pò qiě dāng zuò méi yǔ céng lái guò
Yǔ dī xìa gǔ chúi luò
Sǎn xìa lù tùi què bù néng
Yī jīn hái cán líu nà jù shǒu xiě de zhēn zhòng
Nà nían cháng tíng nǐ de bèi yǐng lìang le
Yǔ zhōng wǒ rán yī shù wǎn gē
Wǒ zài děng nǐ děng xìa wán zhè chǎng yǔ
Mǎn chéng juān dí jìng cǐ shēng de bié lí
Xīn tài rù xì
Mèng líu zhuǎn sì jì zhǐ shì húi yì
Shǒu zhōng yàn huǒ xìang shúi qì
Rú guǒ kě yǐ bié xìa wán zhè chǎng yǔ
Fàng màn zhāo xī shí yǔ nǐ de diǎn dī
Pà lái bù jí
Húi móu zài chóng wēn cǐ kè rú wǎng xí
Sǎn wài mēng lóng kě shì nǐ
Lời Việt
Chiếc vali cũ mang hoài niệm xưa
Cất pháo hoa tình còn chưa đốt hết
Ta xách cô đơn, bung dù băng qua đêm tối
Bi thương thấm ướt cả cổ áo vai gầy
Đừng nói ra, cứ xem như mưa ngâu từng ghé
Mưa rơi như tiếng trống dồn vang
Dưới dù, bước chân chẳng thể quay đầu
Vạt áo còn vương dòng chữ tay người gửi gắm
Năm ấy bến dài, bóng lưng nàng rực sáng
Trong mưa, ta đốt một bó khúc tiễn sầu
Ta chờ nàng, chờ mưa rơi cho cạn
Cả thành trì gột rửa một kiếp phân ly
Lòng nhập vai quá sâu
Mộng xoay bốn mùa, rốt cuộc chỉ là hồi ức
Pháo hoa trong tay, biết khóc vì ai
Nếu có thể, xin mưa đừng dứt hạt
Chậm lại sớm hôm, nhặt nhạnh từng khoảnh khắc bên nàng
Sợ rằng không kịp
Ngoảnh đầu ôn lại giây phút này như thuở cũ
Ngoài dù mờ ảo.. Có phải là nàng?

