Bạn được Dương dương minh mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,367 ❤︎ Bài viết: 3774 Tìm chủ đề
12577 56
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 125770 đ

Mẹ ốm​


Mọi hôm mẹ thích vui chơi

Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu

Lá trầu khô giữa cơi trầu

Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay


Cánh màn khép lỏng cả ngày

Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa

Nắng mưa từ những ngày xưa

Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan


Khắp người đau buốt, nóng ran

Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm

Người cho trứng, người cho cam

Và anh y sĩ đã mang thuốc vào


Sáng nay trời đổ mưa rào

Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương

Cả đời đi gió đi sương

Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi


Mẹ vui, con có quản gì

Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca

Rồi con diễn kịch giữa nhà

Một mình con sắm cả ba vai chèo


Vì con, mẹ khổ đủ điều

Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn

Con mong mẹ khỏe dần dần

Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say

Rồi ra đọc sách, cấy cày

Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.


Trần Đăng Khoa

V8NgPFc.png


Cảm nhận bài thơ Mẹ ốm – Trần Đăng Khoa​



Mẹ ốm là một bài thơ rất đỗi giản dị mà xúc động, viết bằng giọng điệu hồn nhiên của một đứa con nhỏ nhưng chứa đựng tình yêu thương sâu sắc dành cho mẹ. Không có những lời lẽ cầu kỳ, bài thơ chạm đến trái tim người đọc bằng những chi tiết đời thường, gần gũi: lá trầu khô, cuốn Truyện Kiều gấp lại, ruộng vườn vắng mẹ... Chính sự giản dị ấy làm cho nỗi lo, nỗi thương của người con trở nên chân thật và cảm động.

Hình ảnh người mẹ hiện lên qua sự vắng mặt của mẹ trong sinh hoạt hằng ngày. Khi mẹ ốm, mọi thứ quen thuộc đều như khựng lại. Đứa con nhỏ cảm nhận được sự hi sinh thầm lặng của mẹ qua cả một đời "đi gió đi sương", và khi mẹ ngã bệnh, con chỉ mong làm mọi cách để mẹ vui, để mẹ chóng khỏe. Tình cảm ấy hồn nhiên, trong trẻo mà sâu nặng, khiến người đọc không khỏi bồi hồi.

Điều đẹp nhất của bài thơ là cách Trần Đăng Khoa nâng tình mẹ từ những chăm sóc cụ thể lên một ý nghĩa lớn lao. Với đứa con, mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là cả thế giới, là "đất nước, tháng ngày". Bài thơ vì thế không chỉ nói về tình mẹ con, mà còn nói về cội nguồn yêu thương nuôi dưỡng tâm hồn con người.

Chỉ cần mẹ vui là con có thể làm bất cứ điều gì. Một tình cảm đáng trân trọng của nhà thơ dành cho mẹ của mình phải không các bạn? Trong cuộc sống đôi khi chúng ta đang làm mẹ buồn nhiều lắm, tuổi trẻ mà, chính vì vậy, tác giả đã tự trách mình " vì con.." Đúng vậy, nhưng tâm hồn bao dung và tình cảm vô bờ bến của mẹ không bao giờ nghĩ vậy. Không bao giờ mẹ trách mắng con. Mẹ luôn luôn là người hi sinh vì con!

Chúng ta, ai cũng đều là con của mẹ, hãy sống và làm việc thật tốt, đừng để buồn trong đôi mắt mẹ các bạn nhé.


Xem thêm:

 
Last edited by a moderator:
5,097 ❤︎ Bài viết: 550 Tìm chủ đề
Phân tích bài thơ Mẹ ốm – Trần Đăng Khoa

Bài thơ mở đầu bằng sự thay đổi rất nhỏ nhưng đầy ám ảnh:

"Mọi hôm mẹ thích vui chơi

Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu"

Chỉ một sự đối lập giữa "mọi hôm" và "hôm nay" đã báo hiệu tình trạng ốm đau của mẹ. Người con nhận ra sự khác lạ ấy bằng cảm giác rất tinh tế.

Những đồ vật quen thuộc càng làm rõ sự vắng bóng của mẹ:

"Lá trầu khô giữa cơi trầu

Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay"

Lá trầu khô, Truyện Kiều gấp lại – những chi tiết nhỏ nhưng giàu sức gợi, cho thấy sinh hoạt thường ngày của mẹ bị ngưng lại vì bệnh.

Không gian lao động cũng đổi khác:

"Cánh màn khép lỏng cả ngày

Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa"

Hình ảnh ruộng vườn vắng mẹ nhấn mạnh sự lam lũ của người mẹ nông thôn, đồng thời thể hiện sự thiếu vắng khiến mọi thứ trở nên trống trải.

Tác giả gợi lại cả một đời vất vả của mẹ:

"Nắng mưa từ những ngày xưa

Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan"

Câu thơ mang ý nghĩa khái quát: Bệnh của mẹ không chỉ là nhất thời, mà là hệ quả của cả một đời chịu thương chịu khó.

Tình làng nghĩa xóm được thể hiện ấm áp:

"Người cho trứng, người cho cam

Và anh y sĩ đã mang thuốc vào"

Chi tiết này làm nổi bật nét đẹp cộng đồng, đồng thời cho thấy sự quan tâm dành cho mẹ.

Người con tìm mọi cách để mẹ vui:

"Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca

Rồi con diễn kịch giữa nhà

Một mình con sắm cả ba vai chèo"

Đây là đoạn thơ rất đáng yêu, thể hiện tấm lòng thơ trẻ: Con chưa biết làm gì lớn lao, chỉ biết đem tiếng cười và niềm vui dâng mẹ.

Bài thơ lắng lại ở sự thấu hiểu và biết ơn:

"Vì con, mẹ khổ đủ điều

Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn"

Người con nhận ra những nếp nhăn ấy là dấu vết của hi sinh, của thời gian và nhọc nhằn.

Khổ cuối nâng tình mẹ lên tầm ý nghĩa lớn:

"Mẹ là đất nước, tháng ngày của con."

Câu thơ kết giản dị mà sâu sắc. Với đứa con, mẹ là cội nguồn, là nơi khởi đầu và là tất cả những gì thiêng liêng nhất.

Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ lục bát, ngôn ngữ mộc mạc, hình ảnh đời thường, giọng thơ hồn nhiên đúng với tâm hồn trẻ nhỏ. Chính điều đó tạo nên sức lay động lâu bền cho Mẹ ốm – một bài thơ đẹp về tình mẫu tử, giàu tính nhân văn và cảm xúc.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back