Bạn được Tui người Miền Tây mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
719 ❤︎ Bài viết: 145 Tìm chủ đề
Chương 420 hào phóng

Ánh sáng chói lòa của ba vầng thái dương soi chiếu xuống chiến trường, hai lộ đại quân bày binh bố trận cách nhau tròn năm mươi dặm, nhưng với đội hình lên đến mấy chục vạn người, khoảng cách này lại có phần nhỏ bé trông thấy.

Ở giữa chiến trường Hàn Thiên thân cao sáu thước, bóng lưng thẳng tắp, hùng trán tựa một ngọn kiếm phong, từng làn gió nhẹ thổi qua, mái tóc đen dài của hắn theo gió phấp phới, theo tiểu Kim Long đứng bên trái với kích thước thu gọn còn một trượng đầy oai vệ, cả hai tạo thành một bộ đôi mang khí thế trần hùng uy chấn cả sơn hà.

Chỉ riêng cái khí thế hôn thiên hám địa kia đã đủ để lấn át uy nghi của tướng soái Vạn Kiến phía đối diện, để lấy lại sĩ khí của mình, tên tướng soái Vạn Kiến chợt cao giọng uy hiếp.

- Tên nhãi ranh đã suy nghĩ kỹ rồi chứ? Ba chiêu của ta ngươi không đỡ nổi thì cũng chết, mà sau ba chiêu của ta ngươi không chết, đánh ra ba chiêu lại không giết được ta thì ngươi cũng phải tự sát, giao kèo bất lợi như vậy với ta, ngươi muốn dùng mạng mình để người đời cười nhạo ta phải không? Ha ha ha.

Trước nét giễu cợt của đối thủ, Hàn Thiên chỉ cười lạnh đầy sát khí đáp.

- Ta đã dám ra giao kèo như thế tự khắc biết bản thân không thể thua được, ngươi dám buông lời khinh thị Nhược Mộng, nên cái mạng của ngươi ta lấy chắc rồi, còn gì trăn trối cứ nói đi.

Vẻ mặt thoáng hiện nét hung tàn, sau đó khí tức chợt bộc phát một cách cực kì nhanh chóng, tướng soái Vạn Kiến đã thực sự động nộ, hắn bắt đầu không để tâm đến mặt mũi đã thực sự muốn giết Hàn Thiên rồi.

Đấu khí lực bung tỏa, hắc mã tọa kỵ cũng hưởng ứng vân lên yêu khí cuồn cuộn, cả tướng soái Vạn Kiến lẫn tọa kỵ của hắn đều đã tiến vào trạng thái chiến đấu, đấu khí lực và yêu lực như hòa vào làm một, rõ ràng tướng soái Vạn Kiến cũng đã lãnh ngộ được bí kỹ khí hồn hợp nhất.

Sau khi tiến nhập trạng thái khí kết hợp nhất giọng điệu của tướng soái Vạn Kiến đã có phần trịch thượng cao ngạo hơn hẳn, chỉa thẳng mũi trường mâu vào Hàn Thiên hắn cất giọng.

- Lời trăn trối của ta ư? , ngươi không nghe được đâu, bởi vì hôm nay giờ chết của ngươi sẽ điểm.

Vừa dứt lời tướng soái Vạn Kiến đã vung mâu thúc giục chiến mã công kích đến, đòn công kích nhanh như thiểm điện, mang theo uy thế phá sơn đồ thành, tướng soái Vạn Kiến vung mâu đâm thẳng, bên trong đã vận đủ mười thành đấu

Khí lực, trước mũi trường mâu phát sáng một luồn trắng bạc, nơi mũi trường mâu đâm qua không khí bị nung đến mức đỏ rừng rực như than hồng.

Đòn công kích sắt bén, cộng thêm xung lực khổng lồ từ tốc độ phóng nhanh khủng khiếp của tọa kỵ hắc mã, tất cả gộp lại tạo thành một đòn công kích mang uy lực cấp võ vương cao tầng cảnh giới, "phá quân nhất kích".

Mười năm trước tướng soái Vạn Kiến chỉ bằng vào một chiêu này, đánh tan hai vạn quân thủ thành của một tiểu quốc lân bang ở miền Bắc, khiến quốc vương của tiểu quốc ấy phải lập tức rời thành dập đầu quy phục.

Ngay chiêu đầu đã tung đòn mạnh như vậy tướng soái Vạn Kiến mang theo tâm lí muốn nhất kích, gây dựng thanh thế ngay từ đầu.

Hàn Thiên mắt thấy một kích đầy uy mãnh đang đến khóe môi chỉ thoảng nở nụ cười nhạt, linh lực trong người nhanh chóng khu đông, một cái linh thuẫn liền xuất hiện bao quanh người hắn không chút khe hở.

Bang một tiếng lớn, uy lực kinh hoàng từ đòn vừa rồi đã khiến linh thuẫn của Hàn Thiên bị phá hủy, nhưng hiệu quả cũng chỉ có thế, đợt oanh tạc liền sau đó đã bức lùi tướng soái Vạn Kiến ra hơn trăm trượng, chiêu đầu tiên của hắn đã chẳng thể làm gì được Hàn Thiên.

Chúng nhân quan chiến nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều không khỏi kinh hãi trong lòng, Hàn Thiên vừa rồi đến nửa bước di chuyển cũng không cần liền đã đỡ được chiêu đầu tiên của đối thủ.

Hắn mới bao nhiêu tuổi kia chứ? , năm năm trước dù có cường đại, cũng không đến mức như vậy, bây giờ trở lại, bản thân liền đã có thể cùng kẻ có thực lực võ vương cao tầng sòng phẳng đối chiến, việc này nếu không phải bản thân tận mắt chứng kiến, chỉ sợ nói ra sẽ chẳng ai tin.

Sau một đòn đầu tiên không có hiệu quả, nét mặt tướng soái Vạn Kiến chợt hiện nét kinh ngạc nói.

- Không ngờ ta vậy mà lại nhìn lầm ngươi, có thể sống sót qua chiêu đầu của ta, Hàn Thiên ngươi quả thực cũng có một chút bản lĩnh đấy.

- Nhưng chiêu tiếp theo này, nhất định sẽ khiến ngươi bỏ mạng.

Nói đoạn liền thúc ngựa chạy xung quanh Hàn Thiên nhanh như vũ bão, chúng nhân quan khán chỉ thấy tướng soái Vạn Kiến cùng tọa kỵ của hắn như hóa thành một cơn lốc đen bao phủ lấy Hàn Thiên phía bên trong.

Chỉ trong tích tắc cơn lốc ấy xoáy thẳng lên trời, cuốn theo khói bụi mù mịt, cùng vô số tia sét hồng sắc đầy yêu dị, đường kính hơn mười dặm, cao hơn ba trăm trượng, nếu trận lốc này đi qua thủ đô của một nước, chắc chắn sẽ chẳng còn lại gì sau đó.

Chỉ cần ở bên ngoài cũng có thể thấy được, bên trong cơn lốc kia sức gió lớn đến thế nào, dù là nham thạch cứng chắc đến mấy, khi rơi vào đấy đều sẽ bị bào mòn từng chút thành cát bụi.

Huống hồ gì bên trong cơn lốc còn có một tử thần đang chực chờ, tướng soái Vạn Kiến ở trong cơn lốc, tùy thời đều có thể tung đòn liên hoàn vào đối thủ, dưới một chiếc máy nghiền như thế, một chiêu phòng thủ đơn điệu như lệnh thuẫn, sẽ không thể trụ vững mãi.

Mà sự thực cũng chính là như thế, Hàn Thiên ở trong cơn lốc do tướng soái Vạn Kiến tạo ra, bản thân đã bị đánh tan đến ba cái linh thuẫn hộ thể, mà vẫn chưa thể vượt qua được.

Bất quá Hàn Thiên hắn đâu phải kẻ tầm thường, bản sự của hắn còn chưa có đem ra dùng hết, linh lực thoáng khu động, hộ địa thuẫn hóa thành quyền sáo đeo ở tay phải nhanh chóng biến đổi hình dạng, phút chốc đã hóa thành một khối cầu kim loại bao phủ thân ảnh của Hàn Thiên ở bên trong.

Dưới sự bảo vệ kín kẽ của hộ địa thuẫn, mọi đòn công kích của tướng soái Vạn Kiến trong cơn bão đều trở nên vô dụng, kỹ năng này của hắn dù có thể tấn công liên miên không hồi kết vào địch thủ, nhưng đổi lại sức công phá điểm lại không cao, gặp phải phòng ngự kín kĩ vững chải của hộ địa thuẫn tướng soái Vạn Kiến muốn gây tổn thương cho Hàn Thiên, thực sự là khó mà làm được.

Sau vài nhịp thở cơn long quyển phong do tướng soái Vạn Kiến tạo nên cũng đã dừng lại, hai lộ đại quân ở trên chiến địa lập tức căn mắt quan sát xem kết quả của Hàn Thiên hiện tại ra sao rồi, từng lời xì xầm bàn tán không ngớt vang lên, không ít kẻ cho rằng Hàn Thiên đã tan xác sau đòn vừa rồi của tướng soái Vạn Kiến.

Cơ mà rất nhanh đã có người phát hiện, trên trời đột nhiên xuất hiện một khối cầu ngân sắc, đường kính gần tám thước, cách đó không xa tướng soái Vạn Kiến cùng tọa kỵ đang ngự không quan sát khối cầu nọ bằng cách nghi kỵ.

Cũng chẳng để tướng soái Vạn Kiến phải chờ lâu, chỉ trong thoáng chốc, khối ngân sắc nọ đã dần hé mở, để lộ nhân ảnh của Hàn Thiên vẫn lành lặn vẹn nguyên bên trong.

Nhìn thấy cảnh này, chúng nhân quan khán có đến mấy chục vạn người, đều không khỏi bàn hoàng, trong đó bất ngờ nhất đương nhiên là tướng soái Vạn Kiến, chiêu vừa rồi hắn tung ra gọi là "tịch diệt long quyễn phong" kỹ năng liên hợp gần như mạnh nhất của hắn hiện tại.

Trước kia đã có không biết bao nhiêu cường giả cấp võ vương phải bỏ mạng trước chiêu này, vậy mà hôm nay dùng nó với Hàn Thiên, lại chẳng thể gây chút thương hại nào cho hắn cả, tình cảnh trước mắt đã làm tướng soái Vạn Kiến bị đả kích nghiêm trọng.

Nhưng phàm những kẻ kiêu ngạo như tướng soái Vạn Kiến, một khi lòng tự tôn bị đả kích, bản thân sẽ tìm cách phủ nhận và khống chế, trường hợp này, hắn chọn đổ trách nhiệm cho hộ địa thuẫn của Hàn Thiên, bằng giọng khinh thị, tướng soái Vạn Kiến hướng về Hàn Thiên nói.

- Thì ra ngươi dựa vào món hồn khí này nên mới ngông cuồng như thế, hồn khí phòng ngự có thể tùy ý biến đổi hình dạng, đấy hẳn à hộ địa thuẫn của hoàn gia Đại Ninh rồi, bất quá nếu như không có nó, với bản sự của Hàn Thiên ngươi, há có thể sống sót lành lặn sau hai chiêu của ta?

Tuy mỉa mai Hàn Thiên là thế nhưng trong lời lẽ của tướng soái Vạn Kiến, vẫn có sự toan tính bên trong, mà cái ý khiêu khích kia Hàn Thiên tất nhiên nghe ra được, thoáng cười nhạt một tiếng, giọng hắn lạnh lẽo đáp.

- Ngươi không cần phải khích ta, nếu thực sự có bản lĩnh dù ta có hộ địa thuẫn ngươi vẫn có thể làm nên được điều gì đó, chứ không cần phải dùng chiêu khích tướng hèn mòn này, hòng tìm lại chút lợi thế cho mình.

- Bất quá Hàn Thiên làm người rất hào phóng, nên nếu ngươi cảm thấy hộ địa thuẫn của ta quá khó nhằn, thì ta sẽ bỏ nó ra giúp ngươi, dù sao hôm nay ngươi cũng đâu còn sống, chút ưu thế kia, coi như Hàn Thiên ta tặng ngươi làm quà lúc xuống cửu tuyền vậy.

Nói đoạn Hàn Thiên liền thu về hộ địa thuẫn, bản thân cứ đường đường chính chính đứng trước mặt tướng soái Vạn Kiến không chút phòng ngự.

Tướng soái Vạn Kiến ở trước thái độ khinh thị kia của Hàn Thiên tuy nét mặt co giật liên hồi vì tức giận, nhưng trong thâm tâm hắn biết rõ, nếu Hàn Thiên vẫn còn hộ địa thuẫn trên người thì dù bản thân có tung ra sát chiêu mạnh nhất, cũng chưa chắc giết được Hàn Thiên.

Vậy nên dù trong lòng tự cảm thấy mất thể diện và tức giận thế nào, thì bên ngoài tướng soái Vạn Kiến vẫn tỏ vẻ tàn khốc nói.

- Nếu Hàn Thiên ngươi đã tự tin đến thế, vậy thì sau đây nếu ngươi có bỏ mạng thì đó cũng là kết quả do ngươi tự chuốc lấy.

Nói đoạn tướng soái Vạn Kiến liền thúc ngựa phóng thẳng lên trời cao, khoảng cách lớn đến nổi ở dưới mặt đất dù là cao thủ có thị lực cao gấp mấy chục lần người thường, thì cũng chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ xíu trên trời.

Bất quá hành vi tiếp theo mà tướng soái Vạn Kiến làm ra, thì dù là mắt của người thường cũng có thể nhìn thấy bởi lẽ trên không trung lúc này, chín ngọn khí mâu khổng lồ đang dần ngưng thực ở dưới sự tác động của tướng soái Vạn Kiến.

Sấm chớp rền trời mây đen vờn vã, tướng soái Vạn Kiến đã khu động toàn bộ mười thành đấu khí lực trong người, kết hợp cùng mười thành yêu lực từ tọa kỵ của bản thân, tất cả khu động tập trung vào chín ngọn khí mâu đang hình thành phía trước.

Chín ngọn khí mâu kia mỗi ngọn dài hơn trăm trượng, khí thế bao phủ đất trời hoàn toàn không khác gì chín ngọn kiếm sơn đang chực rơi xuống phá hủy tất thảy, trong đó một ngọn khí mâu ở trung tâm có kích thước lớn nhất lên đến gần một trăm hai mươi trượng.

Chín ngọn khí mâu mang theo khí thế rền trời và uy lực hủy diệt khủng bố, đấy là võ vương tối cường chi thực lực, chỉ một ngọn khí mâu trong đám cũng có thể phá hủy một tiểu thế giới như thế giới cũ của Hàn Thiên, nếu đại thiên giới không vững chắc muôn phần, thực sự sẽ không thể chịu nổi những trận chiến có sức tàn phá cấp võ vương, võ hoàng, thậm chí là võ tôn.

Sau khi chín ngọn khí mâu hoàn toàn ngưng thực, sắc mặt của tướng soái Vạn Kiến đã có phần nhợt nhạt, bất quá hắn vẫn đầy nét tự tin nhìn Hàn Thiên như nhìn kẻ sắp chết nói.

- Chiêu này gọi là tịch liêu cửu sắc, là hợp kỹ mạnh nhất của ta, trước giờ chưa từng có ai sống sót sau chín mâu kia.

- Hàn Thiên ngươi dám cho ta thời gian xử ra chiêu này, có chết cũng là đáng kiếp.

Trước chín ngọn khí mâu khổng lồ trên trời kia, Hàn Thiên quả thật chẳng khác gì con kiến, bất quá nét mặt hắn lúc này lại chẳng có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn tỏ nét cười khẩy nói.

- Đây là chiêu mạnh nhất của ngươi rồi ư? , vậy thì cứ đánh ta xem? , sau chiêu này ta hãy lấy mạng ngươi cũng không muộn.
 
719 ❤︎ Bài viết: 145 Tìm chủ đề
Chương 421 công kích tối hậu

Bầu trời trên chiến trường lúc này đã bị chín ngọn khí mâu khổng lồ bao phũ, dưới uy nghi của chúng, một nhân loại nhỏ bé như Hàn Thiên quả thực không đáng nhắc đến

Đáy mắt thoáng hiện nét hung tàn, tướng soái Vạn Kiến không ngần ngại chỉ thẳng mũi trường mâu trên tay về phía Hàn Thiên, phút chốc một đạo khí mâu từ trên trời cao nhanh chóng rơi xuống nhanh như chớp.

Dù hình dáng khổng lồ, thế nhưng tốc độ rơi xuống của đạo khí mâu nọ lại phi thường nhanh chóng, chúng nhân mắt thấy đạo khí mâu nọ hãy còn ở trên cao hàng vạn trượng, tích tắc sau đó liền đã rơi ngay xuống chổ Hàn Thiên rồi.

Với hình thể khổng lồ lên đến hàng trăm trượng, uy lực công kích của đạo khí mâu kia, chắc chắn là lớn đến không tưởng.

Hộ địa thuẫn đã không còn, Hàn Thiên hiện cũng không dám liều lĩnh mà trực tiếp đón đỡ công kích nọ, long hành bách biến đệ nhị trọng nhanh chóng được khu động, chỉ trong chớp mắt thân ảnh của Hàn Thiên đã như thuấn di, trực tiếp xuất hiện ở một nơi cách chổ cũ hơn năm dặm.

Đạo khí mâu khổng lồ đánh vào hư không, rất nhanh nó đã chạm xuống mặt đất, một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, khói bụi mịt mờ, thiên không sấm dậy, sóng xung kích hòa cùng cuồn phong bạo vũ nhanh chóng quét qua trăm dặm chiến trường.

Dù đã lường trước thảm họa, và bản thân tướng sĩ hai nước đều đã vận lên lực lượng phòng hộ, thế nhưng trước sức tàn phá khủng bố từ đạo khí mâu mang uy lực cấp võ vương đỉnh phong.

Hàng tá tướng sĩ có thực lực hơi kém một chút của hai nước liền lập tức thụ nội thương, thất khiếu rỉ máu, trận chiến còn chưa bắt đầu mà đã xuất hiện thương vong ngoài ý muốn, đội ngũ ma pháp sư phía sau của hai nước liền không thể ngồi yên, tức tốc toàn đội đã nhanh chóng hợp sức ngưng tụ ra một lớp phòng ngự chắn trước hàng ngũ đại quân phe mình.

Phòng hộ do hàng vạn ma pháp sư thực lực từ đại ma đạo sư đến ma pháp vương dựng lên, cho dù là võ hoàng cũng khó mà đả phá sau vài đòn, trận chiến giữa tướng soái vạn kiến và Hàn Thiên tất nhiên cũng không thể làm tổn thương binh sĩ hai bên được nữa.

Khói bụi tan đi, một chiếc hố khổng lồ sâu năm dặm đường kính rộng hơn bảy dặm lừng lững xuất hiện giữa chiến trường, đại thiên giới vốn vững chắc vô cùng, vậy mà sau một đòn công kích kia còn bị phá ra một hố đất lớn như thế, nếu công kích vừa rồi đánh vào các tiểu thế giới như thế giới cũ của Hàn Thiên, có lẽ đã trực tiếp phá hủy luôn cái lõi của đại địa, xóa sổ một tiểu thế giới ra khỏi cỏi chư thiên rồi.

Sức công kích khủng bố ấy, hai lộ đại quân đều đã chứng kiến, và cái họ quan tâm lúc này, là tình trạng sống chết của Hàn Thiên, chúng nhân cũng chẳng cần đợi quá lâu, liền đã có kẻ nhìn ra, Hàn Thiên lúc này vẫn vô sự ngự không bay trên trời.

Trước một kích không trúng, ánh mắt của tướng soái vạn kiến lúc nhìn Hàn Thiên đã có thêm mấy phần trầm trọng, đòn vừa rồi vốn chỉ để thăm dò xem Hàn Thiên sẽ đối phó với loại công kích vừa nhanh vừa mạnh, lại vừa có tính bao trùm như thế nào?

Chẳng ngờ Hàn Thiên hắn vậy mà lại dùng tốc độ kinh hoàng xé gió, trực tiếp né tránh, mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên trán của tướng soái Vạn Kiến.

Trong tám đạo khí mâu còn lại, nếu hắn còn không giết được Hàn Thiên, vậy coi như hắn đã thua mất một nửa ván cược rồi, vẻ mặt chợt hiện nét hung tàn, trường mâu trong tay nhanh chóng điểm xuống, ba đạo khí mâu khổng lồ liên tiếp rơi thẳng xuống vị trí của Hàn Thiên, uy áp rợp trời, sấm vang chớp giật, Hàn Thiên mắt thấy đạo khí mâu đầu tiên xông tới, thân ảnh liền nhanh chóng dịch chuyển ra một nơi cách chổ cũ ba mươi dặm.

Bất quá hắn vừa tránh thoát được đạo khí mâu đầu tiên, thì đạo khí mâu thứ hai đã nhanh chóng áp đến, long hành bách biến vận đến cực hạn, thân ảnh của Hàn Thiên lại một lần nữa tránh thoát.

Nhưng đạo khí mâu thứ ba ở dưới sự điều động của tướng soái Vạn Kiến, bản thân giống như có mắt, thế rơi vốn dĩ là thẳng đứng, lúc này lại tự động nghiêng đi một chút, quỹ đạo vừa khéo nhắm ngay xuống chổ mà Hàn Thiên vừa xuất hiện.

Bằng tốc độ kinh hoàng và phản ứng cực kỳ mau lẹ, Hàn Thiên lại phi thân tránh né, bất quá một chuyện bất ngờ đã phát sinh, đạo khí mâu đang đà rơi xuống, tưởng chừng như lại hụt mất như những đòn trước đó, thì lúc này lại đột nhiên phát nổ cực mạnh, sau đó tạo thành hàng trăm vạn đạo bạch quang mang theo sức xuyên phá kinh tâm động phách.

Đây là điểm bất ngờ mà Hàn Thiên không thể lường trước, phút chốc bản thân hắn đã bị bao phũ trong hàng hà sa số những đạo bạch quang chết chóc kia, trong tình huống nguy cấp, Hàn Thiên chỉ có thể nhanh chóng vận lên một cái linh thuẫn để tự bảo vệ mình.

Vạn đạo bạch quang chết chóc va vào thành linh thuẫn như mưa rào, phút chốc đã đẩy sức chịu đựng của lớp phòng hộ này đến cực hạn, chỉ trong tích tắc, linh thuẫn đã bạo toái, làn sóng xung kích tạo ra sau đó cũng đánh tan thêm một số lượng không nhỏ các đạo bạch quang, bất quá sau khi tránh thoát khỏi tình huống vừa rồi, trên má phải Hàn Thiên vẫn chảy xuống một đường máu.

Có thể thấy vừa rồi hắn đã không thể tránh thoát hoàn toàn, dẫn đến má phải bị một đạo bạch quang đả thương, cơ mà với loại thương thế nhỏ này, thì kim thân vô thượng của Hàn Thiên chẳng cần dùng quá một nhịp thở, liền có thể tự hồi phục được.

Tướng soái Vạn Kiến đã lường trước kết quả, nên cũng chẳng tỏ vẻ gì bất ngờ, đợt tấn công vừa rồi hắn đã có thể khiến Hàn Thiên tổn thương, từ đó cho thấy, Hàn Thiên cũng chẳng thần thông quãng đại đến mức không thể giết được, nếu làm khéo thì với năm đạo khí mâu còn lại, tướng soái Vạn Kiến hoàn toàn có khả năng tiêu diệt được Hàn Thiên.

Chiến thắng giống như đã hiện ra trước mắt của tướng soái Vạn Kiến, hắn gằng giọng nói.

- dù ngươi có tốc độ nhanh cách mấy, thì cũng không thể nào tránh thoát khỏi công kích trùng điệp trên diện rộng của ta.

- cuộc cá cược này, đến lúc phải kết thúc rồi, bây giờ thì yên lòng mà xuống suối vàng đi.

Nói đoạn liền vung mâu hướng Hàn Thiên điểm thẳng, tức thì cả năm đạo khí mâu còn lại trên trời đều lần lượt rơi xuống.

Hàn Thiên đứng trước công kích tối hậu của tướng soái Vạn Kiến, đáy mắt chợt hiện nét trầm trọng khôn cùng, long hành bách biến khu động đến cực hạn, phút chốc đã thay đổi hơn trăm vị trí khác nhau khắp chiến trường, tốc độ nhanh như đang thuấn di.

Đạo khí mâu đầu tiên rốt cuộc cũng rơi xuống, đáy mắt tướng soái vạn kiến trước chiến thuật di chuyển liên tục của Hàn Thiên, khóe môi chỉ khẽ nhếch lên một đường.

Trường mâu trong tay vũ động một vòng, đạo khí mâu đầu tiên rơi xuống liền phân tách thành hàng vạn đạo khí mâu nhỏ hơn, sau đó phóng xuống chiến trường như mưa sa.

Hàn Thiên lúc này đang di chuyển với tốc độ cực kỳ cao, trong không trung cùng lúc xuất hiện hàng trăm hư ảnh, nhưng dưới hàng vạn đạo khí mâu nhỏ đang rơi xuống, hàng trăm đạo hư ảnh kia quả thực không đáng nói đến, từng đạo từng đạo cứ lần lượt bị đánh tan.

Hàn Thiên len lỏi giữa cơn mưa chết chóc, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ trúng đòn thụ thương, ngay lúc trận mưa khí mâu còn chưa chấm dứt, đạo khí mâu lớn tiếp theo đã rơi đến, nó bạo toái ngay trong không trung, sau đó hóa thành một đoàn khí xám bao phũ khoảng không gần năm mươi dặm trên chiến trường.

Hàn Thiên dù di chuyển nhanh cách mấy, thì trong phút chốc cũng phải bị bao phũ bên trong luồn khí xám mới hình thành, chỉ trong khoảng thời gian bằng một cái chớp mắt, Hàn Thiên liền cảm thấy bản thân như nặng hơn gấp mười lần, tốc độ lập tức giảm xuống mấy bậc.

Tướng soái vạn kiến vốn đã tính trước chuyện này, nụ cười lãnh khốc thoáng hiện trên gương mặt hắn, tay trái hắn kết ấn, đạo khí mâu thứ ba phát nổ.

Trong đám khí xám liền nổi lên vạn đạo lôi đình xung kích tứ phía, Hàn Thiên dưới tình huống tốc độ bị hạn chế, lại gặp phải lôi trận công kích, thực sự là không còn cách nào mà tránh nổi, lôi đình công kích chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, mà Hàn Thiên hắn đã trùng liền mấy chục đạo thiên lôi.

Ở trong thiên địa này, lôi đình là một trong những thứ có sức tàn phá khủng khiếp nhất, nó mang theo hiệu ứng gây tê liệt, xung phá và nóng cháy, nếu là thân huyết nhục thông thường, bị mấy chục đạo thiên lôi đánh trúng, ắt hẳn đã bị thương không nhẹ.

Bất quá Hàn Thiên đã luyện thành kim thân vô thượng, thủy hỏa bất xâm, vạn độc bất tác, lôi đình uy năng dù khiến da thịt hắn tổn thương cháy xém, thì bản thân vẫn có thể tự chữa lành được.

Cơ mà hiệu ứng gây tê liệt của thiên lôi vẫn khiến tốc độ của Hàn Thiên giảm thêm vài phần, đến lúc này thì võ giả cấp độ võ tông cũng có thể theo kịp bước di chuyển của hắn.

Tướng soái Vạn Kiến dường như cũng chỉ chờ có thế, đạo khí mâu thứ tư theo sự điều khiển của hắn mà phát nổ, ngay lập tức vô số sợi xích vàng từ từ trung tâm vụ nổ liền bung tỏa ra tứ phía như mạn nhện, những sợi xích vàng kia vừa sinh ra, liền giống như những con mãng xà có mắt, tầng tầng lớp lớp cứ hướng đến chổ Hàn Thiên mà lao tới như thác lũ.

Tốc độ đã bị hạn chế, tứ phía đã bị tầng tầng xích sắt bao vây, Hàn Thiên lúc này như cá nằm trên lưới, thật khó mà giãy thoát, mắt thấy bản thân sắp bị lưới xích sắt vây giữ, đôi nhãn thần của Hàn Thiên chợt lóe lên hai luồng sáng kỳ dị, nhưng liệu bây giờ xoay trở có còn kịp hay không?

Lưới sắt rốt cuộc cũng phũ xuống, đúng như mong muốn của tướng soái vạn kiến, Hàn Thiên dường như đã bị vây hãm hoàn toàn, đáy mắt hiện lên vẻ đắc thắng kèm sát tính, tướng soái Vạn Kiến gầm lên đầy hưng phấn.

- cá nằm trên thớt, lần này ta xem Hàn Thiên ngươi còn chạy đằng nào? , chịu chết đi tên khốn kiếp!

Dứt lời đạo khí mâu cuối cùng, cũng là đạo khí mâu lớn nhất, mạnh mẽ nhất, được tướng soái Vạn Kiến hướng thẳng chổ Hàn Thiên mà phóng tới, một tiếng nổ rền trời như ngân hà sụp đổ vang lên.

Đạo khí mâu cuối cùng mang theo uy lực công kích cấp võ hoàng cảnh giới, đấy không gì hơn ngoài sức phá hoại thuần túy, đạo khí mâu cuối cùng ấy giáng thẳng vào khối xích sắt đang giam giữ Hàn Thiên bên trong.

Vụ nổ rền trời vang lên, sóng xung kích cuồng loạn lan ra tứ phía, điện quang thạch hỏa, hai bức màn chắn do đội ngũ ma pháp sư hai bên tạo ra rung lắc dữ dội, vài chổ đã xuất hiện các vết nứt gảy như sắp sụp đổ đến nơi.

Công kích khủng bố như vậy, Hàn Thiên lãnh trọn một đòn này, ở trên chiến địa, không ai nghĩ rằng hắn vẫn còn lành lặn cả.

Sau vụ nổ lớn, một nhân ảnh có phần rách rưới nhếch nhác chợt lao ra ngoài từ trong làn khói bụi, dù nửa thân người bên phải bị tổn thương không nhẹ, nhưng hình như điều đó không làm ảnh hưởng đến tính mạng của hắn.

Bất quá phập một tiếng lớn, tướng soái Vạn Kiến đã nhân lúc Hàn Thiên còn chưa hồi phục hoàn toàn, một mâu tập kích đâm xuyên ngực đối thủ.

Động thái này đã khiến không ít kẻ phải ngỡ ngàng, ba chiêu của tướng soái Vạn Kiến đã đánh xong, trong ba chiêu Hàn Thiên cũng đã làm đúng giao hẹn không đánh trả, bất quá tướng soái Vạn Kiến nhân lúc Hàn Thiên không phòng bị, tiếp tục đánh bồi thêm một đòn, quả thực có phần không thượng võ.

Dưới mũi mâu của tướng soái Vạn Kiến, Hàn Thiên khóe môi thoáng cười nhạt nói.

- nắm bắt thời cơ tốt đấy, bất quá tướng lĩnh vạn kiến đều bất chấp thủ đoạn lẫn thể diện để chiến thắng như ngươi sao?

Nét mặt tướng soái Vạn Kiến lúc này đầy vẻ đắc thắng và thương hại, giọng hắn gằng xuống nói.

- trong giao ước mà ngươi đưa ra, có điểm nào nói, sau ba chiêu ta không được tiếp tục ra tay không?

Quả thực, trong giao ước mà Hàn Thiên nói lúc đầu, chỉ quy định rằng hắn sẽ nhường đối thủ ba chiêu, sau đó mới đánh lại ba chiêu, trong quá trình đánh trả, không quan tâm tướng soái Vạn Kiến dùng chiêu trò và thủ đoạn gì, chỉ cần còn sống là Hàn Thiên hắn cũng thua, thế nên bây giờ dù tướng soái vạn kiến có thừa nước đục thả câu, tấn công lúc Hàn Thiên không phòng bị, thì theo lý hắn cũng không sai, tướng sĩ phe Đại Ninh dù có phẫn uất, cũng chẳng làm được gì.

Được nước lấn tới, tướng soái Vạn Kiến chợt cười lớn nói.

- không thể phản bác được đúng không? , hôm nay nếu ngươi có chết, thì chỉ nên tự oán trách bản thân quá cuồng ngạo mà thôi.

Nói đoạn trường mâu trong tay tướng soái Vạn Kiến liền xoáy mạnh một vòng, lực lượng trong thân mâu theo đó bộc phát đầy hùng dũng, trong người Hàn Thiên như phát ra muôn đạo sấm rền cùng vang vọng một lúc, đấu khí lực hòa cùng yêu lực công phá toàn diện từ trong ra ngoài không chút nhân từ.

Chúng nhân chỉ thấy thân ảnh của Hàn Thiên từ từ tan biến thành vô số điểm sáng nhỏ, dưới mũi trường mâu của tướng soái Vạn Kiến, không còn lại chút gì.

Dù nói luyện thể giả có sức sống phi thường, nhưng nguyên thân bị đánh tan đến từng phần tử nhỏ như thế này, trong quá khứ cũng chưa từng nghe nói có ai ở cấp độ ngũ hành thần thông cảnh giới mà có thể phục sinh được.

Hàn Thiên dường như đã thực sự bỏ mạng dưới tay tướng soái Vạn Kiến, sự thật tàn khốc như bày ra trước mắt tướng sĩ đại Ninh, khiến mấy chục vạn người như chết lặng, còn những thân hữu của Hàn Thiên như Lưu Mộ, Ám Dạ, Chấn Tây.. Thì chỉ thấy cổ họng khô khốc, cánh môi đắng chát liên hồi.

Trái ngược với sự trầm mặc của đối thủ, phía vạn kiến lúc này lại như sôi sục trong từng tràng tiếng hò reo không ngớt, chủ soái của họ đã oanh oanh liệt liệt tiêu diệt được đại tướng của địch quốc, đây là kết quả đáng mừng đến mức nào chứ? , sự hào hứng của người vạn kiến như một cú đấm mạnh vào giữa ngực của những ai thuộc đại Ninh đế quốc, khiến sĩ khí của họ tuộc dốc đến tận cùng vực thẳm.

Trong lúc người vạn kiến vẫn đang hò reo sung sướng, thì một giọng nói trầm hùng chợt cất lên từ hư không.

- các ngươi nghĩ bản thân đã chiến thắng rồi ư?

Âm thanh thật quen thuộc ẩn chứa đầy nội lực vang vọng khắp chiến trường, xa đến nổi từng cá nhân trong mấy chục vạn người ở đây đều có thể nghe thấy rõ, tiếng nói ấy, đích thị là của Hàn Thiên.

Nhưng không phải hắn đã tan biến hoàn toàn sau đòn tấn công ban nãy của tướng soái Vạn Kiến rồi hay sao?

Trong lúc chúng nhân vẫn còn đang mê hoặc chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, thì trên trời cao, hình bóng quen thuộc của Hàn Thiên lại dần hiện lên giữa không trung, nguyên vẹn, lành lặn như thể kẻ vừa tan biến dưới mũi mâu của tướng soái Vạn Kiến là ai đó khác, chứ không phải hắn vậy.

Trong lúc nhìn ngắm vẻ bất ngờ xen lẫn kinh hãi trên mặt đối thủ, cùng những tướng sĩ vạn kiến bên dưới, Hàn Thiên thoáng chạm tay vào bộ y phục trên người, giọng cảm khái nói.

- áo choàng thánh dực tộc tặng dùng tốt thật, chẳng những có thể biến thành bất kỳ bộ trang phục nào mà bản thân mong muốn, hơn nữa lúc cần thiết còn có thể giúp chủ nhân tàng hình nữa cơ đấy!

Tướng soái Vạn Kiến đến lúc này mới vỡ lẽ một hiện thực rằng, Hàn Thiên hóa ra chưa hề chết như hắn vẫn luôn mong mỏi, ngược lại vẫn còn sống sờ sờ ra đấy, bằng vẻ nghi hoặc, tướng soái Vạn Kiến trầm giọng hỏi.

- rõ ràng ban nãy chính tay ta đã giết ngươi rồi kia mà? , lý nào ngươi lại có thể còn sống được kia chứ?

Thoáng nhìn vẻ hoang mang thảm hại của tướng soái Vạn Kiến, Hàn Thiên cười khẩy chỉ tay vào cặp mắt đang ánh lên ba đạo hào quang khác biệt nói.

- kẻ mà ngươi vừa giết ư?

- đó chẳng qua chỉ là một thế thân từ nửa thành chân nguyên lực, do ta tạo nên bằng đôi mắt này mà thôi.

- chẳng ngờ ngươi chinh chiến sa trường bao nhiêu lâu, lại ngu ngốc đến mức giết một thế thân cũng tưởng là người thật được.

Từng lời nói của Hàn Thiên tuy nhẹ nhàn bình thản, nhưng khi lọt vào tai tướng soái Vạn Kiến lại giống như hàng ngàn mũi dao đang đâm vào vậy.

Vừa rồi cũng chẳng thể trách hắn hoàn toàn, Hàn Thiên sữ dụng thế thân, chính là dùng nửa thành chân nguyên lực và tam đại thần hỏa từ minh thần nhãn mà tạo nên, trong tam đại thần hỏa thì thấu tâm ma hỏa chính là loại yêu dị nhất, nó vừa có khả năng thấu tâm, vừa có khả năng huyễn tâm.

Có thấu tâm ma hỏa che mắt, thế thân mà Hàn Thiên tạo nên thực sự là quá thật, nếu không phải là người có khả năng đặc thù, trong cùng cấp thực khó nhận ra được thật giả.

Chỉ có điều tướng soái Vạn Kiến thực sự vẫn chưa hiểu, Hàn Thiên ban nãy làm sao có thể thoát khỏi liên hoàn khống chế từ tịch liêu cửu sát của hắn, càng nghĩ càng không cầm lòng được mà phải buông lời chất vấn.

Đối với Hàn Thiên lúc này, tướng soái Vạn Kiến thật chẳng khác gì người đã chết, nên bản thân cũng chẳng giấu giếm nói.

- muốn biết ta làm sao thoát khỏi khống chế của ngươi ư? , nhìn cho kỹ đây.

Nói đoạn đôi nhãn thần của Hàn Thiên liền phóng xuất ra hai luồn thần quang sáng chói, tích tắc sau một ngọn núi xấu số gần đó, liền bị hai luồng thần quang kia xuyên thủng, hai lỗ hổng kia xuyên qua thân núi rộng hơn năm dặm, đường kính mỗi lỗ hổng đều tăm tắp ba mươi trượng tròn, mặt trong nhẵn bóng như gương.

Chỉ hai luồn nhãn quang cũng có thể xuyên sơn phá thạch, một mớ xích sắt bủa vây, đồng dạng cũng có thể dùng cách này để mà tạo đường thoát thân.

Chỉ đôi mắt mà vừa có thể tạo ra huyễn thuật, lại vừa có thể công kích cực kỳ mạnh mẽ, tướng soái Vạn Kiến có nằm mơ cũng không ngờ, Hàn Thiên hắn còn có thần thông lợi hại như vậy, phút chốc chỉ có thể đứng chết trân tại chổ, không biết phải nói gì.
 
Chia sẻ bài viết
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back