050. Quân Nhân Môi hồng như sen xinh thay Mắt xanh mang tình tổ quốc Lính già vẫn đi đánh giặc Lông mày đã trắng sương mai. Bao người hi sinh hôm nay Nước non muôn đời thịnh trị Tiếng mìn vang xa mấy bận Súng dài treo dãy thiên ngân. Giai tình đang lê đôi chân Máu me tuôn dòng chẳng sợ Kiếp này mang câu duyên nợ Thân này sống chết hiên ngang.
051. Xuân trần thế Sông dài con nước mênh mang Núi to hoa nhỏ nhẹ nhàng bước chân Ai đi theo gió phong trần Xác thân như hạt bụi dần nhẹ bay Bay vào nhung nhớ xưa nay Cơn mê ấp ủ những ngày thần tiên Thiên đường mây trắng se duyên Nhân gian mắc nợ tiền khiên buổi nào Xuân sang ai ngắm hoa đào Ai yêu thiên lý ai cào hoa mai Ai làm đúng ai làm sai Đúng không đúng mãi còn sai sai hoài Mắt xanh nước biển đong đầy Yêu thương tha thiết đọa đày đớn đau Dây trầu quấn lấy cây cau Gió đưa hương ái đi vào trong tim Ai ngồi xỏ chỉ luồn kim Áo ai đã rách bầy chim sẻ gần Bướm xinh lồng lộn bàn chân Tết quê hương thiếu tình nhân nõn nà Ấp sông ôm núi mình ta Mơ trăng mộng gió cười hoa khóc người Sáng trưa chiều tối còn chơi Trăm năm ngắn ngủi gọi mời xuân xanh