Hỏi đáp Con đường viết lách: Viết theo sở thích hay theo thị hiếu độc giả?

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Tiên Phan, 12 Tháng bảy 2025 lúc 9:01 AM.

  1. Tiên Phan Moderator

    Bài viết:
    288
    Chào mọi người, mình đang có một câu hỏi mà chắc nhiều người viết cũng đau đáu: "Nên viết truyện theo sở thích của bản thân hay nên chiều theo thị hiếu và xu hướng của độc giả để dễ được đón nhận hơn?"

    Các bạn nghĩ sao về vấn đề này?

    Đây thực sự là một lựa chọn khó khăn, một ngã ba đường mà hầu hết những người cầm bút, từ những bạn mới tập tành đến cả những tác giả chuyên nghiệp, đều phải đối mặt. Nó không chỉ là câu chuyện về nghệ thuật, mà còn là bài toán về sự tồn tại và phát triển trong một thị trường đọc năng động như hiện nay.
     
  2. Đăng ký Binance
  3. Lục Thất Tiểu Muội July đang cống mình cho tư bản ;_;

    Bài viết:
    480
    Theo quan điểm cá nhân của mình thì mình sẽ viết theo sở thích cá nhân, k phải tự dưng mà nhiều người cứ nói, nhắc đến tác giả này là thế này thế kia, việc viết theo sở thích cá nhân sẽ tạo nên thương hiệu của bản thân, đồng thời bộc lộ tính cách của tác giả, độc giả nào thích thì ở, k thích thì tìm truyện khác.

    Còn viết theo thị hiếu độc giả cũng tốt, sẽ có nhiều lượt đọc, nhiều lượt truy cập, nếu 'thị hiếu' này đúng với thể loại tác giả đang thấy hứng thú thì còn được, còn ngược lại thì mình nghĩ vẫn viết được, nhưng sẽ rất tốn thời gian và công sức lên cốt truyện, k được bền.
     
  4. nguyệt trần 1303

    Bài viết:
    185
    Quan điểm của mình chính là:

    Nếu viết để bày tỏ nỗi lòng, để được sống thật qua câu chữ=> Viết theo sở thích

    Nếu muốn kiếm tiền từ nó, muốn được công nhận => Buộc phải quan tâm tới thị hiếu.

    Không nhất thiết đuổi theo trend mù quáng, nhưng muốn được đón nhận thì buộc phải nghiên cứu độc giả, như cái cách người ta nghiên cứu thị trường để bán hàng.

    Còn việc kết hợp giữa sở thích và thị hiếu, thì ok thôi=>khi bạn có địa vị vững chắc và có được 1 lượng người ủng hộ trung thành, lúc đó bạn mới có thể kiếm tiền từ sở thích.
     
  5. BCmanga

    Bài viết:
    107
    Nếu nói về thị hiếu thì tối qua tôi với người bạn trò chuyện nói về vấn đề này. Một trang truyện chứa toàn "rác phẩm", gắn mác ngôn tình nhưng bên trong là thể loại 18+, lại được treo trên hot mấy triệu lượt xem toàn bộ là thể loại ấy. Vậy, chúng ta có nên chạy theo không?

    Viết theo sở thích chính là khởi nguồn của những câu chuyện đầy cảm xúc, mà bất cứ ai khi bắt đầu viết đều theo con đường này. Nếu không vì sở thích tôi nghĩ tác giả sẽ không trụ được lâu theo câu chuyện của mình. Lâu dần tay viết vững vàng hơn sẽ nghĩ đến những đột phá mới, những góp ý của đọc giả, những tương tác sẽ giúp chúng ta học hỏi thêm nhiều để biết cần thay đổi điều gì. Là một người viết nếu bảo thủ sẽ rất khó tạo nên bước tiến.

    Đọc giả thì như câu nói "chín người mười ý" biết sao mà lần. Có thể người này hợp với câu chuyện của mình, có người lại thấy nó không hợp, đó là ở tính cách của mỗi đọc giả không thể lường được.

    Thị hiếu là thứ mau nở chóng tàn, những thành phẩm chạy theo có thể mang đến nhiều đọc giả trong nhất thời nhưng điều đó sẽ đánh mất chính tâm hồn tác giả, khi thị hiếu này bước qua, cái khác lại tới, chúng ta lại vác bút chạy theo đọc giả. Vậy thứ ta viết ra theo ý người khác một cách mù quáng, có còn là tác phẩm đúng nghĩa của chúng ta không?

    Vâng, trước tiên tôi nghĩ chúng ta cứ nuôi dưỡng tâm hồn và ngòi bút thật vững chắc, khi có người chấp nhận tác phẩm cũng như chấp nhận tâm hồn và văn phong của chúng ta, thứ mà một người viết không thể đánh mất ở bất kỳ lý do gì.

    Ý kiến của tôi là vậy, không biết người khác thì sẽ thế nào? ^^
     
  6. Rewrite4future

    Bài viết:
    346
    ^^ E hèm. Theo Rewrite..

    Rewrite không viết theo sở thích. Cũng không viết để chiều đọc giả. Rewrite viết để phản ánh cuộc sống và tâm hồn của con người.

    Sở thích của tác giả như một đồ thị hàm sin lúc hứng thú, lúc không, lúc rảnh, lúc bận. Có khi tác giả tắt lịm cảm hứng cả vài năm.

    Thị hiếu của đọc giả, khó chiều lắm. Và nó làm mình hình dung ra các quán cafe, mọc lên như nấm sau mưa, người người nhà nhà viết về cùng 1 thể loại, na ná, rập khuôn.

    Còn cuộc sống thì muôn màu, muôn vẻ, chúng ta không cần phải dùng quá sức để sáng tạo gì nhiều, chỉ cần một chút hư cấu vào chính chất liệu cuộc sống vậy là có truyện. Cuộc sống thế nào, ta viết thế ấy.
     
    Chì ĐenHoa Nguyệt Phụng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng bảy 2025 lúc 12:06 PM
  7. Phước Dương

    Bài viết:
    125
    Mình nghĩ, chỉ là viết nghiệp dư, viết vì sở thích thì sao cứ phải lăn tăn chuyện viết vì mục đích gì, cho ai. Hãy viết cho mình trước, tự mình đọc thấy thích, thấy có tiến bộ là tốt. Còn nếu cứ chạy theo "mục tiêu", "đích đến", "lý tưởng", "khát vọng" thì sẽ mệt lắm đó nghen. Con đường đó dài và chông gai lắm.

    Thân ái!
     
  8. nguyệt trần 1303

    Bài viết:
    185
    Idol lên tiếng, em ngồi lắng nghe. Fan cứng của tác giả đang ở đây.
     
  9. nguyệt trần 1303

    Bài viết:
    185
    Nhưng mà Idol, em chợt có suy tư thế này. Kiểu em không phải dân chuyên về viết lách, mà em trường phái thực dụng á

    Viết lách không đơn thuần là nghệ thuật. Mà nó là một cuộc chơi khắc nghiệt.

    Đam mê thôi là không đủ, để đi xa hơn người viết cần phải tỉnh táo: Viết cho ai? Vì điều gì? Và sẵn sàng đánh đổi đam mê với cái gì?

    Nếu như viết theo sở thích=> giữ được bản sắc. Nhưng lại không đảm bảo trong thế giới ngoài kia sẽ có người chịu dừng lại để lắng nghe mình.

    Còn nếu viết theo thị hiếu=> dễ được đón nhận hơn, nhưng cũng dễ hòa tan chính mình.

    Cái thực sự khó của ngành nghệ thuật nói chung và viết lách nói riêng, chính là: Giữ được tiếng nói cá nhân nhưng vẫn có người muốn dừng lại để thưởng thức.

    Em lấy ví dụ như Van Gogh đi. Cả đời cháy hết đam mê cho hội họa. Nhưng cả đời sống trong nghèo khổ.

    Đến khi ông mất rồi, tranh mới được bán với giá triệu đô. Mới được tung hô

    => Nhưng điều đó có ý nghĩa gì đâu?

    Tranh cũng vậy, mà văn chương cũng vậy.

    Nghệ sĩ chạy theo tiền thì gọi là thợ, nhưng nếu chỉ đơn thuần vì đam mê và bản sắc thì lại vô cùng rủi ro."

    Vậy thì nên làm sao chứ? Trung hòa cả hai thứ sao? Đó thực sự là một con đường quá chông gai đấy. Và nếu thực sự ai chọn con đường này, em rất tôn trọng họ.
     
  10. XSaoMai

    Bài viết:
    31
     
    Hoa Nguyệt Phụng thích bài này.
  11. Phước Dương

    Bài viết:
    125
    * * *

    Trước hết, mình xin từ chối tử" idol"của bạn nhé. Cao quá, kẻo mình rớt xuống, tội nghiệp.

    Kế đến, mình xin bàn ngắn một chút thế này: Viết phải có năng khiếu, sáng tác phải có cảm hứng, nên kết hợp hai cái này thì tốt hơn là những vấn đề to lớn bên ngoài. Tôi rèn năng khiếu để thể hiện cảm hứng; và dùng cảm hứng để phát huy năng khiếu. Xoay quanh cái cái này đã là nhức đầu rồi đấy.

    Dĩ nhiên, đây là ý kiến chủ quan của mình thôi.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...