Xuyên Không [Edit] Tôi Trở Nên Nổi Bật Sau Khi Bị Cõi Mạng Chế Nhạo - Diệp Liêu Trà

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi GiangPhan369, 15 Tháng tám 2024.

  1. GiangPhan369 ~~

    Bài viết:
    91
    Chương 202: Thiện ác đều có báo ứng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại một buổi đấu giá nào đó.

    Một người đàn ông nằm trên mặt đất, khuôn mặt lộ vẻ tuyệt vọng, trong khi một thiếu niên đứng bên cạnh, cúi đầu, cười cợt nhìn người đàn ông đau đớn đến mức gân xanh trên trán nổi lên.

    "Ban đầu còn tưởng ký chủ do hệ thống tấn công lựa chọn lợi hại đến mức nào, không ngờ cũng chỉ có vậy mà thôi."

    Thiếu niên vui vẻ đứng dậy nhưng trong đáy mắt lại lóe lên sự tàn nhẫn không phù hợp với độ tuổi của cậu ta.

    "Quách Đại Hải, xuất thân từ nông thôn, khó khăn lắm mới nhờ vào sự góp sức của cả làng để vào đại học. Trong thời gian học đại học, quen biết bạn gái Tạ Khiết. Sau khi biết được gia cảnh của Tạ Khiết, anh đã dễ dàng dùng lời ngon tiếng ngọt để chinh phục vị tiểu thư nhà giàu đơn thuần này."

    "Kết hôn vì có con, không đưa sính lễ, ngược lại nhà gái còn mang theo của hồi môn. Còn anh thì sao? Sau khi kết hôn, đưa cả gia đình già trẻ lớn bé từ nông thôn lên thành phố."

    "Trong thời gian vợ mang thai, anh ngoại tình, cuối cùng chiếm đoạt toàn bộ gia sản của bố vợ, thậm chí còn khiến vợ mình tức giận đến qua đời."

    "Chậc chậc chậc, đúng là một câu chuyện vươn lên từ tầng lớp thấp đầy ly kỳ hấp dẫn."

    Thiếu niên vừa nói vừa vỗ tay tán thưởng.

    Người đàn ông nằm trên đất quằn quại như một con giòi.

    Thiếu niên nhướn mày, ánh mắt lạnh lùng, nâng chân lên, giẫm mạnh lên đùi của anh ta.

    Người đàn ông mặt mũi đỏ bừng, gân xanh nổi lên, mắt trợn ngược, giống như đang chịu một hình phạt tàn khốc.

    Thiếu niên nhìn chăm chú vào bộ dạng thê thảm của anh ta với vẻ mặt đầy hứng thú.

    "Trước đây tôi nghe nói sau khi hệ thống tấn công bị cởi trói, ký chủ sẽ gặp phải kết cục không ra gì, bây giờ nhìn lại, quả thật không sai."

    Cậu ta vuốt cằm, lẩm bẩm một mình.

    "Tôi nhớ vợ của anh bị anh chọc tức chết, còn đứa con của các người, cô gái đó cũng bị anh bán đi bởi người tình mới."

    Cậu ta cười tươi, miệng thốt ra những lời lạnh lẽo rợn người.

    "Anh có biết sau khi cô ấy bị bán đi đã xảy ra chuyện gì không?"

    "Trong cuộc đấu giá ngầm này, con gái của anh đã bị biến thành một chiếc bình đựng xinh đẹp và được những người có sở thích đặc biệt đem ra đấu giá." Chàng trai trẻ mỉm cười, để lộ tám chiếc răng trắng: "Hay là tôi biến anh thành một chiếc bình như vậy rồi đưa lên sân khấu cho mọi người thưởng thức nhé?"

    "Nhìn xem hai cha con các người, ai được bán với giá cao hơn?"

    Người đàn ông mạnh mẽ lắc đầu nhưng mỗi lần lắc đầu, cơ thể lại truyền đến cơn đau dữ dội.

    Lúc này anh ta mới mơ hồ nhớ lại, lần đầu gặp cái gọi là hệ thống vận khí, những lời mà anh ta đã từng cho là "bàn tay vàng" trời ban cho mình

    [Liên kết với hệ thống này, sẽ không thể cởi trói. Một khi ký chủ thất bại trong nhiệm vụ và cởi trói với hệ thống, ký chủ sẽ phải gánh chịu tất cả nghiệp quả do hệ thống đã gây ra từ khi liên kết.]

    Thiên đạo có luân hồi.

    Anh ta cướp đi vận khí của vợ và gia đình vợ, cướp vận khí của đối thủ cạnh tranh, trên con đường này, bất cứ ai mà Quách Đại Hải cảm thấy không vừa mắt, anh ta đều không tha.

    Thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng, bây giờ, rốt cuộc đến lượt anh ta.

    Quách Đại Hải không biết thiếu niên này làm sao tìm ra mình, nhưng chỉ trong một lần gặp mặt ngắn ngủi, anh ta và "bàn tay vàng" mà anh ta luôn tự hào bấy lâu đã bị đối phương đánh bại tan nát.

    Người đàn ông cố gắng, dốc toàn lực để thoát khỏi móng vuốt của con quỷ dữ này.

    Anh ta còn muốn sống, anh ta còn rất nhiều tiền chưa tiêu, còn rất nhiều phụ nữ chưa được hưởng thụ.

    Anh ta không thể chết.

    Cơn đau do bị đứt tay đứt chân vẫn ám ảnh không buông.

    Quách Đại Hải từ ban đầu cầu xin được sống, đến giờ thì chỉ còn lại suy nghĩ "Để anh ta chết đi".

    Sự thay đổi trong suy nghĩ chỉ xảy ra trong chớp mắt, khi thiếu niên vung dao xuống.

    "Xương người thật cứng." Thiếu niên nhếch miệng, vẩy vẩy cánh tay đau nhức: "Tiếc thật, xương sống thì lại mềm."

    Sắc mặt Quách Đại Hải xám xịt, đôi mắt vô hồn, khuôn mặt tái nhợt.

    "Xin cậu.. để tôi chết đi.."

    "Cái gì?"

    Thiếu niên "tốt bụng" cúi người xuống, áp tai vào để nghe.

    Kết quả..

    "Anh không biết sao? Những ký chủ liên kết với hệ thống khác mà tháo gỡ thì chắc chắn sẽ chết, chỉ có hệ thống tấn công là khác."

    "Các người, đạp lên người khác để leo lên, hút máu của người khác để làm mạnh bản thân mình.."

    Giọng điệu thiếu niên nâng cao, giống như đang ngâm một bài thánh ca trong sáng.

    "Không xứng được chết.."

    "Phụt.."

    Âm thanh thịt và lưỡi dao ma sát vang lên từ hậu trường, trong khi dưới đài đấu giá lộng lẫy, những người đeo mặt nạ, ăn mặc chỉnh tề, cổ vươn dài đầy mong đợi nhìn về phía sản phẩm sắp được đưa ra.

    "Đây là một sản phẩm rất quý giá.."

    Khi lời của người đấu giá vừa dứt, người đàn ông bị đứt tay đứt chân, bị biến thành "bình mỹ nhân", bị nhốt trong lồng, từ từ được nâng lên sân khấu.

    Dù tai, mũi, mắt, miệng của mình đã mất hết, nhưng anh ta lại cảm giác như có thể nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của đám người dưới sân khấu khi nhìn về phía mình, có thể nghe thấy hơi thở nặng nề của họ ngay lập tức..

    Quách Đại Hải cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

    Ở hậu trường, thiếu niên khoanh tay trước ngực, thong thả quan sát đám người dưới sân khấu tranh nhau nâng giá và giành giật.

    [Chúc mừng ký chủ, lại lần nữa hoành thành chuyến đi săn.]

    Âm thanh máy móc vang lên trong đầu, thiếu niên quay người, vẻ mặt chán nản: "Chán quá."

    "Những kẻ này chẳng có chút thử thách nào."

    Âm thanh máy móc dừng lại một lát sau đó nói.

    [Gần đây, dường như có một người rất lợi hại ở thành phố A, thậm chí đã giết cả ký chủ của hệ thống ngụy trang.]

    Mặc dù ngụy trang chỉ là một hệ thống hỗ trợ, nhưng khả năng thay đổi diện mạo của nó lại là công cụ tuyệt vời nhất để che giấu thân phận.

    Muốn tìm ra ký chủ thực sự của hệ thống ngụy trang không phải là một việc dễ dàng.

    "Ồ?"

    Thiếu niên nheo mắt, thè lưỡi đỏ tươi, liếm nhẹ lên môi.

    "Hy vọng lần săn này sẽ khiến tôi cảm thấy thú vị."

    *

    Phòng khách của cục cảnh sát.

    An Ly hắt hơi một cái.

    Viên cảnh sát nhỏ đang theo dõi cô lẩm bẩm: "Trời không lạnh mà sao cô ấy lại hắt xì cơ chứ?"

    "Có cần mở điều hòa trong phòng không?"

    Viên Giang giơ tay vỗ một cái lên đầu viên cảnh sát nhỏ.

    "Người ta đến đồn cảnh sát để chịu điều tra, chứ không phải đến để hưởng thụ!"

    Viên cảnh sát bị đánh:.

    Cậu ta tức giận nhưng không dám nói gì.

    An Ly xoa xoa mũi, cô đã giữ tư thế này rất lâu rồi.

    Camera trong phòng vẫn luôn mở, nhưng mãi mà không có ai đến tìm cô.

    Một lúc sau, An Ly cũng không rõ ý định của đối phương là gì.

    Chủ yếu là tên Trương Tinh Hà kia quá khó lừa gạt.

    Chỉ một manh mối nhỏ cũng sẽ bị anh phát hiện.

    An Ly không dám thả lỏng.

    Trước đó, hệ thống đã nói với cô về ba loại hệ thống chính, cùng với sự đặc biệt của việc cởi trói của hệ thống tấn công đối với ký chủ.

    An Ly còn chú ý tới một điểm.

    [Hệ thống, có phải năng lực của tất cả các hệ thống tấn công trong giai đoạn đầu mạnh hơn hai loại còn lại không? ]

    Cái hệ thống khốn khiếp này, dù lúc đầu lúng túng không muốn thừa nhận, cuối cùng vẫn bị An Ly dồn ép, buộc phải khai ra.

    [Đúng là lúc đầu ký chủ của đám đó sẽ có tốc độ thăng tiến nhanh hơn, dù sao thì không cần tự nỗ lực, chỉ cần cướp của người khác là được.]

    Trong giọng điệu ấy có sự khinh thường và chế giễu.

    An Ly nhướn mày, điểm này, cô đồng ý với hệ thống.
     
  2. GiangPhan369 ~~

    Bài viết:
    91
    Chương 203: Kế hoạch

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Âm thanh của hệ thống mang theo một chút miễn cưỡng, như thể không muốn thừa nhận điều đó.

    [Đối đầu trực tiếp thì không ổn lắm, nhưng người liên kết với hệ thống tấn công chỉ mạnh ở giai đoạn đầu thôi, những người thực sự có năng lực, đáng để xem mới là những hệ thống trưởng thành như của tôi!]

    An Ly ngập ngừng.

    [Nói nhiều như vậy, sao cậu vẫn chưa giới thiệu rõ ràng "hệ thống trưởng thành" là gì? ]

    [Hệ thống trưởng thành sẽ thiết lập một lộ trình phát triển cho ký chủ, thời gian càng dài, mức độ hoàn thành nhiệm vụ càng cao, khả năng nhận được cũng càng mạnh. Nếu có thể đi đến cuối cùng, ký chủ chắc chắn sẽ trở thành thần trong một lĩnh vực nào đó!]

    Hệ thống tự hào nói: [Hệ thống trưởng thành là hệ thống có khả năng tạo ra "thần" cao nhất trong ba loại hệ thống!]

    An Ly thầm giật mình.

    Cô nhớ Lăng Tô đã nói qua, tổ chức đó nắm giữ rất nhiều hệ thống, liệu mục đích của họ có phải là để tạo ra "thần" không?

    An Ly suy nghĩ một chút, rồi trong lòng lại tự cười nhạo bản thân quá nhạy cảm.

    Tạo thần?

    Trong thế giới này có thần hay không còn không biết, làm sao có thể nói đến chuyện tạo ra thần?

    Mặc dù hệ thống dở người này khoe khoang rằng hệ thống trưởng thành có khả năng tạo ra thần nhưng cô không thể tưởng tượng ra một hệ thống bình luận thế này cuối cùng có thể tạo ra loại thần nào?

    Chẳng lẽ là thần bình luận.

    An Ly đang suy nghĩ thì cánh cửa phòng tiếp khách bỗng nhiên mở ra.

    Một bóng dáng cao lớn đứng ở cửa.

    *

    Trương Tinh Hà nhìn có vẻ như lơ đãng dựa vào thành ghế nhưng thực ra lại rất tỉ mỉ quan sát cô gái ngồi đối diện mình.

    Trên khuôn mặt An Ly tỏ vẻ căng thẳng, còn có dấu vết của những giọt nước mắt đã lướt qua má nhưng không kịp lau đi, khóe mắt hơi đỏ và mí mắt có chút sưng lên.

    Giống như tình hình mà viên cảnh sát trước đó đang giám sát và báo cáo.

    "An Ly, tôi còn chưa kịp cảm ơn cô một cách tử tế."

    Người đàn ông chắp tay.

    "Nếu lần này không có sự hợp tác của cô, có thể sẽ gây ra nhiều tổn thất hơn." Trương Tinh Hà nói: "Dù sao đi nữa, tôi vẫn rất cảm ơn cô đã phối hợp với chúng tôi trong việc điều tra vụ án, cô đã cứu sống được Uông Thụy."

    An Ly chớp mắt.

    Đúng vậy, khi lần đầu Trương Tinh Hà xuất hiện trong biệt thự của đoàn làm chương trình, cô đã bày tỏ ý định hợp tác với anh.

    Chỉ có điều, người đàn ông vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng cô, cũng không dám thật sự trao đổi thông tin mà anh nắm giữ.

    Cho đến khi, An Ly phát hiện ra căn phòng bí mật ẩn trong biệt thự và cứu được Uông Thụy.

    Cảnh sát từ sớm đã có sự đề phòng đối với nhà họ Lạc. Trước đây nhà họ Lạc chưa bao giờ bước chân vào lĩnh vực giải trí và phim ảnh nhưng lần này, họ lại đột ngột nảy sinh hứng thú và đầu tư vào một chương trình giải trí.

    Trương Tinh Hà suy đoán, có thể vì nhà họ Lạc tham lam muốn nuốt thêm quá nhiều, không biết tự lượng sức.

    Chỉ việc độc quyền trong ngành luật vẫn chưa đủ, họ muốn có danh tiếng, một danh tiếng tốt để đưa nhà họ Lạc lên ngang tầm với chính quyền.

    Ngành giải trí rất phức tạp nhưng nếu có thể để thái tử gia Lạc Mật Anh của nhà họ Lạc gia nhập tạo dựng được hình ảnh tích cực, truyền tải thông điệp pháp luật, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý và lòng mến mộ của công chúng.

    Điều đó sẽ mang lại lợi ích vô cùng lớn cho sự phát triển trong tương lai của nhà họ Lạc.

    Lạc Mật Anh một lòng cho rằng mình muốn gia nhập ngành giải trí, vừa để tận hưởng sự ngưỡng mộ từ người hâm mộ, vừa để đạt được thành tích, chứng minh với Lạc Thượng Nhân, người luôn tạo áp lực cho mình.

    Không ngờ, hành động của anh ta lại đúng như ý đồ của Lạc Thượng Nhân.

    Không ai hiểu con bằng cha.

    Lạc Thượng Nhân quá hiểu con trai mình, càng cấm cản anh ta làm gì, thì anh ta càng muốn làm cho bằng được. Chính vì thế, khi vừa nghe về kế hoạch của Lạc Mật Anh, ông ta đã gọi anh ta về nhà và mắng một trận.

    Thực ra, kế hoạch trong lòng ông ta tính toán kỹ càng hơn ai hết.

    "Chắc giờ Lạc Mật Anh vẫn chưa hiểu mình đã bị chính cha mình lừa." Trương Tinh Hà lạnh lùng nở một nụ cười.

    Nếu như trong lòng Lạc Thượng Nhân không có kế hoạch gì, làm sao có thể đưa "cái bóng" vào chương trình, lại còn đưa đến bên cạnh con trai mình?

    Chỉ là không may, người vốn dĩ có nhiệm vụ bảo vệ, giờ lại là người làm hại Lạc Mật Anh.

    An Ly cảm thán, gừng càng già càng cay.

    "Nhưng từ thông tin mà người của chúng tôi cài vào trong nhà họ Lạc gửi về, Lạc Thượng Nhân yêu thích nhất là chính bản thân ông ta."

    "Đến giờ, người của nhà họ Lạc, bao gồm cả Lạc Mật Anh, đều nghĩ rằng chính anh ta một mực muốn gia nhập ngành giải trí nên mới gặp phải chuyện như vậy."

    "Lạc Thượng Nhân không hề nhắc đến bản thân mình một chút nào."

    Trong ánh mắt của Trương Tinh Hà lóe lên một tia chế giễu.

    Cha con ruột thịt thì sao? Một khi đe dọa đến bản thân, chắc chắn sẽ vứt bỏ ngay lập tức.

    An Ly nhạy bén nhận ra tâm trạng của đối phương bất thường, cô không lộ vẻ gì: "Nhưng dù sao Lạc Mật Anh cũng là người thừa kế của nhà họ Lạc, Lạc Thượng Nhân cũng sẽ không để anh ta gặp chuyện đâu, phải không?"

    Trương Tinh Hà nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia khen ngợi.

    Không tệ, đầu óc tốt hơn tên Viên Giang kia nhiều.

    "Đúng vậy, hiện giờ ông ta đang lo lắng, tìm cách giải quyết tình huống này."

    An Ly hiểu ra: "Vậy có nghĩa là, các anh cần Lạc Thượng Nhân hành động."

    Người đàn ông không hề phủ nhận.

    "Chỉ khi ông ta hành động, chúng ta mới có cơ hội nắm lấy được điểm yếu."

    Chỉ cần xé một lỗ hổng, phần còn lại sẽ không thể che giấu được nữa.

    Trương Tinh Hà khẽ mím môi: "Nhưng vấn đề duy nhất hiện tại là, Lạc Thượng Nhân là người làm việc rất cẩn trọng."

    "Cho dù là con trai ruột gặp chuyện, ông ta cũng sẽ không hành động ngay."

    Đây cũng là lý do dù trước đó họ có nghi ngờ và nhận ra tội ác của nhà họ Lạc nhưng vẫn không hành động.

    Thiếu chứng cứ xác thực.

    Nhà họ Lạc vốn là một gia tộc làm nghề luật sư, họ vô cùng quen thuộc với quy tắc của cảnh sát trong việc điều tra và xử lý vụ án.

    Bọn họ sẽ lưu lại chứng cứ.

    An Ly hiểu ý của người đàn ông.

    Nhưng cô có một vấn đề.

    "Chương Ca vẫn còn sống mà. Với lời khai của hắn ta, cảnh sát chắc hẳn cũng có thể nhân cơ hội tiến hành điều tra."

    Trương Tinh Hà lắc đầu.

    "Cô quá coi thường nhà họ Lạc rồi, đến lúc sinh tử, thằn lằn cũng biết tự cắt đuôi để sống."

    "Mặc dù lời khai của Chương Ca có liên quan đến nhà họ Lạc nhưng nếu Lạc Thượng Nhân muốn tìm cách thoát thân, thì cũng dễ dàng thôi, chỉ cần tìm một con dê thế tội trong nhà họ Lạc là có thể kết thúc chuyện này."

    "Về sau, muốn nắm được điểm yếu của nhà họ Lạc nữa sẽ khó khăn."

    An Ly im lặng.

    Đúng vậy, đánh rắn động cỏ không phải một hành động sáng suốt.

    Trương Tinh Hà híp mắt lại: "Vậy chỉ có cách lôi kéo Lạc Thượng Nhân vào cuộc, mới có thể một chiêu diệt địch, không để lại hậu quả."

    Vừa dứt lời, người đàn ông nhìn thẳng vào An Ly.

    "Vậy nên, kế hoạch tiếp theo tôi cần cô trợ giúp."

    Trong phòng giám sát.

    Viên Giang nhìn vẻ mặt của đội trưởng nhà mình, thực sự không biết phải làm sao.

    Cậu ấy vừa che mắt, vừa trò chuyện với cô nữ cảnh sát nhỏ: "Cô nhìn ánh mắt của đội trưởng, ai mà biết, cứ tưởng anh ấy định tỏ tình."

    "Đừng hù dọa cô gái nhỏ nữa."

    Nữ cảnh sát liếc nhìn cậu ấy, rồi lại nhìn sang chiếc micro kết nối với tai nghe Bluetooth của Trương Tinh Hà, sau đó im lặng, khép chặt miệng lại.

    "Nhưng mà, không thể không nói, An Ly và đội trưởng nhà ta quả thật xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc, nhìn thật là đã mắt!" Viên Giang vừa xoa cằm vừa nói.

    Sau đó, cậu ấy lại lắc đầu: "Thôi thôi, với tính cách cuồng làm việc và vẻ mặt băng giá của đội trưởng, tốt nhất đừng có làm khổ cô gái nhỏ ấy."

    Đang lẩm bẩm thì bỗng trong phòng vang lên một giọng nam lạnh lùng.

    "Không thích mặt băng giá của tôi, chẳng lẽ thích kiểu nói nhiều như cậu sao?"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...