Ngôn Tình [Dịch] Mười Vạn Lý Do Phải Nạp Tiền - Mặc Linh

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Bunmincha, 13 Tháng sáu 2025.

  1. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 100: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (27)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâu Tinh Lạc không nhớ rõ mình ngủ thiếp đi từ lúc nào, đợi đến khi tỉnh lại, trời đã sáng trưng.

    Anh muốn giơ tay xoa nhẹ mi tâm, mơ hồ cảm nhận được sức nặng trên cánh tay, rũ mắt nhìn xuống.

    Cô bé an tĩnh nằm sấp trong lòng anh, ngủ say sưa.

    Chăn không biết từ lúc nào đã đắp lên cả hai người, chân cô bé còn gác lên người anh.

    Đầu Lâu Tinh Lạc 'ong' một tiếng, rơi vào khoảng trống.

    Ngoài cửa sổ mơ hồ truyền đến tiếng ồn ào trên phố, đó là hơi thở cuộc sống nơi trần gian.

    Lâu Tinh Lạc còn chưa nghĩ ra nên làm thế nào, người trong lòng đã tỉnh trước.

    Cô ngẩng đầu lên, mơ màng nhìn anh một cái, rồi lại vùi mặt xuống, còn cọ cọ nữa.

    Lâu Tinh Lạc: "..."

    Sáng sớm tinh mơ gặp phải chuyện như vậy, trong lòng Lâu Tinh Lạc chỉ có hai chữ - xong đời.

    Lâu Tinh Lạc thở ra một hơi, nói: "Tỉnh rồi thì dậy đi."

    Anh thật sự muốn xuống, nhưng Linh Quỳnh ôm chặt anh không buông, còn dùng chân đè lên người anh, anh xuống thế nào?

    "Chưa tỉnh." Giọng cô bé nghẹn ngào, "Ta còn ngủ được."

    "Chưa tỉnh mà nàng nói chuyện?"

    Linh Quỳnh ngẩng đầu, trong mắt ánh sáng lấp lánh, cô mềm giọng nói: "Ta sợ tỉnh rồi phát hiện ra là đang mơ, huynh sẽ biến mất."

    Lâu Tinh Lạc khẽ ngẩn người.

    Lời này.. có phải có chút không đúng không?

    Linh Quỳnh: "Để xác định ta không phải đang mơ, Lâu Tinh Lạc, huynh hôn ta một cái đi."

    "..."

    Lâu Tinh Lạc bình tĩnh gỡ cô ra, vén chăn xuống giường.

    Giấc mộng xuân, hóa ra đúng là một giấc mộng.

    Đã bảo Nhấp Nháy sao có thể hào phóng tặng phúc lợi như vậy!

    Linh Quỳnh nằm sấp trên chăn nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không hôn thì không hôn.. đợi tôi rút được thẻ, bố đây chẳng phải là muốn làm gì thì làm!"

    Phía sau lẩm bẩm rất nhỏ, đầu Lâu Tinh Lạc vốn cũng rối bời, nên không nghe rõ lắm.

    Linh Quỳnh lẩm bẩm xong, ngáp một cái rồi ngồi dậy bên giường.

    "Ta đói bụng."

    "Tu vi của nàng, đáng lẽ không cần ăn.."

    Linh Quỳnh cắt ngang lời anh: "Ta đói bụng."

    ".. Ta đi mua đồ ăn cho nàng, nàng đi rửa mặt trước đi." Lâu Tinh Lạc mượn cớ rời đi.

    Ở lại đây anh cũng không biết nên nói gì, rất là lúng túng.

    * * *

    Lâu Tinh Lạc mua bữa sáng về, Linh Quỳnh đã thay một bộ y phục màu đỏ tươi, rạng rỡ phóng khoáng, tràn đầy sức sống thanh xuân của thiếu nữ.

    Màu sắc y phục không khác biệt lắm, nhưng đường thêu trên áo thì khác, nhìn một cái là biết không phải bộ hôm qua.

    Cô đang đứng bên cửa sổ nhìn xuống dưới.

    "Qua đây ăn đồ đi."

    Lâu Tinh Lạc gọi cô một tiếng.

    Linh Quỳnh xoay người lại, vạt váy vẽ một đường cong trong không khí.

    Lâu Tinh Lạc trước đây không quá thân cận với Linh Quỳnh, đồ ăn đều là Giáng Hòa chuẩn bị, nên không biết cô ăn uống rất kén chọn.

    Nhìn những thứ bị Linh Quỳnh gắp ra..

    Bữa sáng chỉ có chút đồ này, đành uống cháo thôi.

    Lâu Tinh Lạc: "Tối hôm qua.."

    Đợi một lát, Lâu Tinh Lạc cũng không nói tiếp, Linh Quỳnh nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"

    Vẻ mặt bình tĩnh và tùy ý như không có chuyện gì xảy ra của Linh Quỳnh, cứ như tối hôm qua chưa từng có chuyện gì.

    Lâu Tinh Lạc lại không biết mở lời thế nào.

    "Không sao.." Lâu Tinh Lạc đẩy phần của mình qua, "Nàng và Lâu Lăng Vũ hẹn nhau lúc nào?"

    "Buổi tối." Linh Quỳnh ngậm thìa, "Huynh đánh thắng hắn không?"

    Lâu Tinh Lạc: "Nàng sợ ta đánh không thắng?"

    ".. Hơi hơi." Vậy thì tôi còn phải đi cứu anh.

    "Nếu ta đánh không thắng, có phải nàng sẽ từ bỏ kế hoạch này không?"

    "Vậy thì không thể." Linh Quỳnh tỏ vẻ không thể nào, vỗ vỗ ngực, "Ta có thể cứu huynh! Yên tâm, ta rất chuyên nghiệp!"

    Cứu thì cứu thôi!

    Lâu Tinh Lạc: "..."

    Lâu Tinh Lạc: "Lâu Lăng Vũ đánh không thắng ta đâu."

    "Vậy thì tốt." Linh Quỳnh hài lòng gật đầu, cô cúi đầu húp một ngụm cháo, lại nhớ ra gì đó, ngẩng đầu hỏi: "Con rắn của huynh đâu?"

    Tối hôm qua đã không thấy.

    Bây giờ cũng không thấy bóng dáng.

    Giá mà có con rắn, nhóc con tối qua cũng không đến nỗi sợ hãi như vậy.

    "Giám thị Lâu Lăng Vũ."

    Linh Quỳnh đưa cho anh một ánh mắt 'hiểu chuyện', tiếp tục húp cháo.

    * * *

    Lâu Lăng Vũ theo giờ hẹn đến bến tàu đã định.

    Bốn phía vắng tanh, chỉ có tiếng gió thổi từ mặt sông vọng lại.

    "Thiếu thành chủ, đã chuẩn bị xong hết rồi." Có người từ trong bóng tối chạy tới, khẽ báo cáo.

    Lâu Lăng Vũ gật đầu, vẫy tay ra lệnh cho người đi mai phục.

    Đương nhiên hắn không tin một người lạ.

    Bất kể đối phương thật sự muốn giao dịch với hắn, hay muốn làm gì, ở Phạn Không Thành, đều khiến ả có đi không về.

    Nửa nén hương sau.

    "Hêy."

    Lâu Lăng Vũ quay đầu nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

    Trên chiếc thuyền đậu ở bến tàu, có một ngọn đèn sáng, cô gái cầm đèn lồng đang vẫy tay với hắn.

    Lâu Lăng Vũ: "..."

    Má nó!

    Cô ta lên thuyền từ lúc nào vậy?

    Lâu Lăng Vũ theo bản năng nhìn quanh bốn phía, giây tiếp theo thu hồi tầm mắt, mặt trầm xuống đi về phía bến tàu.

    Linh Quỳnh nằm bò trên mạn thuyền: "Đồ ta cần đều mang đến rồi chứ?"

    Lâu Lăng Vũ giật lấy cái túi bên hông: "Người đâu?"

    Linh Quỳnh cúi người xuống, sau đó vất vả kéo người lên: "Đây."

    Lâu Tinh Lạc trông như đã ngất đi.

    Lâu Lăng Vũ cẩn thận nhận dạng một chút, xác định là Lâu Tinh Lạc: "Giao dịch thế nào?"

    "Ngươi lên đây." Linh Quỳnh gõ gõ mạn thuyền, cười híp mắt nói: "Tiền trao cháo múc."

    Lâu Lăng Vũ: "..."

    Hắn tưởng chỉ giao dịch ở bến tàu, không ngờ Linh Quỳnh lại kiếm đâu ra một chiếc thuyền.

    Bây giờ cưỡi hổ xuống không được..

    Lâu Lăng Vũ nghĩ người của hắn chắc không có vấn đề gì, nên cuối cùng hắn chọn lên thuyền.

    Hắn vừa lên đã phát hiện thuyền chuyển động.

    "Cô nương có ý gì?"

    Linh Quỳnh trói Lâu Tinh Lạc vào cột bên cạnh, hùng hồn nói: "Đây là địa bàn Phạn Không Thành, không thân thiện với ta lắm, ta đương nhiên phải cẩn thận một chút. Yên tâm, chỉ là rời khỏi đây một chút, đảm bảo an toàn."

    Tặng kèm một nụ cười ngoan ngoãn đáng yêu.

    Lâu Lăng Vũ: "..."

    Thuyền rời bến, gió sông thổi qua, mang theo từng cơn lạnh lẽo.

    Phía bến tàu, người của Lâu Lăng Vũ nhìn thuyền rời đi, mặt đối mặt ngơ ngác.

    "Bây giờ làm sao?"

    Chuyện này không giống với những gì đã nói trước đó, không có vụ này mà.

    "Người nào bơi giỏi thì bám theo." Một người trong số đó nhanh chóng ra lệnh, "Có tình huống lập tức phát tín hiệu, các người đi tìm thuyền, bám theo."

    "Vâng."

    Mọi người lập tức tản ra.

    "Không đúng.. thuyền đâu?" Đột nhiên có người chỉ tay ra mặt sông kinh hô một tiếng.

    Chiếc thuyền vừa nãy còn nhìn thấy, đột nhiên biến mất.

    Khoảng cách đó không đến nỗi không nhìn thấy..

    Mọi người không kịp che giấu, đồng loạt xông ra, nhìn về phía mặt sông.

    "..."

    Xong đời rồi!

    Bọn họ làm mất thiếu thành chủ rồi!

    "Làm sao bây giờ?"

    "Nhanh, báo cho thành chủ."

    * * *

    Thành chủ mấy ngày nay vẫn luôn bận chuyện bản đồ Kỳ Lân, khắp nơi tìm Lâu Tinh Lạc, không có thời gian quản Lâu Lăng Vũ đang làm gì.

    Cho nên người bên dưới đến bẩm báo, ông ta nghĩ cùng lắm là Lâu Lăng Vũ lại gây ra chuyện gì đó trong thành, không muốn hỏi đến chuyện này lắm, trực tiếp sai người đi tìm quản gia.

    Dù sao bình thường đều là quản gia thu dọn tàn cuộc cho ông ta.

    "Thành chủ, thiếu thành chủ mất tích rồi!"

    Đệ tử đến bẩm báo chặn thành chủ lại, lo lắng nói lớn.

    "Ngươi nói cái gì?"

    * * *

    Lâu Lăng Vũ: Xin hỏi tôi còn cơ hội không?

    Linh Quỳnh: Hì hì hì, nạp tiền là có.

    Tiểu tiên nữ: Hì hì hì, vote phiếu cũng được.
     
    Gianggheo91 thích bài này.
  2. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 101: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (28)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  3. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 102: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (29)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  4. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 103: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (30)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  5. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 104: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (31)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  6. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 105: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (32)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  7. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 106: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (33)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  8. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 107: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (34)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  9. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 108: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (35)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
  10. Bunmincha

    Bài viết:
    0
    Chương 109: Tuổi nổi loạn đến muộn của tổ tông (36)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Gianggheo91Livili thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...