Truyện Ngắn Anh Có Phải Là Hạnh Phúc Cuối Cùng Của Em - Thientuyetluxubu

Discussion in 'Cần Sửa Bài' started by thientuyetluxubu, Jun 13, 2025 at 9:50 PM.

  1. thientuyetluxubu

    Messages:
    170
    Tên truyện: Anh có phải là hạnh phúc cuối cùng của em

    Tác giả: Thientuyetluxubu

    Thể loại: Truyện ngắn

    Văn án:

    Một thiếu nữ mang tâm hồn thuần khiết của tuổi học trò, vui vui vẻ vẻ chờ đợi ngày tốt nghiệp, bỗng một ngày nhận ra trái tim mình đã bị ai kia chiếm giữ lúc nào không hay. Cậu ấy luôn là bờ vai, là chỗ dựa mỗi khi cô đơn khiến trái tim cô không còn lạnh mà trở nên ấm áp lạ thường..

    Anh có phải là hạnh phúc cuối cùng không? Không phải là một câu chuyện lâm ly bi đát. Nó là một câu chuyện thực tế về tuổi học trò, là tiếng lòng, là kí ức của biết bao nhiêu tuổi thơ. Nó luôn là một phần kí ức đẹp không thể xóa nhòa qua năm tháng mãi mãi đẹp và in sâu trong tiềm thức mỗi con người.

    Đây là một câu chuyện khơi gợi kí ức của tuổi học trò đủ đầy và nhiều màu sắc giúp nguời đọc mang lại tiếng cười và khơi gợi những kĩ niệm đã qua và góp phần đồng hành cùng kí ức đi hết quãng đời còn lại.

    "HẠNH PHÚC" là gì? Có người định nghĩa nó là sự ấm ám của hai trái tim đặt cạnh nhau, đủ đầy và nhiều cung bật cảm xúc khác nhau. Có người lại bảo với con người "HẠNH PHÚC" đơn giản là sự tồn tại bản thân và đối phương gắn bó bên nhau cho cả hai trao cho nhau sự yêu thương chân thành và thấu hiểu lẫn nhau, được thương yêu một cách đúng nghĩa. Đừng ép buộc bản thân phải đeo lên chiếc mặt nạ giả dối là được.

    * * *

    Link thảo luận góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Thientuyetluxubu


    [​IMG]
     
    Last edited: Jun 13, 2025 at 10:39 PM
  2. Đăng ký Binance
  3. thientuyetluxubu

    Messages:
    170
    CHƯƠNG 1: HỒI ỨC




    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi chầm chậm bước lại gần cửa, mở toang hai cánh cửa phòng, bước ra ngoài ban công. Mắt nhìn xa xăm lặng im nghe tiếng gió biển rì rào, trong lòng có thể tưởng tượng ra các con sóng đang lặng lẽ xô vào nhau rồi lại tách ra từng hồi như chưa từng có sự gặp gỡ hay chia ly. Mặc dù phía trước có leo lét một chút ánh đèn biển ngoài khơi nhưng bao quát vẫn là một mảng tối đen như mực. Biển thì lại mênh mông và lòng tôi cũng cảm thấy bình yên đến lạ. Không còn cảm giác xao động và nặng trĩu lúc nãy, hơi thở gấp gáp lại trở nên dễ chịu thoải mái. Hít một hơi thật sâu, tựa người vào lan can lạnh giá, Tôi khẽ nhắm mắt lại. Bình minh vẫn chưa lên. Trời mới hơn ba giờ sáng, cái im ắng không tiếng động này một lần nữa lại làm lòng người càng lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

    Tôi bất giác hồi tưởng về quá khứ và những chuyện đã qua. Đang suy nghĩ miên man hai tay ôm chặt lấy cơ thể đang lạnh toát.

    Tuấn bước ra sau ôm chầm lấy tôi thều thào gọi tên, sau đó đặt lên tóc một nụ hôn nhẹ nhàng và quyến luyến. Giọng ngọt ngào:

    - Trời chưa sáng sao em không nằm thêm chút nữa?

    - Em không ngủ được.

    Bất giác tôi liền nhớ đến.

    * * *

    Tôi và cậu ấy quen biết nhau từ thuở nhỏ có thể được xem là thanh mai trúc mã, học cùng lớp, cùng nhau đi học rồi cùng nhau lớn lên. Ngày qua ngày cùng nhau cắp sách đến trường, cùng nhau học nhóm và sáng tối đều gặp mặt y như keo dán chuột dính nhau hơn cả sam, cùng nhau vui chơi trải qua những ngày vui vui vẻ vẻ của tuổi thơ.

    Những tưởng cuộc sống sẽ trôi qua yên bình cùng với tuổi học trò nhưng đến một ngày cô ấy xuất hiện làm xáo trộn cuộc sống của chúng tôi mà thực ra chỉ có trong suy nghĩ của riêng mình tôi. Còn cậu ấy thì..

    Vào một ngày đẹp trời, đến lớp như mọi ngày cả lớp được cô giáo thông báo có học sinh mới đến. Ai cũng có tâm trạng hân hoan chờ đợi, nữ thì mong là nam thần, nam thì mong là nữ thần, hai bên bắt đầu tranh cãi gay gắt bảo vệ ý kiến của mình, ai cũng không nhường ai, tranh cãi kịch liệt. Lứa tuổi học trò nhiều mơ mộng, tiếng tranh cãi diễn ra ồn ào náo nhiệt hơn hẵn mọi ngày. Ai nấy đều đưa ra tưởng tượng của mình về nhân vật chính sắp xuất hiện kèm theo là những tiếng cười trêu trọc hòa vào không khí náo nhiệt không thể nào bỏ qua.

    Nhìn cả lớp tôi lắc đầu ngao ngán nghĩ "ai tới cũng được mắc mớ gì cãi nhau cho mệt dị".

    Reng.. reng.. tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp vang lên,

    Cả lớp bắt đầu ổn định chỗ ngồi háo hức chờ đợi nhân vật bí ẩn xuất hiện. Tiếng bước chân dồn dập vang lên, trước lớp xuất hiện cô giáo chủ nhiệm đi phía trước và một bóng hồng mặc áo dài trắng thướt tha lấp ló đi phía sau. Ú òa..

    Cả lớp đều bất ngờ như ong vỡ tổ.. vỡ òa khi cô ấy xuất hiện như một nữ thần ánh sáng đến cứu rỗi chúng sinh trong thiên hạ. Ánh sáng ấy mang theo sự dịu dàng và thuần khiết biết bao.


    Nhân vật chính của chúng ta hôm nay tên Đinh Mẫn Tuyết, mười một năm liền là học sinh giỏi cấp thành phố nhưng vì một vài lí do đặc biệt phải chuyển đến thành phố Hà Ninh này. Giới thiệu xong bản thân còn kèm theo nụ cười tỏa sáng thu hút mọi ánh nhìn của tất cả nam sinh trong lớp. Chói mắt thật sự. Không nghi ngờ điều đó đến tôi Trần Kiều Kiều này còn phải nhỏ nước miếng mà..

    - Ê Kiều Kiều nước miếng của bà sắp ngập lớp học rồi kìa. Ha ha ngập mồm lại con nhỏ kia

    - Chùi nước miếng gấp Kiều Kiều

    - Ê đẹp quá đúng không bà?

    - Chả ra sao cả còn thua cả kiều kiều nhà chúng ta!

    - Tin tôi đi cô ta chính xác là trà xanh

    - Bla bla..

    Còn tiếp..
     
    Last edited: Jun 17, 2025 at 10:40 PM
  4. thientuyetluxubu

    Messages:
    170
    CHƯƠNG 2: HỌC SINH MỚI

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiếng bàn luận ngày càng ồn ào khiến cô giáo nhức hết cả đầu. Cô gằn giọng:

    - Cả lớp ồn quá - im lặng hết cho cô!

    Nghe cô quát cả lớp bất ngờ im thin thít, không ai dám nói nữa.

    Điều tôi không ngờ nữa chính là Mẫn Tuyết cô ta lại là hàng xóm cách nhà tôi mấy căn mới chuyển đến vài hôm trước bởi vì bận đi học thêm nên tôi không hề chú ý đến. Không ngờ hôm nay Mẫn Tuyết lại xuất hiện trong lớp của tôi với tư cách là bạn học cùng lớp.

    Vừa giới thiệu xong, cô ta bắt đầu chỉ chỗ ngồi gần lớp trưởng ở cuối lớp với lí do hết sức hợp lí là cần học hỏi thêm về các môn học do chưa theo kịp tiến độ. Lí do quả thật quá ư là hợp lí khiến cho tụi con gái lớp chúng tôi và đại đa số các bạn nữ toàn trường ganh tị và liếc cô ta bằng nữa con mắt. Ha ha không phải riêng tôi có suy nghĩ vậy đâu mà mọi người đều như vậy hé hé tôi không hề cô đơn, bản thân tôi thì chỉ đơn thuần nghĩ lớp trưởng là tên keo kiệt bủn xỉn dễ gì mà cậu ta chỉ cho ai hừ ai cũng thấy cái mã đẹp trai bên ngoài mà lầm.

    Chỉ có tôi Trần Kiều Kiều này mới hiểu cậu ta Triệu Thiên Tuấn được biệt danh là hot boy lạnh lùng lại dung cái vẻ ngoài thu hút ong bướm đó đi rêu rao ban phát tình cảm khắp nơi mà không ai biết cậu ta là kẻ âm hiểm mưu mô ra sao. Muốn biết con người cậu ta ra sao hỏi tui nè tui nói cho nghe, tui kể hết mọi chuyện của cậu ta cho mà nghe.

    Hazzz thở dài một hơi trước sự luyến tiếc của các thiếu nữ phơi phới tôi liền mở sách vở ra học tiếp mặc kệ sự đời.

    Đang suy nghĩ miên man thì bỗng trên vai "bụp" một phát, giật mình quay qua thì ra là con nhỏ bạn thân ghé sát tai tôi nói nhỏ:

    - Ê Kiều Kiều thấy nhỏ đó sao? Điệu chảy nước mà bọn con trai lớp mình mê ọe ọe gớm chết có đẹp đẽ gì đâu mà làm thấy ghê.

    - Ha ha Thu Phương.. cậu thấy nhan sắc chị ra sao có hơn nhỏ trà xanh đó không?

    Tôi làm ra dáng vẻ thục nữ cho nó xem, còn thêm màn kết hợp thêm cái dáng ẹo ẹo ưởn ưởn ngực tay để lên che miệng cười chúm chím nữa. Chớp chớp mắt nhìn nó làm ra dáng vẻ thiếu nữ mơ mộng ôm chầm lấy Thu Phương cậu ta hoảng hồn kêu la oai oái tránh xa tôi năm trăm mét liền.

    Đang giỡn với mấy đứa bỗng nhiên tôi quay sang góc cuối lớp thấy hắn đang nhìn mình không biết vô tình hay cố ý nhưng mà ánh mắt đó giống như là đang xem kịch. Ủa bộ chị đây là khỉ hay sao mà diễn miễn phí ai cũng xem được chứ phải trả tiền mới được coi đó biết chưa.

    Nhưng thôi kệ giờ tôi chưa làm diễn viên chuyên nghiệp coi như diễn thử miễn phí lần này vậy. Ha ha với suy nghĩ thoáng qua trong đầu tôi liền gạt phăng nó đi nào tới con bạn giả vờ ôm nó tới tấp tiếp tục vai diễn ôm ấp yêu thương chả thèm quan tâm đến cậu ta luôn.

    Tận tới khi chuông báo ra về, lớp tôi vẫn không ngừng bàn tán về chuyện giữa lớp trưởng và cô học sinh mới. Tôi thì chả quan tâm lắm, ung dung dọn dẹp sách vỡ thong thả ra về như bao ngày. Dù sao thì chả có gì có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi bây giờ cả bởi vì tôi đói hiu hiu sáng giờ quên ăn sáng đói muốn xỉu luôn còn quan với chả tâm ai nữa.

    Bước đi nhanh chen chúc qua đám học sinh chả quan tâm có người lặng lẽ đi sau lưng. Tiếng xì xào sau lưng ngày một lớn làm tôi chú ý nhìn qua liền thấy Thiên Tuấn và Mẫn Tuyết đang cười nói vui vẻ thôi kệ ai cũng được miễn đừng làm phiền đến cuộc sống của tôi là được.

    Tôi lại làm ra vẻ chả liên quan hất cằm lên đi thật nhanh vượt qua các học sinh khác vút một phát về tới cổng nhà dù sao nhà cũng cách trường có hơn một cây số à. Gần phết nhỉ vậy mà dậy trễ một cái he ta nói chạy muốn lòi hai con mắt với rụng hai cắp giò.

    Thời thế đã thay đổi giờ người ta cũng có bạn đi chung rồi thì mình có hay không cũng chả ảnh hưởng đến ai hết.

    * * *

    - Này tỉnh dậy Kiều Kiều! Kiều Kiều

    A.. a đứa khốn nạn nào kêu chị rõ ràng hôm nay là chủ nhật mà ai dám kêu bà dậy. Bà mà ngồi dậy bà tát chết.. a a a tức tức á.

    - Kiều Kiều tỉnh tỉnh cô giáo gọi cậu lên bảng kìa nhanh nhanh dậy

    A lại là tiếng vo ve vo ve cứ quanh quanh trong đầu thiệt là mệt mà, cứ lải nhãi hoài vậy trời..

    - A a a.. là là tên khốn nào.. làm phiền bà đây mơ trai đẹp.. bà đây..

    Kiều Kiều còn chưa kịp nói hết câu liền cảm thấy mặt bị một cái tát giáng trời kèm thêm câu lầm bầm:

    - Ai cho phép cậu mơ đến trai đẹp hả? Cậu chết chắc rồi..

    - "A cậu"
     
    Last edited: Jun 17, 2025 at 10:40 PM
  5. thientuyetluxubu

    Messages:
    170
    CHƯƠNG 3: MẤT NỤ HÔN ĐẦU

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi mơ mơ màng màng, mở mắt liền nhìn thấy tên hàng xóm cách vách đang dùng khuôn mặt yêu nghiệt dí sát vào mặt tôi, hoảng hồn tôi theo bản năng giơ tay xô cậu ta ra lắp bắp:

    - Cậu, cậu cậu Thiên Tuấn, tới đây làm gì hả?

    Vừa mới tỉnh dậy đã đụng phải khuôn mặt u ám, lạnh lẽo như ai chọc giận tổ tiên nhà cậu ta không bằng ý. Tôi kiếp trước mắc nợ hay cướp của nhà cậu ta mà đến cả ngủ cũng không yên nữa. Ở trường đã gặp, về nhà cũng thấy bản mặt đáng ghét đó nữa.. ôi số tôi sao lại khổ thế này chứ. Ai tới cứu tôi.

    Cứ hễ gặp nhau là trưng ra cái khuôn mặt lạnh như tiền đó cho ai xem hả hừ.

    - Làm tôi hết cả hồn, cậu làm gì trong phòng tôi? Sao không đi cùng với cô bạn ngồi cùng bàn đó, tới đây chọc tôi làm gì? Còn thoắt hiện thoắt ẩn, tính hù chết bà đây đúng không?

    Đang say giấc nồng mà bị giựt mình, người có tính kiên nhẫn cũng không chịu nổi huống chi là tôi một nữ cường nhân thế hệ 5.0 luôn mạnh mẽ lại ra tay dứt khoát diệt gian trừ ác, đụng đến bà thì mi chết chắc.

    - Cậu ghen?

    - Cái gì vậy cha nội, mới sáng sớm ai ghen gì với cha mà cha tự luyến quá dị.

    Theo bản năng, tôi liền đứng dậy, một tay chấp lại trước ngực, miệng ấp úng, tay còn lại chỉ vào mặt cậu ta mắng liền.

    Lòng thầm nghĩ tên này bị ma nhập rồi không? Có khi nào mình nên trực tiếp báo cáo cho Bác Triệu đưa cậu ta đi khám đầu óc không nhĩ. Há há nghĩ đến đây, trên môi liền tự giác nở một nụ cười gian ác, ý kiến này không có tồi nè hé hé.

    - Cậu đang nghĩ gì?

    A a.. chụt.

    Huhu nụ hôn đầu của bà đây, tên khốn này, hôm nay phải.. đền tội, suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu tôi liền ngồi dậy, hai tay giơ lên xô ngã cậu ta xuống giường, bắt đầu đấm đánh túi bụi.

    - Hừ, dám cướp nụ hôn đầu của bà này, dám cướp sắc của bà đây, hôm nay bà cho mày đi theo ông bà luôn..

    A á a tiếng chửi lấn át tiếng binh.. binh bụp bụp bạo lực đồng thời vang lên. Triệu Thiên Tuấn vừa tránh vừa cười cười vô tình lại thu hút cả nhà tôi đang ngồi xem phim dưới nhà.

    Và rồi chuyện gì đến sẽ đến, kết quả bây giờ chính là cả nhà đều ba chân bốn cẳng chạy lên phòng với tâm trạng hình như nhà chúng ta có trộm hay sao ý. Ha ha các người sẽ không ngờ tên trộm đó chính là hắn ta, sẽ cướp đi con gái bảo bối của các người sau này đâu.

    Vừa bước lên phòng đập vào mắt mọi người là căn phòng lộn xộn kèm theo tiếng la ó đinh tai của ai đó. Một kẻ bị đánh và một người đang đánh và tôi sẽ không ngờ chính cục diện hôm nay sẽ ghi dấu ấn lịch sử cả đời tôi trên bàn ăn hay trong mỗi dịp xm họp gia đình. Thật muốn độn thổ cho rồi biết vậy hôm đó nên tiết chế nhịn nhục chút là đâu có ngày hôm nay hic hic.

    Quay lại hiện tại cảnh tượng hỗn độn trong phòng đập vào mắt tất cả chính là tôi một cô gái với mái tóc xõa tung bay rối nùi mặc thêm bộ váy ngủ hình con heo dễ thương tay chân thì đang ngồi lên người Triệu Thiên Tuấn dùng sức vừa đánh vừa chửi còn cậu ta nhân vật bị đánh thì vui vẻ trêu chọc kèm theo nụ cười đáng đánh càng mồi thêm lửa giận cho Kiều Kiều. Thấy trận chiến không có dấu hiệu dừng, mẹ tôi liền ra hiệu cho ba và anh trai kéo tôi xuống với vẻ mặt bất đắc dĩ.

    - Bỏ đi con còn ra thể thống gì nữa?

    Mẹ tôi vừa nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó ra hiệu cho ba và anh trai lên can ngăn mớ hỗn độn trong phòng. Không ngờ với sức lực của hai người cũng không thể nào can ngăn được, phải mất một lúc lâu hai người họ mới lôi tôi ra khỏi người Triệu Thiên Tuấn được. Tôi liền giật mình quay sang thấy mình bị nắm hai tay hai chân, khiêng xuống bất chấp hình tượng thục nữ của tôi, nhất quyết không ngừng vừa đánh đấm vừa kêu lên oai oái.

    - Buông con ra, hôm nay con nhất quyết phải sống mái với tên chết tiệt này mới được.

    Còn Triệu Thiên Tuấn vừa thoát khỏi hang hùm lập tức hí hửng chạy ra sau lưng mẹ tôi trốn chỉ ló mỗi hàm răng ra cười cười chọc quê tôi.

    Quân tử trả thù mười năm chưa muộn đợi đó cho chị. Sau khi tỉnh táo lại tôi liền cảm thấy xấu hổ giơ tay đẩy hết ra ngoài ngã phịch lên giường, thầm nghĩ nay chủ nhật ngủ tiếp thôi mơ tiếp giấc mơ gián đoạn vừa nãy, dự định nhắm mắt ngủ tiếp thì ting.. ting tiếng tin nhắn vang lên giữa không gian yên tĩnh, làm tôi giật nảy mình, cầm lên xem thì ra là tin nhắn của tên khốn vừa nãy, nội dung chính là: "Tôi đếm đến ba, cậu mà không có mặt ở nhà tôi thì cậu chết chắc, tôi gọi điện thoại cho mẹ cậu bảo rằng cậu là kẻ bất lương, háo sắc dám cưỡng bức cướp đi nụ hôn đầu tiên của tôi". Sao đó là hàng loạt icon mặt cười gây bức xúc cho người xem.

    Được lợi mà cậu ta bỉ ổi vu khống một thiếu nữ thiệt thòi xinh đẹp, nỡ lòng nào đe dọa, uy hiếp bản tiểu thư. Huhu mẹ tôi mà biết mà biết thì.. hai hàm răng thi nhau phát ra tiếng ken két, kệ ngủ tiếp ai mà quan tâm cậu ta sẽ nói gì..
     
Trả lời qua Facebook
Loading...