Đam Mỹ Góc Lặng Khoảng Trời - Nguyệt Hạo Mai

Discussion in 'Chờ Duyệt' started by Nguyệt Hạo Mai, Jun 1, 2024.

  1. Nguyệt Hạo Mai Thích đậu đen

    Messages:
    4
    Góc Lặng Khoảng Trời

    Tác giả: Nguyệt Hạo Mai

    Thể loại: Tiểu thuyết, đam mỹ

    Ảnh bìa:


    [​IMG]

    Giới thiệu truyện

    Vương Đoàn - Một tay đua moto trẻ chuyên nghiệp đã không may gặp tai nạn cùng chị gái Gia Kỳ trong một lần đi phượt, khi lấy lại ý thức thì không gian quanh cậu đã hoàn toàn thay đổi. Một môi trường khác, một cơ thể khác, một cuộc sống khác.. Chỉ có linh hồn là còn đó, không đổi.

    Cứ ngỡ đây là giấc mơ cuối cùng nhưng cậu sai rồi. Đây là cơ hội cho cậu được sống lại, điều quan trọng là người chị tưởng chừng như chẳng thể gặp lại cũng ở đây, liệu hai người có thể sát cạnh mãi đến khi người anh em tốt của mình tìm được hạnh phục thực sự hay không?

    "Ta cùng đi nhé? Xây dựng cuộc đời mới của chúng ta!"

    "Nay bà chị sến thế? Ăn nhầm gì à?"

    "Vậy mày biến. Từ giờ đừng cầu cứu bà khỏi mấy tên Alpha kia nữa."
     
    Last edited: Apr 16, 2025
  2. Nguyệt Hạo Mai Thích đậu đen

    Messages:
    4
    Chương 1: Lạ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thật sự xin lỗi cậu!"

    Vừa nói, cô gái vừa cúi gập người xuống, có lẽ do khoảng cách khá gần khiến cậu cảm nhận được sự run rẩy từ phía đối diện. Mắt Vương Đoàn bỗng trừng lớn, cơ thể không tự chủ lùi về phía sau. Đôi lông mày cậu khẽ chau lại cùng suy nghĩ< Cái quái gì đang xảy ra vậy? >

    Rõ ràng cách đây mấy phút trước, bên tai cậu còn rõ rành tiếng gió rít mạnh tạt vào chiếc mũ moto hòa cùng tiếng lao của tốc độ cao cơ mà. Người Vương Đoàn lặng đi mơ hồ nhớ lại

    [ "Ê chạy nhanh thế? Không sợ đâm vào núi à?"

    "Do xe bà chị phế thôi. Sau vụ xô xát có vẻ yếu đi nhiều nhỉ?"

    Nói đoạn, xe phía trước tăng ga, lao vun vút về như một viên đạn với sức công phá lớn, hoàn toàn bỏ mặc chiếc xe sau

    "Con mẹ nó mày trêu ngươi tao à Đoàn?"

    Gia Kỳ nghiến răng ken két, đây là không coi ai ra gì mà! Tay cô vít mạnh ga, bứt tốc phóng thẳng vượt qua cả xe Vương Đoàn, còn quên không quay lại tặng đối phương cái nhìn khinh bỉ khiến cậu sầm mặt <Dám cho ông đây hít khói? >

    Cả hai không ngừng tăng ga, chỉ muốn vượt qua đối phương mà không để ý tới chiếc xe tải đang đi ngược chiều

    - RẦM-

    Kết thúc]

    "Vãi!"

    Con ngươi Vương Đoàn khẽ động. Đáng ra không chết thì cũng ở viện rồi chứ< Cái gì đang diễn ra vậy? >

    Câu nói vừa rồi khiến cô bạn hơi sững người, cơ thể run hơn cả lúc nãy. Vương Đoàn còn chưa hoàn hồn thì có một bóng dáng cao lớn xuất hiện trước mặt chắn giữa hai người.

    "Dừng lại đi bạn học Ngự. Bị từ chối nhiều mà cậu vẫn không hiểu sao?"

    Người này khá cao, Vương Đoàn phải ngước mắt lên mới thấy rõ, trong lòng không kìm được mà đánh giá <Tên này là kiểu "học sinh giỏi" à? >. Lúc này trên khuôn mặt cậu bạn lộ rõ vẻ không vui, đang tính nói gì thêm thì thấy tay Vương Đoàn đưa đến, đặt lên vai cậu cùng khuôn mặt đằng đằng sát khí

    "Nhà vệ sinh ở đâu?"

    "H-hả?"

    "Tôi hỏi nhà vệ sinh ở đâu?"

    Thấy Vương Đoàn mất kiên nhẫn, người kia cũng chẳng ngu mà nhây, đưa tay lên chỉ về phía sau

    "Cuối dãy!"

    Vương Đoàn chẳng nói gì, đi thật nhanh về hướng đó bỏ lại hai con nai ngơ ngác đang nhìn nhau <Bộ cậu ta chưa đi vệ sinh ở trường bao giờ à? >

    Vặn nấc mạnh nhất ở bồn, Vương Đoàn lấy tay hất nước vào mặt cho tỉnh táo, cậu nghĩ đây đơn giản là mơ, một giấc mơ kì lạ sau khi bị tai nạn.. nực cười thật!

    Tắt vòi nước, tóc cậu vẫn còn vài lọn ẩm bị vò hơi rối, Vương Đoàn khẽ thở dài, nhún vai. Thôi thì cậu sẽ tận hưởng thật tốt giấc mơ cuối này vậy! Đoạn hướng tới một cánh cửa tolet không khóa, tính giải quyết một chút. Đẩy cửa ra, toàn thân Vương Đoàn đứng hình vài giây rồi lập tức đóng cửa lại.

    - RẦM-

    Tiếng cửa đóng to đến kinh động. Vừa rồi, trong đó có người, Vương Đoàn cũng là nam nên cũng không ngại, nhưng điều quan trọng là người đó còn đang cởi áo, mà bên dưới đó là cơ bụng 6 múi, 6 múi đó! Không hiểu sao thấy cảnh đó làm cậu rối hết cả lên.. chắc do tự ái, với nhìn người khác như vậy cũng hơi bị vô duyên đi?

    Khẽ vuốt nhẹ chiếc bụng phẳng của mình, thật không khỏi thở dài. Vương Đoàn chán nản tính bỏ đi

    - Cạch-

    "Này cậu kia?"

    Vương Đoàn không nghĩ đó là nói mình, chân vẫn bước thì bị tóm lại, không khỏi nhăn nhó ngoảnh lại phía sau mặt cậu liền sầm lại.

    "Cốý nhìn" hàng "người khác mà bỏ đi như thế à?"

    Đang tính xin lỗi, ai ngờ anh ta lồi lõm quá khiến máu trẻ trâu trong cậu nổi lên, trực tiếp gạt cánh tay đang đặt trên vai

    "Ai bảo không khóa? Đây là cố ý để người khác mở vào còn gì?"

    "Cậu.. Ha!"

    Người kia có chút ngạc nhiên, bỗng nở nụ cười giễu cợt nhìn Vương Đoàn bằng con mắt soi xét

    "Cậu gay à?"
     
    Last edited: Jun 3, 2024
  3. Nguyệt Hạo Mai Thích đậu đen

    Messages:
    4
    Chương 2: Không phải mơ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mắt Vương Đoàn khẽ động, song lạnh lẽo nhìn lướt từ trên xuống kẻ trước mặt. Cậu rất ghét kiểu trêu chọc vô duyên như vậy, đây chẳng khác nào hành vi kì thị giới tính người khác

    "Tưởng thế vui à?"

    Người kia có chút kinh ngạc, đôi mắt mở to rồi nghiêng đâu sang trái đầy khó hiểu

    "Có gì sao? Tôi chỉ muốn hỏi cậu đang vui* à thôi mà?"

    Đoạn, đưa một tay lên chỉ vào má Vương Đoàn, nhếch một bên miệng

    "Mặt đỏ hết rồi kìa! Chiêm ngưỡng" dung nhan "tôi rồi có phản ứng như thế không phải thích thì là gì?"

    Vương Đoàn nhếch mắt, cảm giác rõ sự co giật ở vùng khóe. Cơ thể theo phản xạ quay sang gương, thật không khỏi nóng máu. Tên này bị sao vậy? Đỏ cái quái gì?

    Cậu chán nản chẳng nói gì, qua vài phút thì trực tiếp quay lưng bỏ đi, còn tốt bụng không quên nhắc nhở

    "Nãy tôi đi qua phòng y tế, còn mở cửa đấy."

    Không chờ câu trả lời, đôi chân cậu cố ý bước đi thật nhanh.

    Bước ra ngoài, lúc này Vương Đoàn mới có cơ hội quan sát xung quang. Dãy hành lang trường này cũng rộng quá đi? Hẳn đang trong giờ học nên khá yên ắng. Cậu quyết định đi thăm quan một chút.

    Đi xung quanh, nhìn qua phòng thư viện, các câu lạc bộ, canteen.. cậu có thể nuốt nước miếng kết luận đây là một trường tư. Thật khó để phủ nhận nhận sự sang chảnh đã được thể hiện ngay từ đồng phục học sinh.

    Đi thêm mấy vòng nữa, chân Vương Đoàn dừng lại trước những tủ đồ cho học sinh.

    Mắt cậu khẽ sáng lên, sao nhìn mà hoài niệm quá! Muốn lại gần thêm chút nữa <Nhớ thời đi học ghê>

    "Á Á Á"

    - RẦM -

    - BỐP -

    - BỊCH -

    Âm thanh thật khiến người ra giật mình

    Vương Đoàn có chút hãi mà lùi lại, tiếng va chậm xô sát ngày càng lớn, âm thanh bạo lực liên tiếp và lớn đến nỗi khiến cậu sở hết cả da gà.

    Nhưng tiếc thay, nỗi sợ không thắng được sự tò mò, Vương Đoàn dù đã cố nhưng không nhịn được mà phải len lại gần ngõ qua chỗ đó.

    Sau những chiếc tủ sắt, mắt Vương Đoàn mở lớn với cảnh tượng trước mặt. Trên sàn có không chỉ một mà tận ba người nằm bất động, mỗi người một tư thế, quần áo xộc xệch, mặt mũi bầm dập, thậm chí có kẻ còn chảy cả máu mũi, mắt trợn ngược hoặc trắng dã trông rất dễ sợ.

    Bỗng, có một cánh tay vươn tới, nắm tóc của người đang nằm sấp (có vẻ tỉnh táo nhất) mà giật ngược lại, không quên tặng hắn một bạt tai

    "Sao? Thích sờ đùi bà nữa không? Này, sờ hộ cái xem nào"

    Tên kia không trả lời, có lẽ do sợ quá mà cơ thể run như co giật, nước mắt nước mũi đầm đìa chan hòa ở cằm, chỉ dám nhìn người đang nắm đầu mình đầy kinh hãi

    Lúc này Vương Đoàn mới có cơ hội nhìn nhân vật khủng bố kia, lại càng được phen ngạc nhiên. Đó là một cô gái. Một cô gái đấy! Sao người mang dáng vẻ mảnh khảnh mà đánh mấy kẻ to xác đến mức bố mẹ nhận không ra thế này? Đúng đừng nhìn mặt mà bắt hình dong. Mà nãy cô ấy bảo bị sàm sỡ sao.. vậy nên đánh người ta tơi tả, cái tính nóng nảy này thật giống bà Kỳ quá đấy < Ây. Có lẽ nào.. >

    "Thích nhìn trộm không?"

    Cô gái đó nhìn thẳng về phía cậu, bàn tay nắm tóc tên kia trực tiếp quăng mạnh xuống sàn tạo ra một cú va chạm mạnh, điều đó càng khiến Vương Đoàn đang hoang mang có chút giật mình, sững người nhìn chằm chằm xuống sàn.

    Bỗng trước mắt hiện lên dòng chữ lạ

    [ FULL]

    "Cái.."

    "Full cái quái gì?"

    Vương Đoàn còn đang khó hiểu nhưng điều khiến cậu bất ngờ hơn là câu lẩm nhẩm của người kia <Cũng nhìn thấy sao? >.

    Lúc này có chút tự tin, cậu bước nhanh về phía cô gái, đôi chân tuy run nhưng đi rất nhanh.

    "Cái gì ngon nhất?"

    "BMW*. Khoan!"

    Cô gái trừng mắt ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Vương Đoàn. Cậu khẽ cười, quả nhiên phán đoán không sai.

    "Phản xạ ếch ương vãi. Bà Cọ* đúng không?"

    "Sao lại.. / Đoàn đây."

    Khoanh hai tay, dựa lưng vào tủ sắt, Vương Đoàn nhìn liếc qua Gia Kỳ đang hoang mang một cái đầy đánh giá, kiên nhẫn chờ não đối phương load hết thông tin.

    Gia Kỳ vốn nhanh nhẹn, nghe tới đó hai mắt cũng sáng lên mà "ồ" một cái dài.

    "Biết chuyện gì đang xảy ra không?"

    "Chẳng rõ, tao có vài suy nghĩ nhưng chỉ là phán đoán thôi"

    Nói đến đây, Gia Kỳ đưa tay lên xoa cằm, làm ra dáng vẻ tri thức

    "Xuyên không!"

    "Bà bị ảo truyện à?"

    Mặt Vương Đoàn méo đi, nhanh chóng cắt lời rồi búng mạnh vào trán Gia Kỳ rồi lườm cô mấy cái

    "Tao nghiêm túc đấy, chứ mày nghĩ.."

    - TING -

    Lời nói bị cắt ngang bởi tiếng máy móc. Bỗng nhiều hình ảnh, đoạn phim liên tiếp xuất hiện trong đầu hai người, thực có ảo có. Quang trọng là những thứ này họ hoàn toàn chưa từng nhìn thấy trước đây.

    Hai người vô thức đưa tay ôm chặt lấy đầu, cảm giác vô cùng khó chịu.

    Sau khoảng 10 phút, hiện tượng này cũng kết thúc. Hai người cùng lúc quay sang nhìn đối phương, không khỏi bàng hoàng. Gia Kỳ khẽ xoa gáy, nơi khóe miệng và mắt vẫn còn hơi giật

    "Ê đây là.. kí ức à?"

    "Là kí ức của" chúng ta "ở đây."

    Vương Đoàn đưa tay xoa chán, theo như "kí ức" thì ở đây cậu với Gia Kỳ là chị em ruột, thậm chí còn là sinh đôi mới hay.

    Nhưng điều đó không quan trọng, cái buồn cười là kí ức này giống y hệt của một nam phụ trong truyện ngôn tình hai người từng đọc, chỉ tiếc mới qua 3 chương thì dừng bởi nó quá xàm.

    "Vãi! Không phải mơ à.."

    Vương Đoàn không nhịn được lấy tay xoa chán, khẽ thở dài

    Gia Kỳ nghĩ gì đó rồi đến sát Vương Đoàn, đưa một tay lên vò tóc cậu, không ngừng nhếch mép tạo ra tiếng cười chói tai

    "Thấy quen quen nhỉ? Tao nói cái sai đâu!"

    "Chậc.."

    "Đôi ta mãn kiếp đi phụ*đó! Mà chú có biết không? Về sau tác giả tiết lộ thật ra.. /-RẦM-"

    Vương Đoàn trừng mắt, mạnh tay bịt miệng Gia Kỳ khiến đầu cô đập mạnh vào tủ sắt, vô tình thu hút thầy giáo thể dục mới đi qua

    "Mấy đứa đang làm gì thế?"

    (*)

    1. Gay trong tiếng anh là hạnh phúc nên mình nghĩ nó giống vui

    2. Đây là phản xạ tự nhiên của Gia Kỳ, bất kì ai hỏi dù trong bất cứ trường hợp nào thì cô sẽ trả lời như vậy trong vô thức

    3. "Kỳ" trong "Gia Kỳ" được Vương Đoàn nghĩ theo kiểu "Kỳ Cọ" (Đây cũng là biệt danh cậu đặt cho chị mình và chỉ hai người biết)


    4. Mãi làm nhân vật phụ, Gia Kỳ cũng là nữ phụ trong truyện này.
     
    Tiểu Công Chúa 01 likes this.
    Last edited: Apr 17, 2025
  4. Nguyệt Hạo Mai Thích đậu đen

    Messages:
    4
    Chương 3: Thích nghi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cả hai nhanh chóng trốn ra sau tủ, cố gắng làm mất đi sự hiện diện của mình.

    Thầy giáo ngó nghiêng một hồi, đi quanh thì phát hiện mình vừa dẫm lên vật thể nào đó.

    Không nhìn thì thôi, nhìn rồi thì đúng là vô phúc!

    Dưới sàn là ba thanh niên đô con đang vật vã như rất đau khổ, nhìn qua người ngốc cũng có thể đoán là vừa bị ăn đòn.

    "..."

    < Nhìn có vẻ đau? >

    Dù khó tin nhưng thầy vẫn gọi thêm vài người tới khiêng mấy thanh niên xấu số xuống phòng y tế, thật khó tưởng tượng người đã bạo lực mấy tên này khoẻ mạnh cỡ nào.

    Chờ mọi người đi xa, Gia Kỳ không thể nhịn được mà "Wow" vài tiếng, thật sự quá li kì rồi.

    Vương Đoàn phủi áo, đi ra khỏi chỗ trốn với khuôn mặt như vừa gặp phá game. Cậu thấy tiếc thương cho số phận mình. Cũng quá đen đủi đi?

    Đã xuyên vào tiểu thuyết máu chó còn đúng ngay nhân vật phụ đoản mệnh, tuổi mãi dừng lại ở số 18 nữa chứ.

    Bộ ngôn hai người xuyên vào nói một cách gần gũi chẳng khác nào nồi cám heo, bao nhiêu tình tiết kích thích phổ biến đều như một mảnh vá được nhồi hết vào đây như "hối hận muộn màng", "ngọt sủng", "bạch nguyệt quang", "nốt chu sa", "gương vỡ lại lành"..

    Đại loại thì đây là một bộ harem vì các alpha (nam chính) đều thích omega (nữ chính) mà không phân được thắng bại nên cuối cùng phải sống chung nhà, tất nhiên là sau bao "gian nan", "hiểu lầm", "giằng co các kiểu" rồi mới tới hạnh phúc thỏa đáng như thế.

    Nhưng thương thay thân phận con tằm, Gia Kỳ xuyên vào nhân vật phụ qua đường cùng tên thường dẫn đầu cho mọi người bắt nạt nữ chính, về sau bị lật tẩy nhiều hành vi trái phép nên được bế đi ăn cơm chính phủ. Còn Vương Đoàn xui xẻo bóc ra chúng nhân vật cùng tên là nam phụ si tình vì nữ chính làm tất cả, thậm chí còn hãm hại dàn nam chính để leo lên làm chính thất.. cuối cùng gia đình bị chèn ép tán gia bại sản, còn "được" fan cuồng của một nam chính tiễn về nơi chín suối bằng con xe G63 đời mới nhất.

    Nghĩ tới đây Vương Đoàn không khỏi rùng mình, quay ra nhìn Gia Kỳ đang nhìn quanh như một đứa đần.

    "Ê! Bà biết giới tính bọn mình ở đây là gì không?" Thật ra cậu nhớ mang máng mình là alpha rồi, nhưng không chắc nên hỏi lại.

    "Biết chứ, tao là beta còn mày là o.. alpha!" Lời lên tới họng phải nuốt xuống vì sát khí từ con mắt long lanh của em trai, tuy trong thông tin nhân vật ghi Vương Đoàn là alpha nhưng mới đây có tin đồn tác giả đính chính lại giới tính của cậu, dù thông tin chưa được xác thực nhưng Gia Kỳ vẫn là có chút niềm tin vào mấy trang báo lá cải.

    Vương Đoàn muốn nói thêm gì đó thì chuông kêu, có lẽ vừa hết một tiết thì phải. Hai người biết tới lúc phải về lớp bởi chỉ có 5 phút ra chơi, đành chia chân mỗi người mỗi hướng, tuy là song sinh nhưng ở hai lớp khác nhau. Gia Kỳ học lớp chọn hệ thường còn Vương Đoàn vào lớp chuyên toán.

    Trước khi đi, Gia Kỳ còn vỗ vai em mình mấy cái

    "Cố gắng thích nghi nhé bro."

    "..."

    < Thích nghi cái con khỉ! >

    Vương Đoàn dựa vào trí nhớ nguyên chủ đi tìm lớp học, vừa đi vừa cố vắt óc nhớ lại những tình tiết truyện đã bị spoil trước đó.

    Theo cái đầu to của cậu, nếu không nhầm thì có tới bốn nam chính mà ai cũng tài sắc vẹn toàn, tinh hoa hội tụ, ăn đủ 4 tế mới đau. Chính bởi hào quang bố đời của họ quá kinh mà mấy con gà như Vương Đoàn bị lu mờ hết. Nói không cay là nói dối!

    Chợt Vương Đoàn nhớ lại lúc mình mới xuyên đến, hình như những gương mặt đầu tiên cậu thấy khi tỉnh lại có chút quen đi?

    Khoan.

    Mặt Vương Đoàn hết xanh lại đen rất đa dạng.

    "Chắc mình không đen vậy đâu."

    Nói hồi cậu lại đi về lớp tiếp.

    Cái đau lòng là lớp cậu ở khá xa chỗ vừa gặp Gia Kỳ.

    Đi thêm vài bậc thang, cuối cùng Vương Đoàn cũng đến đích, thầm khen bản thân cũng đỉnh thật và chê trường như mê cung hành hạ người tham gia.

    Bước đến trước cửa, vừa mở ra thì đập vào mắt Vương Đoàn là một bạn nữ đang bấm điện thoại.

    Cô gái có mái tóc hạt dẻ mềm mại xõa dài qua lưng, da trắng, môi hồng, đôi mắt đen to tròn nhìn rất đáng yêu. Trong phút chốc Vương Đoàn có thể nhận ra ngay đây là cô gái đã xin lỗi mình lúc nãy.

    Vương Đoàn có cảm giác ánh nắng đang chọc vào giác mạc của mình. Chói vậy cha?

    Bỗng từ sau xuất hiện một bóng đen, nắm vai cậu đẩy ra cùng lúc cậu nghe được câu nói đầy khó chịu

    "Nghi Nghi đã không thích rồi, sao cậu cố chấp vậy hả? Bỏ cái trò nhìn chằm chằm người khác đi."

    Vương Đoàn thấy miệng ngứa ngáy nhưng khoan đã, cậu có nghe nhầm không? Da đầu Vương Đoàn bắt đầu hơi tê, cảm giác có sấm chớp đang gào thét sau lưng cậu.

    Sao lại là cái tên đó?

    Lông mày cậu sắp hôn nhau rồi!

    Không còn nghi ngờ gì nữa, cậu vừa xuyên vào đã gặp nữ chính, đã vậy hình như còn dọa sợ người ta..

    < Nghi Nghi.. >

    < Chính là Cảnh Tâm Nghi! >
     
    Last edited: Apr 17, 2025
  5. Nguyệt Hạo Mai Thích đậu đen

    Messages:
    4
    Chương 4: Thế giới này bị ngu à?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Não bộ Vương Đoàn nộp đơn nghỉ việc ngay tại chỗ, người cứng như đá trì trệ di chuyển về phía trước, đôi mắt dần chuyển sang chế độ lè khe. Nếu miệng cậu có thêm bọt mép chắc sẽ đủ điều kiện nộp đơn vào trại cai nghiện do dùng thuốc phiện quá liều.

    Cảm Tâm Nghi thấy Vương Đoàn có biểu hiện lạ thì hơi sững người, kéo tay áo người vừa nói lời ác ý với cậu

    "Đủ rồi Chu Tiễn, cậu ấy chỉ vào lớp bình thường thôi mà. Đừng làm không khí căng thẳng lên nữa."

    Người tên Chu Tiễn khẽ cúi xuống, hơi giật mình xong cũng "Ừm" nhẹ một cái, liệc Vương Đoàn một cái, khịt mũi khinh thường một cái, giơ ngón gi- bị Cảnh Tâm Nghi đánh xuống một cái, lại nhìn "yêu thương" Vương Đoàn một cái nữa rồi đi về chỗ của mình.

    Thấy cậu ta đã về chỗ, Cảnh Tâm Nghi nghĩ vậy là ổn, chắc nãy Chu Tước nặng lời đã dọa sợ Vương Đoàn. Cảm giác như hoa đang mọc cánh bay quanh mình, cô vui vẻ quay lại nhìn Vương Đoàn với hy vọng cậu đã khá hơn..

    "?"

    Cảnh Tâm Nghi chính thức hoảng, nhìn Vương Đoàn lúc này còn kinh khủng hơn lúc nãy, toàn thân tạo cho người khác cảm giác vừa nuốt nhầm mấy con ruồi.

    Chỉ có Vương Đoàn mới hiểu bản thân đang nghĩ gì. Cậu nhớ mình sống chó nhưng đâu lỗi đến mức gặp một lúc cả nam chính và nữ chính thế này? Cậu muốn chuyển lớp! Ngay bây giờ!

    <Mình mẹ nó đen hơn c*ứt>

    <Chu Tiễn kìa.. tổng tài lạnh lùng giàu có vì em làm tất cả kìa.. >

    <Không nhầm thì trong tương lai thằng này sẽ dùng quan hệ chó má của nó chèn ép bẹp Ngự gia đến bay màu. "

    " Ha! Ha ha ha!.. Ha.. Ha."

    <Lục Chu Tiễn nhỉ? Số 6 đúng là đen đủi mà. >
     
Tags:
Trả lời qua Facebook
Loading...