Xuyên Không Càn Khôn Phượng Vũ - Lê Trân Linh

Thảo luận trong 'Chờ Duyệt' bắt đầu bởi Lê Trân Linh, 9 Tháng năm 2025.

  1. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 20: Sự Thay Đổi Trong Ánh Mắt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi giải quyết xong những kẻ ngấm ngầm gây rối trong Vương phủ, cuộc sống của Liễu Yên Nhiên trở nên yên bình hơn. Những người hầu không còn dám khinh thường hay gây khó dễ cho nàng nữa. Họ nhận ra, vị Vương phi này không hề yếu đuối như vẻ bề ngoài.

    Vài ngày sau, Vũ Văn Thiên trở về Vương phủ. Vẻ mặt hắn vẫn lạnh lùng như thường, nhưng khi nhìn Yên Nhiên, trong ánh mắt hắn lại có một sự thay đổi. Đó không còn chỉ là sự dò xét hay tò mò nữa, mà dường như có thêm một chút.. công nhận? Hoặc có lẽ, sâu hơn thế nữa.

    Hắn không nói gì về những chuyện đã xảy ra trong phủ khi hắn vắng mặt. Nhưng Yên Nhiên cảm nhận được sự hài lòng ngầm trong thái độ của hắn.

    Một buổi tối, Vũ Văn Thiên tìm đến phòng Yên Nhiên. Hắn không nói nhiều, chỉ im lặng ngồi đối diện nàng bên bàn trà. Không khí giữa họ không còn lạnh lẽo và xa cách như trước, mà thay vào đó là một sự tĩnh lặng thoải mái.

    Bất ngờ, Vũ Văn Thiên lên tiếng: "Nàng.. đã xử lý mọi chuyện rất tốt."

    Lời khen ngợi ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa ấy khiến Yên Nhiên cảm thấy một niềm vui âm thầm. Đây là lần đầu tiên Vũ Văn Thiên trực tiếp khen ngợi nàng.

    "Thiếp chỉ.. không muốn bị người khác ức hiếp," Yên Nhiên khẽ đáp.

    Vũ Văn Thiên nhìn sâu vào mắt nàng. "Từ nay về sau, ta sẽ không để ai dám ức hiếp nàng nữa."

    Lời hứa của hắn, dù vẫn lạnh lùng, nhưng lại mang theo một sự bảo vệ mạnh mẽ. Yên Nhiên cảm nhận được sự thay đổi trong trái tim người đàn ông này. Hắn không chỉ đơn thuần là một người chồng trên danh nghĩa nữa.

    Những ngày sau đó, Vũ Văn Thiên bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho Yên Nhiên. Hắn kể cho nàng nghe về những chuyện ở triều đình, về những khó khăn mà hắn đang phải đối mặt. Yên Nhiên lắng nghe hắn, đưa ra những ý kiến của mình, đôi khi còn khiến hắn phải ngạc nhiên vì sự thông minh và sắc sảo của nàng.

    Mối quan hệ giữa họ dần trở nên sâu sắc hơn. Không chỉ còn là sự tò mò và quan tâm nữa, mà đã bắt đầu nảy sinh những rung động chân thành. Vũ Văn Thiên vẫn chưa thể hiện tình cảm một cách nồng nhiệt, nhưng qua ánh mắt, qua những hành động nhỏ, Yên Nhiên cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong trái tim hắn. Lớp băng giá cuối cùng dường như đang tan chảy, nhường chỗ cho một sự ấm áp đang dần lan tỏa.
     
  2. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 21: Gió Xuân Khẽ Lay

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau những biến cố trong Vương phủ, cuộc sống giữa Liễu Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên dần trở nên hài hòa hơn. Sự lạnh lùng của Vũ Văn Thiên đối với nàng đã giảm đi đáng kể, thay vào đó là sự quan tâm âm thầm và những lời hỏi han chân thành.

    Một buổi sáng, Yên Nhiên đang chăm sóc những chậu hoa trong vườn thì Vũ Văn Thiên bước đến. Hắn đứng lặng lẽ quan sát nàng một lúc rồi khẽ lên tiếng: "Nàng rất thích hoa?"

    Yên Nhiên ngẩng đầu lên, mỉm cười. "Vâng, chúng mang lại cảm giác tươi mới."

    Vũ Văn Thiên không nói gì thêm, nhưng sau đó, Yên Nhiên nhận thấy trong vườn có thêm nhiều giống hoa lạ và quý hiếm mà trước đây nàng chưa từng thấy. Nàng biết, đó là ý của hắn.

    Thỉnh thoảng, Vũ Văn Thiên còn mời Yên Nhiên cùng hắn dùng bữa. Bầu không khí trên bàn ăn không còn nặng nề như trước, mà thay vào đó là những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng về những chuyện thường ngày. Yên Nhiên nhận ra, Vũ Văn Thiên không chỉ là một chiến thần lạnh lùng mà còn là một người đàn ông có kiến thức uyên bác và những suy nghĩ sâu sắc.

    Một lần, Yên Nhiên kể cho Vũ Văn Thiên nghe về thế giới của nàng, về những phát minh kỳ diệu và những nền văn hóa khác biệt. Vũ Văn Thiên lắng nghe nàng một cách chăm chú, đôi khi còn đặt ra những câu hỏi đầy tò mò.

    "Thế giới của nàng.. thú vị hơn nơi này nhiều," hắn khẽ nói sau khi nghe Yên Nhiên kể về những chiếc máy bay.

    "Nhưng nơi này lại có những vẻ đẹp và sự bình yên riêng," Yên Nhiên đáp, nhìn Vũ Văn Thiên với ánh mắt dịu dàng.

    Trong những khoảnh khắc như vậy, Yên Nhiên cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong trái tim Vũ Văn Thiên. Lớp băng giá gần như đã tan chảy hoàn toàn, nhường chỗ cho một sự ấm áp đang dần lan tỏa.
     
  3. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 22: Bóng Hình Lo Lắng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tình cảm giữa Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên ngày càng sâu đậm. Vũ Văn Thiên không còn che giấu sự quan tâm của mình dành cho nàng. Hắn thường xuyên ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng khỏi những rắc rối nhỏ nhặt trong phủ.

    Một buổi chiều, Yên Nhiên bị một phi tần của hoàng thượng (đến thăm Vương phủ) cố ý gây khó dễ. Ả ta vốn có xuất thân danh giá và luôn tỏ ra kiêu ngạo.

    "Vương phi đây xem ra nhàn nhã quá nhỉ?" ả ta nói với giọng điệu chế giễu, nhìn những bức tranh Yên Nhiên đang vẽ. "Chắc là không có việc gì khác để làm?"

    Yên Nhiên khẽ nhíu mày, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Vũ Văn Thiên đã lạnh lùng cắt lời: "Vương phi của ta thích yên tĩnh. Phu nhân nếu không có việc gì khác, xin mời."

    Sự bảo vệ trực tiếp và không chút nể nang của Vũ Văn Thiên khiến ả phi tần kia tái mặt, không dám nói thêm lời nào. Sau khi ả ta rời đi, Vũ Văn Thiên quay sang nhìn Yên Nhiên, ánh mắt có chút lo lắng.

    "Nàng không sao chứ?" hắn khẽ hỏi.

    Yên Nhiên lắc đầu, mỉm cười. "Thiếp không sao. Cảm ơn Vương gia."

    Từ đó, không ai dám công khai gây khó dễ cho Yên Nhiên nữa. Mọi người đều nhận ra, vị Vương gia lạnh lùng này thực sự rất coi trọng Vương phi của mình.

    Sự bảo vệ của Vũ Văn Thiên không chỉ dừng lại ở những chuyện nhỏ nhặt trong phủ. Hắn còn âm thầm lo lắng cho sự an toàn của nàng. Sau vụ ám sát hụt lần trước, hắn đã tăng cường gấp bội người canh gác quanh khuê phòng của Yên Nhiên.

    Một đêm khuya, Yên Nhiên tỉnh giấc và thấy Vũ Văn Thiên vẫn còn thức, ngồi bên bàn đọc sách. Ánh đèn dầu hắt lên khuôn mặt hắn, làm nổi bật vẻ trầm tư.

    "Vương gia vẫn chưa ngủ sao?" Yên Nhiên khẽ hỏi.

    Vũ Văn Thiên ngẩng đầu lên, nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng. "Nàng tỉnh rồi sao? Có khó chịu ở đâu không?"

    "Không," Yên Nhiên lắc đầu. "Chỉ là thiếp thấy Vương gia vẫn còn thức."

    "Ta đang xem lại một vài việc," Vũ Văn Thiên đáp. "Nàng ngủ tiếp đi."

    Nhưng Yên Nhiên không ngủ được. Nàng biết, sự lo lắng của Vũ Văn Thiên không chỉ vì những chuyện triều chính. Có lẽ, hắn vẫn còn lo sợ những nguy hiểm có thể ập đến với nàng.
     
  4. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 23: Ghen Tuông Nhỏ Nhen

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tình cảm giữa Liễu Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên ngày càng khăng khít, khiến những người xung quanh không khỏi ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Vũ Văn Thiên, từ một người đàn ông lạnh lùng vô cảm, đã dần trở thành một người chồng dịu dàng và ân cần.

    Một ngày nọ, Vương phủ đón một vị khách đặc biệt – một vị công tử tuấn tú, tài hoa, vốn là bạn thân của Vũ Văn Thiên từ thời còn ở quân doanh. Vị công tử này rất lịch thiệp và có vẻ quý mến Yên Nhiên. Hắn thường xuyên trò chuyện với nàng, khen ngợi những bức tranh nàng vẽ và những hiểu biết độc đáo của nàng.

    Vũ Văn Thiên, dù bề ngoài vẫn bình thản, nhưng Yên Nhiên nhận thấy ánh mắt hắn đôi khi trở nên sâu hơn khi nhìn nàng trò chuyện với vị công tử kia.

    Một buổi chiều, vị công tử kia tặng Yên Nhiên một đóa hoa lan quý hiếm. Yên Nhiên vui vẻ nhận lấy và cảm ơn hắn. Khi nàng quay lại, nàng bắt gặp ánh mắt hơi lạnh của Vũ Văn Thiên đang nhìn mình.

    "Hoa đẹp," Vũ Văn Thiên khẽ nói, giọng điệu không có gì khác lạ.

    "Vâng, là do công tử tặng," Yên Nhiên đáp, không nhận ra sự khác thường trong giọng điệu của hắn.

    Tối hôm đó, khi Yên Nhiên đang thêu, Vũ Văn Thiên bất ngờ bước vào phòng. Hắn nhìn đóa hoa lan đang được cắm trang trọng trên bàn.

    "Nàng thích loài hoa này sao?" hắn hỏi, giọng có vẻ hơi lạnh.

    "Vâng, nó rất đẹp," Yên Nhiên đáp.

    Vũ Văn Thiên im lặng một lát rồi nói: "Từ nay về sau, ta sẽ sai người mang những loài hoa nàng thích nhất đến."

    Yên Nhiên hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu. Nàng không nhận ra sự ghen tuông nhỏ nhặt ẩn sau lời nói của hắn.

    Những ngày sau đó, Vũ Văn Thiên dường như "cạnh tranh" một cách âm thầm với vị công tử kia. Hắn thường xuyên ở bên cạnh Yên Nhiên hơn, chủ động trò chuyện với nàng và thể hiện sự quan tâm của mình một cách rõ ràng hơn trước mặt bạn mình.

    Yên Nhiên cảm thấy mối quan hệ giữa nàng và Vũ Văn Thiên ngày càng trở nên khăng khít và ngọt ngào hơn. Nàng không hề hay biết rằng, sự ghen tuông nhỏ bé của Vũ Văn Thiên lại là một minh chứng rõ ràng cho tình cảm sâu đậm mà hắn dành cho nàng.
     
  5. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 24: Tình Yêu Nồng Thắm, Dệt Gấm Thêu Hoa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian tựa như dòng chảy êm đềm, cuốn trôi đi những lạnh lẽo ban đầu trong Vương phủ, để lại một không gian ấm áp và tràn ngập tình yêu giữa Liễu Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên. Sự băng giá trong trái tim Vũ Văn Thiên đã hoàn toàn tan chảy dưới sự dịu dàng và chân thành của Yên Nhiên, nhường chỗ cho một tình yêu nồng nàn và sâu sắc. Hắn không còn ngần ngại thể hiện sự yêu thương và chiều chuộng của mình dành cho nàng, biến Vương phủ vốn uy nghiêm và tĩnh mịch trở thành một tổ ấm thực sự.

    Vũ Văn Thiên thường xuyên dành thời gian bên cạnh Yên Nhiên, cùng nàng thưởng ngoạn cảnh sắc trong phủ. Hắn cho người mang về những đóa hoa lan quý hiếm mà nàng yêu thích, trang trí khắp khuê phòng nàng bằng những bức tranh nàng vẽ. Hắn còn nhớ rõ từng sở thích nhỏ nhặt của nàng, từ loại trà nàng hay uống đến những bản nhạc nàng thích nghe. Hắn kể cho nàng nghe về những trận chiến oai hùng mà hắn từng xông pha, về những vùng đất biên cương khắc nghiệt nhưng hùng vĩ, mở ra cho nàng một thế giới rộng lớn hơn ngoài bốn bức tường Vương phủ.

    Đáp lại tình cảm của Vũ Văn Thiên, Yên Nhiên dành trọn trái tim mình cho hắn. Nàng chăm sóc hắn tỉ mỉ từng chút một, từ việc chuẩn bị y phục mỗi sáng đến việc pha trà mỗi tối. Nàng luôn lắng nghe những lo âu và gánh nặng trên vai hắn, dùng sự dịu dàng và trí tuệ của mình để an ủi và đưa ra những lời khuyên sâu sắc. Nàng vẽ tặng hắn những bức họa tuyệt đẹp, ghi lại những khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ắp tiếng cười của cả hai, những buổi chiều cùng nhau đọc sách dưới mái hiên, những đêm trăng dạo bước trong vườn hoa.

    Một buổi tối nọ, ánh trăng như dát bạc lên những khóm hoa trong vườn. Vũ Văn Thiên nhẹ nhàng ôm Yên Nhiên vào lòng, hơi thở ấm áp phả vào mái tóc nàng. "Yên Nhiên," hắn khẽ gọi tên nàng, giọng trầm khàn mang theo bao nhiêu yêu thương. "Nàng tựa như ánh dương rực rỡ xua tan đi bóng tối trong trái tim ta. Nàng là tất cả."

    Yên Nhiên ngước nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn dưới ánh trăng, đôi mắt nàng long lanh ánh hạnh phúc. "Vương gia cũng vậy. Người là bờ vai vững chắc để thiếp tựa vào, là người sưởi ấm trái tim thiếp. Bên người, thiếp không còn sợ hãi bất cứ điều gì."

    Họ trao nhau một nụ hôn nồng nàn và say đắm, dưới vòm trời đêm bao la, nguyện ước sẽ cùng nhau vượt qua mọi gian khó, trọn đời trọn kiếp không rời xa. Tình yêu của họ như một đóa hoa quý, ngày càng nở rộ rực rỡ trong sự vun đắp chân thành của cả hai.
     
  6. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 25: Bóng Ma Quá Khứ, Lòng Dạ Khó Lường

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong khi Liễu Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên đang tận hưởng những ngày tháng hạnh phúc, tưởng chừng như mọi sóng gió đã qua, thì bóng ma từ quá khứ của Yên Nhiên bất ngờ ập đến, gieo rắc những mầm mống của sự oán hận và âm mưu.

    Một ngày nọ, cánh cổng Vương phủ lạnh lẽo lại một lần nữa mở ra đón một vị khách không mời mà đến. Liễu Như Quỳnh, đích nữ Liễu phủ, xuất hiện trước mặt Yên Nhiên. Vẻ ngoài của ả ta vẫn giữ được nét xinh đẹp vốn có, nhưng ánh mắt lại nhuốm đầy sự ghen tị, cay nghiệt và một nỗi hận thù âm ỉ. Sự xuất hiện của ả ta mang theo một bầu không khí nặng nề, phá vỡ sự yên bình vốn có trong Vương phủ.

    "Liễu Yên Nhiên", Như Quỳnh gằn từng tiếng, ánh mắt như muốn xé nát Yên Nhiên. "Ngươi.. dựa vào thứ gì mà có thể chiếm được trái tim của Vương gia? Ngươi chỉ là một thứ nữ thấp hèn, không xứng đáng với sự sủng ái này!"

    Yên Nhiên nhìn ả ta bằng ánh mắt bình tĩnh, không hề nao núng. "Tình cảm chân thật không phân biệt cao thấp, xuất thân. Có lẽ tỷ tỷ nên hiểu điều đó."

    "Hừ! Đừng có mà giả vờ thanh cao!" Như Quỳnh cười lạnh lùng, giọng đầy ác ý. "Ngươi tưởng rằng ngươi có thể quên đi những ngày tháng tủi nhục mà ngươi đã phải chịu đựng ở Liễu phủ sao? Ta nói cho ngươi biết, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt cho những gì ngươi đang có!"

    Ả ta không ngần ngại tiết lộ rằng đã âm thầm cấu kết với một thế lực đen tối, những kẻ cũng có ý đồ bất lợi với Vũ Văn Thiên, để lên kế hoạch hãm hại Yên Nhiên. Mục đích của ả ta không chỉ là phá hủy hạnh phúc hiện tại của Yên Nhiên mà còn muốn kéo nàng xuống vực thẳm tuyệt vọng. Sự oán hận chất chứa bấy lâu nay đã khiến tâm trí ả ta trở nên độc ác và mù quáng.

    Yên Nhiên nghe những lời độc địa của Như Quỳnh, trong lòng không khỏi dấy lên một nỗi lo lắng. Nàng biết, Như Quỳnh không chỉ nói suông. Với sự căm hận tột độ, ả ta có thể làm ra bất cứ chuyện gì. Nhưng nàng cũng không còn là Liễu Yên Nhiên yếu đuối và cam chịu ngày xưa. Bên cạnh nàng có Vũ Văn Thiên, người yêu thương và sẵn sàng bảo vệ nàng trước mọi sóng gió. Nàng tin tưởng vào tình yêu của họ.
     
  7. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 26: Lưới Trời Lồng Lộng, Nghiệt Chướng Phải Trả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vũ Văn Thiên, sau khi nghe Yên Nhiên kể lại cuộc đối thoại với Liễu Như Quỳnh và biết được những âm mưu đen tối mà ả ta đang ấp ủ, cơn giận dữ trong lòng hắn bùng nổ như ngọn lửa. Hắn không thể ngờ rằng những kẻ đã từng ức hiếp Yên Nhiên lại dám cả gan tìm đến Vương phủ để quấy phá. Hắn tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương dù chỉ một sợi tóc của người con gái hắn yêu thương.

    Không một chút do dự, Vũ Văn Thiên ra lệnh cho thuộc hạ điều tra toàn bộ những hành động của Liễu gia từ trước đến nay. Những uất ức, tủi nhục mà Yên Nhiên đã phải gánh chịu, những sự lạnh nhạt, ghẻ lạnh của Liễu lão gia và Liễu phu nhân, và đặc biệt là sự độc ác, ganh ghét của Liễu Như Quỳnh dần dần được phơi bày ra ánh sáng. Những bằng chứng về sự cấu kết của Như Quỳnh với thế lực ngầm cũng nhanh chóng được thu thập.

    Vũ Văn Thiên không hề nương tay với những kẻ đã dám động đến người của hắn. Hắn sử dụng quyền lực tuyệt đối của mình để trừng trị nghiêm khắc Liễu gia. Liễu lão gia bị tước bỏ mọi quan chức, danh vọng. Liễu phu nhân và Liễu Như Quỳnh phải chịu những hình phạt thích đáng cho những hành động tàn nhẫn mà họ đã gây ra với Yên Nhiên. Sự nghiêm minh và quyết đoán của Vũ Văn Thiên khiến cả kinh thành phải chấn động.

    Trước sự trừng phạt nặng nề, Liễu Như Quỳnh hoàn toàn sụp đổ. Ả ta không thể tin được rằng một thứ nữ như Yên Nhiên lại có được sự bảo vệ vững chắc và tình yêu sâu đậm đến vậy từ Vũ Văn Thiên. Sự hối hận muộn màng và nỗi tuyệt vọng tột cùng bao trùm lấy ả ta.

    Yên Nhiên chứng kiến sự sụp đổ của những người đã từng gây ra đau khổ cho mình, trong lòng nàng không hề có sự hả hê hay vui sướng. Thay vào đó, nàng cảm thấy một sự nhẹ nhõm, như một gánh nặng lớn vừa được trút bỏ. Quá khứ đau buồn cuối cùng cũng đã thực sự khép lại, nhường chỗ cho một tương lai tươi sáng hơn bên cạnh người nàng yêu. Tình yêu của Vũ Văn Thiên đã trở thành tấm khiên vững chắc bảo vệ nàng khỏi mọi giông bão.
     
  8. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 27: Dư Âm Oán Hận, Mầm Mống Nguy Cơ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi Liễu gia phải trả giá cho những hành động của mình, cuộc sống trong Vương phủ dường như đã trở lại vẻ yên bình. Tuy nhiên, trong lòng Liễu Yên Nhiên vẫn còn một chút gợn sóng. Nàng hiểu rằng oán hận không dễ dàng tan biến, và những kẻ đứng sau Liễu Như Quỳnh có lẽ vẫn chưa hoàn toàn buông tha.

    Vũ Văn Thiên nhận ra sự lo lắng kín đáo của Yên Nhiên. Hắn ôm nàng vào lòng, khẽ nói: "Đừng lo lắng. Ta sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương nàng nữa." Lời nói của hắn như một lời hứa chắc chắn, nhưng Yên Nhiên vẫn cảm thấy một sự bất an mơ hồ.

    Những ngày sau đó, Vũ Văn Thiên bận rộn hơn với những công việc triều chính. Sự trừng phạt dành cho Liễu gia đã gây ra không ít xáo trộn trong giới quan lại. Một số thế lực ngầm bắt đầu rục rịch, tìm cách gây khó dễ cho Vũ Văn Thiên.

    Yên Nhiên ở trong Vương phủ, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Nàng dành thời gian đọc sách và vẽ tranh, tìm kiếm sự thanh thản trong tâm hồn. Tuy nhiên, đôi khi, nàng vẫn cảm thấy có những ánh mắt lạ lùng dõi theo mình.

    Một buổi chiều, khi Yên Nhiên đang đi dạo trong vườn, nàng vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người hầu.

    "Nghe nói.. người của Thừa tướng đang âm thầm điều tra về Vương gia," một người nói nhỏ.

    "Thật sao? Để làm gì?" người kia lo lắng hỏi.

    "Ta không rõ. Nhưng có vẻ như.. họ không hài lòng với những gì Vương gia đã làm với Liễu gia", người kia đáp.

    Yên Nhiên khẽ nhíu mày. Thừa tướng.. đó là một nhân vật quyền lực trong triều đình, luôn có hiềm khích với Vũ Văn Thiên. Chẳng lẽ, ông ta đang muốn lợi dụng chuyện này để gây khó khăn cho hắn?

    Sự lo lắng trong lòng Yên Nhiên ngày càng lớn. Nàng biết, những sóng gió thực sự có lẽ vẫn còn ở phía trước. Hạnh phúc mà nàng và Vũ Văn Thiên đang có có thể bị đe dọa bất cứ lúc nào.
     
  9. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 28: Lưới Bủa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vài ngày sau cuộc trò chuyện nghe lỏm được, Yên Nhiên cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong không khí của Vương phủ. Những người hầu trở nên kín đáo hơn, ít trò chuyện với nhau hơn. Thậm chí, nàng còn nhận thấy một vài gương mặt lạ xuất hiện trong phủ.

    Vũ Văn Thiên trở về muộn hơn thường lệ, vẻ mặt hắn lộ rõ sự mệt mỏi. Yên Nhiên nhẹ nhàng đến bên hắn, xoa bóp thái dương cho hắn.

    "Có chuyện gì ở triều đình sao, Vương gia?" nàng khẽ hỏi.

    Vũ Văn Thiên im lặng một lúc rồi khẽ thở dài. "Thừa tướng.. đang cố gắng gây khó dễ cho ta. Ông ta vin vào chuyện của Liễu gia để công kích ta trước mặt hoàng thượng."

    Yên Nhiên lo lắng nhìn hắn. "Vậy.. người định làm gì?"

    "Ta sẽ không để ông ta đạt được mục đích," Vũ Văn Thiên đáp, ánh mắt hắn ánh lên vẻ kiên định. "Nhưng ta lo lắng cho nàng. Những kẻ như Thừa tướng không từ thủ đoạn."

    Lời nói của Vũ Văn Thiên khiến trái tim Yên Nhiên thắt lại. Nàng biết, nguy hiểm không chỉ rình rập hắn mà còn có thể nhắm vào nàng.

    Đêm đó, Yên Nhiên trằn trọc không ngủ được. Nàng suy nghĩ về những gì mình có thể làm để giúp Vũ Văn Thiên. Nàng không muốn chỉ là một người phụ nữ yếu đuối cần được bảo vệ. Nàng muốn đứng bên cạnh hắn, cùng hắn đối mặt với mọi khó khăn.

    Sáng hôm sau, Yên Nhiên quyết định tìm gặp Vũ Văn Thiên.

    "Vương gia," nàng nói, giọng kiên quyết. "Hãy để thiếp giúp người."

    Vũ Văn Thiên ngạc nhiên nhìn nàng. "Nàng muốn giúp ta như thế nào?"

    "Thiếp có thể quan sát những động thái trong phủ, tìm hiểu xem có ai bị Thừa tướng mua chuộc hay không," Yên Nhiên nói. "Thiếp cũng có thể.."

    Nàng dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Thiếp có những kiến thức khác biệt.. có lẽ có thể giúp người trong việc đối phó với những âm mưu."

    Vũ Văn Thiên nhìn sâu vào mắt Yên Nhiên. Hắn thấy được sự lo lắng chân thành và quyết tâm mạnh mẽ của nàng. Một nụ cười nhạt thoáng qua trên môi hắn.

    "Được," hắn nói. "Nhưng nàng phải hứa với ta, phải luôn đặt sự an toàn của bản thân lên hàng đầu."

    Yên Nhiên gật đầu, trong lòng cảm thấy một niềm tin mới. Họ sẽ cùng nhau đối mặt với những thử thách phía trước.
     
  10. Lê Trân Linh

    Bài viết:
    0
    Chương 29: Đồng Tâm Hiệp Lực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Với sự đồng ý của Vũ Văn Thiên, Liễu Yên Nhiên bắt đầu âm thầm thu thập thông tin trong Vương phủ. Nàng sử dụng sự nhạy bén và khả năng quan sát tinh tế của mình để theo dõi những người có biểu hiện đáng ngờ. Tiểu Thúy trở thành cánh tay đắc lực của nàng, lén lút nghe ngóng những cuộc trò chuyện và báo cáo lại cho Yên Nhiên.

    Dần dần, Yên Nhiên phát hiện ra một vài quản sự và người hầu có mối liên hệ bí mật với người của Thừa tướng. Họ thường xuyên lén lút gặp gỡ bên ngoài Vương phủ và có những hành động mờ ám. Yên Nhiên cẩn thận ghi lại mọi chi tiết, không bỏ sót bất kỳ dấu hiệu nào.

    Trong khi đó, Vũ Văn Thiên cũng không hề ngồi yên. Hắn âm thầm điều tra những hành động mờ ám của Thừa tướng trong triều đình. Hắn thu thập bằng chứng về những việc làm sai trái và những âm mưu tư lợi của ông ta.

    Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên thường xuyên trao đổi thông tin với nhau, cùng nhau phân tích tình hình và lên kế hoạch đối phó. Họ tin tưởng tuyệt đối vào sự thông minh và tài năng của đối phương. Tình yêu giữa họ không chỉ là sự gắn kết tình cảm mà còn là sự đồng lòng trong việc vượt qua khó khăn.

    Một buổi tối, Yên Nhiên đưa cho Vũ Văn Thiên những thông tin mà nàng thu thập được. Sau khi xem xét kỹ lưỡng, ánh mắt Vũ Văn Thiên trở nên sắc lạnh.

    "Những bằng chứng này.. đủ để khiến Thừa tướng phải trả giá," hắn lạnh giọng nói.

    "Nhưng chúng ta cần phải hành động cẩn trọng," Yên Nhiên nói. "Thừa tướng có thế lực rất lớn trong triều đình."

    "Ta biết," Vũ Văn Thiên gật đầu. "Chúng ta sẽ chờ thời cơ thích hợp."

    Trong những ngày chờ đợi, Yên Nhiên không ngừng suy nghĩ. Nàng nhớ lại những kiến thức và kinh nghiệm từ thế kỷ 21. Nàng bắt đầu suy nghĩ xem liệu có điều gì nàng có thể vận dụng để giúp Vũ Văn Thiên đối phó với Thừa tướng hay không.

    Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu nàng. Nàng quyết định chia sẻ ý tưởng đó với Vũ Văn Thiên.

    "Vương gia," Yên Nhiên nói. "Thiếp có một ý tưởng.. có lẽ có thể giúp người lật ngược tình thế."

    Vũ Văn Thiên hứng thú nhìn nàng. "Ý tưởng gì?"

    Yên Nhiên từ tốn trình bày kế hoạch của mình. Đó là một kế hoạch táo bạo nhưng đầy bất ngờ, dựa trên sự hiểu biết của nàng về tâm lý con người và những mánh khóe chính trị.

    Vũ Văn Thiên lắng nghe nàng một cách chăm chú, ánh mắt hắn dần trở nên sáng hơn. Sau khi Yên Nhiên nói xong, hắn im lặng một lúc rồi khẽ mỉm cười.

    "Nàng quả nhiên luôn khiến ta bất ngờ," hắn nói, giọng đầy ngưỡng mộ. "Kế hoạch này.. rất hay. Chúng ta sẽ thử."

    Với sự đồng lòng và phối hợp ăn ý, Yên Nhiên và Vũ Văn Thiên bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Họ âm thầm giăng lưới, chờ đợi con cá lớn tự sa vào.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...