Rất cảm ơn ca sĩ Nguyễn Hà My Na đã gửi tặng video Phong Nha Đệ Nhất Kỳ Quan Nhạc: Lê Đức Trí Thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn Ca sĩ: Nguyễn Hà My Na Tạm Biệt Phong Nha Quảng Bình có động Phong Nha Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông Người đi nổi nhớ, chìm mong Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi. Động Tiên tiên ở trên trời Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ Kìa em Mái Tóc mộng mơ Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen... Chén nồng cạn với đêm đen Gió thu rạo rực cũng len lén về Phong Nha sóng vỗ tứ bề Nhanh tay hứng được câu thề tặng em. Sông Son son sắt nào quên Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu Nụ cười em rải sông sâu Trăm năm tôi vớt Vẫn màu nhớ nhung... Quảng Bình 2009 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết tặng một cô gái xinh đẹp, người Quảng Bình, gặp tại Phong Nha.
Rất cảm ơn bạn thơ Hoan Mai đã họa ý thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn. Cà Phê (cảm tác từ bài Lục Bát Cà Phê của Thanh Trắc Nguyễn Văn) Cà phê đắng - lịm men say! Cà phê "ngọt nhạt" - khói bay bạc màu! Cà phê uống cạn nụ cười Cà phê trao trọn cuộc đời cho nhau! Hoan Mai Lục Bát Cà Phê Viết tặng N.T. Cà phê Ai bảo cô đơn? Nửa đêm trăng tắm chập chờn Hằng Nga. Cà phê Lời bỗng thật thà Câu thơ chợt viết đúng là yêu em! Cà phê Sóng sánh trời quên Khuấy tan rồi lại hiện tên một người. Cà phê Thắm bóng hồng tươi Ngẩn ngơ uống cạn nụ cười em trao. Cà phê Người gặp chẳng chào Đắng thơm ngọt nhạt lời nào cho nhau? Cà phê Vơi nửa ngụm sầu Thời gian cong lại bạc màu khói bay... 2012 (Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ được viết tặng cho cô Ngọc Thắm, giáo viên vật lý trường Võ Thị Sáu. Trong bài thơ có tên cô: "Cà phê Thắm bóng hồng tươi Ngẩn ngơ uống cạn nụ cười em trao."
Rất cảm ơn bạn Hoàng Trang một fan thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Thanh Trắc Nguyễn Văn xin trân trọng cảm ơn bạn Hoàng Trang đã sưu tầm hai bài thơ Trở về và Nắng mới của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Chúc bạn luôn bình an và gặp thật nhiều may mắn. Trở Về Ta về qua ngõ mưa bay Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em Lối xưa đâu vạt cỏ mềm Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư. Ta về tìm đọt mù u Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn Tơ lòng ta buộc, em buông Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay. Ta về gió ướt thấm vai Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ. Bao năm sương trắng bụi mờ Bao năm tay trắng để giờ trắng... tay! Ta về qua ngõ chiều nay Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em. 1995 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Nắng Mới Người về nhặt nắng mùa đông Nhặt chiều lá rụng cuối dòng thơ xưa Nhặt lời cỏ úa trong mưa Nhặt màu mắt ướt một mùa qua sông... Chợt trong sương khói bềnh bồng Nắng vàng thuở ấy Ửng hồng Sang xuân! 1996 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn Nhiếp ảnh gia Đinh Văn Linh đã đề bốn câu thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn vào tấm ảnh của anh. Xin anh lần sau có đề thơ xin hãy ghi thêm tên tác giả bài thơ, rất cảm ơn anh. Ngày xưa nhớ tuổi học trò Những chiều tan mình chờ đợi nhau Nhớ gì trong gió lao xao Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng. (Thanh Trắc Nguyễn Văn - phiên bản thơ cũ) Ngày Xưa Nhớ Tuổi Học Trò Ngày xưa nhớ tuổi học trò Những chiều tan học thập thò đợi nhau Nhớ gì trong gió lao xao Em cười trong mắt mà sao thẹn thùng. Sau em, tôi cũng ngượng ngùng Từng màu hoa phượng ngập ngừng rụng rơi Bài thơ đã viết hết lời Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao! Để mùa hạ ấy qua mau Để chiều kỷ niệm đi vào tháng năm Để giờ em đã xa xăm Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa... 1994 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn nhà giáo Huỳnh Long Hà đã cảm nhận dưới bài thơ Nỗi niềm quê cũ của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Bài thơ tuyệt vời nhà thơ ơi (xin được gọi nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn là thầy Tạo). Bài thơ đến với mình lúc 3 PM. Nắng rực trời New York 20 độ C. Xe 4 bánh trở lên ken cứng đường phố... Đa ngôn ngữ vang lên xung quanh: Mỹ, TBN, BĐN, Hispanic, Kmer, Tàu, Việt, Châu Phi.... Vậy mà không gian và thời gian như lắng lại... mình như đang trở về với cây khế, vườn cà, khói rơm, mùa hoa đỏ.... mình muốn và có thể kể rất dài về những kỷ niệm và hình ảnh còn in đậm trong trí nhớ về thời tuổi trẻ sôi nổi và đáng nhớ... nhưng chỉ sợ không hợp với trang thơ này! Huỳnh Long Hà Nỗi Niềm Quê Cũ Người trai Việt tìm về đất Việt Nhớ quê hương cây khế, vườn cà Nhớ con đường khói rơm đi học Ngày xa trường đỏ một mùa hoa. Ta còn lại sỏi mòn ghế đá Lá bàng bay man mác nỗi buồn Kỉ niệm cũ chìm sâu trong cỏ Nhặt lên cầm chỉ thấy mưa tuôn. Ta gọi mãi mùa thu đã mất Đâu học trò áo trắng tinh khôi? Bến sông đó chiều vàng cỏ biếc Thương bóng đò biền biệt xa xôi. Người lại đi như thuyền ra biển Lạy bóng tre, hương lúa, gốc tràm Đêm tuyết lạnh vành trăng chợt thức Tiếng ai hò nhớ nắng Phương Nam? 2018 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Giấy mời tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn đến Perth (Tây Úc - Australia) để nhận tuyển tập thơ "Giá để ngày ấy em chờ" do nhà thơ hải ngoại Võ Thị Như Mai tuyển chọn in và phát hành. Trong tuyển tập thơ "Giá để ngày ấy em chờ", tác giả có 2 bài thơ đều viết về kỷ niệm ở trường THPT Võ Thị Sáu. Xin cảm ơn các nhà thơ trong Ban biên tập: Võ Thị Như Mai, Vĩnh Nguyên và Minh Huế đã chọn thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn vào tuyển tập thơ. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Sáng nay tác giả đang trao đổi với nhà thơ Lê Thị Ngọc Nữ về một bài thơ tác giả vừa đăng trên báo Người Việt, vô tình phát hiện một bài thơ cũ "Ký ức mùa thu" được NSUT Đình Trung diễn ngâm và phát hình trên "Đài phát thanh và truyền hình Thừa Thiên - Huế". Xin được chân thành cảm ơn và làm quen với NSUT Đình Trung ạ! Bài thơ tác giả viết tặng một người bạn thân khi anh chiến đấu ở biên giới Tây Nam đất nước năm 1980. Anh là thương binh, bị mất một chân do đạp trúng mìn cóc của Trung Quốc sản xuất. Cô vợ trẻ của anh (quê ở Bình Thuận) bị bạo bệnh mất cũng là lúc chiến tranh vừa chấm dứt. Lời trong bài thơ là "lời muốn nói" tác giả viết thay cho người con trai của anh. Ký Ức Mùa Thu Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa. Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ Thời trăng mật, trái tim hồng tươi trẻ Lại phải chia xa cách trở hai đầu... Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về. Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào... Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng Lại chợt hiện về lấp lánh mùa thu! Thanh Trắc Nguyễn Văn
Giấc Đại Ngàn, Cái Duyên Của Nhà Thơ Lan Thanh Trở vào miền Trung, đến Phong Nha Kẻ Bàng, nhà thơ tái hiện khung cảnh sơn thủy hữu tình, sông nước, rừng núi, mây trời: Sông Son xanh nước biếc xanh rừng ôm núi tiếc mỏng manh mây trời (Phong Nha Kẻ Bàng) Ấn tượng đầu tiên của nữ sĩ khi đặt chân đến Phong Nha Kẻ Bàng là hình ảnh Sông Son xanh. Tả thế dường như chưa đủ, nhà thơ thêm "nước biếc xanh; rừng ôm núi; tiếc mỏng manh mây trời". Câu thơ có sắc xanh biếc của nước, xanh đậm của núi rừng, điểm xuyết trên nền xanh ấy là một chút mây trời mỏng manh tạo nên vẻ đẹp thơ mộng, lãng mạn cho dòng Sông Son. Đọc đến đây, người đọc nhớ tới hai câu thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn "Sông Son son sắt nào quên/ Giọng hò Xứ Quảng cứ chênh vênh sầu" (Tạm biệt Phong Nha). Nếu câu thơ của tác giả Lan Thanh nghiêng về biểu tượng thị giác thì câu thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn nghiêng về cảm nhận "tấm lòng son", tấm lòng thủy chung, sắt son của con người Quảng Bình. (Trích - Chu Thị Hảo) Tạm Biệt Phong Nha Quảng Bình có động Phong Nha Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông Người đi nổi nhớ, chìm mong Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi. Động Tiên tiên ở trên trời Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ Kìa em Mái Tóc mộng mơ Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen... Chén nồng cạn với đêm đen Gió thu rạo rực cũng len lén về Phong Nha sóng vỗ tứ bề Nhanh tay hứng được câu thề tặng em. Sông Son son sắt nào quên Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu Nụ cười em rải sông sâu Trăm năm tôi vớt Vẫn màu nhớ nhung... Quảng Bình 2009 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Dòng Sông Quê Hương Nhạc: Giai điệu Thi Ca Thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn Video: Giai điệu Thi Ca Dòng Sông Quê Hương Có một dòng sông Trái cà na rơi bập bõm Ta và em Chung chiếc thuyền thơ bé Đuổi tìm nhau qua ánh mắt dại khờ. Có một dòng sông Cha đi từ mùa chinh chiến Mẹ ngồi thả chờ mong Từng chiếc lá thời gian Cháy vàng nổi nhớ Ngược sóng bềnh bồng. Có một dòng sông Ta quay lưng ngỡ không bao giờ trở lại Ảo mộng quay cuồng Phiêu bồng mê mải Ta ở đâu? Em ở đâu? Đường đời xô đẩy Một chiều Ta bỗng thấy Trái tim mình lặn hụp giữa dòng sông... 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn