Từ Cuối Thời Đến Nguyên Thủy
Tác giả: Ma Nhân Bính Kiền
Editor: Giang Ngan
Tác giả: Ma Nhân Bính Kiền
Editor: Giang Ngan
Chương 98 :(a)
Cho nên hắn thật sự tính toán lưu lại làm nội ứng, cho dù phải chết, chỉ cần báo thù được cho đứa con, hắn cũng cao hứng.
Diễm luyến tiếc nói nặng cha mình, chỉ đành khổ khuyên, nhưng Nhiên lại là người quật cường:
- Nhìn thấy con không có việc gì, cha an tâm. Nhưng tiểu Hà không thể chết vô ích, nhất định phải làm cho bọn hắn đền mạng mới được. Trước đó cha muốn âm thầm nâng đỡ một người cướp đoạt vị trí người thừa kế thủ lĩnh với Mãnh, hiện tại kế hoạch này cũng không thay đổi. Bây giờ con ở bên ngoài có thế lực chống đỡ, muốn tìm Liệt báo thù càng cần cha hỗ trợ, bằng không trừ bỏ siêu cấp đại bộ lạc như Khô Diệp bộ lạc, lại có bộ lạc nào có thể cùng Hỏa bộ lạc đối kháng?
- Con đừng xem hiện tại thần sử việc gì cũng không quản, nhưng nếu đề cập tới bộ lạc thần sử cũng sẽ không ngồi yên không để ý tới..
Giác bị cha con bọn họ tranh cãi làm đau đầu, rõ ràng nhất châm thấy máu nói:
- Ngài cũng đừng ngại ta nói chuyện khó nghe, sau này bộ lạc của ta khẳng định phải cùng Hỏa bộ lạc chống lại, tới lúc đó vạn nhất thủ lĩnh Hỏa bộ lạc không biết xấu hổ bắt vợ chồng ngài uy hiếp Diễm thì làm sao bây giờ?
Nhiên nghẹn lời:
-!
Đây là một vấn đề thật sự thật lại không cách nào tránh khỏi, dựa theo tính tình của Liệt, loại chuyện này hắn thật sự làm ra được!
Cuối cùng Nhiên thành công bị Giác thuyết phục, đồng ý cùng bọn họ cùng nhau rời đi.
Diễm:
-!
Cho nên hắn nói nhiều lời như vậy để làm gì? Sớm biết vậy nên để Giác nói.
Cửa thành Hỏa bộ lạc dưới tình huống không có chiến tranh, chưa bao giờ đóng lại, điều này phương tiện cho Nhiên mang theo vợ cùng vài nô lệ tinh anh nhân lúc bóng đêm chạy trốn.
Một hơi chạy tới chỗ rừng cây hội họp với Diễm, song phương tụ lại, không ngừng nghỉ tiếp tục chạy đi, đi suốt một đêm xác định cho dù bị Liệt phát hiện cũng không đuổi kịp bọn họ, lúc này mọi người mới thở ra, dừng lại nghỉ ngơi.
Cơm nước xong, mọi người thay phiên đơn giản nghỉ ngơi một chút, tiếp tục chạy đi – dù sao còn ở trong địa giới của Hỏa bộ lạc, không thể thật sự thả lỏng.
- Đúng rồi, cha nghe vu kêu Liệt tìm vị thần sử mới xuất hiện nơi phương bắc, con từ phương bắc trở về có nghe nói qua tin tức của vị thần sử kia sao?
Nhiên hỏi.
Chuyện phương bắc xuất hiện thần sử mới có thể uy hiếp đến Hỏa bộ lạc, làm cơ mật nên vu chỉ nói với thủ lĩnh Liệt, do Liệt an bài người đi tìm.
Nhưng Liệt làm việc cũng không chặt chẽ, chỉ cần có tâm lưu ý là có thể thám thính được tin tức, huống chi đại trưởng lão kinh doanh trong bộ lạc đã nhiều năm, tự nhiên có nhân mạch cùng hiểu biết của mình, không hề giống như mặt ngoài nhìn qua chỉ bình thường.
- Liệt phái tâm phúc của hắn đi Xích bộ lạc, mấy ngày nay Mãnh cũng muốn mang theo người đi Xích bộ lạc, tìm kiếm vị thần sử kia.
Không đợi Diễm trả lời, Nhiên liền nói ra mục đích của chính mình.
Diễm nháy mắt liền hiểu được ý tứ của cha, sắc mặt trầm xuống, khóe môi nhếch lên, trong mắt hiện lên một mảnh huyết sắc:
- Thật tốt quá, tên nạo hàng kia thế nhưng vì trốn tránh săn bắn, chịu chạy ra ngoài!
Nhẫn tới ngày sau tiếp tục báo thù, làm sao lại thỏa mãn bằng báo thù ngay bây giờ, tuy rằng không thể giết Liệt, nhưng có thể làm cho Liệt nếm thử nỗi đau mất con! Không có Mãnh kế nhiệm, xem trong bộ lạc còn có nhiều người ủng hộ Liệt hay không!
Nhưng Diễm có chút bận tâm nhìn Giác, trong lòng hắn kỳ thật không muốn đem Giác lôi kéo vào. Hắn có tin tưởng mình có khả năng thu thập Mãnh bên ngoài bộ lạc, nhưng cũng biết quá trình sẽ không thoải mái. Mãnh không phải bao cỏ, càng sẽ không một mình đi ra, không cần nghĩ cũng biết đến lúc đó sẽ là một hồi ác chiến.
Khi đó hắn chưa chắc chu toàn được cho Giác, vạn nhất Giác xảy ra chuyện..
Không đợi hắn lên tiếng, Giác chợt nhìn Nhiên cười nói:
- Xảo, con chính là thần sử mà bọn hắn muốn tìm. Nếu hướng về phía con mà tới, chuyện này con cũng sẽ không mặc kệ, đến lúc đó con đi cùng mọi người.
Nhiên vui mừng:
- Không ngờ là con, thật tốt quá!
Hắn nguyên bản muốn hỏi thăm đứa con có biết chuyện của thần sử hay không, lúc cần thiết đi nhờ vả đối phương, nhưng không ngờ bầu bạn của đứa con chính là thần sử.
Trong lòng Nhiên tràn đầy vui mừng, có Giác, ngày sau càng nắm chắc có thể báo thù! Dù sao người mà ngay cả vu cũng kiêng kỵ, có thể yếu sao?
Thái độ của Giác kiên quyết, Diễm cũng không cách nào khuyên nữa, cuối cùng thương lượng xong địa điểm mai phục, một bên cho người đi tìm hiểu xem Mãnh có đi ra hay không, đi tới nơi nào, đồng thời lại tiếp tục an bài cho mẹ của Diễm đi trước.
Lúc này Mãnh còn chưa biết mình đang bước lên con đường chết, đang lòng tràn đầy chờ mong ảo tưởng mình đi tới Xích bộ lạc nên làm sao tác oai tác phúc, làm cho cuộc sống của mình qua được thư tâm tự tại.
Diễm luyến tiếc nói nặng cha mình, chỉ đành khổ khuyên, nhưng Nhiên lại là người quật cường:
- Nhìn thấy con không có việc gì, cha an tâm. Nhưng tiểu Hà không thể chết vô ích, nhất định phải làm cho bọn hắn đền mạng mới được. Trước đó cha muốn âm thầm nâng đỡ một người cướp đoạt vị trí người thừa kế thủ lĩnh với Mãnh, hiện tại kế hoạch này cũng không thay đổi. Bây giờ con ở bên ngoài có thế lực chống đỡ, muốn tìm Liệt báo thù càng cần cha hỗ trợ, bằng không trừ bỏ siêu cấp đại bộ lạc như Khô Diệp bộ lạc, lại có bộ lạc nào có thể cùng Hỏa bộ lạc đối kháng?
- Con đừng xem hiện tại thần sử việc gì cũng không quản, nhưng nếu đề cập tới bộ lạc thần sử cũng sẽ không ngồi yên không để ý tới..
Giác bị cha con bọn họ tranh cãi làm đau đầu, rõ ràng nhất châm thấy máu nói:
- Ngài cũng đừng ngại ta nói chuyện khó nghe, sau này bộ lạc của ta khẳng định phải cùng Hỏa bộ lạc chống lại, tới lúc đó vạn nhất thủ lĩnh Hỏa bộ lạc không biết xấu hổ bắt vợ chồng ngài uy hiếp Diễm thì làm sao bây giờ?
Nhiên nghẹn lời:
-!
Đây là một vấn đề thật sự thật lại không cách nào tránh khỏi, dựa theo tính tình của Liệt, loại chuyện này hắn thật sự làm ra được!
Cuối cùng Nhiên thành công bị Giác thuyết phục, đồng ý cùng bọn họ cùng nhau rời đi.
Diễm:
-!
Cho nên hắn nói nhiều lời như vậy để làm gì? Sớm biết vậy nên để Giác nói.
Cửa thành Hỏa bộ lạc dưới tình huống không có chiến tranh, chưa bao giờ đóng lại, điều này phương tiện cho Nhiên mang theo vợ cùng vài nô lệ tinh anh nhân lúc bóng đêm chạy trốn.
Một hơi chạy tới chỗ rừng cây hội họp với Diễm, song phương tụ lại, không ngừng nghỉ tiếp tục chạy đi, đi suốt một đêm xác định cho dù bị Liệt phát hiện cũng không đuổi kịp bọn họ, lúc này mọi người mới thở ra, dừng lại nghỉ ngơi.
Cơm nước xong, mọi người thay phiên đơn giản nghỉ ngơi một chút, tiếp tục chạy đi – dù sao còn ở trong địa giới của Hỏa bộ lạc, không thể thật sự thả lỏng.
- Đúng rồi, cha nghe vu kêu Liệt tìm vị thần sử mới xuất hiện nơi phương bắc, con từ phương bắc trở về có nghe nói qua tin tức của vị thần sử kia sao?
Nhiên hỏi.
Chuyện phương bắc xuất hiện thần sử mới có thể uy hiếp đến Hỏa bộ lạc, làm cơ mật nên vu chỉ nói với thủ lĩnh Liệt, do Liệt an bài người đi tìm.
Nhưng Liệt làm việc cũng không chặt chẽ, chỉ cần có tâm lưu ý là có thể thám thính được tin tức, huống chi đại trưởng lão kinh doanh trong bộ lạc đã nhiều năm, tự nhiên có nhân mạch cùng hiểu biết của mình, không hề giống như mặt ngoài nhìn qua chỉ bình thường.
- Liệt phái tâm phúc của hắn đi Xích bộ lạc, mấy ngày nay Mãnh cũng muốn mang theo người đi Xích bộ lạc, tìm kiếm vị thần sử kia.
Không đợi Diễm trả lời, Nhiên liền nói ra mục đích của chính mình.
Diễm nháy mắt liền hiểu được ý tứ của cha, sắc mặt trầm xuống, khóe môi nhếch lên, trong mắt hiện lên một mảnh huyết sắc:
- Thật tốt quá, tên nạo hàng kia thế nhưng vì trốn tránh săn bắn, chịu chạy ra ngoài!
Nhẫn tới ngày sau tiếp tục báo thù, làm sao lại thỏa mãn bằng báo thù ngay bây giờ, tuy rằng không thể giết Liệt, nhưng có thể làm cho Liệt nếm thử nỗi đau mất con! Không có Mãnh kế nhiệm, xem trong bộ lạc còn có nhiều người ủng hộ Liệt hay không!
Nhưng Diễm có chút bận tâm nhìn Giác, trong lòng hắn kỳ thật không muốn đem Giác lôi kéo vào. Hắn có tin tưởng mình có khả năng thu thập Mãnh bên ngoài bộ lạc, nhưng cũng biết quá trình sẽ không thoải mái. Mãnh không phải bao cỏ, càng sẽ không một mình đi ra, không cần nghĩ cũng biết đến lúc đó sẽ là một hồi ác chiến.
Khi đó hắn chưa chắc chu toàn được cho Giác, vạn nhất Giác xảy ra chuyện..
Không đợi hắn lên tiếng, Giác chợt nhìn Nhiên cười nói:
- Xảo, con chính là thần sử mà bọn hắn muốn tìm. Nếu hướng về phía con mà tới, chuyện này con cũng sẽ không mặc kệ, đến lúc đó con đi cùng mọi người.
Nhiên vui mừng:
- Không ngờ là con, thật tốt quá!
Hắn nguyên bản muốn hỏi thăm đứa con có biết chuyện của thần sử hay không, lúc cần thiết đi nhờ vả đối phương, nhưng không ngờ bầu bạn của đứa con chính là thần sử.
Trong lòng Nhiên tràn đầy vui mừng, có Giác, ngày sau càng nắm chắc có thể báo thù! Dù sao người mà ngay cả vu cũng kiêng kỵ, có thể yếu sao?
Thái độ của Giác kiên quyết, Diễm cũng không cách nào khuyên nữa, cuối cùng thương lượng xong địa điểm mai phục, một bên cho người đi tìm hiểu xem Mãnh có đi ra hay không, đi tới nơi nào, đồng thời lại tiếp tục an bài cho mẹ của Diễm đi trước.
Lúc này Mãnh còn chưa biết mình đang bước lên con đường chết, đang lòng tràn đầy chờ mong ảo tưởng mình đi tới Xích bộ lạc nên làm sao tác oai tác phúc, làm cho cuộc sống của mình qua được thư tâm tự tại.