Từ Cuối Thời Đến Nguyên Thủy
Tác giả: Ma Nhân Bính Kiền
Editor: Giang Ngan
Tác giả: Ma Nhân Bính Kiền
Editor: Giang Ngan
Chương 92 :(a)
Cũng may người Trường Đằng bộ lạc tâm tư giản dị, nói gia nhập vào Thổ bộ lạc thì thật sự không nhắc lại chuyện quá khứ, toàn tâm toàn ý đem mình xem thành người của Thổ bộ lạc, tích cực làm tốt quan hệ với dân bản địa.
Quan sát một lát, xác định người Trường Đằng bộ lạc không có dị tâm, Mộc liền mượn sức đối phương, làm cho Đao dẫn người đi nhìn chằm chằm bên lò gạch – đây tuyệt đối là tín nhiệm Đao.
Đao được an bài như vậy, vô cùng hưng phấn, không nói hai lời liền mang theo dân bản địa Thổ bộ lạc đi qua. Mà vu của Trường Đằng bộ lạc – Mạch, từ khi chứng kiến đủ loại dược thảo cùng thủ đoạn xem bói của vu Thổ bộ lạc, mặt dày mày dạn xin làm đồ đệ của vu.
So sánh với vị đồ đệ tuổi còn lớn hơn mình, vu thật sự không muốn thu nhận, khuyên can mãi cuối cùng đành cho phép đối phương mỗi ngày đi qua học tập chế dược với hắn.
Mạch chuyên tâm học tập đến mất ăn mất ngủ, hiện tại còn đang ở trong phòng của mình mỗi ngày xem bệnh chữa bệnh cho người trong bộ lạc, thu thực vật cùng thảo dược làm thù lao, ngày còn làm dịu hơn lúc còn ở Trường Đằng bộ lạc.
Nghe được Mộc thuật lại, Giác cuối cùng thả lỏng.
- Đúng rồi, chuyện của Xích bộ lạc, là chuyện gì xảy ra?
Nhớ tới lời của Diễm, Mộc lại hỏi. Nghe Diễm nói một lần là một chuyện, hiện tại hắn càng muốn nghe xem Giác nói như thế nào, dù sao liên lụy tới Hỏa bộ lạc, Diễm còn tính là người của Hỏa bộ lạc, ai biết hắn có vì bộ lạc của mình giấu diếm điều gì hay không.
- Diễm đã nói với mọi người? Cũng không có gì, chính là vu của Hỏa bộ lạc xem bói đi ra, nói bên chỗ chúng ta mới xuất hiện một vị thần sử, sau này sẽ uy hiếp được Hỏa bộ lạc. Thủ lĩnh Hỏa bộ lạc lo lắng, phái người đi tìm bộ lạc của thần sử, tìm được thì toàn bộ giết chết. Xích bộ lạc tự xưng là phụ thuộc bộ lạc của Hỏa bộ lạc, thay Hỏa bộ lạc làm việc này, trùng hợp khi con du lịch tới chỗ Mãng bộ lạc thì bị tụi con phát hiện..
Đơn giản thuật lại một lần, Giác cuối cùng tổng kết:
- Chính là có chuyện như vậy. Con cân nhắc lên, trong những bộ lạc xung quanh đây hỏi ai là thần sử, cũng chính là bộ lạc của chúng ta. Cho nên sau này bộ lạc chúng ta phải chống lại Hỏa bộ lạc, trốn tránh vô ích, việc khẩn cấp trước mắt chính là nhân lúc Hỏa bộ lạc còn chưa tìm được chúng ta phải nhanh chóng phát triển.
Bộ lạc cần phát triển lớn mạnh là nhất định, trước kia cảm thấy được không vội, nhưng xảy ra chuyện như vậy dù là vu hay Mộc đều có một loại cảm giác gấp gáp, hai người cũng đã thương lượng qua chuyện này, hiện tại dặn dò Giác:
- Chuyện này nói cho chúng ta biết là được rồi, người khác không cần phải nói, Chiến cùng Phong bọn họ cũng không cần nói. Miễn bị truyền đi ra, nhiệt náo mọi người lo lắng sợ hãi.
Giác gật đầu:
- Việc này con biết, yên tâm đi, con chỉ nói với hai người, còn chưa nói với người khác đâu.
- Vậy là tốt rồi. Đúng rồi, lò gạch đốt ra gạch mới, ý đặc biệt lưu lại một nhóm cho ngươi, đang đặt ở phía sau đâu. Ngươi tính toán khi nào thì xây nhà, khiêng đám gạch này về đi.
Vu lại nói.
- Năm nay trước không vội xây nhà, chờ sang năm rồi nói sau.
Lập tức cần thu hoạch vụ thu, trong đất nên vội, làm gì còn thời gian xây nhà.
Vu không sao cả gật đầu:
- Chính ngươi tự nhìn thấy mà an bài, muốn xây nhà thì cùng cha ngươi nói. Trong bộ lạc thu lương thực, căn cứ ngươi nói nên mài thì đem mài, nên phơi nắng thì đem phơi, trong chốc lát ngươi có thời gian, đi xem còn có gì cần chú ý hay không, cùng người trong bộ lạc nói một tiếng, cũng dạy cho bọn họ dùng lương thực làm như thế nào, làm sao mà ăn.
Giác liên tục đáp ứng, chần chờ một chút, đỏ mặt nói:
- Còn có một việc, con nghĩ nói một tiếng với hai người.
Khó được nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Giác, vu cùng Mộc cảm thấy ngạc nhiên:
- Sự tình gì?
- Khụ, cũng không có gì, chỉ là đi ra ngoài một chuyến, con tìm được bầu bạn.
- Cái gì?
Khóe môi Giác hiện ý cười:
- Người này hai người cũng nhận thức, chính là Diễm.
-!
Vu cùng Mộc đánh chết cũng không nghĩ tới Giác đi ra ngoài du lịch một chuyến, thế nhưng lại xem trọng Diễm. Tuy nói người nguyên thủy cũng không giảng huyết mạch truyền thừa, nam nhân sống cùng nhau cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng dù sao cũng không nghĩ tới Giác cùng Diễm còn có thể gom thành một khối, hai năm trước Giác không phải còn la hét ầm ĩ muốn kết hôn nữ chiến sĩ của Mãng bộ lạc hay sao.
Bây giờ thay đổi cũng không khỏi quá nhanh rồi đi?
Xem thường hai người trợn mắt há hốc mồm, ném ra quả bom, Giác vui vẻ hài lòng vỗ mông chạy lấy người.
Quan sát một lát, xác định người Trường Đằng bộ lạc không có dị tâm, Mộc liền mượn sức đối phương, làm cho Đao dẫn người đi nhìn chằm chằm bên lò gạch – đây tuyệt đối là tín nhiệm Đao.
Đao được an bài như vậy, vô cùng hưng phấn, không nói hai lời liền mang theo dân bản địa Thổ bộ lạc đi qua. Mà vu của Trường Đằng bộ lạc – Mạch, từ khi chứng kiến đủ loại dược thảo cùng thủ đoạn xem bói của vu Thổ bộ lạc, mặt dày mày dạn xin làm đồ đệ của vu.
So sánh với vị đồ đệ tuổi còn lớn hơn mình, vu thật sự không muốn thu nhận, khuyên can mãi cuối cùng đành cho phép đối phương mỗi ngày đi qua học tập chế dược với hắn.
Mạch chuyên tâm học tập đến mất ăn mất ngủ, hiện tại còn đang ở trong phòng của mình mỗi ngày xem bệnh chữa bệnh cho người trong bộ lạc, thu thực vật cùng thảo dược làm thù lao, ngày còn làm dịu hơn lúc còn ở Trường Đằng bộ lạc.
Nghe được Mộc thuật lại, Giác cuối cùng thả lỏng.
- Đúng rồi, chuyện của Xích bộ lạc, là chuyện gì xảy ra?
Nhớ tới lời của Diễm, Mộc lại hỏi. Nghe Diễm nói một lần là một chuyện, hiện tại hắn càng muốn nghe xem Giác nói như thế nào, dù sao liên lụy tới Hỏa bộ lạc, Diễm còn tính là người của Hỏa bộ lạc, ai biết hắn có vì bộ lạc của mình giấu diếm điều gì hay không.
- Diễm đã nói với mọi người? Cũng không có gì, chính là vu của Hỏa bộ lạc xem bói đi ra, nói bên chỗ chúng ta mới xuất hiện một vị thần sử, sau này sẽ uy hiếp được Hỏa bộ lạc. Thủ lĩnh Hỏa bộ lạc lo lắng, phái người đi tìm bộ lạc của thần sử, tìm được thì toàn bộ giết chết. Xích bộ lạc tự xưng là phụ thuộc bộ lạc của Hỏa bộ lạc, thay Hỏa bộ lạc làm việc này, trùng hợp khi con du lịch tới chỗ Mãng bộ lạc thì bị tụi con phát hiện..
Đơn giản thuật lại một lần, Giác cuối cùng tổng kết:
- Chính là có chuyện như vậy. Con cân nhắc lên, trong những bộ lạc xung quanh đây hỏi ai là thần sử, cũng chính là bộ lạc của chúng ta. Cho nên sau này bộ lạc chúng ta phải chống lại Hỏa bộ lạc, trốn tránh vô ích, việc khẩn cấp trước mắt chính là nhân lúc Hỏa bộ lạc còn chưa tìm được chúng ta phải nhanh chóng phát triển.
Bộ lạc cần phát triển lớn mạnh là nhất định, trước kia cảm thấy được không vội, nhưng xảy ra chuyện như vậy dù là vu hay Mộc đều có một loại cảm giác gấp gáp, hai người cũng đã thương lượng qua chuyện này, hiện tại dặn dò Giác:
- Chuyện này nói cho chúng ta biết là được rồi, người khác không cần phải nói, Chiến cùng Phong bọn họ cũng không cần nói. Miễn bị truyền đi ra, nhiệt náo mọi người lo lắng sợ hãi.
Giác gật đầu:
- Việc này con biết, yên tâm đi, con chỉ nói với hai người, còn chưa nói với người khác đâu.
- Vậy là tốt rồi. Đúng rồi, lò gạch đốt ra gạch mới, ý đặc biệt lưu lại một nhóm cho ngươi, đang đặt ở phía sau đâu. Ngươi tính toán khi nào thì xây nhà, khiêng đám gạch này về đi.
Vu lại nói.
- Năm nay trước không vội xây nhà, chờ sang năm rồi nói sau.
Lập tức cần thu hoạch vụ thu, trong đất nên vội, làm gì còn thời gian xây nhà.
Vu không sao cả gật đầu:
- Chính ngươi tự nhìn thấy mà an bài, muốn xây nhà thì cùng cha ngươi nói. Trong bộ lạc thu lương thực, căn cứ ngươi nói nên mài thì đem mài, nên phơi nắng thì đem phơi, trong chốc lát ngươi có thời gian, đi xem còn có gì cần chú ý hay không, cùng người trong bộ lạc nói một tiếng, cũng dạy cho bọn họ dùng lương thực làm như thế nào, làm sao mà ăn.
Giác liên tục đáp ứng, chần chờ một chút, đỏ mặt nói:
- Còn có một việc, con nghĩ nói một tiếng với hai người.
Khó được nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Giác, vu cùng Mộc cảm thấy ngạc nhiên:
- Sự tình gì?
- Khụ, cũng không có gì, chỉ là đi ra ngoài một chuyến, con tìm được bầu bạn.
- Cái gì?
Khóe môi Giác hiện ý cười:
- Người này hai người cũng nhận thức, chính là Diễm.
-!
Vu cùng Mộc đánh chết cũng không nghĩ tới Giác đi ra ngoài du lịch một chuyến, thế nhưng lại xem trọng Diễm. Tuy nói người nguyên thủy cũng không giảng huyết mạch truyền thừa, nam nhân sống cùng nhau cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng dù sao cũng không nghĩ tới Giác cùng Diễm còn có thể gom thành một khối, hai năm trước Giác không phải còn la hét ầm ĩ muốn kết hôn nữ chiến sĩ của Mãng bộ lạc hay sao.
Bây giờ thay đổi cũng không khỏi quá nhanh rồi đi?
Xem thường hai người trợn mắt há hốc mồm, ném ra quả bom, Giác vui vẻ hài lòng vỗ mông chạy lấy người.