Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Ta Thật Thích Nam Phụ Kia! - Tuế Trản

Discussion in 'Truyện Drop' started by Diệp Minh Châu, Jan 4, 2022.

  1. Thế giới thứ 4: Thợ làm bánh bạch thiết hắc x Học sinh cao trung nội liễm an tĩnh (11)

    Chương 79: Không tin hắn là người tốt

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Truyện Edit Của Diệp Minh Châu

    Đăng kí tham gia diễn đàn để đọc truyện tại đây Đăng Ký
     
  2. Thế giới thứ 4: Thợ làm bánh bạch thiết hắc x Học sinh cao trung nội liễm an tĩnh (12)

    Chương 80: Không phải tự sát

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Truyện Edit Của Diệp Minh Châu

    Đăng kí tham gia diễn đàn để đọc truyện tại đây Đăng Ký
     
    Sarah9420, Lala1111, puvy51 and 66 others like this.
  3. Thế giới thứ 4: Thợ làm bánh bạch thiết hắc x Học sinh cao trung nội liễm an tĩnh (13)

    Chương 81: Vì những cô gái vô tội và công lý

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Truyện Edit Của Diệp Minh Châu

    Tham gia diễn đàn dembuon để đọc truyện tại đây Đăng Ký
     
  4. Thế giới thứ 4: Thợ làm bánh bạch thiết hắc x Học sinh cao trung nội liễm an tĩnh (14)

    Chương 82: Giao đồ

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Truyện Edit Của Diệp Minh Châu

    Đăng kí tham gia diễn đàn để đọc truyện tại đây Đăng Ký
     
  5. Thế giới thứ 4: Thợ làm bánh bạch thiết hắc x Học sinh cao trung nội liễm an tĩnh (15)

    Chương 83: Anh nhất định sẽ bảo vệ em, đúng không?

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**


    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Truyện Edit Của Diệp Minh Châu

    Đăng kí tham gia diễn đàn để đọc truyện tại đây Đăng Ký
     
  6. Thế giới thứ 4: Thợ làm bánh bạch thiết hắc x Học sinh cao trung nội liễm an tĩnh (15)

    Chương 84: Hung thủ chính là hắn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dưới tình huống không ai biết, Tạ Vô Niên vào nhà A Lạc. Trong mắt người ngoài, Tạ lão bản vẫn là Tạ lão bản xuất quỷ nhập thần kia, mỗi ngày thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn ở trong đường tâm nhìn thấy tung tích của hắn, so với uống trà đá đến uống thêm một chai nữa còn khó hơn.

    Đối với việc này, tất cả mọi người đều thành thói quen, cũng không ai nghiên cứu sâu. Bởi vì cho dù có người hỏi, người ta cũng sẽ không trả lời. Mà trong khuôn viên trường cấp 3 Lam thành, hoa khôi kiêm học thần Khương Lạc, cũng trước sau như một làm việc theo từng bước, nhà trường hai giờ một đường, ngẫu nhiên tan học cùng lý Tư Tề đi đường tâm ngồi một chút. Chỉ là gần đây thời tiết dần dần rét lạnh, mùa đông trời tối sớm, A Lạc cũng không tự học buổi tối, bình thường buổi tối ở trường làm bài tập đến bảy giờ liền về nhà.

    Thành tích hóa học của cô cũng được cải thiện, thường có người nhìn thấy cô cầm một xấp bài kiểm tra đến văn phòng để tìm giáo viên hóa để giảng bài, học tập rất hăng hái.

    Tối thứ Sáu, sau giờ học trở về nhà, A Lạc lấy chìa khóa mở cửa rồi cúi xuống thay dép. Sau đó, cô phát hiện thảm trải sàn ngay ngắn, quần áo của riêng mình đặt trong giỏ bẩn, cũng đã được giặt sạch, nhà bếp truyền đến mùi thức ăn. Cô lặng lẽ đi đến cửa phòng bếp, chỉ thấy một người đàn ông đang mặc tạp dề, tay cầm nồi xào rau. Dây tạp dề phác họa ra vòng eo gầy gò của hắn, chỉ nhìn bóng lưng cũng đủ khiến người ta vui mắt.

    A Lạc dựa vào cửa, cảm thán nói: "Em còn tưởng nhà mình nuôi một nàng tiên ốc đó."

    Tạ Vô Niên nghe tiếng quay đầu lại, bình thản nói: "Về rồi à? Anh mang đồ ăn ra ngoài phòng khách ngay đây."

    A Lạc mím môi cười cười, bưng đĩa lên đi ra ngoài. Nói thật ra, nếu không phải sợ chọc giận người khác, vừa rồi cô cũng muốn khen hắn hiền thê lương mẫu. Tạ Vô Niên thật sự quá giỏi, làm việc nhà một tay hảo thủ, nấu cơm cùng tráng miệng càng là tuyệt đối. Trong khoảng thời gian hai người sống chung, A Lạc được hắn chiếu cố gần như chu đáo. Muốn hỏi A Lạc cảm nghĩ, chỉ có thể nói hối hận không gọi hắn sớm một chút. Thậm chí bởi vì hắn tới, A Lạc cũng không cần gọi dì giúp việc gia đình tới đây nữa, Tạ Vô Niên hoàn toàn làm tốt hơn so với việc nhà cũng toàn diện hơn.

    Về phần phương thức ở chung của hai người, bề ngoài là bằng hữu, tuy rằng ở trong lòng Tạ Vô Niên từng chính miệng thừa nhận hai người là quan hệ yêu đương, nhưng trên thực tế, giữa bọn họ cũng không có bao nhiêu tiếp xúc thân mật. Nếu như phải nói, đại khái là tình bạn trên người yêu chưa đủ trạng thái.

    A Lạc cảm thấy điều này rất tốt, rốt cuộc cô còn chưa trưởng thành, còn là học sinh lớp 12. Hơn nữa bọn họ trước mắt còn phải đối mặt với nguy cơ, thật sự không phải là thời điểm tốt để nói chuyện tình cảm. Lúc ăn cơm, A Lạc nói với Tạ Vô Niên: "Ngày mai thứ bảy, trường học nghỉ phép, Chu Gia Toàn sẽ đến nhà, chúng ta chờ sẽ đem đồ đạc của ngươi cất đi một chút, đừng để lộ dấu vết."

    Động tác gắp thức ăn của Tạ Vô Niên dừng lại, bỗng nhiên giương mắt nhìn lại: "Hắn sẽ đến?"

    A Lạc khẳng định: "Hắn chắc chắn sẽ đến, em đã nói với riêng hắn, yêu cầu hắn ngày mai đến nhà dạy thêm cho em." Bất quá ngày mai hắn đại khái sẽ không làm cái gì, hẳn là chỉ là quan sát tình huống. Có lẽ là trải qua chuyện của đàn tỷ, hiện tại hắn càng trở nên cẩn thận hơn. Lựa chọn con mồi cũng sẽ nhiều lần tìm hiểu, xác định loại có thể đắc thủ. Tựa như lần trước, A Lạc ở trong phòng làm việc biểu hiện ra bộ dáng nhát gan, lại nói rõ mẹ không sống cùng mình, lại cùng Tạ Vô Niên bỏ qua quan hệ, mới làm cho Chu gia toàn bộ có động tác tiếp theo.

    Tiếp theo, miễn là hắn ta xác định mình bị cô lập, và không có can đảm để vạch trần tội ác của mình, đó là thời gian cho anh ta để thực sự làm điều đó. Sau khi ăn xong hai người bắt đầu dọn dẹp phòng, dép nam thu dọn đi, bát đũa cũng chỉ bày một đôi, ban công phơi quần áo chỉ để một mình A Lạc, phòng khách phòng bếp phòng vệ sinh, mỗi một chỗ đều phải làm ra bộ dáng sống một mình, không thể lưu lại một chút dấu vết sinh hoạt của hai người. Sau khi thu thập xong, hai người đều trở về phòng nghỉ ngơi. Ngày hôm sau A Lạc tỉnh lại rất sớm, Tạ Vô Niên cũng vậy. Hắn sớm rời giường nấu cơm, vì không muốn cho người ta phát hiện mình ở chỗ này, hắn thậm chí ngay cả cửa cũng không ra ngoài, đi Đường Tâm cũng là thừa dịp ban đêm mới đi một hai lần. Sau khi nấu xong cơm xong, hắn liền trở về phòng khách mình ở, phòng này ngay cả rèm cửa sổ cũng bị kéo chặt lên, đèn cũng không bật, trong phòng một mảnh tối tăm. Tạ Vô Niên mở máy ảnh mini liên kết trên máy tính trong phòng khách, mặt không chút thay đổi ngồi ngay ngắn trước máy tính. Tay hắn, thì bày một cây gậy điện giật. Hắn bình tĩnh nghĩ, một khi Chu gia toàn bộ làm ra chuyện gì, hắn sẽ lập tức đi ra ngoài. Thời gian từng giây từng phút đi qua, trong ống kính, Biểu hiện của A Lạc vô cùng bình thường, cô ăn xong bữa sáng, liền từ trong phòng lấy sách giáo khoa cùng bài tập đặt lên bàn trà phòng khách, tự mình nghiêng trên sô pha xem điện thoại di động, thỉnh thoảng lại bị chọc cười. Thấy một nửa, cô lại đi vào tủ lạnh nhà bếp lấy một quả táo cạch răng gặm.

    Ánh mắt Tạ Vô Niên không dời qua một giây trên người cô, anh chỉ cảm thấy sống qua ngày như năm. Khi quả táo sắp gặm nhấm, đột nhiên có một tiếng chuông cửa. Cô gái trong ống kính đứng dậy từ ghế sofa, nhấn điện thoại di động, đi đến cửa và hỏi: 'Ai?'Bên ngoài phòng truyền đến thanh âm của Chu Gia Toàn: 'Là ta. Ông không nói rằng ông là một giáo viên hóa học, cũng không báo cáo tên của mình. Trong bóng tối, Tạ Vô Niên hai mắt nhìn thẳng màn hình máy tính, nghe tiếng nói chuyện truyền đến từ tai nghe, một bên nhanh chóng phân tích trong đầu. Nhiều năm trước, có phải hắn cũng dùng lý do như vậy tiến vào nhà muội muội hay không? Hắn không nói tên, như vậy mặc dù có người nghe thấy thanh âm, cũng chỉ cho rằng hắn cùng chủ nhân phòng quen biết, cũng sẽ không lưu lại manh mối có thể tìm được hắn. Bên trong màn hình, ống kính vẫn phát sóng hình ảnh trong phòng khách trong thời gian thực. Thiếu nữ mở cửa ra, người đàn ông trung niên mập mạp đi vào, hắn ăn mặc chỉnh tề, trên khuôn mặt mập mạp lộ ra ý cười hòa ái dễ gần, trong nháy mắt vào cửa, hắn liền đánh giá A Lạc từ trên xuống dưới, lại nhìn chung quanh một vòng trong phòng, một loạt động tác này đều rất quang minh chính đại. Xem ra ngươi thật sự ở một mình ở đây, một tiểu cô nương có thể tự mình chiếu cố mình, rất lợi hại a. Chu gia toàn cười ha hả nói. Cô gái dường như có một số ngượng ngùng, giải thích: 'Nhà tôi và mẹ tôi, mẹ tôi bận rộn, tôi đã quen với nó một mình, và mỗi tuần sẽ có dì để giúp làm sạch một lần, cũng không cần phải làm nhiều hơn nữa. Chu Gia Toàn gật gật đầu, trong nhà không có dép lê, hắn mang giày dùng một lần, hai người ngồi lên sô pha. Lúc này, hắn mới chuyên chú nhìn về phía học sinh trước mặt. Rốt cuộc là ở nhà, A Lạc ăn mặc rất tùy ý, quần áo của nàng lại đều là thiếu nữ non nớt, hôm nay liền mặc một bộ váy dài in hình dâu tây, làn váy dài tay, toàn thân bao bọc kín mít, chỉ lộ ra một đoạn bắp chân trắng nõn gầy gò cùng xương mắt cá chân lảo đảo. Chiếc váy này nhìn như bình thường, nhưng A Lạc chọn kỹ càng ra. Xem qua ảnh chụp của Tạ Tư Nguyệt, nàng liền đoán Chu gia toàn bộ thích đôi chân mảnh khảnh của thiếu nữ. Quả nhiên, hai mắt người đàn ông mập mạp cơ hồ híp lại thành một khe hở, tầm mắt dính dính xoay qua lại trên chân cô vài cái. A Lạc giả vờ không nhìn thấy, cầm bài tập về nhà hỏi anh ta về vấn đề này. Sau khi bắt đầu giảng bài, Chu Gia Toàn liền nghiêm túc hẳn lên, ngoại trừ ngẫu nhiên sẽ không dấu vết liếc mắt nhìn chân và mặt thiếu nữ, thoạt nhìn thật sự rất có trách nhiệm. Đối với việc này A Lạc đã sớm dự liệu, lần đầu tiên gặp mặt, hắn đương nhiên sẽ không làm gì, thậm chí còn có thể cố gắng biểu hiện tốt một chút, như vậy có thể nhanh chóng lấy được sự tín nhiệm của học sinh. Lần sau lại đến, học sinh cơ bản đều sẽ mở cửa cho cậu, cho dù lúc cậu đến không đúng, là đêm khuya khuya vắng vẻ, nhưng có danh hiệu tự nhiên được tôn kính của thầy giáo cùng hảo cảm giai đoạn trước, chỉ sợ không có học sinh nào sẽ cự tuyệt cậu. Người như vậy, tuyệt đối là một tên phạm tội quen thuộc. Chu gia toàn cho A Lạc học thêm hai tiếng đồng hồ, liền kiên quyết cáo từ trong \ "giữ lại\" của A Lạc, ở giữa chỉ uống qua một ly nước. A Lạc đưa hắn lên thang máy, lại về đến nhà, liền nhìn thấy cửa phòng khách mở ra, Tạ Vô Niên sắc mặt tái nhợt đứng ở cửa.'Tuyệt đối là hắn, đúng vậy. Anh ta thở hổn hển, ngực phập phồng, nghiến răng nghiến lợi nói, 'Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào anh ta, khi bạn đi rót nước cho anh ta, anh ta nhìn thấy biểu hiện của bạn sau lưng, tất cả đều là tham lam và bắt buộc.'Kẻ giết em gái tôi, đã xuất hiện trước mặt tôi hai năm trước, nhưng tôi không phát hiện ra bất cứ điều gì. Có lẽ hắn ngay cả nguyên nhân ta đi tới Lam Thành, đang làm cái gì cũng rõ ràng, hắn chỉ sợ đã sớm biết ta một mực tìm kiếm hung thủ, lại hết lần này tới lần khác từ trước mặt ta đi qua, hẳn là sách giấu ở chỗ tối chê cười ta vô năng đi. Tạ Vô Niên lẩm bẩm, vẻ mặt hắn vặn vẹo, đôi mắt đầy tơ máu, hai tay rủ xuống bên cạnh nắm chặt thành quyền. Nhìn Tạ Vô Niên như vậy, hốc mắt A Lạc không ngừng nóng lên. Nàng biết, tâm tình của hắn giờ phút này nhất định không dễ chịu, cái loại cảm giác kỳ thật cừu nhân này đang ở trước mắt, lại bị lừa gạt, mặc kệ là ai trải qua, có lẽ đều sẽ bộc phát ra hận ý thật lớn. Nàng không muốn nhìn thấy mặt mày hắn nhiễm thù hận, bị cừu hận cắn nuốt. Hắn và Tạ Tư Nguyệt vốn đều là những người ôn nhu tốt đẹp như vậy, có tương lai rực rỡ, mà không phải bộ dáng như bây giờ. A Lạc đi vài bước, nắm lấy tay hắn, thấp giọng nói: \ "Tỉnh táo tạ Vô Niên, chúng ta sẽ thành công! Ngươi không phải vô năng, ngươi một mực cố gắng, hiện tại lập tức có thể đem tên hỗn đản kia đưa đi bắn chết, học tỷ sẽ cảm tạ ngươi, những nữ hài tử bị thương tổn kia cũng sẽ cảm tạ ngươi, tin tưởng chính mình, Tạ Vô Niên!'

    Tạ Vô Niên vẫn nắm chặt nắm tay, khuôn mặt dữ tợn. A Lạc không bật được tay hắn, dứt khoát giang cánh tay ôm lấy thân thể hắn, ôm chặt lấy hắn.'Tạ Vô Niên, Tạ Vô Niên..'A Lạc gọi hắn từng tiếng một. Rốt cục, thân thể cứng ngắc trong ngực nàng chậm rãi buông lỏng xuống, không biết từ khi nào, một bàn tay to vuốt ve đỉnh tóc của cô, người đàn ông khàn khàn nói: 'Khương Lạc.. Cám ơn vì điều đó. A Lạc thở phào nhẹ nhõm, lui ra một bước, nhìn thần sắc của hắn, xác định hắn chậm lại rồi nói: 'Được rồi, Điền Loa cô nương, có phải cô nên đi nấu cơm trưa cho tôi không? Tạ Vô Niên rũ mắt nhìn cô thật lâu, thấp giọng trả lời: 'Được. Nhìn người đàn ông đi vào phòng bếp, chỉ chốc lát sau trong không khí liền truyền đến tiếng va chạm nồi niêu xoong chảo, A Lạc cũng yên lòng, cô im lặng cười cười, lần thứ hai tổ vào sô pha, tiếp tục xem phim truyền hình chưa xem xong. Cơm trưa bình thường ăn xong, buổi chiều Tạ Vô Niên nhận được tin tức từ bạch quả. Bạch Quả nói cho Tạ Vô Niên biết, về việc Dương Đan Hà và Từ Giai Tuệ chứng thực không thuận lợi, thái độ hai người đều rất kiêng dè. Nhưng bọn họ cũng sẽ không buông tha, Tư Đình đã tính toán cùng Bạch Quả hai người tự mình đi gặp Dương Đan Hà một lần, xem có thể gặp mặt phá cục hay không. Tạ Vô Niên sớm đã có chuẩn bị, cũng không nản lòng, trả lời cảm ơn cô.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Truyện Edit Của Diệp Minh Châu

    Đăng kí tham gia diễn đàn để đọc truyện tại đây Đăng Ký
     
    moamoamoa, Lala1111, thdii and 9 others like this.
Trả lời qua Facebook
Loading...