[Edit] Năm Nạn Đói Ta Ôm Hàng Nuông Chiều Đại Tướng Quân Cổ Đại - Mục Nhục

Discussion in 'Truyện Drop' started by TieuMun1911, Sep 22, 2024.

  1. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 50: Tướng quân ngài cùng thần linh quen thuộc, hay là cầu thêm một lần

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn thấy Chiến Thừa Dận thu lưu người Sở quốc đến đầu quân, mới đến đây nương nhờ.

    Ở Trấn Quan hơn nửa năm, hắn thấy rõ ràng.

    Từ bình dân mỗi ngày chết đói, lại đến phủ tướng quân mở kho thả lương thực, có nước nấu cháo.

    Hiện nay, quân Chiến gia có vũ khí và trang bị không thuộc về thời đại này.

    Gạo trong kho lúa nhiều đến không chứa hết được.

    Dân chúng toàn thành ăn dưa hấu mấy ngày, vẫn còn dưa..

    Bây giờ bữa sáng đổi thành bánh bao hoặc bánh rán hành, hoặc cháo.

    Bữa sáng phong phú như thế, đâu phải mở lều cháo để nuôi sống bách tính toàn thành.

    Những thứ này, dù là đặt trong nhà đại thần ở hoàng thành, cũng không dám nói mỗi ngày đều ăn uống phong phú như thế.

    Bách tính Trấn Quan rất hạnh phúc, bọn họ rốt cuộc không cần vì lương thực mà lo lắng.

    Đêm qua, dòng sông khô cạn đã đầy nước.

    Đầy trong vòng một đêm.

    Chuyện này quá mức chấn động, khiến Thị Mộng vi phạm lời thề của sư phụ, tính toán một quẻ.

    Sau khi tính toán, miệng mũi hắn phun ra máu tươi, phản phệ không nhỏ!

    Quẻ tượng cho thấy Chiến Thừa Dận vốn là tướng đoản mệnh, không quá nửa tháng y hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

    Mà nay lại xoay chuyển càn khôn, sau lưng có đại năng trợ giúp y.

    Người này thần bí, đến từ dị thế, tâm địa thiện lương.

    Một đám tướng quân Chiến Thừa Dận tôn xưng là thần linh.

    Nghĩ đến điều này, Thị Mộng tính toán đi nương nhờ Chiến Thừa Dận.

    Mệnh cách Chiến Thừa Dận đại biến.

    Y chỉ cần vượt qua khảm này, tương lai có thể kỳ vọng, đi lên vị trí chí cao vô thượng cũng có thể.

    Hắn vốn đáp ứng sư phụ không nhập thế.

    Nhưng mọi người đều sắp chết đói, không quản được nhiều như vậy, trước mắt sống qua ngày rồi nói sau.

    Hắn nhìn thấy Chiến Thừa Dận, hai tay chắp lại. "Gặp qua tướng quân."

    "Ngươi nói muốn nương nhờ ta?"

    "Vâng, tướng quân!"

    "Ngươi có thể cống hiến gì trong quân.."

    "Tướng quân, ta từng thấy thuốc nổ các ngươi chôn, ta biết phối trộn thuốc nổ, ta từng tự mình phối thuốc nổ, nhưng dùng để luyện đan."

    Hắn cũng vạn vạn không nghĩ tới, thuốc nổ dĩ nhiên có thể giết người, vả lại trong mười vạn người, có hơn phân nửa là bị nổ chết.

    Trong Thanh Phong quán, các sư phụ sư thúc mỗi ngày đều luyện đan, cũng nổ tung vô số lô đỉnh.

    Nhưng không ai nghĩ tới, nguyên nhân lô đỉnh nổ tung là do thuốc nổ.

    Chiến Thừa Dận thấy hắn nói, kinh ngạc, "Lời ngươi nói là thật?"

    "Vâng, ta không dám lừa gạt tướng quân, Trấn Quan không có tiêu thạch phối trộn thuốc nổ, nếu tướng quân cho ta một ít thuốc nổ, ta nhất định có thể nghiên cứu ra thuốc nổ uy lực mạnh nhất."

    Chiến Thừa Dận đi lên, vỗ vỗ vai hắn, "Được, ngươi thử xem, nếu thật sự có thể thành công."

    "Sau này đi theo ta đi."

    "Điền Tần, mang vị tiểu huynh đệ này xuống thay quần áo và giày, phủ tướng quân thu dọn một gian phòng cho hắn."

    "Vâng, tướng quân."

    Điền Tần mang Thị Mộng đi nghiên cứu thuốc nổ.

    Lúc này, Diệp Mục Mục truyền đến tờ giấy.

    "Băng sắp tới rồi, hố của anh đã đào xong chưa?"

    Chiến Thừa Dận trả lời, "Chờ ta một chén trà."

    "Được!"

    Khoảng mười lăm phút sau, Chiến Thừa Dận gửi tờ giấy tới.

    Diệp Mục Mục truyền tống khối băng trong kho hàng qua.

    Tiếp theo, đưa thịt heo qua.

    Trên sàn nhà kho có mùi thịt heo, còn có vết nước đá băng tan ra.

    Cô dùng nước rửa sạch sẽ sàn nhà.

    Sau khi thu dọn xong đã năm giờ chiều.

    Cô gọi điện thoại cho quản lý sơn trang nghỉ dưỡng cổ phong mà ba mẹ tặng cho cô.

    Một ngọn núi kia được ba mẹ cô thuê hai mươi năm, xây cái sơn trang nghỉ dưỡng cổ phong.

    Có mười tám căn nhà màu sắc cổ xưa.

    Mỗi ngôi nhà nhỏ có từ bốn đến sáu phòng.

    Rất nổi tiếng ở trên mạng, thường xuyên có người nổi tiếng trên mạng đến du ngoạn.

    Sơn trang nghỉ dưỡng được xây dựng ở giữa sườn núi, dưới chân núi có một dòng suối nhỏ, gần đây trời mưa, trên núi mây mù mông lung, rất có ý vị tiên cảnh.

    Mặt núi phía sau sơn trang nghỉ dưỡng, ba mẹ đặc biệt xây cho cô một tòa biệt thự ba tầng, ẩn nấp ở trong núi rừng.

    Bên cạnh biệt thự có một nhà kho nhỏ.

    Nhà kho nhỏ có ba tầng hầm, ba cô để rất nhiều đồ hộp và nước, còn có bánh và lương khô.

    Ba cô từng nói đùa, nếu một ngày tận thế giáng lâm, tòa biệt thự này hoàn toàn có thể làm thành lũy sử dụng trong tận thế, có thể để cho cô sống ba năm năm không thành vấn đề.

    Cô bảo quản lý dọn dẹp biệt thự một chút, hôm nay cô sẽ qua đó ở.

    Bao đỉnh núi, xây sơn trang nghỉ dưỡng và biệt thự, ba mẹ tiêu tốn mười ức.

    Sơn trang nghỉ dưỡng kinh doanh không tệ, trừ đi các khoản chi tiêu, mỗi năm có thể kiếm được ba ngàn vạn, muốn thu hồi vốn còn lâu mới đủ.

    Tới sơn trang nghỉ dưỡng, Diệp Mục Mục rất thỏa mãn!

    Quản lý Lý nghe nói cô muốn tới, lập tức sai người dọn dẹp biệt thự.

    Diệp Mục Mục lái xe đi sơn trang nghỉ dưỡng, một đường lái về giữa sườn núi, đi tới trước biệt thự.

    Sau khi xây xong ngôi nhà này, hàng năm ba mẹ đều đến ở cùng cô hai tháng.

    Ngôi nhà này chứa đựng những khoảnh khắc ấm áp của gia đình cô.

    Hôm nay lại đến, chỉ có một mình cô!

    Quản lý Lý giúp mở cửa, bưng bữa tối lên bàn ăn.

    "Diệp tiểu thư, cô ở bao lâu?"

    "Một hai tháng, anh đi làm việc đi, không có việc gì không cần quấy rầy tôi, cũng không cần đưa cơm tới, tôi đói bụng sẽ gọi điện thoại tới nhà ăn."

    "Được."

    Sau khi quản lý rời đi, cô phát hiện Tiêu Hoa gọi điện thoại tới, "Mục Mục, sao cháu không nghe điện thoại?"

    "Lô hàng lần này đã vận chuyển đến vùng ngoại thành, cháu còn cần không?"

    "Cần! Chú Tiêu, bây giờ cháu đang ở sơn trang nghỉ dưỡng, chú bảo tài xế trực tiếp lái xe đưa hàng tới đây."

    "Gửi địa chỉ cho chú."

    Nửa giờ sau, Tiêu Hoa, ông chủ xưởng thuốc nổ, còn có tài xế cùng nhau đến trước biệt thự Diệp Mục Mục.

    Sau khi Tiêu Hoa xuống xe, nhìn thấy bảng hiệu trên biệt thự.

    "Sơn trang nghỉ dưỡng Tiên Nguyên là của nhà cháu?"

    "Vâng, ba mẹ tặng cho cháu vào lễ trưởng thành!"

    Tiêu Hoa nghe xong, đẩy đẩy kính mắt hỏi cô: "Chú giúp cháu nhiều như vậy, cháu mở thẻ VIP cho chú."

    Diệp Mục Mục lấy từ trong túi ra một tấm thẻ VIP đưa cho ông.

    "Thẻ VIP của ông chủ, có thể miễn phí ba lần, sau ba lần giảm giá 20%."

    Tiêu Hoa cười híp mắt, "Ừ, không tệ, cháu dễ nói chuyện hơn ba cháu nhiều."

    "Dỡ hàng, may mà không vào thành, trên đường cảnh sát giao thông điều tra rất nghiêm."

    Diệp Mục Mục cùng bọn họ dỡ hàng.

    Sau khi hoàn tất, đưa cho Tiêu Hoa khoản tiền còn lại.

    Tiêu Hoa lại tính tiền cho chủ xưởng.

    Sau khi tiễn bọn họ đi xa, Diệp Mục Mục viết giấy truyền cho Chiến Thừa Dận.

    "Thuốc nổ tới rồi, nửa giờ sau tôi truyền tống qua."

    Lúc này, Chiến Thừa Dận cùng một đám tướng sĩ đang họp bàn.

    Đã thăm dò rõ vị trí quân Sở quốc, Tề quốc.

    Bọn họ cách Trấn Quan vậy mà lại gần hơn so với Man quân.

    Quân đội hai nước còn thông đồng với nhau.

    Về phần ngoại giới đồn đãi hai nước này bất hòa, liên tục chiến tranh, hoàn toàn là giả dối hư ảo.

    Bọn họ đã chuẩn bị liên thủ giết chết Chiến Thừa Dận, muốn nuốt Trấn Quan!

    Bây giờ Diệp Mục Mục đưa tới thuốc nổ quá đúng lúc.

    Chiến gia quân rất cần.

    Tề quốc có hai mươi vạn người, Sở quốc có mười lăm vạn người.

    Hai bên cộng lại ba mươi lăm vạn.

    Lại liên thủ với hai mươi vạn người Man tộc, chính là năm mươi lăm vạn đại quân.

    Đội quân khổng lồ này có thể quét ngang Đại Khải quốc mấy lần.

    Trần Vũ thập phần kích động.

    "Thần minh ban cho thuốc nổ, quá đúng lúc, giống như biết rõ chúng ta cần cái gì liền ban cho cái đó."

    Trần Khôi cũng nói: "Có số thuốc nổ này, chúng ta có thể ngăn cản đại quân hai nước Sở Tề."

    Chiến Thừa Dận lắc đầu: "Nhân số chênh lệch quá lớn, bách tính toàn thành có thể chiêu mộ đều đầu quân, cũng không tới năm vạn người, mới bốn vạn tám ngàn người."

    Đối chiến năm mươi vạn đại quân, mặc dù trang bị bọn họ tiên tiến cũng rất khó thắng.

    Bọn chúng ba phương liên hợp, lợi dụng ưu thế nhân số, ưu thế trang bị vũ khí của Chiến gia quân không còn sót lại chút gì.

    "Nếu lôi kéo mười vạn người của Từ Hoài, có lẽ còn có sức đánh một trận."

    "Nhưng vẫn cần một lượng lớn vũ khí, trang bị, thuốc nổ.. mới có khả năng thắng."

    Nói đến đây, tất cả mọi người tràn ngập hy vọng nhìn về phía Chiến Thừa Dận, mồm năm miệng mười thảo luận.

    "Tướng quân, chúng ta lại hướng thần linh cầu ban thưởng trang bị cùng vũ khí đi!"

    "Thuốc nổ còn cần gấp mười lần mới đủ, đương nhiên càng nhiều càng tốt."

    "Ngài cùng thần linh quen thuộc, hay là ngài lại cầu thêm một lần?"
     
  2. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 51: Y rốt cục có thể hỏi nàng muốn bức họa

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 52: Thần linh đáp ứng thỉnh cầu của bọn họ

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  4. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 53: Song phương đều cảm thấy mình kiếm lời

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Sep 30, 2024
  5. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 54: Năm ức! Ta thu.

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  6. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 55: Đổi đồ xứ xám xịt, kiếm lời

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  7. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 56: Cô mơ thấy Chiến Thừa Dận tử vong

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 57: Sở Tề hai nước xâm phạm, toàn quân đề phòng

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 58 Cô không thể để Chiến Thừa Dận chết

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 59: Đại quân áp sát, đại chiến hết sức căng thẳng!

    Tác giả: Mục Nhục

    Edit: Mun1911


    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Trả lời qua Facebook
Loading...