Ngôn Tình Thiên Kim Quay Lại, Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ - Tô Tô

Discussion in 'Truyện Drop' started by Doremon98, Apr 13, 2023.

  1. Doremon98

    Messages:
    0
    Ngân ngân huỳnh likes this.
  2. Doremon98

    Messages:
    0

    Chương 191: Té Ngã Ngửa


    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mẹ, mẹ có sao không!" Bạch Tuyết Dung đột nhiên xông tới, muốn đỡ Từ Nhược Văn dậy.

    "Đau, đau.. Đừng chạm vào mẹ.. Ai yo, con nhỏkhốn kiếp này, mấy ngày không dạy dỗ, hoang thành như vậy?" Từ Nhược Văn nằm trên bãi cỏ nhếch nhác, đau đến mức nước mắt chảy ra.

    "Giai Tịnh, chị quá đáng rồi!" Thấy Giai Tịnh muốn rời đi, Bạch Tuyết Dung đuổi theo chạy lên trước vài bước nắm lấy cánh tay cô, muốn lý luận với cô.

    Giai Tịnh ghét sự đụng chạm của đóa sen trắng này, vừa giơ tay lên rũ bỏ, Bạch Tuyết Dung đã ngã xuống bãi cỏ một cách khoa trương, vẻ mặt đau đớn.

    "Dung Dung tiểu thư, cô có sao không?" người hầu ở bên cạnh vội vàng bước lên phía trước đỡ lấy.

    Nước mắt của Bạch Tuyết Dung rơi xuống, nhưng cô giả vờ quật cường nói: "Tôi không sao.. Đừng lo lắng."

    "Tịnh Tịnh, sao con có thể đối xử với mẹ và em gái con như vậy!" Bạch Bác Minh không dám tin, nha đầu này lại hoang thành như vậy, không chỉ động thủ dạy dỗ người hầu, ngay cả mẹ và em gái mình cũng không xem ra gì.

    Sao có thể hư hỏng như vậy!

    "Là chính miệng ông đã nói, tôi không liên quan gì đến cái nhà này." Ánh mắt Giai Tịnh vô cùng lạnh lùng, "Nếu còn để tôi phát hiện các người ăn trộm đồ của bà nội, tôi sẽ chặt tay các người xuống cho chó ăn!"

    "Ngươi, nha đầu chết tiệt.. còn không ngăn nó lại cho ta!" Từ Nhược Văn đau đến chảy cả nước mắt, ra lệnh cho người hầu xung quanh: "Đóng cửa lại đánh một trận cho ta!"

    Giai Tịnh dễ dàng đánh ra một con đường, hiên ngang ra khỏi biệt thự của nhà họ Bạch.

    Nhà họ Bạch đúng thật là mở rộng tầm mắt, đây còn là Tịnh Tịnh lúc trước sao? Rời khỏi chưa đến một tháng, thay đổi nhiều quá..

    "Mẹ, mẹ có sao không?" Bạch Tuyết Dung vội vàng bước lên phía trước hỏi han.

    Từ Nhược Văn nghiến răng "Nha đầu chết tiệt này, không cho nó một bài học, thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt.."

    Bạch Bác Minh thở dài, vốn tưởng Tịnh Tịnh nghĩ thông rồi, muốn hợp tác với họ, không ngờ..

    Giai Tịnh rời khỏi nhà họ Bạch, đưa đồ cho bà Bạch, điện thoại di động đột nhiên rung lên.

    [Tịnh Tịnh, em đang bận việc gì? ]

    Là anh cả nhắn tin đến.

    Ngón tay Giai Tịnh chạm vào màn hình, nhanh chóng trả lời: "Đang ở ngoài xử lý chút việc."

    [Tối em có về nhà ăn cơm không? ]

    "Dạ có."

    [Có món gì muốn ăn không? ]

    "Em không kén ăn, cái gì cũng được."

    [Được.]

    Lê Dật Hàn trước giờ nói chuyện luôn ngắn gọn súc tích đi thẳng vào vấn đề, sau khi trả lời "được", không thấy em gái nhắn lại nữa, anh lại bắt đầu gõ chữ.

    [Đừng bận quá, chú ý sức khỏe.]

    Sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại nói thêm: [Tối gặp.]

    Giai Tịnh gửi một icon OK, cất điện thoại đi.

    Lê Dật Hàn không ngờ em gái mình lại còn ngắn gọn súc tích hơn mình, cười một cái, nói với Hứa Nặc ở bên cạnh: "Chuyện chiều nay tranh thủ làm sớm, tôi phải về nhà sớm bầu bạn với Tịnh Tịnh."

    Đôi mắt Từ Hứa mở to, dường như anh ta vừa nhìn thấy nụ cười của ông chủ, anh theo bên cạnh ông chủ bảy, tám năm rồi, có vẻ như Boss đối xử với người em gái này có chút khác biệt.

    Giai Tịnh bầu bạn với bà Bạch xong, vừa bắt taxi về công ty thì nhìn thấy xe của Tư Thần Xuyên đậu cách đó không xa.

    Người đàn ông bước xuống xe cao lớn đẹp trai, khiến người qua đường đều nhìn sang bên này..

    Cách giờ tan làm còn nửa tiếng, Giai Tịnh tưởng về sớm một chút, sẽ không bị anh phát hiện.

    Không ngờ anh lại đến sớm nửa tiếng.

    "Đi đâu rồi?" Tư Thần Xuyên bước lên phía trước, nhẹ nhàng vén tóc của cô, "Lần sau em muốn dùng xe, có thể nói với anh."

    Anh không hy vọng cô gái phải ra ngoài bắt taxi.

    "Ra ngoài xử lý chút việc, sao anh đến sớm vậy?" Giai Tịnh ngước mắt lên nhìn anh: "Hay là ngày nào anh cũng sớm như vậy?"

    "Gần đây không có việc gì làm." Tư Thần Xuyên nhìn cô một cách cưng chiều.

    Tuy nói như vậy, Nhưng chỉ có Trường Thanh biết Tư Thần Xuyên tăng tốc xử lý công việc, chỉ vì muốn đến đón cô Giai Tịnh sớm một chút, gần cô hơn một chút..

    Giờ này, Thần gia để giành thời gian để yêu đương, nhưng trợ lý đặc biệt này còn đang ở tập đoàn xử lý chuyện phía sau!

    Cay đắng!

    Tôi muốn khóc!

    "Tối nay em về nhà ăn tối, không thể đi cùng anh rồi."

    "Được." Tư Diệp Thần xoa đầu cô, mở cửa xe cho cô.

    Trên đường đi, Giai Tịnh hỏi thăm tình hình của bà nội Tư, lại nói chuyện về công việc của nhau, một lúc, họ đã đến biệt thự Bỉ Ngạn.

    Tư Thần Xuyên cởi dây an toàn cho cô, mở cửa xe, ôm cô không nỡ, "Ngày khác em cũng giành thời gian ở cùng anh được không?"

    "Được." Giai Tịnh xoay người, lúc chuẩn bị bước vào cổng, đột nhiên phát hiện mặt đất sáng bóng, chắc là dầu?

    Dưới ánh mặt trời, vũng dầu lớn trông giống như nước..

    Chắc là để ngụy trang vũng dầu này, có người đã rửa vườn, mặt đất ẩm ướt..

    Nếu không nhìn kỹ, thực sự không thể nhìn ra được..

    Ai đã đổ dầu ở đây?

    Muốn làm cô té sao?

    Trong một cánh cửa sổ của ngôi nhà chính, dường như có một đôi mắt, bí mật quan sát động tĩnh bên này qua rèm cửa.

    Giai Tịnh lẳng lặng giẫm lên vết nước trên mặt đất, tránh vũng dầu trên mặt đất một cách hoàn hảo, trực tiếp đi vào bên trong.

    "Cô ấy, cô ấy cứ đi vào vậy sao?" vú Trương đang nấp sau tấm rèm không dám tin: "Tôi cố tình làm đổ hai thùng dầu, sao không trơn chút nào?"

    Lê Thư Kỳ cảm thấy tiếc "Có phải lúc rửa vườn, rửa dầu đi rồi không?"

    "Không đâu, là tiểu Cầm rửa vườn hoa trước, sau đó tôi làm đổ dầu.. theo lý nói, Giai Tịnh đó sẽ té ngã ngữa mới đúng!"

    Nhưng cô ta lại cứ bước vào một cách nhẹ nhàng như vậy!

    Lúc này, Giai Tịnh bước vào nhà chính, dọa hai người họ sợ đến mức vội vàng giả vờ thảo luận về kiểu dáng của rèm cửa.

    "Cô Thư Kỳ, rèm cửa trong phòng cô muốn đổi thành kiểu có hình hoa này sao?"

    "Đúng vậy, vú không thấy đẹp sao?"

    "Tư Thần Xuyên đang tìm cô." Khi Giai Tịnh đi ngang qua bên cạnh Lê Thư Kỳ, cô thản nhiên nói: "Anh ấy có chuyện muốn nói với cô."

    A Xuyên đi tìm cô?

    Lê Thư Kỳ mừng như điênt, chuẩn bị lao ra ngoài, nhưng lại bị ánh mắt của vú Trương ngăn lại!

    Theo lý mà nói, thiếu gia nhà họ Tư sẽ không tìm cô!

    Có khi nào là do Giai Tịnh phát hiện dầu ăn trên mặt đất, muốn lừa cô Thư Kỳ chạy ra ngoài té ngã không?

    Giai Tịnh đi lên trước hai bước, hờ hững nói: "Anh ấy ở đó, nếu cô không muốn đi, ít nhất cũng phải bảo người thông báo cho anh ấy."

    Sao mà không muốn đi chứ!

    Lê Thư Kỳ nằm mơ cũng muốn nói chuyện với Tư Thần Xuyên!

    Cô lập tức lao ra khỏi nhà chính, vú Trương vội vàng đuổi theo: "Cô Thư Kỳ, chậm lại, mặt đất đầy dầu."

    "Không sao, vừa rồi Giai Tịnh không trượt chân, nếu bà lo lắng thì chúng ta đi từ từ!"

    Lê Thư Kỳ còn chưa nói xong, chân đã trượt xuống, cả người lập tức ngã về phía sau.

    "Cô Thư Kỳ!" vú Trương vốn định đỡ cô, nhưng không ngờ đỡ cô không thành, tự mình cũng ngã theo.

    Giai Tịnh đứng ở ban công phòng, nhìn hai người bọn họ té ngửa, gọi cho Tư Thần Xuyên: "Bây giờ, anh có thể đi rồi."

    Vừa rồi khi cô đi vào, cô đã gửi tin nhắn WeChat cho Tư Thần Xuyên và bảo anh đợi một lúc.

    Tư Thần Xuyên nhếch môi, "Em nói có một màn kịch hay để xem, chính là màn này?"

    "Ừm."

    Tư Thần Xuyên không ngờ hai người tâm địa độc ác này lại muốn hại Tịnh Tịnh té ngã, "Anh vào nói chuyện với chú."

    "Không cần đâu."

    Chút chuyện nhỏt này không cần phải kinh động đến ba.
     
  3. Doremon98

    Messages:
    0
  4. Doremon98

    Messages:
    0

    Chương 193: Sự trợ giúp như thần của Tư Thần Xuyên


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giai Tịnh: ?

    Cô lên lầu về phòng mình cũng không được?

    "Ai cũng biết phòng giám sát ở tầng ba! Cô Giai Tịnh cố ý dời mắt mọi người đi, chẳng phải là muốn lên lầu xóa bỏ giám sát sao?"

    Giai Tịnh:.

    "Ngươi có chứng cứ gì?" Dì Lan tức giận.

    "Bà cũng không có bằng chứng để chứng minh cô Giai Tịnh vô tội!

    " Đủ rồi! "Tống Giai Kỳ không nghe nổi nữa, ánh mắt không vui rơi trên người chị Lý," Chị thật sự càng lúc càng hỗn xược, Tịnh Tịnh là con gái ruột của tôi, chị ở đây li giáng, nửa đời sau không muốn về quê dưỡng già nữa sao? "

    " Phu nhân, mấy năm nay cô Thư Kỳ có ân với tôi, cô ấy bị thương như thế này, tôi phải đứng ra! Nếu tôi hiểu lầm cô Giai Tịnh, tôi sẵn sàng quỳ xuống xin lỗi cô ấy, nhưng bây giờ, tôi yêu cầu cô Giai Tịnh cho tôi một lời giải thích! Tại sao cô ấy và cô Thư Kỳ đi qua cùng một nơi, cô ấy lại không té? "

    " Ồ, bởi vì tôi thấy chỗ đó có dầu "Giai Tịnh thản nhiên nói.

    Người khác không nhìn thấy, cũng không thể trách cô được!

    " Nghe đi, nghe đi, cô ấy biết chỗ đó có dầu! "Dì Lý dường như nắm được phần thắng, mỉm cười:" Tôi còn muốn hỏi, tại sao Tư thiếu vô duyên vô cớ lại tìm cô Thư Kỳ, có phải cô nói dối không? Tư thiếu vốn không hề tìm cô ấy! Là do cô bịa ra, mục đích là muốn khiến cô Thư Kỳ trượt chân? "

    Nghĩ như vậy, Lê Thư Kỳ kinh ngạc nhìn Giai Tịnh, chẳng lẽ nhà đầu chết tiệt này lừa người sao?

    Tư Thần Xuyên vốn không hề tìm cô..

    Không, không..

    Nếu đúng như vậy, cô nhất định phải xé con tiện nhân này!

    " Tại sao Tư Thần Xuyên lại tìm cô ta, đây là chuyện bà có thể hỏi sao? "Giai Tịnh cảm thấy buồn cười.

    Dì Lý nhìn bộ dạng này của cô là biết cô đã nói dối, mỉm cười:" Tư thiếu thân phận tôn quý, tiểu nhân đương nhiên không thể hỏi được, nhưng cô Giai TỊnh được! "

    Nghhe ý này là muốn cô gọi cho Tư Thần Xuyên?

    " Chị Lý! "Lê Cầm Hòa vốn định bảo bà thu dọn hành lý ra khỏi căn nhà này, nhưng Giai Tịnh đã lên tiếng.

    " Được, không thành vấn đề. "

    Chỉ thấy Giai Tịnh lấy điện thoại di động ra, bấm số của Tư Thần Xuyên, bật loa ngoài.

    Trong lúc Lê Thư Kỳ đang lo lắng, cô lại thầm hy vọng Tư Thần Xuyên thật sự có việc tìm cô!

    Nếu Giai Tịnh lừa cô, vậy cô nhất định sẽ không buông tha con tiện nhân này!

    Rất nhanh, bên kia đã nghe máy.

    " Tịnh Tịnh. "

    Mỗi lần Tư Thần Xuyên gọi tên Giai Tịnh, giọng nói của anh đều rất dễ nghe, có chút cuống hút, nuông chiều và dung túng.

    Âm thanh của anh mang giọng điệu quyến rũ," Em ăn cơm chưa? "

    Rất dễ nghe.

    " Dạ chưa. "

    " Em đói bụng không? "

    " Không đói. "

    " Hiếm khi gọi điện thoại cho anh. "Giọng nói của Tư Thần Xuyên nghe rất dễ chịu," Đúng lúc nhớ em rồi, em đang làm gì vậy? "

    Mọi người: !

    Lê Thư Kỳ không ngờ Tư Thần Xuyên lại chiều chuộng Giai Tịnh đến mức này!

    " Em đang mở loa ngoài. "Để ngăn cản anh nói những lời thân mật hơn, Giai Tịnh nói thẳng:" Buổi chiều anh tìm Lê Thư Kỳ làm gì? "

    Trực tiếp đẩy đề tài cho anh.

    Loa ngoài? Tìm Lê Thư Kỳ có chuyện gì?

    Tư Thần Xuyên lập tức phản ứng lại:" Cũng không có gì. "

    Lê Thư Kỳ có chút thất vọng, vốn dĩ cô còn tưởng Tư Thần Xuyên muốn tỏ tình với cô, hoặc là hẹn cô đến đâu đó gặp mặt, uống cà phê, trò chuyện hay gì đó.

    " Anh muốn nói với cô ấy anh chỉ thích mình em. "

    Mọi người: ?

    " Lần trước đến nhà em ăn sáng, chú và dì còn chưa dậy, cô ấy đã tỏ tình với anh, nhưng anh đã từ chối. "

    Đôi mắt Lê Thư Kỳ mở to, cô không ngờ Tư Thần Xuyên lại nhắc đến chuyện này!

    Vú Trương không thể tin được Tư thiếu lại nói ra như vậy..

    Đây là loa ngoài đấy!

    Loa ngoài!

    Quả nhiên, Lê Cầm Hòa và Tống Giai Kỳ không thể tin được, sắc mặt của họ vô cùng khó coi.

    " Anh không thích cô ấy, thứ nhất, anh muốn cô ấy từ bỏ, thứ hai, anh không muốn cô ấy làm tổn thương chú và dìi, thứ ba, cũng là cảnh cáo cô ấy không được bắt nạt em nữa. "

    Từ" nữa "được sử dụng rất khéo léo, tất cả mọi người đều sững sờ, điều này có nghĩa là cô Thư Kỳ thường xuyên âm thầm bắt nạt cô Giai Tịnh?

    Lượng thông tin này lớn quá!

    " Em lương thiện quá. "Giọng điệu của Tư Thần Xuyên mang theo chút cưng chiều và đau lòng," Bình thường không cho anh ra mặt, cũng không để anh nói chuyện này với chú và dì, đừng tưởng anh không biết, em ở trong nhà chịu ủy khuất. "

    Giai Tịnh có hứng thú, anh chàng này thật biết ăn nói.

    Lê Cầm Hòa và Tống Giai Kỳ nghe tin con gái của mình trở về nhà này, lại chịu ủy khuất! Đột nhiên càng thêm đau lòng, tức giận!

    " Em sợ rằng họ buồn họ đau lòng, nhưng nếu không nói sự thật với họ, thì người buồn đau lòng chính là em, một mình em đã phải chịu đựng quá nhiều rồi. "

    " Không phải tất cả lòng tốt đều được đền đáp, tuy anh biết em không mong được đền đáp, em chính là người đơn thuần như vậy. "

    Tư Thần Xuyên biết cô mở loa ngoài, cố ý nói cho một số người nghe:" Bất luận cô ấy làm gì, anh chỉ thích mình em, đời này không thay đổi. "

    Lê Thư Kỳ giống như bị sét đánh, ngây ngốc ra!

    " Không sao, em cúp máy trước. "Giai Tịnh không đợi anh nói xong, trực tiếp kết thúc cuộc gọi.

    Cả nhà im lặng..

    Tất cả mọi người đều không thể tin được tham vọng của cô Thư Kỳ lại lớn như vậy, âm thầm quyến rũ Tư Thiếu, còn bắt nạt cô Giai Tịnh!

    " Cha, mẹ, không phải như hai người nghĩ đâu.. "Lê Thư Kỳ muốn đứng dậy giải thích, nhưng cả người đau đến mức không chịu nổi, cô vừa động một cái đã té xuống ghế sofa, xương cốt cả người đau đến mức sắp rã ra..

    " Ý con là, A Thần đang nói dối? "Tống Giai Kỳ không tin A Thần sẽ nói dối, với thân phận của hắn, hắn không cần vu oan cho bất cứ ai!

    " Chúng tôi xem cô như con gái ruột của chúng tôi, nhưng khi chúng tôi không nhìn thấy, cô lại vọng tưởng quyến rũ vị hôn thê của Tịnh Tịnh còn bắt nạt nó! "Tống Giai Kỳ tức giận vỗ bàn.

    Lê Thư Kỳ sợ đến mức vội vàng bò đến bên chân bà:" Mẹ, mẹ, mẹ hiểu lầm rồi! Đó là lúc trước! Lúc trước đúng là con tồn tại chút suy nghĩ không nên có với anh rể! Nhưng sau này con từ bỏ rồi! Thật sự từ bỏ rồi! "

    " Phu nhân, bả đừng đi lạc đề tài! Hôm nay điều tra chuyện cô Thư Kỳ tế ngã! "Dì lý vội đổi đề tài.

    " Bà im miệng cho tôi! "Tống Giai Kỳ biết người hầu này không phải thứ tốt lành gìt!

    " Chẳng phải muốn sự thật sao? "Giọng nói của Giai Tịnh thản nhiên truyền đến tai mọi người," Vậy tôi cho bà một sự thật! Dì Lan, phiền dì lấy giúp con laptop trong phòng xuống đây. "

    " Vâng."Dì Lan vội vàng đi lấy.

    Rất nhanh, Giai Tịnh gõ hết dòng code này đến dòng code khác trên bàn phím trước mặt mọi người.

    Mọi người nhìn trên màn hình máy tính xuất hiện một mảng code dày đặc, tuy họ không biết cô ấy đang làm gì, nhưng có vẻ như rất lợi hại!

    Lê Cầm Hòa và Tống Giai Kỳ cũng có chút bối rối trước thao tác của con gái, đây là đang làm gì?

    Một lát sau, camera giám sát từ 5: 30 đến 6 giờ chiều đã được nối lại!

    Vú Trương không thể tin được sững sờ vài giây, vội vàng nhìn dì Lý!

    Dì Lý cũng không thể tin được, sao có thể, camera trong nửa tiếng này rõ ràng là do chính tay bà ta xóa đi!

    Bà ấy còn dọn sạch thùng rác!

     
  5. Doremon98

    Messages:
    0
  6. Doremon98

    Messages:
    0

    Chương 195: Cố hết sức cứu vãn


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kỳ liếc mắt nhìn nhau, dường như đều có thắc mắc, tất cả những chuyện này đềucó người chỉ thị?

    Là ai?

    Ai đã hướng dẫn chị Lý?

    Ai muốn làm tổn thương Giai Tịnh?

    Dì Lý cúi xuống khóc thút thít: "Là tôi không tốt, tôi thấy cô Giai Tịnh trở về ngôi nhà này, cô Thư Kỳ thì bị hắt hủi, cho nên trong lòng tôi hận cô Giai Tịnh, muốn tìm cơ hội làm cô ấy xấu hổ.. Tôi muốn làm cô ấy té ngã, nhưng tôi không ngờ cuối cùng cô Thư Kỳ và chị Trương lại té ngã.."

    Nói đến đây, bà vừa khóc vừa quỳ xuống trước mặt Lê Thư Kỳ: "Tôi xin lỗi cô Thư Kỳ, không ngờ lại làm tổn thương cô, tôi thật sự xin lỗi.."

    Cuối cùng một mình bà ấy gánh chịu hết tất cả..

    Lê Thư Kỳ đau lòng nói: "Dì Lý, tuy dì thương con, nhưng dùng sai cách, con không bị bỏ rơi trong gia đình này, cha mẹ con rất tốt với con, chị cũng vậy, ngược lại là dì suýt chút nữa trách oan chị, khiến ba mẹ tức giận, dì thực sự làm con rất thất vọng!"

    "Xin lỗi cô Thư Kỳ, tôi phụ lòng tốt mấy năm nay cô dành cho tôi.."

    Vú Trương cũng ở bên cạnh thêm mắm thêm muối, "Chị Lý, chị không nên làm như vậy, chị không nên nhân cơ hội xóa camera giám sát, chị như vậy, người khác sẽ lầm tưởng tôi cố tình làm đổ dầu, thông đồng với chị, yêu cầu chị xóa camera giám sát để hãm hại cô Giai Tịnh, nếu thật sự là như vậy, tôi chết cũng không nhắm mắt được.."

    "Xin lỗi Tiểu Trương, là tôi làm sai chuyện, không liên quan đến cô."

    Dì Lý biết sau này cô Thư Kỳ nhất định sẽ đền bù gấp đôi cho bà, cho nênbà nhận hết trách nhiệm về mình, "Chuyện này không ai chỉ thị tôi cả, là do tôi đố kỵ cô Giai Tịnh, tự mình muốn đối phó với cô ấy, chuyện này không liên quan đến cô Thư Kỳ và tiểu Trương.."

    "Chị đi đi, nhà này sẽ không giữ chị nữa, toàn bộ sản nghiệp dưới danh nghĩa của nhà họ Lê đều không cho phép chị và người nhà chị bước vào!" Tống Giai Kỳ nói đến đây, lại nhìn sang tiểu Cầm: "Cô cũng đi, sau này ai dám bất kính với Tịnh Tịnh, kết cục như nhau!"

    "Vâng!" những người hầu khác lần lượt cúi xuống, thầm nghĩ, phu nhân đối xử với cô Giai Tịnh tốt thật!

    Dì Lý và tiểu Cầm vừa khóc vừa cảm ơn cái tốt của lão gia và phu nhân, lại tạm biệt Lê Thư Kỳ, xin lỗi Giai Tịnh..

    Sau đó, lên lầu thu dọn đồ đạc.

    "Bây giờ, nên tính chuyện của con rồi." Ánh mắt Tống Giai Kỳ rơi trên người Lê Thư Kỳ, mang theo một tia lạnh.

    Lê Thư Kỳ vội vàng ôm lấy chân mẹ khóc: "Mẹ, mẹ nghe con giải thích, trước đây con đã từng mơ tưởng về anh rể, bởi vì từ khi con còn nhỏ, anh ấy luôn là chồng sắp cưới của con, tình yêu của con dành cho anh ấy danh chính ngôn thuận, nhưng đột nhiên có một ngày, chị con xuất hiện."

    Lê Thư Kỳ nước mắt đầm đìa "Tình cảm con dành cho anh ấy không kìm nén được, nhất thời phạm sai lầm, nói lời không nên nói với anh rể, sau đó, Vú Trương đã phê bình con, con cũng nhận ra được sai lầm của mình, con thề với trời, sau này con sẽ coi anh ấy như anh rể! Nếu không tin mẹ có thể hỏi hỏi vú Trương, khoảng thời gian này, con không hề gặp qua anh rể! Thì làm sao mà quấy rầy anh ấy chứ!"

    Vú Trương vội vàng nói giúp: "Phu nhân, những gì cô Thư Kỳ nói đều là sự thật, từ sau lần đó, cô ấy đã có bạn trai rồi!" "

    Lê Thư Kỳ: ?

    Mọi người: ?

    Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kỳ càng sững sờ" Bạn trai? "

    " Đúng vậy, đó là đại thiếu gia của nhà họ Quý, Quý Thiên Thành, cậu ấy theo đuổi cô Thư Kỳ từ thời trung học cơ sở, đến giờ đã được sáu năm, khoảng thời gian trước, cô Thư Kỳ bị cậu ấy làn rung động, vì vậy cô ấy đã đồng ý hẹn hò thử với cậu ấy.. "

    Vú Trương nói rất chân thành:" Bởi vì họ mới hẹn hò được mấy ngày, còn quá nhiều yếu tố không chắc chắn, cho nên tạm thời chưa nói với lão gia phu nhân, không phải có ý giấu diếm! "

    " Vốn dĩ định chờ kết thúc kỳ nghỉ hè mới nói với hai người.. "Lê Thư Kỳ nói lời này, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng và ngọt ngào của một cô gái, có thể thấy được cô thật sự đã động lòng với Quý Thiên Thành.

    " Con thật sự đang hẹn hò với Quý Thiên Thành? "Tống Giai Kỳ nghi ngờ hỏi.

    " Phu nhân, tôi ngày đêm bên cạnh cô Thư Kỳ, tôi có thể làm chứng! Tôi thấy họ thường trò chuyện đến nửa đêm, số lần hẹn hò cũng không chỉ có 1 lần! Mấy hôm nay, cô Thư Kỳ thường xuyên ra ngoài, chỉ để gặp cậu ấy! "

    " Vú Trương! "Lê Thư Kỳ giả vờ gọi, như thể cô đang trách Vú Trương vì đã nói bí mật của cô ra.

    Vú Trương vội vàng nói:" Cô Thư Kỳ, nếu cô có người quan tâm và yêu thương cô, lão gia phu nhân cũng sẽ mừng cho cô, nói ra cũng không sao, lão gia phu nhân, nếu hai người không tin, tối nay Quý thiếu còn đến nữa, nói là muốn đưa cô Thư Kỳ đi xem phim, đến lúc đó hai người sẽ biết những gì tôi nói có phải là sự thật hay không! "

    Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kỳ liếc mắt nhìn nhau, nếu Vú Trương và Thư Kỳ nói dối, tùy tiện kéo một người ra, sao đúng lúc người đó tối nay lại hẹn Thư Kỳ đi xem phim?

    Chắc là thật sự đang hẹn hò..

    Nếu Thư Kỳ thật sự có người mình thích, đó là chuyện tốt, sẽ không nhớ nhung Tư Thần Xuyên nữa.

    Bọn họ hiểu Thư Kỳ, nếu cô thật sự không thể buông bỏ Tư Thần Xuyên, cô không thể nảo đồng ý sự theo đuổi chàng trai khác!

    Nòi như vậy, họ đang thực sự đang hẹn hò..

    Dì Lan không nhịn được nói:" Lúc any4 chị Lý bảo cô Giai Tịnh gọi điện thoại cho Tư thiếu để chứng minh sự trong sạch của mình, vậy cô Thư Kỳ cũng có thể gọi cho Quý thiếu, để Quý thiếu nói xem họ có thực sự là đang hẹn hò hay không..

    "Chị Lan, chị không tin cô Thư Kỳ sao? Hay không tin tôi? Cảm thấy tôi tùy tiện kéo ai đó ra? Cho dù là tôi kéo một người ra, sao cô Thư Kỳ có thể tùy tiện hẹn hò với người khác? Cô Thư Kỳ có theo đuổi! Vả lại, nếu bây giờ tôi bịa ra, vậy sao tôi biết ntối nay người đó hẹn cô Thư Kỳ xem phim!"

    "Cô.."

    "Vả lại, cô Thư Kỳ và Quý thiếu mới bắt đầu hẹn hò được mấy ngày, nếu bây giờ gọi điện hỏi, chỉ khiến người ta cảm thấy lạ, ảnh hưởng đến tình cảm của họ!"

    Gia cảnh Quý gia cũng không tệ, tuy không mạnh bằng nhà họ Lê, nhưng chênh lệch không nhiều..

    Quý Thiên Thành cũng tốt, là một đứa trẻ linh hoạt.

    Tống Giai Kỳ lại nói: "Vậy tại sao con lại âm thầm bắt nạn Tịnh Tịnh?"

    "Phu nhân, ngươi thật sự hiểu lầm rồi!" Vú Trương lại một lần nữa nắm lấy đề tài, giải thích: "Tự mình làm chủ như chị Lý, xem cô Giai Tịnh không thuận mắt âm thầm đối phó cô Giai Tịnh, chuyện này không thể trách cô Thư Kỳ được!"

    "Chẳng lẽ vì ngày thường chị Lý đối xử tốt với cô Thư Kỳ nên có thể đem chuyện khốn nạn mà bà ấy làm trách lên đầ cô Thư Kỳ, vậy thì cô Thư Kỳ oan quá rồi!"

    "Cô Thư Kỳ chưa từng đánh cô Giai Tịnhn, cũng không mắng cô Giai Tịnhn, pchắc là ngày thường tiểu Cầm và chị Lý họ làm bừa, bọn họ bất kính với cô Giai Tịnh, xin lão gia phu nhân minh xét!"

    "Cha, mẹ, nếu con thật sự bắt nạt chị, con sẽ bị sét đánh, con chết không yên!" Lê Thư Kỳ không tin tà, biết lời thề độc sẽ không ứng nghiệm, vì vậy cô càng nói càng ác "Con ra ngoài bị xe đụng, ăn đồ ăn nghẹn chết, đi đường bị vật từ treo cao đập chết.."

    "Đủ rồi!" Tống Giai Kỳ không nghe được nữa, "Nếu con thật sự không có tâm tư gì khác với A Thần, cũng không chỉ dẫn người khác bắt nạt Tịnh Tịnh thì chuyện này xem như thôi, nhưng nếu mẹ phát hiện con bắt nạt Tịnh Tịnh, vẫn còn có ý nghĩ với A Thần.."
     
  7. Doremon98

    Messages:
    0
  8. Doremon98

    Messages:
    0

    Chương 197: Nắm Cán


    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ngươi!" Vú Trương tức giận cười lạnh: "Nha đầu đó đã cho anh những lợi ích gì để anh giúp cô ấy như vậy?"

    "Trong gia đình này, chỉ cần một ngày bà còn là người hầu, thì bà phải gọi cô ấy là cô Giai Tịnh! Nha đầu đó cũng là bà có thể gọi sao?"

    Cho dù Giai Tịnh không cho cô một xu nào, cô cũng sẽ đứng ra nói chuyện, không vì bất cứ điều gì, chỉ vì tính cách của Giai Tịnh, và cách đối nhân xử thế của cô ấy là kiểu cô thích.

    Không giả tạo như cô Thư Kỳ, khiến người ta chán ghét.

    "Lúc trước cô Thư Kỳ đối xử không tệ với cô." Vú Trương đi trên hành lang, đôi mắt luôn nhìn thẳng về phía trước, khóe miệng vẫn nở nụ cười, như muốn nhắc nhở cô điều gì đó.

    "Cô Giai Tịnh cũng đối xử không tệ với bà, bà đã báo đáp cô ấy như thế nào?"

    Dì Lan sánh vai đi trên hành lang cùng bà, sau đó rẽ vào một góc, đứng trước cửa phòng Giai Tịnh, thấp giọng nhắc nhở: "Thái độ của lão gia phu nhân ở đó, ai mà bắt nạt cô Giai Tịnh nữa, để ý Tư hiếu, kết cục không cần phải nói, trong lòng bà biết rõ!"

    Nói đến đây, bà gõ cửa cung kính nói: "Cô Giai Tịnh, đến giờ ăn rồi."

    "Hừ, có người theo nhầm chủ, còn tưởng mình thông minh!" Vú Trương giễu cợt một lúc, sau đó đưa tay ra gõ cửa, với thái độ khiêm tốn, "Cô Thư Kỳ, đến giờ ăn rồi." "

    Cả hai cánh cửa mở cùng một lúc.

    Lúc Giai Tịnh đi ra, tình cờ nhìn thấy Lê Thư Kỳ

    Lê Thư Kỳ sững sờ, nghĩ đến cục tức mà hôm nay cô phải chịu, sự bất mãn trong lòng đột nhiên bùng cháy," Hôm nay em làm chị thất vọng rồi phải không? "

    Giai Tịnh chuẩn bị đi ngang qua cô, khi nghe thấy lời nói của cô, cô lạnh lùng nhếch môi" Em gái hiểu biết nông cạn thật, chẳng lẽ em không biết ở thành phố K có một thứ gọi là Thiên Nhãn sao?" "

    " Thiên nhãn? "Lê Thư Kỳ sững sờ, cô đúng là đã nghe nói đến thứ này, nó không phải là loại camera giám sát thông thường trên thị trường, một cái nhỏ hơn hạt gạo, nhưng nó có thể nhìn thấy chi tiết mặt đường của cả thành phố K, thậm chí cả biển số xe của mỗi chiếc xe và hành động của mọi người.

    Nghe nói chỉ những ông lớn cấp cao nhất trong cơ quan chính phủ mới có đủ điều kiện để mở thiên nhãn, có người nói là để cải thiện chất lượng cuộc sống và an toàn chung của các thành phố hạng nhất, có người nói nó sẽ được sử dụng ở thành phố K trước, sau này nó sẽ được quảng bá rộng rãi trên toàn quốc, dùng cái này để bắt kẻ xấu.

    Cũng có người nói ở đâu đó trong thành phố K có người nhà của lãnh đạo cao nhất, cho nên cần dùng thứ này để bảo vệ an toàn của họ.

    Do phạm vi phủ sóng rộng, chỉ cần bạn không ở trong tòa nhà kiến trúc, không có vật che lắp, đi trên phố thì có thể nhìn rõ nhất cử nhất động của bạn!

    Giai Tịnh bật điện thoại lên, phóng to camera giám sát," Hóa ra là bà đã tháo nắp chai ra. "

    Lê thư Kỳ và vú Trương nhìn nhau, chỉ thấy vú Trương đứng ở phía sau xe tải, dùng tay tháo hai nắp chai và giả vờ vấp ngã khi bước vào cửa..

    Không ngờ thật sự có loại camera giám sát thiên nhãn này, lại có thể chi tiết như vậy!

    " Người này là bà đúng không? "Giai Tịnh mím môi, cười lạnh:" Nếu bà già rồi hoa mặt nhìn không ra, tôi có thể mang xuống lầu, nhờ mọi người nhận giúp.. "

    Vú Trương sợ tới mức đột nhiên quỳ xuống:" Cô Giai Tịnh, tôi sai rồi, tôi không nên vu oan cô.. "

    " Thừa nhận sai lầm bây giờ có ích lợi gì không? Thứ này giao vào tay cảnh sát, bà chính là cố ý giết người, nếu lúc đó tôi không cần thận té ngã, nhẹ một chút, bà còn có thể ngồi 3 năm tù, nếu nặng một chút, đừng nói là trên 3 năm, cả nhà họ Lê sẽ tìm bà tính sổ! "

    Vú Trương sợ rung lên," Cô Giai Tịnh, cô muốn tôi làm gì, chỉ cần cô không nói với lão phu nhân.. bảo tôi làm gì cũng được! "

    " Xem tâm trạng của tôi đi "Giai Tịnh cất điện thoại đi," Nếu tôi phát hiện ra bà có hành động gì sau lưng, hoặc là ăn hiếp dì Lan, vậy thì tôi không biết sẽ đem thứ này giao cho cảnh sát, cho bố mẹ hay đăng lên mạng. "

    Dì Lan ở bên cạnh không ngờ cô Giai Tịnh lại nhắc đến mình, đột nhiên thẳng lưng ưỡng ngực có khí thế hẳn!

    " Cô Giai Tịnh, trước đây đều là lỗi của tôi, sau này tôi tuyệt đối sẽ không tái phạm! Tôi lạy cô! Xin cô xóa clip này đi.. "

    " Xóa? "Giai Tịnh lạnh lùng mím môi," lúc nãy tôi mới vừa sao chép lại. "

    Vú Trương nghe thấy điều này, bà càng run rẩy vì sợ hãi.

    Giai Tịnh phớt lờ cơ thể Vú Trương đang run rẩy như điện giật, giơ điện thoại di động trong tay lên, nhìn Lê Thư Kỳ," Người của cô muốn hại tôi, cô cho rằng cô có thể thoát được sao? Cha mẹ bạn sẽ tin cô, hay tin tôi? "

    Lê Thư Kỳ cắn môi dưới, không ngờ cô ta lại mở thiên nhãn, còn có thể lưu lại đoạn giám sát này, cô ta làm sao làm được vậy?

    " Dì Lan, chúng ta đi thôi.

    Vú Trương nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, cả người mềm nhũn.

    "Vú Trương, vú có sao không?" Lê Thư Kỳ vội vàng đưa tay ra đỡ bà dậy.

    "Nơi đó rõ ràng không có camera giám sát, chẳng lẽ thật sự giống như cô Giai Tịnh nói, thứ đó rất lợi hại, có thể chụp lại ảnh rõ ràng như vậy.."

    Vú Trương cảm thấy mình xong đời, bà quá bất cẩn, tưởng nơi đó không có camera giám sát, nên lơ là!

    Hoàn toàn không biết có một thứ gọi là thiên nhãn!

    "Tìm cách để cô ta xóa video! Tuyệt đối không được truyền ra ngoài!" Lê Thư Kỳ sợ mình bị liên lụy.

    "Nhưng cô Giai Tịnh không giống người dễ nói chuyện! Lúc nãy cô ấy còn nói là đã sao chép lại nữa!"

    Đây chẳng phải là cố ý giữ lại thứ này đe dọa họ sao!

    Thật bỉ ỏi!

    "Vú Trương, vú không biết, thứ đó không quay được hình ảnh trong kiến trúc, chúng ta có thể ra tay trong tòa kiến trúc.."

    Vú Trương không ngờ cô Thư Kỳ đột nhiên thông minh như vậy, còn nghĩ ra được ý này, "Được, chỉ cần chúng ta có thể xóa nó, thì chúng ta không cần phải lo lắng nữa.."

    "Cô Giai Tịnh, cô giỏi thật đấy!" Dì Lan đi theo Giai Tịnh xuống lầu, không nhịn được hỏi: "Nếu cô có chứng cứ, sao không lấy ra tố cáo cô Thư Kỳ! Chuyện này nhất định có liên quan đến cô ấy!"

    Vú Trương hẳn là do Lê thư Kỳ sai khiến!

    "Chuyện này chỉ có thể chứng minh vú Trương ra tay, chỉ cần bà ấy cắn chặt chuyện này là ý của riêng bà ấy, không liên quan gì đến Lê Thư Kỳ, Lê Thư Kỳ lại mang tình cảm từ nhỏ đến lớn với ba mẹ ra, hoặc là khóc lốc trước mặt người già trong nhà, khóc trước mặt mấy anh.."

    Vậy nhiều nhất chỉ là một người hầu bị sa thải!

    Ở một mức độ lớn, Lê Thư Kỳ sẽ không bị cuốn gói đi!

    Nhiều nhất chỉ bị phạt nhẹ

    "Thứ này nằm trong tay tôi, nó tương đương với một cái cán, có thể dùng để cảnh cáo bọn họ, nếu bọn họ không sợ chết, ngồi không yên, nhất định sẽ tìm cách ép tôi xóa đi."

    Trong trường hợp đó, họ sẽ phạm sai lầm, muốn bắt thì bắt lỗi của Lê Thư Kỳ!

    Vả lại phải là sai lầm lớn!

    Điều đó sẽ khiến cha mẹ cô hạ quyết định và không còn hy vọng gì với cô ta nữa..

    "Cô Giai Tịnh, cô thật sự quá thông minh!" Dì Lan phản ứng lại, rất ngưỡng mộ cô gái trẻ: "Vẫn là cô suy nghĩ chu đáo.

    " Không nói nữa."Trước khi Giai Tịnh bước vào nhà ăn, cô ra hiệu cho bà đừng nói gì thêm

    Dì Lan vội vàng im lặng.

    Lúc ăn, Lê Thư Kỳ không dám nhìn Giai Tịnh, cúi đầu xuống, mấy lần xém làm đổ canh..
     
Trả lời qua Facebook
Loading...