Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1441: Địch nhị gia anh hùng cứu mỹ nhân (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong bóng đêm, Long Nguyệt Thiên nghe được ngoài cửa có hai người nam nhân ở nói chuyện.

    "Bên trong chính là Long Nguyệt Thiên giám đốc tập đoàn Long Hằng sao? Nhìn bên ngoài đẹp hơn trên ảnh nhiều a!"

    "Đúng vậy, đặc biệt là hai luồng trước ngực kia, chậc chậc chậc, cách lớp vải cũng còn đều có thể cảm giác được phân lượng."

    "Còn có hai cái đùi kia, chính là trên mạng nói chân chơi năm."

    "Tao nói này anh em, người đều đã bị trói tới đây, nếu không chúng ta liền nếm thử tư vị đi?"

    "Mày đừng xằng bậy."

    "Phía trên cũng chưa nói không thể đối với cô ta làm cái gì nha, nói nữa, bên trong đen thùi lùi, cô ta cũng nhìn không thấy chúng ta."

    "Cái này.. Không tốt lắm đâu?"

    "Có cái gì không được, mày không muốn thử cảm giác sao? Qua thôn này đã có thể không cái cửa hàng này đâu, mặt hàng thượng đẳng như vậy, vẫn là một giám đốc lớn, khi nào mày mới tìm được?"

    Long Nguyệt Thiên nghe cuộc đối thoại ở ngoài cửa, khẩn trương mà ra sức giãy giụa lên.

    Cô thà rằng chết, cũng không muốn bị hai tên hỗn đản chiếm tiện nghi!

    Nhưng mà dây thừng cột thật chắc, lấy cô một người với sức lực bình thường căn bản tránh thoát không được.

    "Sớm biết rằng nên cùng đại khả ái lấy một ít trang bị bảo mệnh mang ở trên người!"

    Long Nguyệt Thiên có chút hối hận, Giản Nhất Lăng đã từng đưa cho cô một ít thiết bị "Phòng lang", nhưng mà cô không để ý, cũng liền không cầm, còn nói cô tự mình có thể xử lý được, cô không cần.

    Thời điểm suy tư, cửa mở ra.

    Là hai tên nam nhân đáng khinh kia.

    Trong phòng không có ánh sáng, Long Nguyệt Thiên thấy không rõ diện mạo của hai người kia, cảm giác được bọn họ tới gần, Long Nguyệt Thiên bản năng hướng vào trong một góc phòng co rụt lại.

    Hai người từng bước tới gần, một cái móng heo đột nhiên sờ đến trên đùi Long Nguyệt Thiên.

    Lúc Long Nguyệt Thiên bị trói đi là đang ở nhà, mặc chính là váy ngủ, chiều dài ở ngay đầu gối.

    Long Nguyệt Thiên ra sức mà phản kháng, dùng sức mà đá hai người trước mặt.

    Nhưng mà bởi vì hai chân bị trói ở mắt cá chân, việc cô có thể làm thập phần hữu hạn.

    Long Nguyệt Thiên nóng nảy, không muốn sống mà giãy giụa, cô tình nguyện cá chết lưới rách, cũng không thể làm hai tên hỗn đản này thực hiện được.

    "Mẹ nó, con đàn bà này quá độc ác! Quả nhiên đủ cay đủ hung dữ, không hổ là giám đốc một công ty lớn."

    "Mày bắt cô ta lại, sức lực cô ta có mạnh cũng có thể mạnh bằng hai chúng ta sao?"

    Thân là đệ tử của một trong những gia tộc lánh đời của Cửu Long Hội, sức lực của hai người so với các nam nhân khác là lớn hơn nhiều.

    "Tao sợ làm bị thương thân thể non mịn của cô ta?"

    "Bị thương liền bị thương, quản làm gì! Phía trên cũng chưa nói không thể làm bị thương cô ta!"

    Nói xong lại hướng tới Long Nguyệt Thiên phun nước miếng, uy hiếp, "Ngoan ngoãn nghe lời làm đại gia sảng khoái còn có thể ăn ít đau khổ, bằng không trong chốc lát thô bạo lên, cô mới là người chịu!"

    Hai tên nam nhân đáng khinh đang muốn ra tay, bỗng nhiên một cổ lực lượng thật lớn từ phía sau bắt được bọn họ, đem bọn họ quăng đi ra ngoài.

    Theo sát đó Long Nguyệt Thiên liền rơi vào trong một lồng ngực dày rộng.

    Nghe thấy được một hương vị có chút quen thuộc.

    Liền sau đó một chiếc áo khoác tây trang có mùi nước hoa Cologne trên người người đó tròng lên trên người Long Nguyệt Thiên.

    "Không có việc gì."

    Giọng nói trầm thấp lại từ tính vang lên ở bên tai, trấn an nội tâm kinh hoảng của Long Nguyệt Thiên.

    Là ông ấy.

    Tuy rằng nhìn không thấy mặt, nhưng Long Nguyệt Thiên vẫn là từ hắn trong giọng nói nghe ra tới ông ấy quan tâm cô.

    Trong nháy mắt này, hốc mắt Long Nguyệt Thiên đã ươn ướt.

    Sống hơn ba mươi năm, lần đầu tiên có xúc động muốn khóc như vậy.

    Thanh âm cùng khí vị của ông ấy đều là cho cô an tâm.

    "Anh, như thế nào tới đây?" Thanh âm Long Nguyệt Thiên có chút nghẹn ngào, cô nỗ lực làm cho chính mình không khóc ra tới, kia sẽ có vẻ chính mình thực mất mặt.
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1442: Địch nhị gia anh hùng cứu mỹ nhân (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nói chuyện video của cô cùng Nhất Lăng bị gián đoạn." Địch nhị gia trả lời.

    Đúng vậy, trước khi cô bị tập kích là đang cùng Nhất Lăng bảo bối trò chuyện.

    Cô đột nhiên cắt đứt liên lạc lại không liên hệ lại được, Nhất Lăng bảo bối khẳng định thực sốt ruột.

    Hóa ra là Nhất Lăng làm ông ấy tới.

    Long Nguyệt Thiên phát hiện chính mình vừa mới rồi đã suy nghĩ nhiều.

    Ông ấy đều chuẩn bị cầu hôn người khác, thì sẽ đối với cô như thế nào..

    Nghĩ đến đây, niềm vui mừng tận đáy lòng kia trong nháy mắt đã tiêu tán hơn phân nửa.

    Mặc kệ thế nào Long Nguyệt Thiên đều thực may mắn, may mắn ông ấy đã tới cứu cô.

    "Cô trước chờ một chút." Tiếng nói trầm thấp của Địch nhị gia lần thứ hai vang lên, đem suy nghĩ của Long Nguyệt Thiên lập tức gọi trở về.

    Địch nhị gia từ bên cạnh Long Nguyệt Thiên rời đi.

    Ông ấy vừa đi Long Nguyệt Thiên liền cảm giác được cô giống như bị ném đi, không hiểu sao mà cảm thấy bất an.

    Sau đó Long Nguyệt Thiên liền nghe được tiếng kêu thảm thiết của hai tên nam nhân đáng khinh kia.

    Thanh âm vô cùng thê lương, so với giết heo còn muốn bén nhọn chói tai.

    Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng mà Long Nguyệt Thiên có thể đoán được Địch nhị gia đang làm cái gì.

    Ông ấy đang vì cô báo thù.

    Long Nguyệt Thiên cảm giác ngực ấm áp, chẳng sợ biết ông ấy giúp chính mình là vì Nhất Lăng, nhưng mà như cũ vẫn thực cảm ơn ông ấy.

    Cảm tạ ông ấy hôm nay đã làm hết thảy.

    Qua một hồi lâu, tiếng kêu thảm thiết dừng lại, chỉ còn lại tiếng rên rỉ suy yếu thống khổ của hai người kia.

    Sau đó Long Nguyệt Thiên bị ôm ngang lên.

    "Tôi.." Long Nguyệt Thiên bản năng bắt được quần áo trước ngực của Địch nhị gia, phòng ngừa chính mình ngã xuống.

    "Anh đừng như vậy, tôi có thể tự đi." Long Nguyệt Thiên khẩn trương mà giải thích.

    Địch nhị gia không nói chuyện, ôm cô ấy đi ra phòng.

    Tới bên ngoài, có nguồn sáng, đột nhiên ánh sáng làm đôi mắt Long Nguyệt Thiên hơi nhói.

    Sau khi thích ứng qua đi, Long Nguyệt Thiên thấy được sườn mặt của Địch nhị gia.

    Lạnh lùng, cương nghị, đường cong rõ ràng.

    Trước sau như một mà yên lặng, lại có nói không nên lời thành thục mị lực.

    Nghĩ đến giờ phút này chính mình đang được ông ấy ôm, tim Long Nguyệt Thiên đập không chịu khống chế mà gia tốc.

    "Xử lý toàn bộ." Địch nhị gia đối với cấp dưới của mình hạ lệnh.

    "Vâng, nhị gia yên tâm, nơi này không ai có thể thoát được."

    Địch nhị gia ôm Long Nguyệt Thiên lên xe đã chờ sẵn.

    Sau khi lên xe, Long Nguyệt Thiên được đặt xuống ghế rộng phía sau.

    Đây là chiếc xe kiểu dài, ghế sau có thể phóng thả nằm xuống.

    Địch nhị gia lại cầm hòm thuốc ra tới, bên trong có thuốc trị liệu vết bầm do Giản Nhất Lăng đặc chế.

    Nhận thấy được Địch nhị gia muốn đích thân cho bôi thuốc cho mình, Long Nguyệt Thiên cuống quít cự tuyệt, "Không cần, tôi không có việc gì, tôi không bị thương gì cả."

    Ông ấy tới thực kịp thời, cô ấy chỉ bị hai tên hỗn đản kia cào cho bị thương rất nhỏ.

    Long Nguyệt Thiên không phải thực không biết xấu hổ mà để cho Địch nhị gia bôi thuốc cho cô, đặc biệt là ông ấy lại dựa vào cô gần như vậy, suy nghĩ của cô sẽ chạy tán loạn.

    Địch nhị gia cũng không nghe cô ấy, nhất ý cô hành, không cho cô ấy cơ hội cự tuyệt chính mình.

    Trên đùi trắng nõn của Long Nguyệt Thiên có chút vệt đỏ, là vừa bị một trong hai kia kia cào bị thương, không biết là tên nào trong đó.

    Nhưng không quan hệ, tay chân hai tên kia đều đã phế đi.

    Long Nguyệt Thiên từ bỏ phản kháng, để Địch nhị gia bôi thuốc cho mình.

    Tăm bông có chứa nước thuốc mềm nhẹ mà chà lau qua vết thương trên người cô ấy.

    Long Nguyệt Thiên nỗ lực mà làm chính mình không cần đi để ý khoảng cách giữa bọn họ bây giờ, cùng với vị trí mà ông ấy đang bôi thuốc cho mình.

    Bỗng nhiên, tay Địch nhị gia đặt lên vị trí không có miệng vết thương.

    Như là phải dùng bàn tay của mình chà lau rớt dấu vết mà hai tên hỗn đản kia vừa rồi để lại.

    Long Nguyệt Thiên mở to hai mắt nhìn, không thể tin được Địch nhị gia luôn với vẻ mặt cấm dục thế nhưng sẽ làm ra loại hành động này.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1443: Địch nhị gia anh hùng cứu mỹ nhân (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch nhị gia đem Long Nguyệt Thiên đưa đến phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành, bảo đảm cô ấy không bị vết thương khác.

    Thẳng đến vào bệnh viện, cả người Long Nguyệt Thiên đều vẫn là ngốc.

    Vừa mới trên xe.. ông ấy..

    La Tú Ân đang trong bệnh viện, nên tự mình kiểm tra toàn thân cho Long Nguyệt Thiên.

    "Tôi không bị thương." Long Nguyệt Thiên giải thích, Địch nhị gia tới thực kịp thời, hai tên hỗn đản kia không đắc thủ.

    "Bị hay không bị thương cô nói không tính, tôi định đoạt, những tên bắt cóc đó chuyện xấu gì cũng đều làm được, cũng không biết ở lúc cô hôn mê có tiêm chất gì lên người cô hay không."

    Long Nguyệt Thiên bị thuyết phục, đích xác, đám hỗn đản kia dám chạy đến trong nhà bắt cóc cô, thì còn có cái gì là không làm được đâu?

    La Tú Ân lại nói, "Cô cứ an tâm nằm để tôi kiểm tra toàn diện từ đầu đến chân từ trong tới ngoài, bằng không tôi không có cách nào báo cáo với Địch nhị gia."

    La Tú Ân một nữ nhân không sợ trời không sợ đất như vậy khi đối mặt với Địch nhị gia cũng có chút e ngại.

    Đặc biệt là thời điểm vừa rồi bộ dáng ông ấy ôm Long Nguyệt Thiên tiến vào bệnh viện, so với ông ấy ngày thường càng thêm dọa người.

    Hai giờ sau, La Tú Ân cầm một chồng báo cáo kiểm tra thật dày đi tới trước mặt Địch nhị gia.

    "Đều đã kiểm tra qua, không có vấn đề gì quan ngại, trên người chỉ có một số chỗ bị bầm do vết cào."

    Lông mày Địch nhị gia cuối cùng thả lỏng không ít.

    La Tú Ân cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

    Cô ấy thật sự hoài nghi vừa rồi Địch nhị gia là muốn giết người.

    La Tú Ân hiện tại ẩn ẩn cảm thấy, anh em tốt của mình Trình Dịch đại khái đã không có cơ hội.

    Tuy rằng làm anh em tốt, vừa rồi vẫn là thực nghĩa khí mà báo cho Trình Dịch biết chuyện Long Nguyệt Thiên bị thương.

    Trong phòng bệnh, Long Nguyệt Thiên đang ở trên giường nằm phát ngốc.

    Hôm nay chuyện phát sinh buổi tối từng màn ở trong đầu cô không ngừng mà hiện lên.

    Vừa mới ở trên ghế sau của chiếc xe của Địch nhị gia, ông ấy đối với cô..

    Ông ấy rõ ràng đã có người muốn cầu hôn, như thế nào còn có thể đối với cô ấy như vậy.

    Còn nói cái gì, đây là của ông ấy.

    Đó là chân của cô! Như thế nào thành của ông ấy!

    Địch nhị gia đi tới trước giường Long Nguyệt Thiên, đem di động của mình đưa cho cô, "Nhất Lăng đang đợi tin tức của cô."

    "Ân." Long Nguyệt Thiên cũng không muốn làm Giản Nhất Lăng vì chính mình mà lo lắng, vội vàng gọi video call cho Giản Nhất Lăng.

    Nhìn thấy Long Nguyệt Thiên, Giản Nhất Lăng cuối cùng yên tâm.

    "Chị không có việc gì là tốt rồi, em đã liên lụy chị."

    "Em nói hồ đồ gì vậy, như thế nào sẽ là em liên lụy chị chứ."

    "Người tập kích chị là người muốn tìm em gây phiền toái." Giản Nhất Lăng giải thích.

    Về điểm này, vừa mới Địch nhị gia trong lúc nghĩ cách cứu Long Nguyệt Thiên đồng thời đã đem tư liệu của đối phương điều tra rõ ràng.

    Là người của Cửu Long Hội.

    Mà mục tiêu của bọn họ là tờ giấy kia của Tạ gia, tờ giấy chứa đựng thông tin về bảo tàng nghe nói có thể lay động thế giới.

    Địch nhị gia làm việc hiệu suất cao đến dọa người, ngay cả Giản Nhất Lăng cũng không nghĩ tới, sự tình sẽ giải quyết nhanh mạnh đến như vậy.

    Địch Quân Thịnh nói cho Giản Nhất Lăng biết, chú hai thâm tàng bất lộ, Cửu Long Hội không biết rõ ràng người trong Địch gia chân chính nguy hiểm là ai.

    Không phải lão gia tử, không phải Địch Quân Thịnh, cũng không phải thiếu phu nhân của Địch gia Giản Nhất Lăng, mà là chú hai của bọn họ.

    "Vậy cũng không liên quan đến chuyện của em a, em đừng loạn tưởng." Long Nguyệt Thiên đương nhiên sẽ không đi trách Giản Nhất Lăng, người xấu làm chuyện xấu, muốn trách đương nhiên là trách những tên hỗn đản đó.

    "Chị mấy ngày nay hãy ở bên cạnh chú hai đi, A Thịnh nói, chị ở bên người chú hai là an toàn nhất, chú ấy sẽ bảo hộ chị."

    "Chị ở bên người ông ấy.. này.. Không tốt lắm đâu, ông ấy rất bận." Long Nguyệt Thiên thật cẩn thận mà trộm nhìn Địch nhị gia liếc mắt một cái, cô cũng không biết chính mình rốt cuộc đang chột dạ cái gì.
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1444: Có suy xét lấy thân báo đáp hay không? (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "A Thịnh nói không có quan hệ, chị sẽ không ảnh hưởng đến công việc của chú hai, anh ấy nói chú hai có thể một bên công tác một bên bảo vệ tốt chị."

    Giản Nhất Lăng đem nguyên lời của Địch Quân Thịnh nói với cô ấy nói cho Long Nguyệt Thiên.

    Địch nhị gia ở bên cạnh, đối với Giản Nhất Lăng nói, "Tiểu Lăng yên tâm, con tự chăm sóc tốt bản thân, nơi này chú hai sẽ xử lý tốt."

    Chính là ý tứ đáp ứng phải bảo vệ Long Nguyệt Thiên.

    "Vâng, làm phiền chú hai."

    Thời điểm Giản Nhất Lăng nói chuyện, tiểu gia hỏa trong lòng ngực duỗi bàn tay mũm mĩm lên.

    Tiểu gia hỏa thật sự đáng yêu quá rồi.

    Địch nhị gia nhìn thấy vật nhỏ, biểu tình trên mặt cũng nhu hòa không ít.

    "Chăm sóc tốt mình cùng đứa bé, không cần nhọc lòng chuyện bên này, chú hai sẽ thu phục." Địch nhị gia nói với Giản Nhất Lăng.

    "Vâng, cảm ơn chú hai."

    Giản Nhất Lăng ngoan ngoãn nói lời cảm ơn.

    Sau đó Địch Quân Thịnh đi tới, "Chú hai, chúng ta còn có việc, các người làm việc của mình đi."

    Nói xong trực tiếp giúp Giản Nhất Lăng cắt đứt video call.

    Trong phòng bệnh Long Nguyệt Thiên tức khắc khôi phục an tĩnh.

    An tĩnh đến mức Long Nguyệt Thiên cơ hồ đều có thể nghe được tiếng hít thở của Địch nhị gia ở bên cạnh.

    Nghĩ đến vừa mới Giản Nhất Lăng nói muốn mình một đoạn thời gian kế tiếp đều ở cùng Địch nhị gia, Long Nguyệt Thiên liền thấp thỏm lên.

    Nội tâm giãy giụa hồi lâu, Long Nguyệt Thiên lấy hết can đảm, "Cái kia, nhị gia, vừa mới Nhất Lăng nói cái chuyện kia, anh không cần miễn cưỡng, tôi cảm thấy tôi có thể tự chăm sóc mình, anh không cần bảo hộ tôi."

    Long Nguyệt Thiên thật cẩn thận mà nhìn Địch nhị gia, cặp mắt kia của ông ấy quá sắc bén, quá thâm thúy, làm cô ấy không hiểu sao mà khẩn trương.

    Địch nhị gia không có lập tức trả lời, nhìn chằm chằm Long Nguyệt Thiên nhìn hồi lâu.

    Long Nguyệt Thiên cảm giác chính mình đều sắp khẩn trương đến không có cách nào hô hấp.

    "Tôi không phải là lưu manh." Địch nhị gia rốt cuộc mở miệng.

    "Cái gì?" Long Nguyệt Thiên nghe không hiểu.

    "Tôi không phải là lưu manh, chỉ có nữ nhân tôi nhận định, tôi mới có thể chạm vào cô ấy."

    Vẻ mặt Long Nguyệt Thiên mờ mịt dại ra, "Anh.. Ý của anh là.. anh nhận định, nhận định tôi?"

    Ngón tay Long Nguyệt Thiên chỉ vào cái mũi của mình, vẻ mặt ngạc nhiên.

    "Đúng vậy."

    Long Nguyệt Thiên vẫn là không thể hiểu nổi, "Vì sao? Là bởi vì chúng ta lúc gặp mặt làm quen nói chuyện quá vui vẻ, hay là bởi vì tôi là bạn của Nhất Lăng, hay là.."

    "Em khi còn nhỏ đã nói qua phải gả cho tôi."

    "..."

    Cô ấy khi còn nhỏ?

    Nói qua phải gả cho ông ấy?

    Tình huống như thế nào?

    Long Nguyệt Thiên hoàn toàn không nhớ rõ mình trước kia đã trải qua loại chuyện này.

    Địch nhị gia không có tiếp tục giải thích chuyện này, chỉ nói Long Nguyệt Thiên hãy nghỉ ngơi cho tốt.

    Lăn lộn hơn nửa đêm, cô ấy hẳn là mệt mỏi.

    Long Nguyệt Thiên vốn đang muốn tự hỏi một chút câu nói cuối cùng kia của Địch nhị gia, nhưng mà không bao lâu cơn buồn ngủ đánh úp lại cô ấy liền ngủ rồi.

    Thời điểm mở mắt ra trời đã sáng.

    Long ba ba ba hấp tấp mà xông vào phòng bệnh của Long Nguyệt Thiên.

    Long ba ba ba với vóc người cao lớn uy phong lẫm lẫm vừa thấy con gái nằm trên giường bệnh, gấp đến độ muốn cùng người liều mạng, "Cái tên hỗn đản nào làm! Lão tử muốn đem hắn chặt thành tám khối!"

    "Ba, chuyện này Địch nhị gia sẽ xử lý." Long Nguyệt Thiên không muốn lão ba biết chuyện này có quan hệ với Giản Nhất Lăng, sợ lão ba của mình nghĩ lầm mình là bị Giản Nhất Lăng liên lụy.

    "Địch nhị gia a? Con gái, nghe nói lần này là cậu ấy đã cứu con có phải hay không?"

    "Ân."

    "Con gái a, việc này nghiêm trọng, ân cứu mạng, nếu ở cổ đại là muốn lấy thân báo đáp! Chúng ta Long gia xưa nay đều là nói chuyện đạo nghĩa luôn biết giữ chữ tín, cho nên con cũng không thể thiếu người ân tình. Ba nghe nói Địch nhị gia đến nay còn độc thân, nếu không.."
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1445: Có suy xét lấy thân báo đáp hay không? (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ba, ba có ý gì a?" Long Nguyệt Thiên trong nháy mắt liền nhận ra được ý tứ của lão ba mình.

    "Ba không có ý gì khác, ba chính là cảm thấy con người Địch nhị gia khá tốt, cứu con, phần ân tình này chúng ta cũng không biết trả bằng cách nào, con nói xem người ta lại không thiếu tiền đúng không?"

    "Vậy ba cũng không thể bắt con gái của ba đi a!"

    "Nhưng đây là chính con thiếu nha!" Long ba ba đúng lý hợp tình.

    "Ba!"

    "Được rồi được rồi, coi như ba chưa nói." Long ba ba ba thỏa hiệp.

    Long Nguyệt Thiên bất mãn mà nói thầm, "Rõ ràng khi còn nhỏ ba nói nếu có tên tiểu tử thúi nào dám cưới con, ba liền đánh gãy chân hắn, hiện tại lại nghĩ đem con đưa ra ngoài."

    Long ba ba ba cũng nhỏ giọng nói thầm, "Kia không phải con đã lớn tuổi rồi sao.."

    Sau đó nhận được ánh mắt xem thường của Long Nguyệt Thiên.

    "Được rồi được rồi, không nói cái này, con dưỡng thân thể quan trọng nhất."

    Long ba ba ba không dám chọc con gái tức giận.

    "Đúng rồi ba, khi con còn nhỏ có nói qua chuyện hồ đồ là sẽ gả cho một người nào đó hay không?" Long Nguyệt Thiên hỏi Long ba ba ba.

    "Khi con còn nhỏ sao?" Long ba ba nghiêm túc mà nghĩ nghĩ, "Khi con còn nhỏ bị ba xem như con trai nuôi dưỡng, dưỡng đến vô pháp vô thiên, giống như đích xác có khả năng làm ra tới loại chuyện này."

    "Ba!"

    "Ba không phải đang nghiêm túc hồi ức bộ dáng của con khi còn nhỏ sao!"

    "Ba hồi ức liền hồi ức, đừng xả đến những cái vô dụng đó!"

    "Đang suy nghĩ, đang suy nghĩ." Long ba ba cẩn thận nghĩ nghĩ, thật đúng là liền nhớ tới có một sự kiện như vậy, "Ba nhớ ra rồi, con có một lần lôi kéo tay áo ba nói con tìm được chồng rồi!"

    "..."

    Vẻ mặt Long Nguyệt Thiên không dám tin tưởng, cô ấy đã làm loại chuyện này sao?

    "Chính là sinh nhật năm tuổi của con, ba hỏi con muốn quà sinh nhật gì, con không biết từ nơi nào nghe được, nói con gái đều phải có chồng, còn muốn chọn một người tốt nhất, vì thế con cùng ba nói quà sinh nhật con muốn một người chồng, ba đương nhiên không đồng ý, còn giáo dục cho con một phen, sau đó khi xong buổi tiệc sinh nhật, con lại chạy tới nói với ba con đã tìm được chồng tốt rồi, làm cho ba tức giận muốn chết, thiếu chút nữa tìm người đánh rồi."

    Bởi vì là tiểu bảo bối lần đầu tiên nói tìm được chồng, cho nên Long ba ba ba đến bây giờ đều còn có chút ấn tượng.

    Long Nguyệt Thiên tiếp tục hỏi, "Vậy ba nhớ rõ lúc ấy con tìm ai không?"

    "Không biết." Cái này Long ba ba ba nhớ rất rõ ràng, "Năm đó nếu là biết cái tên nhãi ranh nào, ba đây khẳng định đi đem người đánh một trận, chính là hỏi con nửa ngày cũng không chịu nói, cái tên nhãi ranh kia mới tránh được một kiếp."

    "Vậy tiệc sinh nhật năm tuổi của con, ba mời ai ba có biết không?"

    "Kia sao có thể còn nhớ rõ? Bất quá trong nhà hẳn là có ảnh chụp sinh nhật năm tuổi của con."

    "Ảnh chụp ở nơi nào? Cho con xem." Long Nguyệt Thiên gấp không chờ nổi mà muốn xác định chuyện nào đó.

    "Ảnh chụp ba hiện tại sao có thể lấy ra tới, nhưng mà hẳn là ở trên gác mái trong nhà chúng ta, chính là căn gác khi con còn nhỏ làm căn phòng đồ chơi của con."

    Long Nguyệt Thiên sau khi nghe xong Long ba ba nói liền từ trên giường đi xuống dưới.

    "Con làm gì vậy? Mau nằm trở về, bác sĩ chưa nói con có thể xuất viện!"

    "Con phải đi về lấy ảnh chụp."

    "Còn không phải là ảnh chụp sao, ba làm người đi lấy cho con! Con đừng chạy! Thật là!"

    Vì làm con gái an tâm nằm ở trong phòng bệnh, Long ba ba lập tức gọi điện thoại cho người làm trong nhà, cho bọn họ đem các cuốn album trên gác mái đều đưa tới bệnh viện.

    Một giờ sau, mấy quyển album thật dày được đặt ở trên giường Long Nguyệt Thiên, Long Nguyệt Thiên từ trong đó tìm được một quyền hồi sinh nhật năm tuổi của mình, cô mở album ra..
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1446: Có suy xét lấy thân báo đáp hay không? (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một tờ một tờ lật qua đi, ánh mắt Long Nguyệt Thiên dừng lại một bức ảnh ở trong đó.

    Ảnh chụp, thiếu niên ôm một cô bé.

    Thiếu niên có dung mạo tuấn tú, anh khí bừng bừng phấn chấn, biểu tình giảo hoạt hơi mang tà khí, cho người ta một loại cảm giác bất cần đời kiệt ngạo khó thuần.

    Tuy rằng khí chất của Địch nhị gia so với hiện tại có rất lớn bất đồng, nhưng mà từ trên ngũ quan vẫn có thể nhìn ra được thiếu niên chính là Địch nhị gia lúc tuổi trẻ, mà bé gái kia đúng là cô ấy.

    Long Nguyệt Thiên lúc trước liền nghe nói qua, Địch nhị gia lúc trẻ một lần kiệt ngạo khó thuần đã gây chuyện gặp rắc rối, nhưng vô luận như thế nào cũng không có cách nào từ trên người Địch nhị gia hiện tại não bổ ra tới cái người tên Địch Trọng Thân trong miệng bọn họ kia.

    Hiện tại cô thấy được ảnh chụp, thấy được bộ dáng của Địch nhị gia khi còn ở những năm tháng niên thiếu khinh cuồng.

    Nghe nói là bởi vì anh của ông ấy qua đời làm ông ấy hoàn toàn thay đổi, trở nên trầm ổn, thâm thúy, vui mừng không hiện ra sắc.

    Nhìn chăm chú ảnh chụp, Long Nguyệt Thiên hoảng hốt nhớ tới một ít đoạn ngắn.

    Ngày đó cô ấy là từ trên TV xem thấy, phim truyền hình đang diễn một đoạn của hai vợ chồng, ngây thơ chỉ cảm thấy chơi thật vui, sau đó liền la hét muốn tìm một người chồng.

    Sau đó cô ấy ở hậu hoa viên phát hiện tiểu ca ca lớn lên rất đẹp.

    Vì thế cô ấy "Khí phách" mà quyết định cưới tiểu ca ca này làm "chồng" mình.

    Long Nguyệt Thiên khi còn nhỏ chính là một tên tiểu bá vương, đôi tay chống nạnh, khí phách nói ra, nói phải làm đối phương trở thành chồng của mình, một hai là phải làm được.

    Mặt sau ký ức trở nên mơ hồ, cụ thể ở hậu hoa viên cô ấy đối với tiểu ca ca tuổi trẻ soái khí làm chuyện "Cực kỳ bi thảm" gì Long Nguyệt Thiên thật sự không nhớ rõ.

    Cho nên năm đó là cô ấy la hét muốn Địch nhị gia làm chồng cô ấy!

    Long Nguyệt Thiên ôm đầu kêu rên.

    Cô ấy vậy mà ở thời niên thiếu vô tri trải qua loại chuyện này.

    Càng muốn mệnh chính là Địch nhị gia còn nhớ rõ!

    Long Nguyệt Thiên một đầu chui vào trong ổ chăn.

    Trong đầu lặp đi lặp lại câu ông ấy đã nói ông ấy không phải lưu manh, chỉ có nữ nhân mà ông ấy nhận định ông ấy mới có thể chạm vào.

    Cô là nữ nhân mà ông ấy nhận định sao?

    A --

    Mặt thật là nóng.

    Chẳng lẽ, cô thật sự giống nha lão ba mình nói, đối với anh ấy lấy thân báo đáp sao?

    ###

    Giữa trưa Địch nhị gia đến mang Long Nguyệt Thiên xuất viện.

    "Cái kia, nếu không, tôi về nhà ở đi." Long Nguyệt Thiên cẩn thận dò hỏi, cũng không dám ngẩng đầu đối diện với đôi mắt của Địch nhị gia.

    "Tôi đã đáp ứng Nhất Lăng rồi."

    "Nhưng mà.."

    "Có vấn đề gì sao?" Địch nhị gia nhìn Long Nguyệt Thiên, đôi mắt thâm thúy nghiêm túc.

    "Không có.." Chính là có chút không rõ ràng lắm tình trạng hiện tại của hai người bọn họ là như thế nào.

    Địch nhị gia mang theo Long Nguyệt Thiên đi một biệt thự nhỏ ở Kinh Giao.

    "Không phải đi Địch gia sao?" Lúc Long Nguyệt Thiên xuống xe phát hiện không phải Địch gia, nghi hoặc mà dò hỏi.

    "Nơi này là nơi ở tư nhân của tôi, thực an toàn." Địch nhị gia giải thích.

    Long Nguyệt Thiên muốn nói, ý của cô không phải sợ nơi này không an toàn, mà là cô ấy muốn đến ở chung với mọi người ở Địch gia, như vậy liền không cần đơn độc đối mặt với ông ấy..

    Long Nguyệt Thiên đi theo Địch nhị gia vào biệt thự nhỏ.

    Phòng ở thực sạch sẽ gọn gàng, trang trí cũng đặc biệt ít, phòng ở tựa như giống chủ nhân, trầm mặc, đơn điệu.

    Sau khi tới biệt thự, Địch nhị gia liền vào thư phòng làm việc.

    Long Nguyệt Thiên ở biệt thự cũng không biết mình nên làm gì.

    Rãnh rỗi tới không có việc gì, Long Nguyệt Thiên ở biệt thự nơi nơi đi dạo, dạo dạo liền dạo tới hậu hoa viên.

    Chỉ thấy hậu hoa viên trồng đầy nguyệt quý.

    Một tường hoa màu đỏ được khảm đá quý, còn có cổng vòm.

    Xuyên qua cổng vòm là một khoảng rộng dây đằng nguyệt quý màu lam đậm quấn quanh đình.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1447: Vậy em cảm thấy tôi còn sẽ cầu hôn ai

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đã biết chưa? Về sau anh chính là chồng của em! Anh biết đã biết làm chồng như thế nào chưa?"

    Đôi tay tiểu nữ hài chống nạnh, "Khí phách" mười phần.

    "Làm thế nào để làm chồng?" Thiếu niên cười khanh khách hỏi.

    "Anh phải chuẩn bị rất nhiều rất nhiều hoa đẹp, chứa đầy sân cái loại này, sau đó anh liền ở trong hoa viên quỳ xuống nói em hãy gả cho anh!" Biểu tình tiểu nữ hài nghiêm túc.

    "Ai nói cho em làm chồng là phải làm như vậy?"

    "Trên TV diễn chính là như vậy!" Ân! Chính là như vậy! Sẽ không sai! Cô ấy xem như thật!

    "A? Như vậy a." Thiếu niên cười.

    Nhìn hoa viên trước mắt, Long Nguyệt Thiên nghĩ tới, chính mình lúc ấy xem TV xong, liền đem hình ảnh nam chủ cùng nữ chủ cầu hôn trong TV xem như thật.

    Còn yêu cầu "Chồng tương lai" của mình cũng làm như vậy.

    Mà năm đó người cô ấy tìm làm "Chồng" kia chính là Địch nhị gia.

    Thời điểm Long Nguyệt Thiên nhìn hoa viên phát ngốc, Địch nhị gia không biết khi nào đã xuất hiện ở phía sau cô ấy.

    Long Nguyệt Thiên không dám mở miệng hỏi cái hoa viên này có phải cùng cô ấy có quan hệ hay không, vạn nhất là chính mình hiểu sai ý, suy nghĩ nhiều, tự mình đa tình liền xấu hổ.

    "Thích sao?" Địch nhị gia hỏi.

    "..."

    Long Nguyệt Thiên rối rắm, "Cái kia.. anh không phải.. muốn cầu hôn sao?"

    "Ân, tôi đang chuẩn bị." Địch nhị gia không có phủ nhận.

    "Kia.. anh.. tôi.."

    "Em đồng ý thì tôi hiện tại liền cầu hôn."

    "Ai?" Long Nguyệt Thiên đại não offline.

    "Nhất Lăng không có nói cho em biết người tôi muốn cầu hôn là em sao?"

    Long Nguyệt Thiên hoàn toàn sửng sốt.

    Đại não tạm ngừng một hồi lâu mới phản ứng lại đây.

    Đối tượng Địch nhị gia cầu hôn là cô ấy.

    Địch nhị gia muốn cầu hôn cô.

    "Em đã quên hiệp nghị kết hôn của chúng ta rồi sao?"

    "Không quên.." Long Nguyệt Thiên nói.

    "Vậy em cảm thấy tôi còn sẽ cầu hôn ai?"

    "Tôi.." Long Nguyệt Thiên ngẩn người, "Anh là bởi vì hiệp nghị kết hôn mới chuẩn bị này đó sao?"

    "Hiệp nghị kết hôn cũng là xem với ai, tôi không phải là người tùy tiện cùng người khác định ra hiệp nghị kết hôn. Hay là em cảm thấy tôi là tra nam?"

    "Không có, không phải như thế. Tôi chỉ là cảm thấy không thể tin được, anh đối với tôi, là.."

    "Cái loại cảm giác nam nhân đối với nữ nhân, cảm giác muốn chiếm hữu em." Địch nhị gia trả lời thẳng ra.

    Ông ấy.. ông ấy như thế nào có thể với vẻ mặt nghiêm túc nghiêm trang mà nói ra lời lộ liễu như vậy.

    Vì chứng minh lời nói của mình không giả, Địch nhị gia tiến lên ôm Long Nguyệt Thiên, để cho cô cảm nhận được lực hấp dẫn của cô đối với ông ấy, cảm nhận được thân thể ông ấy rung động.

    ###

    Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đã vào ở trang viên Tạ Gia.

    Trong căn phòng có phong cách cổ điển, Giản Nhất Lăng đem con trai đặt ở trên giường, đùa nghịch với nó.

    Tiểu gia hỏa với đôi mắt tròn xoe nhìn mẹ mình, bộ dáng ngây ngốc đặc biệt đáng yêu.

    Giản Nhất Lăng chọc chọc khuôn mặt nhỏ của nó lại chọc chọc bàn tay nhỏ của nó.

    Địch Quân Thịnh bận việc xong sau khi vào phòng, đem tin tức ở nước M bên kia nói với Giản Nhất Lăng:

    "Chú hai đã đem người của Cửu Long Hội ở nước M khống chế được."

    "Nhanh như vậy?" Giản Nhất Lăng lộ ra biểu tình kinh ngạc, cô cho rằng còn muốn phí chút thời gian.

    "Ân, bọn họ làm cho chú hai tức giận."

    "Cửu Long Hội có tám gia tộc lánh đời, chú hai đều đối phó được sao?"

    Ở trong nhận thức của Giản Nhất Lăng, cái Cửu Long Hội này không thể khinh thường, cũng không dễ dàng đối phó.

    "Ân, đều thu phục."

    Xác thật không dễ dàng đối phó, tiền đề là đối với ai mà thôi.

    Địch Quân Thịnh lại nói, "Chú hai còn thuận tiện cầu hôn."

    "Em đây về sau phải kêu Nguyệt Thiên là thím rồi, tiểu Trạch phải kêu chị ấy là bà thím, chị ấy vốn đang muốn làm mẹ nuôi của tiểu Trạch."
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1448: Nhị Đản sẽ cưới không được lão bà

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thật nhanh." Giản Nhất Lăng cảm khái.

    "Chú hai có chút tức giận." Địch Quân Thịnh giải thích.

    Chú hai lần này là thật sự tức giận.

    Nhiều năm như vậy, Địch Quân Thịnh cũng chỉ gặp qua chú hai mình có ba lần thực sự tức giận.

    Một lần là ba anh ấy qua đời.

    Một lần là lần trước đối phó với tên đầu sỏ hại chết ba của anh.

    Còn có chính là lần này.

    "..."

    Giản Nhất Lăng cúi đầu, tiếp tục cùng tiểu Trạch Trạch trong lòng ngực chơi.

    Tiểu Trạch Trạch lớn lên cùng lão ba mình giống nhau như đúc, nhưng mà so với lão ba mình nó đáng yêu hơn nhiều, mềm mịn, nhéo thoải mái, còn thực ngoan.

    "Đưa Nhị Đản cho anh ôm đi." Địch Quân Thịnh nói.

    "Không gọi Nhị Đản, Nhị Đản không dễ nghe, sẽ không cưới được lão bà." Giản Nhất Lăng nghiêm túc phản bác.

    "Thiệt tình thích một người là sẽ không bởi vì tên của hắn không dễ nghe liền ghét bỏ hắn. Nếu về sau Nhị Đản gặp được đứa bé bởi vì nhũ danh của hắn kêu là Nhị Đản liền ghét bỏ hắn, vậy đứa bé kia đối với hắn nhất định không phải là chân ái, như vậy con dâu tương lai chúng ta không cần cũng được."

    Địch Quân Thịnh đúng lý hợp tình, một phen đạo lý lớn, giảng Giản Nhất Lăng vô pháp phản bác.

    Đáng thương còn cái gì đều nghe không hiểu Địch Dự Trạch còn ở trong lòng ngực của mẹ mình ngây ngô cười.

    "Nhị Đản thực vui vẻ, xem ra còn rất thích cái nhũ danh thông tục dễ hiểu này."

    Giản Nhất Lăng cúi đầu nhìn xem con trai trong lòng ngực, nhỏ giọng giúp con trai kháng nghị, "Nó còn nhỏ nghe không hiểu, không phải thật sự thích."

    "Vậy chờ tới lúc nó nghe hiểu lại suy xét sửa nhũ danh đi."

    Sau đó Địch Quân Thịnh từ trong lồng ngực Giản Nhất Lăng tiếp nhận đứa bé, "Đã tới thời gian, chúng ta đi gặp Tư Đồ Trung cùng Trương Tin."

    "Ân." Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.

    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin đã ở trong đình viên trang viên Tạ Gia.

    Đình viện lâu đài cổ nhiều năm qua không được tu sửa, hỗn độn cùng tang thương.

    Đá ốp bên trong đình viện là vật kiến trúc của thế kỷ trước, phong cách kiến trúc Âu Mỹ điển hình.

    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin bị an bài chờ ở trong đình, bốn phía trống trải, bọn họ liền không thể có ý đồ xấu gì được.

    Địch Quân Thịnh ôm đứa bé nắm tay Giản Nhất Lăng đi đến đình hóng gió.

    Tư Đồ Trung nhìn thấy bộ dáng Địch Quân Thịnh ôm đứa bé, xuy một tiếng, "Giống như một con đàn bà, ra tới nói chuyện chính sự còn ôm cái theo đứa nhỏ."

    Ánh mắt Tư Đồ Trung tràn đầy ghét bỏ đối với Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh đi tới đối diện Tư Đồ Trung, ngồi xuống, tiểu Trạch Trạch trong lòng ngực trừng mắt to, chuyên chú mà gặm quần áo nơi ngực Địch Quân Thịnh.

    Gặm nửa ngày, cái gì cũng chưa gặm được.

    Không thể ăn, ô ô ô.

    Thực hiển nhiên tiểu gia hỏa đang tìm kiếm nơi phát ra đồ ăn của nó, nhưng mà đối tượng nó nỗ lực không đúng, cho nên chú định là sẽ không thành công.

    Giản Nhất Lăng ngồi ở bên cạnh Địch Quân Thịnh, làm một người mẹ như cũ nhìn giống cái tiểu cô nương, đừng nói lực uy hiếp, liền có chút nữ nhân thành thục ý nhị đều không có.

    Trong đầu Tư Đồ Trung nghĩ, nếu không phải một đám đại lão nước M che chở, hai người này nơi nào sẽ là đối thủ của hắn?

    Hai vợ chồng này cũng bất quá là dính hào quang năm đó của Tạ gia.

    Tư Đồ Trung dùng miệng lưỡi khinh thường nói chuyện với hai người, "Thế nào? Suy xét đến thế nào? Long Nguyệt Thiên nói như thế nào cũng là sinh tử chi giao của Giản Nhất Lăng, là người quan trọng, hay là một tờ giấy của Tạ gia quan trọng chính trong lòng cô ước lượng cho tốt."

    Trương Tin nói, "Chỉ là muốn cô một tờ giấy mà thôi, cũng không phải muốn toàn bộ trang viên Tạ Gia của cô, cô chỉ cần đáp ứng cho chúng tôi đi vào tìm tờ giấy, chúng tôi liền bảo đảm một sợi lông của Long Nguyệt Thiên cũng đều sẽ không rớt, tin rằng mạng của Long Nguyệt Thiên so với một tờ giấy đối với các người tới nói phải quan trọng hơn một chút đi?"

    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin đều cho rằng Giản Nhất Lăng còn không biết chuyện về tờ giấy.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1449: Nhà của chúng ta ta định đoạt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Long Nguyệt Thiên cùng chúng tôi không thân cũng chẳng quen, chúng tôi vì sao muốn cứu cô ấy?" Địch Quân Thịnh hỏi lại.

    "Ngươi có ý tứ gì? Ngươi chẳng lẽ không tính toán quản chuyện sống chết của Long Nguyệt Thiên sao?" Sắc mặt Tư Đồ Trung thay đổi.

    Nếu mà Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng vô tình vô nghĩa, kia bọn họ coi như mất toi công.

    "Quản sống chết của cô ấy làm gì? So với cô ấy, chẳng lẽ không phải hẳn là tờ giấy kia của Tạ gia càng thêm đáng giá sao?"

    Ánh mắt Địch Quân Thịnh sắc bén, phảng phất đã hiểu rõ hết thảy.

    "Đừng tưởng rằng ngươi biết chúng ta muốn tìm tờ giấy là dùng làm gì, cho dù tờ giấy kia có đặt ở trước mặt các ngươi, các ngươi cũng không biết là dùng để làm gì." Ngữ khí Tư Đồ Trung khinh thường.

    Cho dù Giản Nhất Lăng là hậu nhân Tạ gia, cũng không quá có khả năng biết trên tờ giấy của Tạ gia cất giấu cái bí mật gì.

    Muốn giải được bí mật trên tờ giấy, cần thiết phải đối chiếu với la bàn của gia tộc Goodman, hai thứ này thiếu một thứ cũng không được.

    Mặt khác còn phải đối với chuyện này có nhất định hiểu biết.

    "Có thể biết dùng như thế nào hay không là chuyện của chúng ta, dù sao cùng ông không có quan hệ, đến nỗi các ngươi bắt lấy Long Nguyệt Thiên, muốn như thế nào lăn lộn đều tùy tiện các ngươi, dù sao cùng chúng ta không có quan hệ, chúng ta sẽ giúp cô ấy báo cảnh sát."

    Địch Quân Thịnh đem bốn chữ "Vô tình vô nghĩa" này thập phần hoàn mỹ mà suy diễn ra tới.

    Sắc mặt Tư Đồ Trung cùng Trương Tin khó coi đến cực điểm.

    Cực cực khổ khổ bận việc một hồi, lại chỉ đổi lấy một câu của Địch Quân Thịnh, tùy tiện các ngươi.

    "Bác sĩ Giản cũng vô tình như vậy sao?" Thấy Địch Quân Thịnh dầu muối không ăn, Tư Đồ Trung chỉ có thể đem mục tiêu của chính mình chuyển dời đến trên người Giản Nhất Lăng, người thoạt nhìn rõ ràng do dự không quyết đoán.

    "Tôi nghe chồng tôi." Giản Nhất Lăng trả lời, bộ dáng ngoan ngoãn, một bộ hiền thê lương mẫu.

    Địch Quân Thịnh câu môi cười, "Ông đừng uổng phí sức lực, nhà của chúng tôi tôi định đoạt, tôi nói một vợ tôi không dám nói hai, tôi nói hướng đông vợ tôi không dám đi hướng tây, tôi nói không cứu Long Nguyệt Thiên, vợ tôi cho dù có khóc, cũng chỉ có thể chịu đựng, không dám đi cứu."

    Tư Đồ Trung trào phúng, "Bác sĩ Giản nói như thế nào cũng là viện trưởng của bệnh viện Lạc Hải Sâm, Dr. F. S danh chấn một phương, như thế nào kết hôn sinh con xong liền trở nên vô dụng như vậy?"

    Vẻ mặt Giản Nhất Lăng nghiêm túc, "Chồng tôi hữu dụng tôi liền không cần hữu dụng, tôi vô dụng chứng minh chồng tôi rất hữu dụng."

    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin trước khi tới chuẩn bị một bụng đàm phán lúc này đều không dùng được.

    Cứng không được, Tư Đồ Trung lại thay đổi phương châm, "Địch thiếu gia, kỳ thật cậu cũng có thể từ thái độ của chúng ta nhìn ra tới trên tờ giấy kia có chứa thông tin thập phần quan trọng về bảo tàng, nếu cậu nguyện ý cùng chúng tôi hợp tác, chúng tôi có thể cùng đi tìm kiếm bảo tàng, vợ của cậu là hậu nhân Tạ gia, quan hệ của Cửu Long Hội chúng tôi cùng Tạ gia cậu cũng biết, chúng ta hợp tác trăm lợi không một hại."

    "Nói như vậy, ông đối với phần bảo tàng này đã có manh mối?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    "Không sai." Tư Đồ Trung chắc chắn mà nói, "Tư Đồ gia chúng tôi nghiên cứu cái bảo tàng này đã vượt qua nửa cái thế kỷ, tôi nguyện ý đem thành quả của Tư Đồ gia cùng các ngươi dùng chung, đương nhiên tiền đề là ngươi nguyện ý cung cấp cho chúng ta tờ giấy kia."

    "Vậy ông biết cái bảo tàng này rốt cuộc ẩn giấu cái gì sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    "Bảo tàng bản thân là cái gì tôi cũng không biết rõ ràng, nhưng tôi có thể khẳng định tuyệt đối không phải chỉ có vàng bạc tài bảo đơn giản như vậy, tôi có thể chắc chắn, nơi này còn cất giấu một cái bí mật lớn kinh thế hãi tục, đủ để khiếp sợ thế giới, thậm chí ảnh hưởng đến bố cục của thế giới."

    Tư Đồ Trung nói được lời thề son sắt, đầy cõi lòng chờ mong.
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1450: Hối hận cũng không còn kịp rồi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nếu tôi không đáp ứng thì sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    "Vậy ngươi cũng đừng trách người của Cửu Long Hội chúng ta không khách khí." Tư Đồ Trung dọn ra Cửu Long Hội đến đe dọa Địch Quân Thịnh, "Tuy rằng là nơi này, ngươi có một đám đại lão che chở, nhưng mà trở lại trong nước, Địch gia cùng Giản gia các ngươi như cũ thế đơn lực mỏng."

    "Tôi cảm thấy tin tức của ông khả năng có chút lạc hậu, thời gian lánh đời lâu rồi cũng không tốt, dễ dàng cùng xã hội chệch đường ray." Địch Quân Thịnh trả lời.

    Đối mặt Địch Quân Thịnh châm chọc, Tư Đồ Trung cũng trả lại một câu trào phúng, "Hoàng mao tiểu tử, thời điểm Tư Đồ Trung ta oai phong một cõi, ngươi còn cả cái phôi thai đều không phải, ngươi cũng đừng không biết điều, ta đem cơ hội đặt ở trước mặt, ngươi nếu có thể bắt lấy, chúng ta song thắng, ngươi nếu là không bắt lấy, đến lúc đó có hại vẫn là chính ngươi. Ngươi nhìn xem, vợ người da thịt non mịn như vậy, đứa con thì mới bé xíu như vậy, ngươi cũng không đành lòng nhìn bọn họ chịu tội đi?"

    Địch Quân Thịnh cũng không để ý tới, "Tùy ông, nếu ông muốn thử, cứ việc tới, tôi sẽ phụng bồi.

    " Được, đây là chính con đường ngươi chọn, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. "Tư Đồ Trung lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh, gọi cho cấp dưới của mình ở trong nước.

    Điện thoại kết nối, nhưng mà Tư Đồ Trung nghe được lại là giọng của một nam nhân xa lạ.

    " Tư Đồ Trung đúng không? "

    " Ngươi là ai? "

    Tư Đồ Trung chưa từng nghe qua giọng nói này.

    " Địch Trọng Thân. "

    Điện thoại bên kia, Địch nhị gia báo tên của mình.

    " Ngươi là Địch gia nhị gia? Ngươi như thế nào sẽ.. "

    " Ngươi là muốn hỏi thuộc hạ của ngươi phải không? "Địch nhị gia nói," Bọn họ hiện tại đều ở trong tay ta. "

    Địch nhị gia nói làm cho sắc mặt Tư Đồ Trung" Bá "mà một chút trắng.

    " Ngươi.. Ngươi.. Ngươi như thế nào.. "Tư Đồ Trung không tin," Không có khả năng, các ngươi chặn lại tín hiệu điện thoại vệ tinh của ta có phải hay không? Muốn dùng phương thức này tới lừa gạt ta, làm ta nghĩ lầm người của chúng ta đều bị ngươi bắt tới rồi có phải hay không? "

    Tư Đồ Trung mới vừa nói xong, liền nghe trong điện thoại truyền đến giọng nói của thủ hạ hắn," Gia chủ, chúng ta đều bị bắt! Người này thật là đáng sợ! Gia chủ ngươi phải cẩn thận, gia.. A.. "

    Câu nói kế tiếp bị tiếng kêu thảm thiết thay thế được.

    Thực rõ ràng thủ hạ của Tư Đồ Trung ở trong tay Địch nhị gia thật không quá tốt.

    Địch nhị gia chưa bao giờ là một người nhân từ dễ nương tay, ông ấy hoặc là không ra tay, khi đã ra tay tuyệt đối sẽ làm cho đối phương đau đớn muốn chết, hối hận cùng ông ấy đối nghịch.

    Một tia huyết sắc cuối cùng trên mặt Tư Đồ Trung cũng đã không có, trong lòng bàn tay nắm điện thoại vệ tinh tất cả đều là mồ hôi lạnh.

    Đó chính là tập hợp toàn bộ lực lượng của Cửu Long Hội bọn họ, nếu tất cả đều bị Địch Trọng Thân cấp bắt được, vậy bọn họ ở những người ở nước M này..

    Sắc mặt Trương Tin đồng dạng khó coi.

    Hắn đã từng nhắc nhở một lần nữa rằng Tư Đồ Trung phải cẩn thận thật cẩn thận với Giản Nhất Lăng.

    Lại không nghĩ rằng, Địch gia nhị gia so với Giản Nhất Lăng càng thêm đáng sợ.

    Lấy bản thân chi lực của ông ấy diệt tám gia tộc lánh đời của bọn hắn.

    Trong điện thoại lại truyền đến giọng nói của Địch nhị gia," Nghe nói ngươi là chủ mưu chuyện lần này? "

    Tư Đồ Trung ngây ngẩn cả người, không dám nói tiếp.

    Mà đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện mười mấy chiếc máy bay trực thăng.

    Máy bay vây quanh trang viên Tạ Gia, ở giữa không trung xoay quanh.

    Tư Đồ Trung ở trong đình viện vừa nhấc đầu liền có thể nhìn thấy những chiếc máy bay trực thăng này.

    Trong điện thoại lần thứ hai truyền đến giọng nói của Địch nhị gia," Ngươi cảm thấy ngươi có thể tránh thoát mấy cái máy bay trực thăng? "

    Tư Đồ Trung hoàn toàn luống cuống, vội vàng biện giải," Địch nhị gia ngài xem, chúng ta cũng không có thương tổn một nhà cháu trai Địch Quân Thịnh của ngài, một sợi lông của bọn họ chúng ta cũng đều không có động, chúng ta chỉ là thử cùng bọn họ tiến hành đàm phán, xem như một cọc mua bán, mua bán không thành còn nhân nghĩa."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...