Tản Văn Cây Hoa Giấy Bất Tử Của Bà - Klinh2006nxo

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi klinh2006nxo, 11 Tháng bảy 2024.

  1. klinh2006nxo

    Bài viết:
    40
    Tên truyện: Cây hoa giấy bất tử của

    Tác giả: Klinh2006nxo

    [​IMG]

    Tại một ngôi làng nhỏ nằm yên bình bên bờ sông, bà Tâm được mọi người kính trọng và yêu quý không chỉ bởi những món ăn ngon mà còn bởi tấm lòng nhân hậu và những câu chuyện đầy ý nghĩa. Ngôi nhà của bà, với mái ngói đỏ và cây hoa giấy leo kín cổng, là nơi trẻ con trong làng thường xuyên tụ tập vào mỗi buổi chiều.

    Bà Tâm có thói quen ra chợ mỗi sáng, gánh đôi quang đầy rau củ và cá tươi về nhà. Đôi mắt bà luôn sáng lên niềm vui khi nghĩ đến những bữa ăn ngon lành mà bà sẽ chuẩn bị cho các cháu trong làng. Mặc dù bà không có con cái, nhưng bà coi tất cả trẻ con trong làng như con cháu của mình. Đặc biệt là Minh, cậu bé mồ côi cha mẹ mà bà đã nhận nuôi từ khi cậu còn nhỏ.

    Minh lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà Tâm. Cậu thông minh, chăm chỉ và luôn giúp bà những công việc nặng nhọc. Những buổi tối yên bình, Minh ngồi bên cạnh bà, lắng nghe những câu chuyện mà bà kể. Đó là những câu chuyện về thời chiến tranh ác liệt, khi cả làng phải di tản lên rừng sâu để tránh bom đạn, về ông của Minh đã hy sinh anh dũng để bảo vệ làng, về tình yêu và sự hy sinh vô điều kiện. Những câu chuyện đó không chỉ là lời kể, mà còn là những bài học quý giá, khắc sâu vào tâm hồn Minh.

    Một ngày mùa đông lạnh giá, bà Tâm bỗng nhiên lâm bệnh nặng. Minh lo lắng chăm sóc bà từng chút một, nhưng bệnh tình của bà ngày càng trầm trọng. Bà Tâm gọi Minh đến bên giường, nắm chặt tay cậu, nói trong hơi thở yếu ớt: "Minh à, bà đã sống một cuộc đời hạnh phúc vì có con. Bà mong con sẽ tiếp tục sống với tấm lòng nhân hậu, giúp đỡ những người khó khăn như bà đã làm."

    Nước mắt Minh trào ra, cậu nghẹn ngào: "Bà ơi, con hứa sẽ không bao giờ quên những gì bà dạy. Con sẽ trở thành người tốt, giúp đỡ mọi người như bà đã dạy con."

    Bà Tâm mỉm cười mãn nguyện, nhắm mắt ra đi trong vòng tay của Minh. Ngày bà Tâm ra đi, cả làng quây quần bên nhau, tiễn biệt người bà kính yêu. Trên ngôi mộ của bà, Minh trồng một cây hoa giấy, loài hoa bà yêu thích. Cây hoa giấy ấy nở rực rỡ mỗi mùa xuân, như một biểu tượng của tình yêu thương và lòng nhân hậu vô bờ của bà Tâm.

    Minh tiếp tục học hành chăm chỉ, trở thành một bác sĩ giỏi và quay trở về làng mở một phòng khám nhỏ. Cậu không chỉ chữa bệnh mà còn giúp đỡ những người nghèo khó, đúng như lời hứa với bà. Mỗi khi nhìn thấy cây hoa giấy nở rộ, Minh lại nhớ đến bà Tâm và những bài học quý giá mà bà đã truyền dạy.

    Nhiều năm trôi qua, câu chuyện về bà Tâm và tình yêu thương của bà vẫn được kể lại, trở thành một huyền thoại sống mãi trong lòng người dân. Bà Tâm không chỉ là một người bà, mà còn là nguồn cảm hứng bất tận cho biết bao thế hệ trong làng.

    Một ngày mùa hè, Minh được gọi đến một ngôi làng lân cận để giúp đỡ những người dân bị bệnh dịch. Khi Minh trở về, cậu phát hiện ra rằng làng mình cũng đã bị bệnh dịch tấn công. Không chút do dự, Minh bắt tay vào công việc, ngày đêm chăm sóc bệnh nhân, không ngừng nghỉ.

    Một đêm khuya, khi mọi người đều đã kiệt sức, Minh ngồi bên cạnh cây hoa giấy trước nhà bà Tâm, nhớ lại những lời dạy của bà. Trong giây phút ấy, Minh cảm nhận được sự hiện diện của bà Tâm, như thể bà đang đứng bên cạnh, khích lệ cậu tiếp tục chiến đấu.

    Cuối cùng, nhờ sự nỗ lực không ngừng của Minh và sự giúp đỡ của người dân, bệnh dịch bị đẩy lùi. Làng trở lại yên bình, nhưng những ký ức về những ngày tháng chiến đấu chống lại bệnh dịch vẫn còn in đậm trong lòng mọi người. Họ biết rằng, nếu không có Minh và những bài học mà bà Tâm truyền dạy, họ đã không thể vượt qua thử thách này.

    Cây hoa giấy trước nhà bà Tâm vẫn nở rộ, như một biểu tượng vĩnh cửu của lòng nhân hậu và tình yêu thương vô bờ bến. Những câu chuyện về bà Tâm và Minh được kể lại qua từng thế hệ, truyền cảm hứng cho biết bao người. Và như thế, câu chuyện về bà Tâm và tình yêu thương của bà vẫn mãi sống trong lòng người dân, trở thành một huyền thoại đẹp đẽ và bất tử.
     
    Dana Lê thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...