Tập Thơ Vắn - Lê Thu Nguyệt Thường

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi LÊ THU NGUYỆT THƯỜNG, 26 Tháng năm 2024.

  1. LỪA

    * * *

    Sợi tơ hồng phất phơ

    Mối buộc giờ lỏng lẻo

    Hoa khôi thành hoa héo

    Đâu ngờ đâu. Đâu ngờ!

    Nhưng trong khi tôi mơ

    Chẳng còn bình bông héo

    Nơi câu từ dật dẹo

    Em còn là hoa khôi.

    Tôi thích đánh lừa tôi

    Nên tôi đánh lừa tôi

    * * *

    Tháng 2, 2024
     
  2. GỌI

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Vỡ ngày đông cuối cùng

    Em mong là anh gọi

    Hẹn chiều nay thung dung.

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Run rẩy mấy cành hoa

    Có phải anh gọi lại

    Hỏi em gần hay xa?

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Trong ngày xuân đầu tiên

    Em mong là anh gọi

    Chúc một năm mãn viên.

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Chéo qua giờ ngủ trưa

    Có phải anh gọi lại

    Báo rằng đêm nay mưa?

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Ngân nga nơi vỉa hè

    Như nói trong sợ hãi

    "Đừng đạp lên xác ve!".

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Rơi cánh hoa phù dung

    Không phải là anh gọi

    Hỏi em còn đấy không?

    * * *

    Có tiếng chuông điện thoại

    Ngày đem kêu trong lòng

    Em muốn gọi nhưng ngại

    Vì anh là đàn ông.

    * * *

    Tháng 12, 2023
     
  3. BẢ

    * * *

    Nếu bây giờ anh nói

    Rằng: Anh từng thích em

    Thì đấy là nói dối

    Thật ra: Dần thích thêm.

    * * *

    Nếu anh nghe em biểu:

    Em từng mong lấy anh

    Thì anh nên tự hiểu

    Thôi mình nên cưới nhanh.

    * * *

    Tháng 12, 2023
     
  4. TRÔI

    * * *

    [​IMG]

    * * *

    Chỉ một cơn mưa đêm

    Không đi cùng gió lộng

    Thoáng làm em tỉnh mộng

    Biết mình không có anh.

    * * *

    Một cơn mưa ngắt xanh

    Đi trong vùng trời rộng

    Rửa trôi mờ huyễn vọng

    Thôi mình không có nhau.

    * * *

    Tháng 4, 2024
     
  5. CẢM TÁC SAU KHI ĐỌC TIỂU THUYẾT TRĂM NĂM CÔ ĐƠN

    * * *

    [​IMG]

    * * *

    Nắng rút tới miền Tây thành nắng tím

    Trời chiều Đông rã nát áo xanh lam

    Linh hồn trải qua hạn kì xanh chín

    Biết về đêm bịn rịn giấc mơ tàn..

    * * *

    Em có thấy tội những người mang án

    Máu da còn chát đắng vị rừng hoang

    Mang cái nghiệp cô đơn qua ngày tháng

    Còn niềm tin xa vắng lấp mây ngàn?

    * * *

    Có tình yêu bồn chồn như lớp sóng

    Đập tan nhau trên bãi dốc đen vàng

    Để tiếng nấc hóa sụt sùi bọt bóng

    Tràn xung quanh cột cát bọn dã tràng.

    * * *

    Em có nhớ căn nhà sơn trắng xóa

    Trắng hiền lành như đôi cánh bồ câu

    Giờ còn vọng tiếng nhấc chân đàn kiến

    Chở xác người đã queo quắt từ lâu?

    * * *

    Khi anh đã thụ tinh vào kí ức

    Tặng vần thơ làm trang sức cuộc tình

    Em có chịu đến gần bên trứng nứt

    Tỉ tê buồn bên tóc ướt sinh linh?

    * * *

    Em có biết xa nhau vì giới hạn

    Để thầm yêu chua xót trước điểm dừng

    Nhưng tham tiếc trong ta chừng vô tận

    Lại quên mình dẫu cố sức quay lưng?

    * * *

    Ôi hoan lạc tràn trề đêm rượu đổ!

    Tình chơi vơi như vô thủy vô chung.

    Ta có cánh thiên thần, đuôi ác quỷ

    Mới kẹt sâu trong rãnh thẳm ngang chừng.

    * * *

    Tháng 10, 2013
     
  6. MỌC

    * * *

    Em hóa thành con chim

    Đậu trên tường nhả hạt

    Gió Tây qua nóng rát

    Thổi lá khô lấp vùi.

    * * *

    Cành gai lên tua tủa

    Luồn sâu trong áo anh

    Nhắc anh về vết rách

    Của niềm yêu không thành.

    * * *

    Tháng 6, 2023
     
  7. VƯƠNG

    * * *

    Những thềm năm vừa qua

    Chắc là màu trong suốt

    Thời gian đi mòn guốc

    Hình em chưa chớm nhòa.

    * * *

    Cành cây nào chưa hoa

    Chắc còn đang đẫm nước

    Như vành môi chưa ướt

    Đã tắt cười quay đi.

    * * *

    Tháng 11, 1023
     
  8. MỌN

    * * *

    Anh dang rộng cánh tay giữa đêm khuya

    Chỉ đón được hơi quạt cây lành lạnh

    Chẳng có một khuôn trăng nào vành vạnh

    Vuốt ve trên ngực áo phận biên rìa.

    * * *

    Làm sao biết được em đến hay đi

    Khi đuôi tóc em buông dài bất động

    Khi bóng em hòa trong bóng lá rộng

    Gọi em thì trùng với một ngàn tên.

    * * *

    Nếu anh biết hôm qua, em, là đến

    Anh sẽ trồng hoa trái khắp vòng quanh

    Nếu anh biết nhà em đang sửa bến

    Thì thuyền anh cũng vá lại lâu rồi.

    * * *

    Nếu em biết, là anh từng chẳng biết

    Nếu em quên, thì chỉ một người quên

    Mình đã tặng nhau chút gì tha thiết

    Trộn vào trong ồn ã lối phong trần.

    * * *

    Tháng 7, 2023
     
  9. THÍNH

    * * *

    Nào anh đã hứa hẹn gì đâu!

    Sao em chạy ngược lối qua cầu

    Rồi em trách cứ anh không đợi?

    Đường bụi gió mù, thôi đi mau!

    * * *

    Anh đã nói rằng sẽ gặp đâu!

    Sao em lấy cẳng tay kê đầu

    Tóc xòa trước sớm sương đương ướt?

    Là em mộng mị những mong cầu.

    * * *

    Em bay mệt nhọc giống bồ câu

    Anh là con iểng lượn qua đầu

    Vì em muốt mịn như bông trắng

    Anh lại sù sì đôi cánh nâu.

    * * *

    Anh chẳng bao giờ nói yêu đâu

    Có con ong mật chết trong đầu

    Với mông đầy phấn căng mùa hạ

    Trong cái nhụy hoa sâu rất sâu.

    * * *

    Em chẳng biết đâu, chẳng biết đâu..

    * * *

    Tháng 6, 2023
     
  10. KẾT

    * * *

    Viền mây ánh như vành mắt

    Mắt em, của ngày chia phôi

    Cơn mưa bên lề héo hắt

    Tình yêu kết xuống thành lời.

    * * *

    Tiếng cười em đem réo rắt

    Chạm tới bên này cuộc đời

    Tới rồi lại đi đâu mất

    Như ngôi sao xanh xa xôi.

    * * *

    Tháng 8, 2023
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...