HỌA Bấm để xem Họa lên mắt sóng bạc đầu ngoài biển Chập chùng xa muôn nẻo ráng ánh chiều Nước loang đỏ ngả dần dáng cô liêu In hình núi đứng một mình trơ trọi.. * * * Họa vào lòng những mảng gông xiềng trói Nhấc thân tàn qua ngày tháng mênh mông Làm sao buông vai trì nặng gánh gồng Mây tù đọng - biển mịt mờ sương phủ.. * * * Họa vào tâm nỗi niềm riêng xưa cũ Ngồi một mình ôn lại chuyện đã qua Nhặt lá cây nhìn theo áng chiều tà Mặt trời lặn phía trời xa dặm mỏi.. * * * Đêm buông xuống ngả đầu nằm lên gối Khép mắt buồn ru nhẹ nhịp thiên thai Cứ bước đi, đi cho hết tháng ngày Giây phút cuối ngả thân vào lục đạo.. * * * Bạch Cẩn Huyền
ĐỌNG Bấm để xem Sương còn đọng trên hoa vàng buổi sớm Nắng nhẹ nghiêng qua chiếc lá bên nhà Ai bày tỏ nỗi lòng bởi tiếng ca Đàn ngắt nhịp chậm buồn theo cơn gió.. * * * Lòng rối rắm chẳng cầu người thấu tỏ Chỉ mong sao áng mây chớ gieo sầu Mưa dầm ướt nặng cuộc nợ bể dâu Chân lắt lẻo bước trên cầu độc mộc.. * * * Đời tĩnh lặng đừng để thành ẩm mốc Trượt theo dòng sinh tử chẳng ngày ra Hỏi vì ai ta vương mối tơ nhòa Tháo không thể - dứt không đành như thế? * * * Bụi nhân gian chan hòa thành huyết lệ Hoa đẹp rồi đừng nhuộm nữa thêm đau Lụa trắng đẹp chớ vò sẽ nát nhàu Về cố quốc vỡ lưu ly chén ngọc.. * * * Bạch Cẩn Huyền
CÓ NHỮNG NGÀY Bấm để xem .. Có những ngày tỉnh dậy Đến thở cũng thật lười Nghe chán chường hằn rõ Làm sao cười thật tươi? * * * Chẳng hề muốn giả tạo Mà lòng buồn làm sao Cúi đầu sầu khóe mắt Ngẩng đầu cười ngọt ngào.. * * * Bạch Cẩn Huyền
MỘT NỤ CƯỜI Bấm để xem Một nụ cười nhàn nhạt Pha thêm chút vô tình Tựa như mây tuyết lãng Giống sương khói vô minh * * * Một nụ cười nhàn nhạt Chan chứa chút oán hờn Ơi đất trời bất nghĩa Trách sao kẻ vô ơn * * * Một nụ cười nhàn nhạt Nhuốm thêm ít thê lương Hoa tàn theo đông đến Hợp - ly chuyện tình thường * * * Một nụ cười nhàn nhạt Chứa bể rộng sông dài Mang bao la tứ hải Phút cuối rũ đôi vai.. * * * Một nụ cười nhàn nhạt.. * * * Bạch Cẩn Huyền
XIN MỘNG HÓA THÀNH TÔI.. Bấm để xem Xin mộng thành thi sĩ Viết lời tự tình riêng Đêm chậm dài hiu quạnh Thả hồn trong dịu huyền * * * Xin mộng thành nhạc sĩ Viết khúc ca thật buồn Thay bao lời tâm sự Lau đi giọt lệ tuôn * * * Xin mộng làm tác giả Kể câu chuyện đời nhau Phác họa điều yêu ghét Vẽ cuộc sống nhiệm màu * * * Xin mộng làm mây trắng Phiêu lãng chốn trời xanh Thả hồn theo cơn gió Nhẹ như sợi chỉ mành * * * Xin mộng chìm cơn mộng Sống đời đẹp như mơ Nhưng mộng hoàn là mộng Tan mộng hết dại khờ.. * * * Bạch Cẩn Huyền
NỤ CƯỜI NỬA MIỆNG Bấm để xem Hãy cười nửa miệng thôi Giấu phần mình chút ít Nổi niềm hận ghét yêu Cất vào trong tịch mịch.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Tâm tư đừng lộ rõ Đời chước quỷ mưu ma Gập ghềnh nhiều sóng gió.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Không hỉ bi nhiều quá Người đo được tất lòng Dễ hóa thành xa lạ.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Ngạo thế nhân giả dối Mắt soi thấu trăm phương Cũng đừng nhìn thấy lỗi.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Đi qua ngàn thế giới Sự tình chuyển càn khôn Cũng đừng tranh ích lợi.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Ai mời ngon một miếng Cẩn trọng trong thức ăn Kéo lưỡi mềm chao liệng.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Xem chuyện đời náo động Nhìn như kẻ ngoài lề Mới dọn tâm sạch trống.. * * * Hãy cười nửa miệng thôi Khoảng phù du một kiếp Thoáng tử sinh bổng trầm Mĩm cười rồi đi tiếp.. * * * Bạch Cẩn Huyền
NỢ Bấm để xem Ta nợ cuộc đời, những oán ân chưa trả Nợ cao xanh tầng mây trắng trong lành Nợ thế nhân một ngôi vị công danh Nợ chính ta bao nụ cười thực sự.. * * * Ta nợ cuộc đời, chuyến du hành lữ thứ Nợ trời cao muôn ráng sắc chiều tà Nợ thế nhân tấm thân đậm tài hoa Nợ chính ta giọt lệ khi buồn tủi.. * * * Ta nợ cuộc đời, con đường đi đến cuối Nợ cao xanh, gió lộng giữa trưa hè Nợ thế nhân những soi xét khắt khe Nợ chính ta những nụ cười vô nghĩ.. * * * Ta nợ cuộc đời, tháng năm dài lãng phí Nợ cao xanh bao nắng sớm bình minh Nợ thế nhân những lúc cạn nghĩa tình Nợ chính ta nhiều phút giây hạnh phúc.. * * * Bạch Cẩn Huyền
VÔ ĐỀ Bấm để xem Ta về qua nẻo trầm luân Bước trong trời đất bao lần chóng qua Nắng thưa nghiêng ngả hiên nhà Mưa dày nặng hạt phôi pha bao tình * * * Kẻ đi muôn xứ viễn chinh Người về dăm nẻo phiêu linh một đời Đầu xanh đội nón rơm tơi Thân mang áo vải bời bời nhớ quên * * * Quá dài một kiếp lênh đênh Say trời say đất mông mênh dặm trường Tiếc gì một chút yêu thương Hối gì dăm chuyện tình thường nhân gian * * * Việc chi phận đã đeo mang Thì dầu cố tránh cũng ngàn lần theo.. * * * Bạch Cẩn Huyền
SÁCH VÀ TÌNH YÊU VỚI SÁCH Bấm để xem Lỡ mang tình yêu gửi vào trang sách mỏng Giấc mơ trưa có cánh hạc bay vào Ruộng đồng xanh gió thổi ở nơi nao Lay lay mát nửa cơn chiều vội vã.. * * * Lỡ mang tình yêu tặng cho trang sách lạ Cánh cửa vô hình đưa ta đến biển khơi Người đi qua chớm nở giấc mộng đời Ta mĩm nhẹ ngắm bạc đầu sóng vỗ.. * * * Lỡ mang tình yêu hòa vào trang sử cổ Chuyện trăm năm khói lửa buổi chiến chinh Lấy tài ba nghênh đối với địch kình Tận hưởng hết hào hùng trong máu nóng.. * * * Lỡ mang trái tim trao về nơi ngọn sóng Gửi tin yêu đến hùng vĩ núi cao Đưa tâm hồn đến khoái cảm dạt dào Trong trang sách là muôn ngàn thế giới.. * * * Ơi vũ trụ.. ở bên ngoài vũ trụ.. * * * Bạch Cẩn Huyền
VÔ ĐỀ Bấm để xem Ngần ấy thời gian Tưởng niềm đau kết vảy Có ai ngờ.. Chân lạc đến chốn xưa Nhìn áng mây bay Ngỡ trần thế dối lừa Mang quá khứ.. Tráo đổi thành hiện tại. Đã hối hận chăng? Sao không cười thoải mái Tà áo nào Còn vương chốn Tịch Thiên Chuyện qua đi Sao tâm mãi muộn phiền Sao cứ phải Tự tay cào tróc vảy? Đời thật lạ Nhân sinh càng lạ đấy Trái tim mình Lại không thể bình yên Chuyện xa xưa Trong đêm tối nhiễu phiền Ừ! Thật lạ Hóa ra không thể vứt.. Trăm vạn nẻo Nẻo nào là bờ vực Muôn lối đi Đi đâu để tự do Một đời người Thoáng chốc hóa bụi tro Bao yêu hận Giờ như mây bay mãi.. * * * Bạch Cẩn Huyền