(Bài thơ là những dòng tâm sự có thật của tác giả) * * * NGÀY ẤY.. Ngày ấy.. em, anh bước đi trên đường làng đá đỏ, Bông mười giờ mọc chen chúc bên những đám cỏ mai. Những giọt sương long lanh còn đọng trên cành cây kẻ lá, Ánh ban mai le lói chiếu rạng khắp muôn nơi. Anh nắm tay em cùng tung tăng bước đến trường, Em nhẽo miệng cười khi anh đưa tay vén tóc. Kể từ đó em, anh cùng đi học, Bước đến trường rồi hai đứa hai nơi. Anh học trên, cao hơn em cùng hai lớp, Cũng trường làng mái ngói phủ rêu xanh. Đẹp làm sao khi ánh mắt anh nhìn, Cố lên em cùng nhau chăm đèn sách. Thời gian cứ dần trôi theo năm tháng, Tình cảm cứ lớn dần đua theo đám mây trôi. Bất chợt nhìn nhau cùng trao đổi nụ cười, Rồi cùng bước khi trống trường tan học. Tà áo trắng phất phơ bay trong gió, Ánh nắng chiều vàng rực cánh đồng quê. Sóng lúa mênh mông lượn thành làn sóng nhỏ, Cảnh chiều tà bên cô gái miền quê. Bức tranh đồng quê hiện vẻ đẹp mỹ miều, Như đang phát thảo những vần thơ tuyệt hảo. Gió vẫn thổi, mây vẫn bay, áng mây vàng lờ lững, Những cánh diều bay hút giữa không trung. Nắm tay anh, em vui bước hững hờ, Mắt thơ ngây em đùa trong nắng gió. Chầm chậm, xa xa ánh vầng tà khuất dạng, Lũy tre làng thẳng tắp nắp dưới bờ đê. Đàn bê con cũng chen chúc quay về. Sau chú bé đung đưa chùm mận ngọt. Em nhảy cẩng vòi anh chùm mận chín, Anh khom người, em bá cổ, anh thơm. Cảm ơn anh những ký ức ngọt ngào, Giờ vẫn bước nhưng mình em lẻ bóng. Ánh trăng vàng lọt qua khung cửa sổ Em thẫn thờ lặng ngắm cánh hoa rơi Trời vào đêm đèn nhà ai lặng tắt Những tưởng rằng ai đó đã ngủ yên Bài tập em chỉ luộc hết một phần Trên bàn vẫn đầy ắp ngổn ngang bài vở Ngồi cắn bút ngẫm suy bài văn hốc búa Anh gọi em thăm bảo giúp gì không Em mừng lắm như vừa cho được của Liền nhờ anh gợi ý góp bài văn Chạy ra sân chờ anh trên ghế đá Anh vội vàng sang góp ý cho em Anh giúp em phân tích những ý từ Thời gian lại trôi nhanh xong bài giải Em thở phào anh cốc mắng yêu em Em nũng nịu anh dỗ dành cho bánh Giả bộ làm lành em nhõng nhẽo nói bâng quơ Hát em nghe những bài hát ngọt ngào Tình chớm nở hai mái đầu thơ dại Em nguýt dài khi anh mắng trêu em. Trưa hè gió mát rủ nhau ra vườn cây.. Dưới tàn trâm anh chăm ngồi đọc sách Góp lá vàng em chăm chú làm thơ Nhìn mây bay em thả hồn trong gió Bất chợt cười anh rảo bước sang bên Vói tay cao anh ngắt mấy cọng dừa Nhanh tay quấn xiên cây thành chong chóng. Đặt vào tay em anh kề tai nói khẽ Tặng nhóc nẻ, hãy nhớ mãi anh nghe Sau ngày ấy đưa anh đi em bật khóc Anh lao vào dòng đời như chong chóng bay bay Lo tương lai anh lao thân vào chốn bụi Mong ngày mai rạng sáng ánh hào quang. Vào thành phố anh chen chân vào đại học Lấy tấm bằng anh vội bước sang Tây Bỏ lại em những năm tháng ngại ngần Em đã lớn không còn như thuở trước Bước ngập ngừng với tà áo trinh nguyên Đi bên em với ánh nắng dạt dào Vẫn bờ ruộng với lúa vàng trĩu nặng Những cánh diều những em nhỏ thơ ngây Những khúc nhạc hay trong những buổi chiều tà Những chiếc kèn dừa vui hòa cùng chong chóng Hiện giờ đây bên trờiTây anh có thời gian để nhớ Em gái nghèo cùng những bài học vẫn chờ anh Trời vào mưa tấm chăn bông ủ không hết lạnh Biết đến ngày nào anh lại làm chong chóng cho em. Còn tiếp..
.. Rời xa quê em bước chân lên thành phố Những ánh đèn đêm lấp lóe phía trời xa Như tiếp bước em cũng chen chân vào đại học Em cũng như anh chen chúc giữa chợ đời Góp mưu sinh tảo tần qoằn vai nhỏ Vừa học vừa làm mong nhẹ gánh cùng cha Từ phương xa cánh thư anh nhắn nhủ Cố lên em gắng học bởi tương lai Một ngày mai khi quải gánh bước vào đời Em học được những bài hay mới lạ Giờ em đi trên con đường nhiều lá Có lá bàng cùng những lá me bay Hàng me xanh thẳng tắp những con đường Như chào gọi vẫy tay em tiến bước Khung trời mới vui đùa cùng đám bạn Nét yêu kiều không còn mang dáng dấp thơ ngây Có những chiều em không buồn lên lớp Đi trên đường có những lá me bay Ngồi ghế đá vui say cùng bè bạn Quên anh rồi trong phút chốc no say Nghĩ ngày xưa anh có giống như vầy Cũng ghế đá no say cùng bè bạn Cũng thẫn thờ, cũng rảo bước đi nhanh Cũng hàng cây cũng ghế đá khắc đầy Cũng xào xạc đi trên con đường có lá. ..
.. Cuộc sống thường ngày trong không gian hỗn độn, Khung trời chung không chỉ của riêng ai Tuy cách xa vẫn cùng chung chí hướng Anh bên ấy, em vẫn ở bên này. Thật! Hai khung trời cách biệt. Hai tấm lòng, hai tâm sự như nhau. Một người xa thương nhớ một người xa Ngày tháng ấy trôi qua, tương lai xa vời vợi Không biết chữ ngờ nhưng vẫn nghĩ về nhau Khung trời cao có nhiều vì sao sáng Phút chốc chạnh lòng xao lãng bóng hình xưa Có ai hiểu vì sao đôi khi tim lỗi nhịp Chạy theo nhịp sống cuộc đời hay chưa đủ lòng tin Vì bởi cách xa hay vì chẳng mặn mà Vì bởi đôi tim chưa hòa cùng nhịp đập Hay vì bởi cuộc đời giông tố dập dồn qua Hoặc bởi vì ta phút yếu lòng sa ngã Không giữ vững lòng hay tạo thử thách cho nhau Ngoài vườn cau buồng trổ hoa, buồng trĩu quả Cũng đến một ngày anh quay bước thăm quê Đứng cạnh anh có cô gái mỹ miều Trong phong cách tây phương anh mời đến Cũng chẳng vừa chàng thanh lịch bên em Cùng hẹn nhau trong buổi tối nhà hàng Khi gặp mặt anh phong trần em sững- ngạc Anh không nói nhiều cũng chẳng hỏi đời tư Ngồi đối diện, lặng nhìn anh chẳng nói Rồi chén tạc chén thù cùng bè bạn vui say Vờ không hiểu em vui chơi cùng chúng bạn Khi lúc về em lặng lẽ, anh cũng ngà say. Buổi tiệc tàn vẫn cô ấy dắt dìu anh Em chẳng hiểu hay là anh chẳng biết Bước ngập ngừng em không thể đến bên anh Những ngày xưa xưa quá đã qua rồi Trong thực tại em anh không cùng bước Anh mãi vẫn là anh, em vẫn cứ là em. Hai khung trời, hai tâm hồn cách biệt Quá khứ xa rồi, hiện tại đã là đây. Rồi cũng đến ngày anh tha phương quay bước Trước lúc lên đường anh không nói cùng em Anh chỉ lặng nhìn không câu nói yêu thương Cũng dáng dấp phong trần anh ngồi đó Nét mặt trầm buồn cùng ánh mắt xa xăm Cầm tay em, anh bóp nhẹ ngẹn ngào Nếu thật sự ta có ngày gặp lại Khung trời mới ắt có nhiều hạnh phúc.. Hãy vững lòng anh vẫn mãi là anh! * * *
.. Anh sẽ là nắng mai để em là hoa nhỏ Anh sẽ là lối nhỏ để em bước vào đời! Khi em là én bay anh không là lối nhỏ Em không còn đi trên con đường đá đỏ Bây giờ lại là đường có nhiều ánh sao rơi Trong những đêm chơi vơi, một mình em lạc lõng Nhưng anh vẫn ân cần trực tuyến hỏi thăm em Trong công việc đảm đang anh không hề xao lãng Suốt trong quảng tình đời anh lo nghĩ ngày mai Anh mang đến tương lai, áng mây vàng rực rỡ Lại lần nữa sững sờ khi anh đến cầu hôn. Trong một buổi hoàng hôn anh lại về thăm xóm Bên khóm trúc sau nhà vẫn cầu nhỏ qua mương Làn sóng nước tung tăng đàn cá vàng bơi lội Vòm trời xanh lồng lộng cơn gió thoảng mong manh Em lại đứng bên anh vân vê đôi tà áo Anh đưa tay cốc nhẹ ngốc quá ngốc yêu ơi Em cũng nhẽo miệng cười ngốc đâu mà nói ngốc Cơn gió mạnh đi qua em rung người lắc mạnh Choàng đôi tay trần lạnh anh ủ ấm cho em Trong thoáng chốc thật nhanh anh hôn nhẹ lên trán Vờ đưa tay đẩy mạnh em phụng phịu nguýt anh Trong ánh mắt anh cười thôi thì anh xin lỗi Suốt chuỗi ngày đắp đổi sống xa cách chờ nhau Cũng đến ngày rước dâu ra mắt bên dòng họ Rộn ràng tiếng pháo nổ bằng bong bóng bơm căng Em xúng xinh lăng xăng áo dài bay trong gió Bà con hai dòng họ cũng xúm xít khen xinh Một đám cưới lung linh khen nhà ta tốt số. Nào đồ trong lễ phục hành lễ mắt long lanh Chú rễ phụ bạn anh một chàng trai tuấn tú Cả dòng họ thích thú chú rể phụ giống anh Cũng chính bởi trời xanh lại thêm vào giông tố..
.. Hạnh phúc lại qua nhanh, anh lên đường xa xứ. Cũng bởi vì nặng chữ hiếu nghĩa cả đôi đường Em anh đành phải xa, buổi chiều mưa lất phất. Khi đêm về tất bật, em lại mãi nhớ anh. Đêm thao thức thâu canh nghĩ về anh phương ấy. Em xếp nhiều hạc giấy cầu phúc đến cho anh, Cầu xin chín trời xanh an khang nhiều thành đạt. Nửa mảnh đời phiêu bạt con tạo hóa xoáy nhanh. Em xót xa thân anh phải dãi dầu sương gió. Trời ngoài kia lộng gió tí tách hạt mưa rơi. Cầu xin bởi ông trời đêm dài không lắm mộng. Đã ươm mầm hạt giống cùng vun đắp mai sau. Nhưng ông trời quá cao với tay hoài không tới. Cơn mưa dài lại tới sấm chớp lúc nửa đêm. Trong tĩnh mịch màn đêm quá lau tâm lau lực, Anh ra đi là thực bỏ lại những nổi đau. Ngày đêm bên cạnh nhau, bạn thân anh túc trực. Nhận tin, em ngã gục nước mắt đẫm mưa đêm. Anh ấy thức thâu đêm đứng ngồi bên xác lạnh. Đã bao năm cạnh anh, giờ còn là một bóng. Trông anh ấy thật giống hơn người thân của anh. Mọi người ở xung quanh lắc đầu kêu: Thật tội! Anh đã đi rất vội khi con nhỏ chào đời, Chưa kịp gọi: Ba ơi! Không còn mong còn đợi. Nửa đêm mưa lại rơi một mình em chiếc bóng. Đời xoay như chong chóng, anh ấy vẫn bên em. Anh để lại cho em, người bạn thân: Anh ấy!.. * * * Những ngày tháng sống không có anh, Tim em khô cằn như sỏi đá. Tình em cũng lặng chết theo mùa đông. Anh lấy đi tất cả, anh hỡi anh. Không có anh bầu trời như không có nắng Vắng anh rồi tất cả chỉ hư vô. Chỉ muốn mãi luôn có anh bên cạnh, Nắm tay anh, tay cầm tay thật chặt. Hạnh phúc thật gần, tỉnh mộng vội buông xa. Và cứ mỗi lúc, khi em nghĩ đến anh, Em lại thấy như có thêm sức mạnh. Chuyện ngoài đời có phải chuyện trong tranh? Chẳng phải anh hay trời cao sắp đặt, Anh bạn hiền thân thủ giống như anh. Nhớ ngày nao cùng anh làm rể phụ Anh với bạn hiền cất bước đến nhà em Anh ấy và anh; cả hai là đồng nghiệp Sống cùng làm, khi cùng nghỉ, lúc cùng chơi. Đồng mảnh đời sống tha phương lưu lạc Phút chốc tan tành anh bỏ bạn ra đi. Anh đi rồi anh ấy cũng trở về quê cũ, Chấm dứt kiếp phiêu bồng lang bạt sống tha phương. Không ngại ngần nắng mưa hay vượt qua nhiều giông gió, Không màng tiếng đời đàm tiếu phía sau lưng. Anh ấy đã thay anh luôn vực em đứng dậy. Khi em cần, anh ấy sẽ bên em. Bao tháng năm thay anh làm phận sự, Lúc con hiền, lúc rể thảo, lúc cha yêu. Chẳng phải tình chồng vì em luôn mãi nghĩ. Giấc mộng đêm dài vẫn mãi chính là anh. Có đôi lúc tim em như thắt lại, Anh ấy đã vì anh hay là vì con dại, Cả cuộc đời anh ấy muốn cho em. Có đôi lúc phân vân không định rõ, Người đó chính là anh ấy hay là anh? Để xóa hết những nỗi đau chồng chất, Anh ở thật gần hay anh ấy mãi thật xa! Anh ấy nói ra; " 我是真的喜欢妳! 我可以为妳做任何事,只要妳希望,我都会去做 。" "Anh thực sự thích em! Anh có thể làm bất cứ điều gì cho em, chỉ cần em muốn, anh đều làm được." Chính thật là anh hay lại là anh ấy? Phải chăng không còn những đêm dài khoắc khoải? Niềm hạnh phúc đã đến thật gần, Hay hạnh phúc thường luôn ở mãi về sau.. * * *
.. Có những lúc yếu mềm em để lòng mình xao động, Tình cảm dạt dào của anh ấy làm lay chuyển trái tim em. Bóng dáng anh còn đây phảng phất những hôm nào, Cũng có lúc mờ nhạt trước bóng hình trong không gian sống động. Dáng vẻ trầm tỉnh phong trần ngày nào đã từng làm rung động trái tim em. Có đôi lúc bị chân tình của chàng trai sôi nổi lấp che đi quá khứ. Anh ấy và anh tuy cả hai nhưng cũng cùng là một, Hai; là con hai hình hài được sinh trưởng, giáo dục ở hai nơi. Một; là cùng lý tưởng sống, cùng chung một thâm tình. Tuy hai hình hài nhưng cả hai đều chung dòng máu Việt, Không chỉ sống cho mình mà sống cho cả những người thân. Một bên là bóng hình anh, và một bên là anh ấy, Em phải làm gì để có thể quên bỏ đi không còn lo nghĩ. Em nên sống cho ai hay là vì cho cả cuộc đời con trẻ, Cho con đủ đầy hạnh phúc của một người cha. Hay cứ khư khư sống trong quá khứ của riêng mình. Vì thực tại em không thể cho con một người cha trong quá khứ. Liệu mai này em có vững lòng hay sa ngả bởi xa hoa. Không chỉ một sớm một chiều mà em có thể quên đi tất cả, Em có thể phụ lòng mọi người, phụ lòng anh ấy đã cho em? Tuy em và anh đang ở tận cùng của hai dòng thế giới, Anh xa rời cõi hư vô, còn em sống trong thực tại. Có thể anh sẽ còn về trong mộng tưởng đêm đen, Bên em anh chỉ được về trong quá khứ phủ phàng, Anh vẫn để mình em ôm tương tư, tuyệt vọng. Mỗi khi trộm nhìn anh ấy thẫn thờ nhìn di ảnh của anh, Em cũng thương cảm xót xa trước chân tình anh ấy. Anh có buồn lòng, khi bỏ người bạn để ra đi. Em thương anh thật nhiều em lại quý mến thâm tình anh ấy, Là một người bạn tốt, là một người anh quý mến. Không phải anh cũng đã từng là người như anh ấy trong em! Anh thật sự có bằng lòng buông lơi tay cho anh ấy, Để anh ấy có thể sống cho hạnh phúc thật của riêng mình. Em không thể quên anh lại không muốn mất đi anh ấy, Trong tận đáy chân tình anh có buồn lòng để anh ấy thay anh? ..