Rót Giọt Suy Tư
Ta bước chân qua trầm tư thềm cũ
Giọt say nồng từ khóe mắt nhòe cay
Ta bật cười ôi đâu đó tháng ngày
Là trót lỡ là nhạt nhòa vô nghĩa
* * *
Từng bước chân rêu phong về muôn phía
Cuối chân trời từng chiếc lá nhẹ rơi
Trong tĩnh lặng càng thêm nhói bời bời
Môi cười mĩm nhưng đáy hồn sâu thẳm
* * *
Nắng vẫn lên và muôn hoa vẫn thắm
Ngày cứ trôi và nhân thế cứ trôi
Đâu đắng cay đâu bỡ ngỡ bồi hồi
Sao tĩnh mịch lặng thinh như chìm lặng
* * *
Lại mĩm cười lại nhoẻn môi kiêu ngạo
Vạch đất chỉ trời ngẩng mặt đối thiên công
Không trách cứ không hờn dỗi nhọc lòng
Nhưng lại ngỡ rơi vào nơi không đáy..
* * *
Bạch Cẩn Huyền
Giọt say nồng từ khóe mắt nhòe cay
Ta bật cười ôi đâu đó tháng ngày
Là trót lỡ là nhạt nhòa vô nghĩa
* * *
Từng bước chân rêu phong về muôn phía
Cuối chân trời từng chiếc lá nhẹ rơi
Trong tĩnh lặng càng thêm nhói bời bời
Môi cười mĩm nhưng đáy hồn sâu thẳm
* * *
Nắng vẫn lên và muôn hoa vẫn thắm
Ngày cứ trôi và nhân thế cứ trôi
Đâu đắng cay đâu bỡ ngỡ bồi hồi
Sao tĩnh mịch lặng thinh như chìm lặng
* * *
Lại mĩm cười lại nhoẻn môi kiêu ngạo
Vạch đất chỉ trời ngẩng mặt đối thiên công
Không trách cứ không hờn dỗi nhọc lòng
Nhưng lại ngỡ rơi vào nơi không đáy..
* * *
Bạch Cẩn Huyền