Vô Đề Bấm để xem Khi gió thổi qua ngàn cây rừng thẳm Tiếng xạc xào ẩn khuất giữa sơn khê Bước chân đi mà hồn bỗng tái tê Như bóng tối lấp phủ đời bạc tóc * * * Sầu nhân gian ta ôm chi cho nhọc Vẫn khuyên mình nên tâm lặng ý kiên Hít thở ra vào trong định tuệ hành thiền Lòng rỗng lặng mở bao la trời bể.. * * * Bạch Cẩn Huyền
Bạch Nguyệt Tàng Thư Các Bấm để xem Nơi mở đầu cho đường dài tiếp bước Nơi giữ gìn truyền thống của ông cha Nơi khai thông trí tuệ rộng bao la Nơi ghi dấu những chặng đường lịch sử.. * * * Nơi nhìn ra tầm cao ngoài bản xứ Nơi khơi nguồn để mạch sống trào dâng Nơi mài dũa từng viên ngọc quý trân Nơi tiếp nối mạch truyền ngàn kinh nghiệm.. * * * Nơi nhìn thấy đất nước cơn nguy hiểm Nơi mơ về nét cổ kính xa xưa Nơi viết lên những buổi nắng cơn mưa Nơi dạy ta sống thẳng ngay hiểu biết.. * * * Nơi giúp ta tự hào người dân Việt Mang kiến thức nước người – về bồi đắp non sông Nơi mà dân đều sẽ chỉ một lòng Khi đọc sách bằng âm thanh đất Mẹ.. * * * [Bạch Cẩn Huyền] Kỷ niệm Trang Bạch Nguyệt Tàng Thư Các.
Kể Chuyện Bấm để xem Kể chuyện làm chi, cũng chuyện thường Đời người như thế, ghét cùng thương Mấy chục xuân xanh, rồi bạc tóc Giờ khắc rời đi, mấy ai lường? * * * Bạn hữu quanh ta, ở trăm phương Rượu chưa cạn chén, đã chán chường Trà còn chưa quyện, hồn đã nản Còn thú gì đâu, chấm hết chương.. Bạch Cẩn Huyền
KỂ CHUYỆN Bấm để xem Ngồi lại gần đây tôi kể nghe Có người bạn học chưa đỗ nghè Vung lời khinh nhẹ người nhi nữ Lại bái làm thầy phận khăn the.. * * * Xích lại gần thêm nghe kể nè Mấy người mở miệng "ấy quần the" Quên rằng bao tướng là yếm đỏ Hài sen dẫm giặc đến chết phè. * * * Rằng "ngài" ấy nói giọng đanh đe Vỗ ngực ta đây múa vuốt khè Ám chỉ bản thân là quân tử Ngờ đâu là gà gáy le te. * * * Bởi ấy cho nên nhắc nhở nè Sống đời chớ để bẩn máu me Mẹ ta cũng là người nhi nữ Khinh nhẹ là khinh cả Mẹ nhe.. * * * P/s: Tác giả biếm họa nhẹ câu "Trọng Nam Khinh Nữ", chúc các đọc giả một ngày vui vẻ. Bạch Cẩn Huyền
Mộng Ước Bấm để xem Vị đắng cuộc đời, không bằng vị ngọt tách trà sen.. Hương trầm quyện, ta rời đua chen cuộc sống.. Giữa chốn bồng lai, tâm và lòng trống rỗng Nhưng đủ để một đời, chờ đợi đến thiết tha.. * * * Hương mẫu đơn trong gió vẫn ngà ngà.. Tiếng tiêu vọng chỉ thiếu cầm tấu khúc.. Giữa nhân gian.. Ta cũng là phàm tục.. Nên yêu ghét rõ ràng.. Không muốn đánh mất yêu thương.. * * * Dẫu nhớ mong trở thành lẽ bình thường.. Nhưng đủ để một đời không muốn tỉnh.. Trong cơn mộng ta không cần toan tính.. Chỉ cùng nàng viết trang sử đôi ta.. * * * Thế gian kia dẫu có lắm xa hoa.. Lời mật ngọt vẫn trở thành hư dối.. Ta và nàng nắm tay nhau không hối.. Rong chơi một đời, nhìn nhân thế đổi thay.. * * * Nhưng phải chăng.. chỉ là mộng ta say? * * * Bạch Cẩn Huyền
Chỉ Là.. Bấm để xem Góp chút gió để hong khô kí ức Xoa nhẹ chiều nhạt phếch đắng môi khô Hoa đầu đông ôm ấp nhẹ nấm mồ Đưa hơi thở quyện nhớ - quên mấy đổi.. * * * Xin mây trắng uốn mình ôm lấy núi Dãy ngân hà soi chiếu rặng tre thưa Nguyệt treo cao bao năm tháng cho vừa Rồi quên lãng bao ngày dài trông ngóng.. * * * Thu qua rồi.. đông về.. chiều gió lộng Hỏi chân mây đâu tháng tháng ngày ngày? Đâu lấp lánh mắt cười tựa ánh mai? Đâu hạnh phúc tưởng không hề vuột mất? * * * Ắp nén hương.. cúi đầu.. và khép mắt Tự hỏi lòng khói làm lệ ngấn mi? Hay đau thương chưa vơi nhẹ chút gì? Rồi lẫn lộn giữa nhớ - quên - ngọt - đắng? Bạch Cẩn Huyền (Họa) Nghe đắng mặn trong lời thơ người viết Có ly tan nhuộm trắng cả đêm buồn Làn gió lạnh đông về tim thêm buốt Lấy gì đây sưởi ấm nỗi lòng hơn? * * * Chỉ là viết.. chỉ là mi rơi lệ.. Đến bao giờ gặp những nụ cười vui? "Núi thẳng đứng núi còn cao muôn trượng Biển muôn trùng biển vẫn chứa ngàn sông" * * * Chỉ là viết.. chỉ là đau mấy đỗi.. Giữa lòng ta mong tìm thấy một ngày.. Phong Ảnh
XIN ĐỪNG NHẠT PHAI Bấm để xem Trời bão tố nhấn chìm bao kỷ niệm Gió bên hiên se sắt những nỗi buồn Ta yên lặng sao hỉ nộ khinh cuồng Dòng lệ mặn nuốt vào lòng chát đắng * * * Cứ mơ ước rồi ngày mai biển lặng Nào ngờ đâu càng cay đắng dập vùi Ta đưa tay hứng giọt đắng ngùi ngùi Ấp vào lòng bao mong manh đổ vỡ * * * Rồi ngày mai phương trời sầu dang dỡ Câu nói cười như khói tỏa xa xôi Là chim ưng mạnh mẽ cũng đơn côi Đứng trên cao cánh vươn lên run rẩy * * * Môi mĩm nhẹ rồi bật thành cười khẩy Chán chê đời nhạt như nước ngoài khơi Ai thấu hiểu để tâm sự đôi lời? Ai bước tiếp cùng ta trong thế cuộc? * * * Bạch Cẩn Huyền
Đại Bàng Bấm để xem Gió theo gió, mây theo mây.. * * *và chim trời rồi sẽ về với biển Bàn tay ta như ráng chiều lung luyến Ngả về tây heo hút gảy dây sầu * * * Cánh đại bàng chí hướng gửi về đâu Nào chỉ có tổ ấm già rã mục Nơi chim đến là tầng trời cao vút Đạp ngàn sương cánh sãi lớn kiêu hùng * * * Lồng son vàng dù ấm cũng chẳng chung Nơi trời đất vẫy vùng đầy thử thách Máu đại bàng ngạo cao từ huyết mạch Giữ làm chi khi lòng muốn tự do? * * * Nhẹ nâng tay gảy lại khúc cổ cầm Ta tiễn bước chim non ngày cất bước Dang cánh rộng làm chủ trời phía trước Gửi lại đây bao kỉ niệm phai mờ! Bạch Cẩn Huyền
PHAI NHẠT Bấm để xem Phai nhạt lòng, phai nhạt cả ước mơ Phai nghĩa tương thân, phai tình trai gái Phút giây này, dừng chân ngoảnh lại Xót một đời, kì vọng quá.. rồi đau. * * * Thuở ban đầu, tình yêu đẹp đượm màu Vun vén lắm, rồi giọt sầu khóe mắt Nửa vầng trăng, mang tình yêu thắt chặt Chôn dưới mồ, làm kỷ vật ngày sau. .. Ta từng nghĩ, cuộc sống chẳng thể nào Gieo quả ngọt rồi nhận về trái đắng Đến hôm nay, trong màn đêm tĩnh lặng Ta thẩn thờ, cười chát đắng tâm can. .. Thôi từ nay, ân nghĩa cạn đôi đàng Ta nhìn đến mảng không gian riêng tĩnh Dứt hồn mình ra ngục sâu cảm tính Lấy vô tâm, đối lại hết hữu tâm.. .. Bạch Cẩn Huyền
MỘNG CHO TA Bấm để xem Ta mộng cho ta một chốn hoa Phù sinh thoáng rũ dưới hiên nhà Nửa cười nhạt phếch cơn mê đắm Nửa lại nhớ - quên chuyện đã qua.. * * * Ta mộng cho ta một chung trà Tuyết sơn lạnh lẽo nhuốm thân qua Hư vô cát bụi yêu hận ghét Một thoáng mờ sương rượu say ngà.. * * * Ta mộng cho ta - chỉ cho ta Sỏi tâm đá ý khó dung hòa Độc tử vô tình trong trời đất Lấy thiện tính người đổi lòng ma.. * * * Ta mộng cho ai - chẳng cho ta Bao điều phi lý trọn chữ "nhà" Hóa ra cơn mộng hoài là mộng Vẫn chỉ mình ta - mộng riêng ta.. * * *