Chùm Thơ: Tự Khúc Tác giả: Bạch Cẩn Huyền Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Bạch Cẩn Huyền/ Zjk Nguyễn * * * Những bài thơ trong Chùm thơ: Tự Khúc mang hơi hướng tư lự và suy ngẫm về cuộc đời hoặc những cuộc đời xung quanh Cẩn Huyền. Những việc Cẩn Huyền thấy và nghe, những điều Cẩn Huyền cảm nhận được. Có lúc những vần thơ ấy sẽ vui tươi rực rỡ, cũng có lúc nhẹ nhàng sâu lắng. Tất cả đều là cuộc sống mà Cẩn Huyền nhận biết qua lăng kính của bản thân. Nếu bạn có thể đọc được những bài thơ trong Chùm thơ Tự Khúc này, Cẩn Huyền mong bạn để lại một lời góp ý hoặc cảm nhận của bạn, xem như là động lực để Cẩn Huyền tiếp tục niềm đam mê của của mình. Và chúc người đọc được những bài thơ của Cẩn Huyền luôn hạnh phúc và bình yên..
ĐÃ SỐNG Bấm để xem Cứ bên song vui cuộc đời tĩnh lặng Xõa tóc bồng phẩm nhạc với bình thơ Chén trà thanh hướng mắt đến cảnh mơ An tự tại vẹn một đời lãng đãng * * * Trong du cảnh không xét soi phê phán Kẻ đến đi tất cả một chữ "duyên" Bạn hữu xa mời nhau tách trà thiền Non nước đẹp không là tiên cũng "khoái" * * * Tính toán chi rồi tranh đua qua lại Giàu bạc tiền mà nhân nghĩa mờ đi Chén canh rau, bát cơm trắng ngon gì Nhưng mặn ngọt vẫn đủ đầy trọn vẹn * * * Đời không qua ngưỡng vành môi hứa hẹn Ta không chờ những vĩnh cữu xa xôi Tỉnh thực tại, an thực tại mà thôi Đủ trọn đầy cho hai từ "đã sống".. * * * Bạch Cẩn Huyền
CUNG TRẦM NỬA NHỊP Bấm để xem Ta gửi lại giọt cung trầm nửa nhịp Gửi về đời những yêu hận phồn hoa Cát trong tay chảy dài theo năm tháng Bao ân tình bỗng thấy quá nhạt nhòa.. Cung trầm đoạn nhân duyên ta cũng đoạn Hai lối đời hai nẻo bước quan san Người trên lối hoa hồng chân gót bước Ta quay về ẩm tửu dưới trăng ngàn.. Từ nơi ấy hay nơi này cũng vậy Một bầu trời hai nẻo ngược đời nhau Đâu ai muốn nhưng thôi buông tay nhé Giữa muôn trùng đừng nhớ nữa niềm đau.. Hãy cứ vui với con đường phía trước Nhớ về nhau bằng kỉ niệm để cười Ở hiện tại từng phút giây ta sống Chẳng héo tàn dẫu chẳng gọi xinh tươi.. Bạch Cẩn Huyền
DÒNG THỜI GIAN Bấm để xem Dòng thời gian vô tình trôi xa mãi Chẳng chừa ai giữa thế sự vô thường Người gặp ta dù là ghét hay thương Rồi cũng sẽ hai con đường đi tới.. Mộng nhân sinh khiến bao người chới với Dòng thời gian tựa sóng biển dập dồn Mở mắt ra thẳng đến lúc vùi chôn Thân xác rỗng mệt nhoài theo năm tháng.. Nhìn trời cao từng cụm mây bãng lãng Cuộc tương phùng tu mấy kiếp mà thành Yêu thương nhau không đủ lấy chi ganh Rồi hờn hận để phí dòng sinh mệnh.. Bạch Nguyệt ơi, trọn một lòng thương mến Nước núi xanh ôm dưỡng mộng bay cao Trà rượu thơm nuôi lớn tấm lòng đào Khi nhắm mắt trân trọng cười từ biệt.. Bạch Cẩn Huyền
Vô đề Bấm để xem Nếu chẳng sợ trầm luân thêm nhiều kiếp Hà cớ gì phải giữ lấy không buông? .. Lòng trăm mối tơ vò không thể gỡ Hỏi bao năm mới có thể trở về? .. Bảy mươi xuân sao nói hết ngàn đông Là nhắc nhở hay bù trừ nợ cũ? .. Đêm sương lạnh cất bút nghiên vào tủ Lặng ngồi nhìn về trăm nẻo xa xôi. .. Bạch Cẩn Huyền
Kỉ niệm Bấm để xem Chuyện năm trước đã đôi lần quên mất Những thăng trầm đưa đẩy vội qua mau Đêm nằm ngủ trong mộng mị úa nhàu Rồi chợt nhớ ngày đầu tiên gặp gỡ.. * * * Chú cá nhỏ mang niềm thương nỗi nhớ Bên Thủy Linh làm bạn với Thiên Tôn Ngày ngày bơi không phiền muộn chất dồn Thanh thản sống thầy - trò rồi phụ - tử.. * * * Cá bị nướng vùng vẫy mong chống cự Người từ xa liền ôm lấy mang về Linh khí trời hội tụ đến say mê Cá tu tập nuôi lớn lòng thanh tĩnh.. * * * Bao buồn vui trôi theo dòng ngộ tính Tẩy bụi trần trong sạch đẹp tinh khôi Nuôi hạnh phúc và cười mãi trên môi Mang sức sống cho Ngũ Long rực rỡ.. * * * Tặng Tĩnh Lạc Ngư.
Kỷ Vật Bấm để xem Ta ôn lại những buồn vui ngày cũ Có hạt mưa rơi đẫm giấc mơ đầu Ngày hôm ấy lệ ướt trắng đêm thâu Căn nhà nhỏ chong ngọn đèn leo lét. * * * Chiếc võng cũ im lìm không kẽo kẹt Gió hăng hăng mùi rạ cháy trên đồng Gà gáy sáng rơi vào mảng trống không Chừ nức nở lau giọt sầu khóe mắt * * * Ngày ngoại đi tái lòng đau nghẹn thắt Trút hơi tàn ba bậc cửa chợt xa Mẹ vội vã trong ánh lệ nhạt nhòa Tình mẫu tử chia đôi đường ly biệt * * * Còn lại đây cơi trầu buồn thương tiếc Tiếng võng chiều thôi kẽo kẹt đung đưa Để màu mây bạc phếch nắng song thưa Đôi tay với chỉ còn hương vờn phủ.. * * * Bạch Cẩn Huyền
ĐỂ THÀNH CÔNG Bấm để xem Từ nơi ấy hoa hoen mờ mắt ướt Gió bên thềm cuốn lá mãi xa cây Chiều buông rũ ngẩng mặt ngắm áng mây Theo sóng vỗ biển dạt dào động niệm * * * Trên cuộc đời nào lối đi ngọt lịm Nào hoa hồng thảm trải chẳng chông gai Ta nâng chén nhấp nhẹ vị trà lài Thanh tao lắm cũng xót xa nhiều lắm * * * Đường kiếm lượn chặt đứt dây đầm ấm Phải dùi mài để ngọc sáng tựa trăng Sức mạnh nào đủ đạp nát vách ngăn Mà không trải qua muôn vàn lửa đỏ? * * * Từ tận cùng dưới bùn đen khốn khó Mới tận tường đời giảo hoạt chua ngoa Mới thấu triệt hoại diệt tựa như hoa Mà vững tâm, mạnh chân cười bước tiếp * * * Không mài dũa bước ra đời thua thiệt Chẳng luyện rèn sẽ yếu đuối chùn chân Ngọc chưa mài vứt bỏ chẳng ai cần Khi sáng bóng cả thế gian giành giật * * * Mắt nhìn thấy đừng cứ cho là thật Tai có nghe cũng đừng quá vội tin Lưỡi không xương có thể nói lý tình Nhưng cũng có ẩn gươm đao thương giáo * * * Ai thành công mà không qua đào tạo Ai vinh quang không trải nghiệm chát chua Có đi lên từ tay trắng nắng mưa Thì giá trị thành công, ta mới hằng trân quý! * * * Bạch Cản Huyền
AI LÀ NGƯỜI HẠNH PHÚC? Bấm để xem Trăng đêm nay hắt hiu buồn soi sáng Nửa chung trà lơ lửng nhạt vành môi Mắt hoảnh khô mà tất dạ bồi hồi Ta đàn lại Trường Tương Tư vọng đoạn. * * * Đời suy thịnh được mấy phần phỏng đoán Mà ngỡ ngàng trước cuộc thế vần xoay Tưởng ngọt ngào sao lại hóa đắng cay Hay chưa đủ những đo lường bụng dạ? * * * Đừng oán đời sao quá nhiều xảo trá Đừng bi than gửi ác quỷ linh hồn Nhìn lại xem bao nhiêu thứ vùi chôn Bỏ hạnh phúc, mang buồn vương cho khổ * * * Trên đường đời tất chông gai bão tố Người hiên ngang không ngại phải bắt đầu Kẻ nhu nhược thì lo sợ ngã đau Ai có thể mĩm cười trong thế sự. * * * Bạch Cẩn Huyền
TA CHỈ VÌ TA Bấm để xem * * *Ta vì ta ngạo nghễ cười thiên hạ Ta vì ta phiêu gió bạc mây trời Ta vì ta bạc sóng đạp biển khơi Ta vì ta độc bước vào trời đất.. * * * * * *Ta vì ta thoát ra bao tất bật Ta vì ta nâng gót đỏ thong dong Ta vì ta cạn chén ấm lạnh lòng Ta vì ta "bất chú tâm nhân họa" Bạch Cẩn Huyền