Chương 1073-2: Phù du nào có thể sánh bằng thiên địa, vạn trượng nhìn thấy cả chúng sinh (4)
Lý Ngạn Phong gật gật đầu: "Nghe nói giáo chủ lần này xuôi nam, trừ sự tình Giang Ninh ra, chủ yếu là vì thay Hứa tiên sinh bên này luyện ra một đội tinh binh, để về sau cùng cái gọi là" binh lính Đặc chủng "của Hắc Kỳ tranh phong. Chuyện này, Chính thúc có tham dự trong đó sao?"
Ngoại hiệu của Đàm Chính vốn là "Hà Sóc Thiên Đao", trong quá khứ từng hoạt động mạnh ở vùng Tấn Địa, sau này Lâm đại giáo chủ kháng Kim bị mất đi một số lợi ích lại cùng vị "Hàng Thế Huyền Nữ" kia tranh quyền thất bại bị chèn ép, mới liên tục chiến đấu ở các chiến trường Giang Nam. Bởi vì khi đến Giang Nam, hai chữ Hà Sóc khiến người khác cười nhạo vì thế dứt khoát đổi thành "Thiên đao" càng hiển lộ bá khí, cũng đã đi theo dưới trướng Hứa Chiêu Nam một thời gian lâu. Lúc này gật đầu.
"Sự tình triều đình xưa nay luôn cao hơn giang hồ, một khi vào quân đội thì sẽ không có được nơi ẩn nấp riêng. Hứa tiên sinh lòng dạ rộng rãi, đối với người giang hồ từ trước tới nay đều vô cùng hậu đãi, hơn một năm trước trong quá khứ, mọi người ở cùng một chỗ giao với nhau lưu trong thời gian lâu, chỗ có được đương nhiên là nhiều hơn lúc đầu, lần này giáo chủ đi tới mọi người càng quyết tâm hơn, ta nhất định sẽ tham dự vào trong đó. Ngược lại là không biết hiền chất có suy nghĩ như thế nào đối với chuyện này."
"Ta tại Thông Sơn kỳ thật cũng đã mở môn hộ, truyền thụ võ nghệ cho hương dân. Là hy vọng lúc bị quân xâm lược đánh tới mọi người có thể có sức phản kháng, lần này ta lại tiếp nhận lấy vị trí hộ pháp của Đại Quang Minh Giáo, Hứa tiên sinh tạo ra đại thế một thành ta phải tại Thông Sơn cùng hô ứng lẫn nhau với ngài ấy, song phương nếu có ngày gặp lại, có thể là Chính thúc hoặc là giáo chủ, ở tại nơi này nghĩ ra được điều tâm đắc trong biện pháp luyện binh thì mong rằng sẽ không quên mất tiểu chất. Tinh tuý trọng yếu của Đại Tiểu Hầu Quyền cùng Bạch Viên Thông Tí tiểu chất lúc này có thể viết xuống, giao lại cho Chính thúc."
Hắn ôm quyền, lời nói khẳng khái, Đàm Chính ở một bên cười vỗ vỗ nắm tay hắn, thấp giọng nói: "Cho ta làm chi? Ngươi tìm thời cơ, giao cho giáo chủ, giáo chủ sẽ không tham quyền pháp của ngươi, ngược lại là ngươi có cái tâm chân thành này, có thể được giáo chủ một phen hết lòng đề cử, há không phải chuyện tốt hay sao."
Hắn dừng lại, lại nói: ".. Chuyện này có thể trước hết làm như vậy, lực chú ý bây giờ của mọi người cũng đều ở tại thế cuộc Giang Ninh, đối với chuyện ngày sau mở rộng môn hộ, giao lưu luyện binh còn chưa để bụng, ngươi nếu như đợi đến lúc giáo chủ mở miệng tuyên bố chuyện này, thời điểm mà mọi người nhao nhao trình lên bí tịch rồi tính tiếp thì đã muộn."
Đàm Chính vô tư chỉ điểm, Lý Ngạn Phong cũng nghiêm túc cảm tạ, qua chốc lát, nghe được bên ngoài truyền tới từng trận náo nhiệt, mới thấp giọng nói:
"Chỉ là Chính thúc, bây giờ cục diện trong thành làm tiểu chất thật sự có một ít khó hiểu. Ngài xem, binh pháp còn có thuyết pháp hợp tung liên hoành, bây giờ trong thành có năm cỗ thế lực lớn của Công Bình Đảng, tăng thêm sáu bảy nhà" Đại long đầu "đang chờ để được thượng vị, 'Chuyển Luân Vương' chúng ta ở một phương tuy rằng binh hùng tướng mạnh, có thể theo lý thuyết cũng đánh không lại nếu bốn nhà còn lại liên thủ, giáo chủ đánh Chu Thương cũng liền thôi, dù sao nhà nào cũng đều cùng với hắn không hợp nhau, nhưng tại sao lại còn muốn giẫm lên từng nhà từng nhà một. Người này vừa xuất thủ, liền đem tất cả sự tình ôm vào thân, cũng không biết Hứa tiên sinh rốt cuộc là có cách nghĩ như thế nào. Chẳng lẽ còn có nội tình gì đó mà chúng ta không biết hay sao?
Lý Ngạn Phong nói xong những nghi vấn này, khóe mắt để ý phản ứng của Đàm Chính, Đàm Chính ngược lại mỉm cười lắc đầu:" Chuyện này ta cũng không thể nói rõ ràng, giáo chủ dùng thần công, từng cái lôi đài một của từng nhà đều đánh tới, vốn là không người người nào có thể địch nổi. Nhưng tại sao lại muốn đánh như vậy, vậy thật sự khiến người khác có một chút khó hiểu, có lẽ là Hứa tiên sinh có sức mạnh một địch bốn, có hoặc là.. Là hắn đã sớm liên hợp với mấy nhà còn lại, làm một ra một màn đùa giỡn như vậy chỉ là để tê liệt những người khác?"
Đao pháp của Đàm Chính không tệ, nhưng hiển nhiên đối chuyện này chưa từng tìm hiểu sâu, Lý Ngạn Phong thấy được điều đó, đáy mắt hơi có chút thất vọng. Hắn cùng phó sứ sứ đoàn của Lưu Quang Thế đi tới Giang Ninh, tuy rằng chưa chắc chắn sẽ quyết tâm trung thành với Lưu Quang Thế, nhưng nhất định là sẽ luôn trung thành với bản thân. Hứa Chiêu Nam vừa vào thành liền bắt đầu làm việc, cử chỉ lỗ mãng có được sức mạnh không rõ lai lịch, hắn không nắm giữ được hoàn cảnh toàn diện liền sẽ có chút bận tâm. Đương nhiên, Đàm Chính nếu đã không hiểu, hắn liền phải cân nhắc đi hỏi người khác.
Ngoại hiệu của Đàm Chính vốn là "Hà Sóc Thiên Đao", trong quá khứ từng hoạt động mạnh ở vùng Tấn Địa, sau này Lâm đại giáo chủ kháng Kim bị mất đi một số lợi ích lại cùng vị "Hàng Thế Huyền Nữ" kia tranh quyền thất bại bị chèn ép, mới liên tục chiến đấu ở các chiến trường Giang Nam. Bởi vì khi đến Giang Nam, hai chữ Hà Sóc khiến người khác cười nhạo vì thế dứt khoát đổi thành "Thiên đao" càng hiển lộ bá khí, cũng đã đi theo dưới trướng Hứa Chiêu Nam một thời gian lâu. Lúc này gật đầu.
"Sự tình triều đình xưa nay luôn cao hơn giang hồ, một khi vào quân đội thì sẽ không có được nơi ẩn nấp riêng. Hứa tiên sinh lòng dạ rộng rãi, đối với người giang hồ từ trước tới nay đều vô cùng hậu đãi, hơn một năm trước trong quá khứ, mọi người ở cùng một chỗ giao với nhau lưu trong thời gian lâu, chỗ có được đương nhiên là nhiều hơn lúc đầu, lần này giáo chủ đi tới mọi người càng quyết tâm hơn, ta nhất định sẽ tham dự vào trong đó. Ngược lại là không biết hiền chất có suy nghĩ như thế nào đối với chuyện này."
"Ta tại Thông Sơn kỳ thật cũng đã mở môn hộ, truyền thụ võ nghệ cho hương dân. Là hy vọng lúc bị quân xâm lược đánh tới mọi người có thể có sức phản kháng, lần này ta lại tiếp nhận lấy vị trí hộ pháp của Đại Quang Minh Giáo, Hứa tiên sinh tạo ra đại thế một thành ta phải tại Thông Sơn cùng hô ứng lẫn nhau với ngài ấy, song phương nếu có ngày gặp lại, có thể là Chính thúc hoặc là giáo chủ, ở tại nơi này nghĩ ra được điều tâm đắc trong biện pháp luyện binh thì mong rằng sẽ không quên mất tiểu chất. Tinh tuý trọng yếu của Đại Tiểu Hầu Quyền cùng Bạch Viên Thông Tí tiểu chất lúc này có thể viết xuống, giao lại cho Chính thúc."
Hắn ôm quyền, lời nói khẳng khái, Đàm Chính ở một bên cười vỗ vỗ nắm tay hắn, thấp giọng nói: "Cho ta làm chi? Ngươi tìm thời cơ, giao cho giáo chủ, giáo chủ sẽ không tham quyền pháp của ngươi, ngược lại là ngươi có cái tâm chân thành này, có thể được giáo chủ một phen hết lòng đề cử, há không phải chuyện tốt hay sao."
Hắn dừng lại, lại nói: ".. Chuyện này có thể trước hết làm như vậy, lực chú ý bây giờ của mọi người cũng đều ở tại thế cuộc Giang Ninh, đối với chuyện ngày sau mở rộng môn hộ, giao lưu luyện binh còn chưa để bụng, ngươi nếu như đợi đến lúc giáo chủ mở miệng tuyên bố chuyện này, thời điểm mà mọi người nhao nhao trình lên bí tịch rồi tính tiếp thì đã muộn."
Đàm Chính vô tư chỉ điểm, Lý Ngạn Phong cũng nghiêm túc cảm tạ, qua chốc lát, nghe được bên ngoài truyền tới từng trận náo nhiệt, mới thấp giọng nói:
"Chỉ là Chính thúc, bây giờ cục diện trong thành làm tiểu chất thật sự có một ít khó hiểu. Ngài xem, binh pháp còn có thuyết pháp hợp tung liên hoành, bây giờ trong thành có năm cỗ thế lực lớn của Công Bình Đảng, tăng thêm sáu bảy nhà" Đại long đầu "đang chờ để được thượng vị, 'Chuyển Luân Vương' chúng ta ở một phương tuy rằng binh hùng tướng mạnh, có thể theo lý thuyết cũng đánh không lại nếu bốn nhà còn lại liên thủ, giáo chủ đánh Chu Thương cũng liền thôi, dù sao nhà nào cũng đều cùng với hắn không hợp nhau, nhưng tại sao lại còn muốn giẫm lên từng nhà từng nhà một. Người này vừa xuất thủ, liền đem tất cả sự tình ôm vào thân, cũng không biết Hứa tiên sinh rốt cuộc là có cách nghĩ như thế nào. Chẳng lẽ còn có nội tình gì đó mà chúng ta không biết hay sao?
Lý Ngạn Phong nói xong những nghi vấn này, khóe mắt để ý phản ứng của Đàm Chính, Đàm Chính ngược lại mỉm cười lắc đầu:" Chuyện này ta cũng không thể nói rõ ràng, giáo chủ dùng thần công, từng cái lôi đài một của từng nhà đều đánh tới, vốn là không người người nào có thể địch nổi. Nhưng tại sao lại muốn đánh như vậy, vậy thật sự khiến người khác có một chút khó hiểu, có lẽ là Hứa tiên sinh có sức mạnh một địch bốn, có hoặc là.. Là hắn đã sớm liên hợp với mấy nhà còn lại, làm một ra một màn đùa giỡn như vậy chỉ là để tê liệt những người khác?"
Đao pháp của Đàm Chính không tệ, nhưng hiển nhiên đối chuyện này chưa từng tìm hiểu sâu, Lý Ngạn Phong thấy được điều đó, đáy mắt hơi có chút thất vọng. Hắn cùng phó sứ sứ đoàn của Lưu Quang Thế đi tới Giang Ninh, tuy rằng chưa chắc chắn sẽ quyết tâm trung thành với Lưu Quang Thế, nhưng nhất định là sẽ luôn trung thành với bản thân. Hứa Chiêu Nam vừa vào thành liền bắt đầu làm việc, cử chỉ lỗ mãng có được sức mạnh không rõ lai lịch, hắn không nắm giữ được hoàn cảnh toàn diện liền sẽ có chút bận tâm. Đương nhiên, Đàm Chính nếu đã không hiểu, hắn liền phải cân nhắc đi hỏi người khác.
Chỉnh sửa cuối: