Bài viết: 122 



Ngóng Xuân (Hóng Xuân)
Tác giả: Vong xuyên bỉ ngạn
Tác giả: Vong xuyên bỉ ngạn
Thể thơ: Thất ngôn bát cú đường luật

Nguồn ảnh: Pinterest
Đến đến đi đi, chẳng một lời
Mà sao cứ mãi ngóng trông thôi
Dù rằng thực tại không còn bé
Cảm xúc giờ đây chẳng đổi dời
Lạp xưởng, dưa hành, giò nội gói
Mai vàng, củ kiệu, bánh chưng, xôi
Lì xì, chúc tuổi, ta đều ngóng
Cả tiếng u kêu - "Tết đến ời!".
Đến đến đi đi, chẳng một lời
Mà sao cứ mãi ngóng trông thôi
Dù rằng thực tại không còn bé
Cảm xúc giờ đây chẳng đổi dời
Lạp xưởng, dưa hành, giò nội gói
Mai vàng, củ kiệu, bánh chưng, xôi
Lì xì, chúc tuổi, ta đều ngóng
Cả tiếng u kêu - "Tết đến ời!".
Giới thiệu bài thơ: Truyện thì có chứ thơ thì chưa và đây là lần đầu tiên mình thử sức bên mảng này.. Hoàn toàn không phải những lời chúc an lành đầu năm mới, bài thơ này có nội dung chính nói về sự ngóng trông đến Tết của một người. Dù rằng hiện tại đã lớn khôn nhưng năm nào cũng vậy, cứ sắp đến Tết là trong lòng chúng ta lại thấy bồi hồi, bồn chồn một nỗi niềm khó tả. Tất nhiên, mỗi người thì sẽ có một cái bồi hồi riêng, bồn chồn riêng. Và phần mình, mình bồn chồn, mình bồi hồi là vì mong tết đến nhanh nhanh, để mình được ăn những món ăn truyền thống, được gặp người thân, được ngắm mai, được mừng tuổi..
Vậy nên dựa vào ý tưởng từ sự chờ mong đó thế là bài thơ "Ngóng Xuân" này của mình ra đời.
Chỉnh sửa cuối: